Đưa ba con đi du lịch 12 năm liên tiếp
3 đứa trẻ chào đời đã được bố mẹ đưa tới nhiều nơi và đến tuổi cắp sách đến trường, chúng vừa làm bài tập vừa đi khắp thế giới.
Marlene và Dan Lin gặp nhau khi học đại học. Họ mua một ngôi nhà ở Ventura, California và theo “lối sống truyền thống” cho đến khi sinh con đầu lòng. Khi đó, Dan là nhà phát triển trang web còn Marlene là nhà phân tích dữ liệu y tế.
Phần lớn các cặp đôi ngừng đi du lịch thế giới khi bắt đầu có con, Dan và Marlene Lin làm điều ngược lại. Hai vợ chồng nhận thấy rằng họ phải có trách nhiệm với đứa con bé nhỏ của mình. Và trách nhiệm đó là cho những đứa trẻ nhìn thấy cả thế giới.
Cả hai thực hiện một vài chuyến đi ngay từ khi đứa trẻ thứ nhất mới chào đời, để cô bé có thể thấy thế giới nhiều nhất có thể. Việc đi du lịch với một đứa trẻ gặp rắc rối khi họ phải mang theo xe đẩy, ghế ô tô và đồ chơi. Cuối cùng, để thuận tiện, cả hai mua một chiếc camper (xe tải dành cho dân thích đi du lịch, có chức năng như một ngôi nhà di động) vào năm 2008 để có thể di chuyển thuận tiện hơn. “Chúng tôi có cơ hội được ở bên nhau và không cần phải nhờ người khác nuôi dạy con mình”, Marlene nói.
Họ nhanh chóng yêu thích lối sống trên căn nhà di động này và bắt đầu các chuyến đi xa khỏi Ventura hơn. Từ 2008 đến 2012, hai vợ chồng chào đón 3 đứa con và dành thời gian 6-9 tháng mỗi năm trên đường.
Ban đầu, cặp đôi chỉ đơn giản nghĩ rằng họ thích đi du lịch. Sau chuyến xuyên Mỹ đầu tiên, họ nhận ra cả nhà thích lối sống du mục này hơn việc ở trong căn nhà tại Ventura rất nhiều. Năm 2012, họ bán căn nhà và đi du lịch toàn thời gian cùng ba con.
Video đang HOT
Khi những đứa trẻ lớn hơn, không gian trở nên chật chội. Do đó, gia đình mua một chiếc xe lớn hơn với giá 60.000 USD, và đầu tư thêm 11.000 USD để biến nó thành căn nhà đáng sống cho gia đình 5 người. Hiện tại, sau 12 năm sau, họ sống trong một chiếc xe tải cùng những người con: Eva, 13 tuổi; Mila, 11 tuổi và Luka, 8 tuổi.
Chiếc xe được thiết kế để mọi thành viên đều cảm thấy hạnh phúc trong trường hợp xấu nhất là mắc kẹt trong đó, không thể ra ngoài do thời tiết xấu. 5 thành viên đều có không gian riêng tư để thư giãn. Nếu ai đó muốn nằm trên giường của họ, họ có thể làm bất kỳ lúc nào muốn. Họ cũng thiết kế nhiều hộc chứa đồ phía dưới để đựng quần áo, đồ dùng cá nhân. Ở giữa xe là phòng bếp với đầy đủ bếp nấu, tủ lạnh.
Đầu xe là không gian sinh hoạt chung, nơi những đứa trẻ ngồi làm bài tập còn bố mẹ làm công việc của mình. Đây cũng là nơi họ có thể kê một chiếc bàn để dùng bữa cùng nhau. Dan và Marlene dạy lũ trẻ học tại nhà. Và họ thừa nhận điều đó không phải lúc nào cũng dễ dàng. “Trong giờ học, tôi là giáo viên. Sau giờ học, tôi trở thành bạn của các con. Điều này thực sự khó khăn”, Dan nói.
Khi những đứa trẻ đến tuổi đi học, vợ chồng ngừng đi du lịch toàn thời gian, định cư ở Los Angeles để chúng đến trường. Sau vài tháng, mọi người thấy khó chịu vì ở một chỗ quá lâu. Và họ lại lên đường. Hai người đăng ký việc học cho các con với một trường bán công, nơi có trách nhiệm giúp họ thiết lập lịch học tại nhà cho ba đứa trẻ khi cả nhà đi du lịch. Theo Dan, những đứa trẻ thích học trên xe hơn là đến trường theo cách truyền thống.
