Đứa con trong bụng vợ không phải là của tôi
Vậy thì rốt cuộc nó là của ai mà vợ tôi thì cứ khăng khăng đó là con của chúng tôi, còn tỏ ra vui mừng khôn xiết khi khoe với tôi rằng, em đang mang bầu.
Tôi lấy vợ suốt 3 năm nay, hai vợ chồng hiếm muộn. Người ta 1 năm không có con đã lo lắng vô cùng, còn tôi, những 3 năm không có bầu mà lúc nào cũng lo lắng. Cả hai vợ chồng đã cố gắng rất nhiều. Thời gian đó, vợ luôn luôn tẩm bổ cho tôi, cho tôi những món ăn ngon để phục vụ cho chuyện có con cái. Tôi vì yêu vợ nên chấp nhận làm hết tất cả những gì có thể để vợ vui lòng. Nhưng đằng sau đó, tôi lén đi khám xem vì sao chúng tôi không có con. Bản thân vợ có lẽ cũng chưa biết vì ai, vì vợ hay vì tôi. Thế nên, cả hai cùng âm thầm chờ đợi kết quả tốt.
Đã đi khám và xem xét nhiều nơi, cả vợ và tôi đều nhận được câu trả lời là hiếm muộn. Còn cả haisức khỏe vẫn bình thường. Thế nên, cả hai càng ra sức cố gắng, nào là ăn uống tẩm bổ, nào là duy trì mọi thứ để hi vọng có con. Nhưng kết quả không như ý.
3 năm qua, thời gian quá dài để chờ đợi một hi vọng. Tôi đã quyết định ra nước ngoài khám, và kết quả ngoài mong đợi. Tôi quá đau khổ khi biết mình vô sinh. Trái tim tôi như vỡ vụn, vậy là ước mơ được làm cha của con mình đã không còn nữa. Tôi quá yêu vợ mình, vì vợ và chịu đựng rất nhiều điều, vậy giờ đây, tôi biết chờ đợi và hi vọng điều gì đây?
Đã đi khám và xem xét nhiều nơi, cả vợ và tôi đều nhận được câu trả lời là hiếm muộn. Còn cả hai sức khỏe vẫn bình thường. (Ảnh minh họa)
Tôi mang kết quả về mà lòng đau như cắt. Tôi không định giấu vợ chuyện này mãi nhưng tôi cũng không muốn nói ngay lúc này. Chỉ là, tôi đang chuẩn bị tâm lý để nói với vợ chuyện tày trời này. Dù sao thì có lẽ, đó cũng là nguyên nhân của tôi, không phải do vợ tôi.
Video đang HOT
Tôi hối hận vì thời gian qua, có lúc tôi đã nghi ngờ vợ mình. Có lúc tôi đã suy nghĩ điên rồ rằng, vì vợ mà mình đã không thể làm cha. Thế nên tôi từng suy nghĩ nông nổi rằng, tôi sẽ đi xin con của người khác, hoặc là cưới người phụ nữ khác về làm vợ để có con. Tuy vậy, đó chỉ là suy nghĩ trong vài giây, không phải là chuyện tôi muốn quyết định như thế. Khi bình tĩnh lại, tôi lại nghĩ, mình yêu vợ còn không hết sao có thể nghĩ tới chuyện đó được. Nếu không thể có con thì chúng tôi sẽ xin con nuôi.
Nhưng thật không ngờ, sau đó khoảng 4 tháng, vợ mang tin vui về cho gia đình. Vợ nói với tôi rằng, em đã có bầu. Em tỏ ra vô cùng vui mừng, ánh mắt rạng ngời hạnh phúc. Em khoe với tôi rằng, em đã có bầu được gần 2 tháng. Tôi tỏ ra vui mừng để em vui nhưng lòng tôi hỗn độn. Cái thai ấy là ở đâu, cái bụng em là do ai làm ra như thế? Tôi nào biết được chuyện này?
Nhưng, tôi có nên cứ âm thầm chịu đựng, coi như không biết chuyện gì. Và coi như đó là đứa con của chúng tôi? (Ảnh minh họa)
Em đi ngoại tình, em đã phản bội tôi vì muốn có một đứa con vì em nghĩ, tôi là kẻ vô sinh đúng không? Đúng, em đã làm đúng, tôi là kẻ vô sinh, còn em hoàn toàn có thể làm mẹ. Vậy hà cớ gì mà tôi lại khiến em ra nông nỗi này, để em phải khổ vì tôi? Em bây giờ đang hạnh phúc vì có con, em có lẽ không muốn bỏ tôi nhưng đi kiếm đứa co bên ngoài để gia đình tôi được hạnh phúc! Em không đê tiện tới mức từ bỏ chồng mình để chạy theo người đàn ông khác. Đâu phải em không hi sinh vì tôi?
Nhưng, tôi có nên cứ âm thầm chịu đựng, coi như không biết chuyện gì. Và coi như đó là đứa con của chúng tôi? Tôi có nên nuôi đứa con của em và người đàn ông nào đó và coi nó như con ruột của mình? Tôi thật tình quá hoang mang. Hay là nói ra hết sự thật rồi đuổi em ra khỏi nhà? Nếu như thế, cả đời này tôi sẽ sống cô đơn! Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Cái thai của vợ tôi là từ đâu ra?
