Đưa con đi chơi cuối năm bất ngờ thấy chồng ôm ấp nhân tình ngay giữa trung tâm thương mại
Chồng chị cũng đang ôm eo cô nhân tình bé nhỏ tiến về phía hai mẹ con chị. Nếu để con nhìn thấy cảnh này thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra, liệu con chị nó sẽ nghĩ gì về bố về thần tượng của nó đây?
Nếu để con nhìn thấy cảnh này thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra, liệu con chị nó sẽ nghĩ gì về bố về thần tượng của nó đây? Chuyện anh ngoại tình chị đã biết cách đây 5 tháng nhưng chị chọn cách im lặng chứ không làm um lên như nhiều bà vợ khác. Chị biết lấy được anh số phận một cô gái quê ít học như chị đã quá may mắn rồi. Nhưng điều mà chị đau đớn nhất chính là việc anh đã phản bội lời thề trước khi cưới chị làm vợ: “Anh hứa, dù có bất kì chuyện gì xảy ra anh cũng không bao giờ làm chuyện có lỗi với em”.
Chị im lặng cũng một phần vì chị sợ ly hôn thì coi như đứa con trai chung giữa anh chị sẽ không còn tương lai nữa. Cho dù chị có để con lại cho bố nuôi thì chắc gì người phụ nữ bước vào căn nhà này thay chị sẽ đối xử tốt với con của chồng. Rồi thằng bé sẽ ra sao?
Lỗi là ở người lớn, đừng bắt trẻ con phải chịu đựng theo. Hơn nữa, anh có ngoại tình nhưng vẫn hoàn thành trách nhiệm của một người bố. Anh vẫn về ăn cơm tối cùng con, đưa đón con đi học và chơi với con cho tới tận khi con lên giường đi ngủ. Chỉ có khác là khi sau khi con đi ngủ rồi, anh lại lặng lẽ phóng ô tô tới nhà cô ấy và 6 giờ sáng hôm sau anh mới có mặt ở nhà. Con tỉnh dậy vẫn thấy mặt bố, thằng bé cứ ngỡ cả đêm qua bố nó vẫn ở nhà.
Con tỉnh dậy vẫn thấy mặt bố, thằng bé cứ ngỡ cả đêm qua bố nó vẫn ở nhà. (Ảnh minh họa)
Chị biết rõ tình yêu anh dành cho chị đã không còn. Mà tình yêu không còn thì có níu kéo, đay nghiến, dằn vặt nhau cũng chỉ là vô ích. Mà làm um lên thì chung quy lại người đau khổ cũng vẫn là chị, người thiệt thòi cũng là con chị mà thôi. Thế nên chị chấp nhận chung sống hòa bình với anh dưới một mái nhà. Không ai quản việc của ai. Chị chỉ cần anh có trách nhiệm với con, thế là đủ.
Bạn bè nhiều người khuyên chị chia tay, giải thoát sớm đi để làm lại cuộc sống mới. Nhưng chị biết một người phụ nữ ít học chỉ biết ở nhà nội trợ chăm sóc con cái như chị thì đàn ông nào muốn lấy, huống hồ chị cũng đã bước sang cái tuổi 37 mất rồi. Vậy nên cứ duy trì cuộc sống như hiện tại có lẽ lại tốt hơn. Nếu một ngày anh muốn buông tay, tất nhiên chị không níu kéo nhưng chị muốn nó diễn ra một cách nhẹ nhàng nhất có thể.
Hôm ấy là ngày cuối năm, từ tối hôm trước con trai đã muốn bố đưa cả nhà đi mua sắm ở trung tâm thương mai. Anh đồng ý hứa hẹn với con nhưng sáng hôm sau anh lại gọi điện về cho vợ: “Anh có chút việc đột xuất không đưa con đi được, em đưa con đi giúp anh nhé”.
Video đang HOT
Chị biết việc đột xuất của anh là với cô ta chứ làm gì có việc nào khác nhưng chị vẫn vui vẻ nhận lời. Lúc bước ra cửa, con vẫn còn hỏi chị mãi rằng tại sao hôm nay bố nó không có nhà để đi cùng nó. Chị nói rằng bố bận công việc đột xuất không đi được. Thằng bé tỏ ra buồn bã lắm, nhưng rồi nó ôm choàng lấy cổ mẹ: “Chúng ta sẽ mua quà về cho bố mẹ nhé”. Chị mỉm cười nhưng sống mũi lại cay cay.
Nhưng khi hai mẹ con chị vừa gửi xe ở tầng hầm rồi bước vào thang máy lên tầng bán hàng của trung tâm thương mại thì gặp ngay cảnh tượng đau lòng ấy. Chồng chị cũng đang ôm eo cô nhân tình bé nhỏ tiến về phía hai mẹ con chị. Nếu để con nhìn thấy cảnh này thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra, liệu con chị nó sẽ nghĩ gì về bố về thần tượng của nó đây?