Marlene thường xuyên hỏi con xem chúng có muốn đến trường học giống các bạn không. Chúng luôn nói rằng muốn tiếp tục vừa đi du lịch vừa học. Những đứa trẻ thích việc hoàn thành việc học mỗi ngày trong 2-3 tiếng, và sau đó được làm những thứ mà mình thích. Ngoài ra, Dan và Marlene cũng thường xuyên kết hợp các chuyến đi của gia đình vào các bài học ở trường mà họ dạy cho con mình.
Khi qua các công viên quốc gia, họ cho các con đăng ký chương trình tham quan để tìm hiểu về địa lý, lịch sử của khu vực. Họ đưa con đến thăm các địa điểm quốc tế có ý nghĩa lịch sử. “Chúng tôi đưa các con đến những nơi mà chúng có thể học được điều gì đó. Chúng có thể nhìn thấy, chạm vào những thứ mà bạn chỉ thường thấy trên sách. Đó là sự kết hợp giữa cách học truyền thống và cả những kinh nghiệm thực tế”, Dan nói.
Người bố nói thêm, mục đích của toàn bộ hành trình trong 12 năm này, là anh muốn cho các con thấy được thế giới. Hai vợ chồng cũng không bao giờ tự ý quyết định một chuyến đi. Họ hỏi ý kiến lũ trẻ, và để chúng tham gia vào việc bàn bạc, quyết định.
Trong 12 năm, họ đi khắp nước Mỹ, Canada và Mexico cũng như châu Âu, Thổ Nhĩ Kỳ, Marocco. Cả nhà đã có mặt ở 32 quốc gia. Họ rất thích dành thời gian đi du lịch. Đôi khi, họ dành cả tuần, hoặc cả tháng ở một địa điểm.
Ngoài việc đi học, việc nuôi ba đứa trẻ trong một không gian nhỏ hẹp khi đi trên đường có thể rất khó khăn. Nhưng vợ chồng cho biết họ đã làm được việc. Dan cũng cho biết việc có ba đứa con thực sự nuôi dạy rất dễ dàng, vì nếu hai đứa đánh nhau thì sẽ có đứa thứ ba vào ngăn cản và xoa dịu tình hình. Còn Marlene nói rằng lối sống của họ rất tốt, vì cả nhà luôn gần gũi với nhau và thích thành thời gian bên nhau.
Nhà Dan sẽ mua một căn nhà ở vùng ngoại ô, thay vì sống trên xe như hiện nay. Nhưng tương lai đó còn rất xa vì Dan cho biết: “Đối với chúng tôi, việc các thành viên trong gia đình gần gũi với nhau quan trọng nhất. Bạn không cần có quá nhiều thứ, cũng không cần có nhiều không gian. Bạn chỉ cần có những thứ quan trọng đối với bạn”.
Cuộc hẹn hò cuối cùng của người đàn bà si tình
Thi thể một phụ nữ được phát hiện trên bãi cỏ ven cao tốc chạy dọc sông Harlem, thành phố New York, sáng 20/7/1937.
Kết quả khám nghiệm hiện trường sơ bộ cho thấy nữ nạn nhân khoảng 30-40 tuổi, đã chết hơn 24 tiếng, mặc váy và áo khoác nhưng thiếu giày, không có dấu hiệu bị xâm hại tình dục. Khuôn mặt có nhiều vết trầy xước và thâm tím, miệng dính nhiều vết máu khô và vài chiếc răng bị lung lay. Những dấu hiệu trên cho thấy nạn nhân có thể bị sát hại trên xe, vứt bên lề đường trong đêm tối.
Trên thi thể không có giấy tờ tuỳ thân nhưng trong túi áo khoác lại có 6 viên đường được gói cẩn thận trong tờ giấy trắng nhỏ. Nguyên nhân chính dẫn đến cái chết là hai vết thương do cỡ đạn 9 mm gây ra ở cự ly gần trên bụng và ngực.
Khi bản phác hoạ chân dung của nạn nhân được đăng trên báo vào hôm sau, một phụ nữ nhận ra nạn nhân là bạn cùng phòng với mình - Irma Louise Pradier, 37 tuổi, người gốc Pháp đến định cư tại Mỹ vào năm 1929.