Đến bây giờ, tôi hoàn toàn không tin vào những gì vợ mình nói. Cô ấy hí hửng về báo với tôi rằng: "Em đã có thai anh ạ, thật hạnh phúc quá!".
Tôi cười gượng để cô ấy không nghi ngờ. Nhưng lòng tôi đang hỗn độn những suy nghĩ, tôi đang băn khoăn là cái thai ấy của cô ấy là từ đâu mà có. Cô ấy vui như vậy mà không thấy ngượng mồm sao?
Tôi thân là chồng của cô ấy suốt 4 năm qua, nhưng chưa một lần nào tôi thất vọng về vợ mình như thế này. Chúng tôi cưới nhau đã 4 năm, vợ chồng sống với nhau hòa thuận, vui vẻ hạnh phúc. Không có tiền cũng không sao, hai vợ chồng cố gắng tiết kiệm làm ăn. Vợ tôi vốn là người hiền lành, chất phác, ít khi ăn nói bỗ bã, to tiếng. Thế nên, dù 4 năm qua chúng tôi không có con, vợ chồng chịu nhiều áp lực từ bố mẹ tôi và hàng xóm, họ hàng, vợ cũng không oán thán một lời.
Nói chung, nói về phẩm chất, vợ tôi là người tốt, rất chu đáo và tâm lý. Ngày đó, tôi khổ sở vì chuyện không sinh được con. Hai vợ chồng tôi đã đi khám nhiều nơi mà không có kết quả. Chuyện này, chỉ có tôi hiểu. Vì ngày bé, tôi biết mình cũng bị quai bị, sợ là sau này chuyện sinh con khó khăn. Nhưng tôi không ngờ là lớn lên lại như thế này. Có lẽ, nguyên nhân là do tôi nhưng mà đi khám bác sĩ chưa phát hiện ra thôi.
Thật ra, tôi cũng không muốn ích kỉ níu kéo vợ mình khi mình vô sinh. Nhưng tôi chưa chuẩn bị tâm lý để nói tất cả. (ảnh minh họa)
Tôi đã âm thầm tới một nơi tin cậy, được một người quen giới thiệu cho một bác sĩ giỏi khám xem nguyên nhân có phải do tôi không. Và tôi phát hiện ra mình đã bị vô sinh. Đúng là do di chứng của bệnh quai bị chạy vào từ ngày bé.
Tôi thật sự cảm thấy hoang mang, tôi đã suy sụp cả tháng trời, không dám hé răng câu nào với vợ. Tôi sợ nói ra sự thật này sẽ mất vợ, tôi lo lắng về mọi chuyện xảy ra trong tương lai. Nếu vợ tôi biết, không biết cô ấy sẽ thất vọng thế nào, rồi cũng không biết, cô ấy sẽ hành động ra sao, hay là từ bỏ người chồng này.
Thật ra, tôi cũng không muốn ích kỉ níu kéo vợ mình khi mình vô sinh. Nhưng tôi chưa chuẩn bị tâm lý để nói tất cả. Phải có thời gian, phải có điều kiện và tâm lý vững vàng thì tôi mới nói được chuyện này ra với vợ. Tôi tưởng tượng ra khuôn mặt thất vọng của vợ, tưởng tượng ra cảnh xấu nhất trong cái gia đình này khi tất cả đều biết tôi vô sinh. Rồi hàng xóm sẽ nhìn tôi bằng con mắt khinh thường hay là thương hại?
Thế rồi, 4 tháng sau, em đùng đùng về khoe với tôi là em có bầu. Tôi choáng váng, thật sao? Tôi vô sinh mà em lại có bầu, vậy cái thai của em là do đâu, em ngoại tình với ai?
Tôi không biết nên nói cho vợ biết sự thật, để em lựa chọn cuộc sống của mình hay là chấp nhận đứa con của người đàn ông khác và nuôi nó như con của mình? (ảnh minh họa)
Tôi thật sự hoang mang về vợ của mình. Mấy ngày đó, tôi luôn để ý vợ. Tôi nhìn em bằng con mắt khó chịu, soi mói, tôi để ý từng cử chỉ, lời nói của em. Tôi thấy em lạ lắm. Nhìn cách em vui mừng đọc thông tin về phụ nữ có bầu, tôi thấy xót xa trong lòng. Lúc này, tôi ước gì mình có thể đọc được suy nghĩ của người khác, như thế tôi sẽ biết em có bầu với ai, và em đã làm gì, lừa tôi thế nào.
Lòng tôi đang rối bời, tôi đang đau khổ vô cùng. Tôi không biết nên nói cho vợ biết sự thật, để em lựa chọn cuộc sống của mình hay là chấp nhận đứa con của người đàn ông khác và nuôi nó như con của mình? Liệu vợ tôi có phải làm vậy là vì yêu tôi, hi sinh vì tôi hay em khát khao không muốn bỏ chồng, không muốn tôi trở thành người bất hạnh?
Theo VNE
"Nếu con không phải con anh thì sao?" Tôi như chết lặng khi nghe vợ nói câu đó. Trong một đêm, khi đang nằm cùng nhau, cùng với con, vợ bỗng thủ thỉ tâm tình như thế. Tôi choáng luôn nhưng kịp bình tĩnh trả lời: "Quan trọng gì đâu em, bây giờ người ta còn có thể xin con nuôi được, huống chi là con đã vào tay mình. Em...