Vậy là nhân lúc con chưa nhìn thấy gì cả. Chị vội vàng ôm lấy chân rồi kêu lên: “Toàn ơi không biết con gì nó cắn chân mẹ mà đau quá. Con nhìn xem là con gì bắt giúp mẹ với, đau quá”. Chị vén váy lên cao một chút để thằng bé nhìn xem phía trên gối mẹ có gì không. Nghe mẹ hét thằng bé vội ngồi thụp xuống cứ thế xoa chân cho mẹ mà cố gắng tìm kiếm thủ phạm.
2 phút trôi qua không thấy con gì cả cậu bé 5 tuổi kéo lại váy xuống cho mẹ rồi ai ủi: “Mẹ hết đau chưa, thương mẹ quá, tí nữa con mua thuốc bôi cho mẹ nhé”. Chị xoa đầu con âu yếm, mọi chuyện qua rồi, họ đã đi qua cả rồi.
Trước khi quay đi, chị vẫn kịp nhận ra chồng đang tái mặt khi nhìn thấy mẹ con chị. Quay bước đi, chị cũng hiểu luôn được rằng đã đến lúc chị nên để con đối mặt với thực tại. Bởi vì anh công khai thế này thì có nghĩ rằng chị có cố làm ra vẻ không có chuyện gì xảy ra cũng không được nữa. Sớm muộn mái ấm của chị cũng không còn, mà sợ rằng lúc đó con lại sốc.
Chị quyết định đã đến lúc rồi, dù con có đau đớn vì cảm giác chia lìa thì ít ra bên cạnh nó vẫn còn có chị, có người mẹ yêu thương nó vô điều kiện này.
Theo blogtamsu
Chồng đuổi ra đường đúng đêm cuối năm, tôi đánh liều gõ cửa một nhà bên đường, ai ngờ ...
Gã đàn ông to lớn đó đã chồm lên người tôi như một con hổ mặc tôi la hét giãy giụa. Gã tát cho tôi cái tát trời giáng làm tôi ngất đi luôn.
Gã đàn ông to lớn đó đã chồm lên người tôi như một con hổ mặc tôi la hét giãy giụa. Gã tát cho tôi cái tát trời giáng làm tôi ngất đi luôn. (Ảnh minh họa)
Tôi chăm bố cạnh giường bệnh của anh, thấy anh mới mổ, chân bó bột mà vẫn phải cố gượng dậy làm vệ sinh cá nhân, tự dưng tôi thấy thương vô cùng. Tôi bắt đầu giúp đỡ anh những việc nhỏ như dìu anh ra nhà vệ sinh, mua định giúp anh bát cháo và những vật dụng cần thiết khác.
Bố tôi ra viện trước nhưng tôi vẫn vào viện giúp anh tuần cuối cùng. Dần dần tôi có tình cảm với anh nhưng tôi biết trong tim anh khi ấy đang có bóng hình một người khác. Thế nhưng nửa năm sau anh quyết định hỏi cưới tôi và tôi đã đồng ý.
Nhưng đó lại là quyết định sai lầm lớn nhất đời tôi. Sống với nhau tôi mới biết anh là người đào hoa không hề có trách nhiệm với gia đình. Đặc biệt hai vợ chồng tôi từ ngày cưới đã hơn 1 năm mà vẫn chưa có tin vui. Tôi rủ chồng đi khám nhưng anh nhất định không chịu, thậm chí anh còn nói nguyên nhân là do tôi rồi hắt hủi tôi.
Đỉnh điểm đêm cuối năm năm ngoái, người ta đi chơi bời vui vẻ bên nhau thì anh bỏ mặc tôi ở nhà một mình rồi đi chơi bời với bạn ở bên ngoài. Về nhà lại sặc mùi rượu, tôi ấm ức quá nên cũng to tiếng với chồng: "Anh không xứng là chồng, anh xem anh đối xử với vợ anh như thế có được không".
"Mày cút, cút ngay khỏi nhà tao. Cái loại không biết đẻ còn già mồm". (Ảnh minh họa)
Tôi vừa dứt lời thì anh cho ngay cái tát trời giáng rồi xúc phạm tôi một cách thậm tệ: "Mày cút, cút ngay khỏi nhà tao. Cái loại không biết đẻ còn già mồm". Nói rồi anh đẩy tôi ra khỏi cửa. Quá bức xúc tôi cũng đi ngay chứ chẳng luyến lưu gì nữa. Nhưng ra tới đường rồi tôi mới bắt đầu thấy sợ hãi vì đã nửa đêm cuối năm rồi, đường vắng vẻ chẳng còn ai qua lại.