Cảnh sát bắt đầu điều tra bằng việc lấy lời khai của các nhân chứng từng tiếp xúc với nạn nhân trước khi xảy ra án mạng. Bạn chung phòng cho biết Pradier từng tâm sự về việc sẽ xin nghỉ làm hộ lý bệnh viện, rút hết khoản tiền tiết kiệm dành dụm trong thời gian dài với khoảng 350 USD (tương đương 6.500 USD ngày nay) để tới bang California kết hôn. Vị hôn phu được mô tả rất điển trai, là sĩ quan kỵ binh.
Người bạn chung phòng nói lần cuối cùng nhìn thấy Pradier vào khoảng 20h30 ngày 19/7/1937, khi cô ra khỏi nhà trên chiếc xe màu xanh không rõ biển kiểm soát để hẹn hò.
Một số tình tiết khiến điều tra viên nhận định nghi phạm có thể là sĩ quan công tác trong lực lượng kỵ binh như 6 viên đường trong túi áo khoác, vết thương do đạn cỡ 9 mm gây ra, cùng với việc vị hôn phu bí ẩn của Pradier được cho là kỵ binh. Loại súng cỡ nòng 9 mm thường được trang bị trong lực lượng kỵ binh. Những viên đường loại nhỏ cũng thường là phần thưởng cho ngựa.
Rà soát hơn 300 sĩ quan trong lực lượng kỵ binh toàn thành phố, cảnh sát thu hẹp danh sách người khả nghi xuống còn 50 người. Tiếp theo, cảnh sát tra sổ sách của những hãng xe hơi địa phương, từ đó phát hiện một sĩ quan trong danh sách gần đây đã mua chiếc xe màu xanh giống xe đưa đón Pradier vào đêm cô bị sát hại.
Người này tên Arthur Chalmers, 34 tuổi, sống ở quận Queens, thành phố New York, đã lập gia đình và có hai con, công tác trong lực lượng kỵ binh hơn 7 năm.
Chalmers ban đầu phủ nhận mọi cáo buộc về mối quan hệ bất chính với Pradier cũng như hành vi giết người. Chỉ khi đối diện với bằng chứng về lỗ đạn cỡ 9 mm trên ghế trước trong xe riêng, anh ta mới thừa nhận giết người nhưng lại khẳng định là phòng vệ chính đáng.
Chalmers khai mối tình vụng trộm giữa hai người diễn ra cách đây hơn một tháng, khi Pradier đến thăm nơi đóng quân và cho ngựa của hắn ta ăn những viên đường. Mối tình đơn phương của cô gái ban đầu không được đáp lại do Chalmers lấy lý do đã lập gia đình và có hai con. Tuy nhiên, trong những lần gặp sau ở công viên trung tâm, hai người đã vượt quá giới hạn.
Arthur Chalmers (giữa) với luật sư. Ảnh: New York Daily News.
Trong buổi hẹn vào chiều tối 19/7/1937, Chalmers được Pradier rủ đi cùng trốn về phía Tây nước Mỹ. Khi Chalmers không đồng ý, mâu thuẫn nổ ra. Theo Chalmers, trong lúc xe đang chạy, Pradier bỗng rút khẩu súng cất trong hộc xe. Trong lúc giằng co, súng cướp cò hai lần khiến Pradier tử vong. Do quá sợ hãi, Chalmers xoá vết tích và bỏ thi thể bên vệ đường.
Kết quả thực nghiệm cho thấy dấu vết tại hiện trường cơ bản trùng khớp với lời khai của hung thủ. Tuy nhiên, Chalmers nhiều khả năng đã gian dối về lý do gây án vì chỉ hai ngày sau khi thi thể được phát hiện, một số nhân chứng đã thấy anh ta có chuyến du lịch kéo dài hơn một tuần với người phụ nữ khác đã có gia đình. Như vậy, có thể Pradier đã phát hiện bộ mặt thật của gã nên dẫn tới mâu thuẫn.
Trong phiên toà diễn ra vào năm 1938, Chalmers bị phạt 20 năm tù. Sau 13 năm, Chalmers được ân xá vào năm 1951, qua đời vào năm 1961 ở tuổi 47.
Ngôi nhà rộng 170m đẹp từng góc nhỏ nhờ kết hợp phong cách Bắc Âu và Boho của cô gái Việt trên đất Mỹ xa xôi Cô gái trẻ Diệp Thảo có một cuộc sống vô cùng thú vị, một công việc năng động ở Mỹ. Hiện tại, cô sống cùng với 3 chú cún và 1 chú mèo xinh xắn trong căn nhà rộng tới 170m. Cô gái Việt năng động, giỏi giang từng học Y đa khoa Phạm Ngọc Thạch. Bước sang năm thứ 4 đại học,...