Nghĩ phận mình lại thấy tủi cực, giờ này người ta chăn ấm đệm êm bên chồng con, còn mình thì... Tôi đã tính sẽ về với bố nhưng giờ đêm hôm tôi không dám bước chân đi tiếp, tôi sợ. Bước được một lúc tới đoạn đường heo hút tôi lại thấy rùng mình vì những cơn gió lạnh rít qua. Cuối cùng bất chợt nhìn thấy một ngôi nhà cấp 4 bên đường vẫn sáng điện, tôi liền chạy tới gõ cửa.
Ngay lập tức cánh cửa mở ra, một người đàn ông xuất hiện, khuôn mặt dữ tợn. Tôi run bắn mình định quay đi ngay thì bất ngờ nghe được tiếng nói đó: "Cô cứ vào đây đi, đừng sợ... giờ cô đi tiếp còn nguy hiểm hơn". Giọng nói ấm và nhẹ khác hoàn toàn với khuôn mặt kia khiến tôi tự dưng bớt lo lắng hơn.
Tôi bước vào, căn phòng nhỏ cũng chẳng có nhiều đồ đạc gì, chắc là anh ta thuê nhà này. Anh ta nhường cho tôi chiếc giường còn mình thì ôm chăn xuống đất. Dù trời bên ngoài rất lạnh nhưng trong nhà có vẻ ấm hơn và anh ta mặc chiếc áo thu đông trắng mỏng. Qua lớp áo ấy, những hình xăm kín trên người anh ta nổi rõ khiến tôi lại một lần nữa run bắn người.
Nhưng giờ ra ngoài không biết nguy hiểm gì đang rình rập, chi bằng cứ ở lại trong này, tôi ngủ sẽ thức cả đêm để canh phòng anh ta giờ trò đồi bại. Nhưng rồi một lúc sau cơn buồn ngủ kéo đến và tôi đã không thể cưỡng lại được nữa. Tôi thiếp đi lúc nào không hay và chuyện kinh sợ mà tôi lo lắng đã xảy ra.
Gã đàn ông to lớn đó đã chồm lên người tôi như một con hổ mặc tôi la hét giãy giụa. Gã tát cho tôi cái tát trời giáng làm tôi ngất đi luôn. Sáng hôm sau tỉnh dậy không thấy gã đâu nữa, tôi lết tấm thân tàn ra ngoài bắt xe về với bố. Tôi cũng không có ý định quay lại với người chồng tệ bạc kia và chuyện bị gã giang hồ cưỡng hiếp tôi cũng giữ bí mật cho riêng mình.
Thế nhưng 1 tháng sau đó tôi bắt đầu có biểu hiện lạ, kì kinh đến chậm và tôi choáng váng khi biết mình có thai. Nó là con ai? Là con của chồng tôi hay của người đàn ông kia? Chính bản thân tôi cũng không biết nữa, nhưng dù thế nào tôi cũng quyết định giữ con và nuôi con một mình.
Tôi ly hôn với chồng và anh cũng không hề biết về cái thai. Còn người đàn ông cho tôi ngủ nhờ đêm đó thì cũng không gặp lại nữa. Nhưng ở đời lại có quá nhiều chuyện bất ngờ xảy ra mà ta không biết trước được.
Đúng lúc tôi được đưa ra khỏi phòng đẻ sau khi mẹ tròn con vuông thì đã choáng váng khi nhìn thấy người đàn ông đó đang bế con mình. Nhìn đứa con cả tôi và anh ta đã có lời giải bố đứa bé là ai rồi, nó giống anh ta như đúc:
"Anh đã tìm mẹ con em suốt mấy tháng qua, anh xin lỗi. Hôm đó anh đi là vì không muốn làm liên lụy tới em, người ta đang truy đuổi anh. Nhưng ân oán xong cả rồi, giờ anh muốn lo cho mẹ con em suốt cuộc đời".
Tôi có nằm mơ không vậy, đứa con tôi sinh ra chính là đứa con của người đã cưỡng hiếp tôi và giờ anh ta muốn lo cho mẹ con tôi. Tôi ngần ngừ nhưng bố tôi lại tỏ ra ưng thuận. Và cuối cùng vì muốn con có gia đình tôi một lần nữa mạo hiểm sống với người chồng thứ 2.
Chưa biết cuộc sống sau này ra sao nhưng trước mắt tôi thấy con người có khuôn mặt dữ tợn và hình xăm kín người ấy yêu thương chăm sóc mẹ con tôi thật lòng. Hi vọng ông trời sẽ không đối xử bất công với tôi một lần nữa.
Theo blogtamsu
Em ngốc nghếch quá phải không anh ? Em gọi anh là chàng gió vì anh giống như những cơn gió vậy. Anh thoáng qua đời em, rồi lại vụ đi tìm đến những thứ mới lạ. Nhưng biết làm sao đây khi em nghiện anh mất rồi, sếp ạ! Em biết em ngốc nghếch, em dại khờ, luôn muốn được bên anh, được nhìn anh cười, được trò chuyện vui...