Dù yêu em 9 năm nhưng tôi vẫn lao vào các cuộc tình 1 đêm
Vì em luôn muốn giữ gìn trinh tiết nên tôi cũng chiều em, nhưng tôi vốn là một người có nhu cầu cao trong “chuyện ấy” nên tôi thường tìm đến “tình một đêm” để được thỏa mãn.
Tôi năm nay đã 27 tuổi, đã ra trường và đi làm nhưng chưa kết hôn. Tôi có người yêu cùng quê và cũng là bạn học cùng lớp. Chúng tôi yêu nhau đến nay cũng ngót ngét 9 năm trời, gắn bó với nhau từ thời phổ thông cho đến bây giờ.
Tôi sinh ra trong một gia đình khá giả, nhà có hai anh em. Bố mẹ tôi còn trẻ và nhiều lúc họ cũng khổ sở vì chúng tôi vì cả hai thằng đều phá phách. Chúng tôi tiêu không biết bao nhiêu tiền của bố mẹ nhưng đổi lại tôi học không đến nỗi nào nếu không nói là “giỏi”. Hồi thi đại học tôi đỗ liền hai trường danh giá của Hà Nội với điểm số cao ngất ngưởng.
Lên đại học người yêu và tôi học xa nhau, em ấy học miền nam còn tôi xa cách, mỗi năm gặp nhau được vài ba lần nên tôi khá thiếu thốn tình cảm. Em là cô gái con nhà gia giáo lễ nghĩa nên khá e dè và hơi truyền thống, còn tôi vốn ăn chơi từ nhỏ nên tôi biết nhiều trò hơn các bạn cùng lứa.
Vì em luôn muốn giữ gìn trinh tiết nên tôi cũng chiều em, nhưng tôi vốn là một người có nhu cầu cao trong “chuyện ấy” nên tôi thường tìm đến tình một đêm để được thỏa mãn.
Những cô gái lên giường với tôi, tôi không nhớ nổi vì quá nhiều, suốt thời gian dài đằng đẵng xa người yêu tôi đã không biết bao lần phản bội, dấu diếm cô ấy chuyện này. Tôi vẫn trải qua cuộc tình một đêm chóng váng còn trái tim tôi vẫn yêu em, vẫn đợi em, nhiều lần tôi thấy dày vò, thấy có lỗi với em nhưng có lẽ “ngựa quen đường cũ” tôi lại lao vào những cuộc tình “bóc bánh trả tiền” để được thỏa mãn.
Ngày em chuyển về Hà Nội làm việc, tôi đã rất vui sướng, tôi hạnh phúc rất nhiều. Tôi tự hứa từ giờ sẽ yêu thương bù đắp cho em, tôi sẽ từ bỏ các cuộc tình một đêm chóng váng đó để toàn tâm toàn ý bên em nhưng em vẫn kiên quyết giữ suy nghĩ cố hủ đó nên nhiều lần làm tôi nản. Dù yêu em rất nhiều nhưng chính việc em cứ khăng khăng giữ mình khiến tôi lại phản bội sau lưng em nhiều hơn.
Video đang HOT
Người yêu cứ muốn giữ gìn trinh tiết nên tôi đã lao vào các cuộc tình “một đêm” (Ảnh minh họa)
Tôi biết mình là một thằng đàn ông chẳng ra gì khi hành động như thế nhưng thật sự người yêu làm tôi nhụt chí, càng ngày cô ấy càng đẩy tôi đi xa. Tôi bỗng ghét suy nghĩ và lối sống truyền thống của cô ấy. Tôi tôn trọng cô ấy nên giữ gìn cho cô ấy bao nhiều năm nay nhưng yêu nhau 9 năm đâu nhất thiết cô ấy cứ phải giữ mình như vậy, trong khi chúng tôi đã nghĩ tới việc kết hôn với nhau.
Có lẽ các bạn sẽ xem tôi là thằng đàn ông này nọ, nhưng tôi nghĩ nếu có người yêu mãi có quan điểm khăng khăng giữ mình thì có thể việc xa nhau có lẽ là điều sớm muộn. Tôi vừa giận mình vừa giận em, đôi khi tôi thấy yêu em nhưng sự kín đáo và khó gần của em lại làm tình cảm trong tôi cũng vơi đi theo ngày tháng. Xin các bạn cho tôi lời khuyên, tôi nên làm thế nào?
Theo VNE
Điếng người mẹ vợ tương lai là nhân tình 10 năm
Câu chuyện tưởng chừng hiếm thấy nhưng chẳng hiểu tại sao tôi lại là người rơi vào hoàn cảnh ấy.
ảnh minh họa
Mẹ vợ tương lai của tôi lại chính là cô nhân tình mà tôi đem lòng yêu thương suốt 10 năm.
Tôi sinh ra và lớn lên trong hoàn cảnh nghèo khó, bố mẹ tôi đều là nông dân, gia đình tôi lại đông con nên quanh năm tôi phải sống trong cảnh thiếu thốn và chứng kiến những trận cãi vã kịch liệt của bố mẹ cũng chỉ vì đồng tiền, bát gạo.
Tôi là con út nên là người duy nhất trong nhà được bố mẹ cho ăn học đàng hoàng. Gọi là được học nhiều nhất nhà nhưng tôi cũng chỉ học hết cao đẳng rồi tự mình bươn trải với cuộc sống để mưu sinh.
Sau khi ra trường, với tấm bằng tốt nghiệp loại khá, tôi chật vật mãi mới xin được một công việc tại công ty sản xuất linh kiện điện tử. Với đồng lương eo hẹp, tôi buộc phải kiếm thêm việc làm để trang trải cho sinh hoạt cũng như dành dụm đồng ra đồng vào gửi về cho bố mẹ tôi trang trải nợ nần những năm tôi đi học.
Cũng trong thời gian này, tôi gặp người con gái ấy, em cũng xuất thân trong gia cảnh chẳng khá hơn tôi là bao. Bố mẹ em vỡ nợ phải trốn chủ nợ bỏ đi biệt xứ, em cùng với anh trai phải sống nhờ vào họ hàng qua ngày đoạn tháng. Rồi em xin làm công nhân nhà máy nơi tôi làm việc. Cuộc gặp gỡ tình cờ như duyên phận đưa đẩy chúng tôi đến với nhau. Tôi đem lòng yêu em ngay từ lần gặp đầu tiên, em đẹp, gương mặt phúc hậu và đôi mắt trong sáng như thiên thần cùng với nụ cười e ấp đã hút hồn tôi.
Chẳng ai nói với ai, nhưng cả hai đều hiểu trái tim đã dành trọn cho nhau. Sau gần 4 năm, khi ấy, em 24, còn tôi 27, lứa tuổi còn căng đầy sức trẻ, tôi vẫn chưa một lần dẫn em về nhà giới thiệu với gia đình. Còn em thì lại nóng lòng muốn tiến đến hôn nhân. T
hú thực là tôi chẳng dám nghĩ đến chuyện đám cưới, tôi chưa có gì trong tay sau mấy năm bon chen nơi đất khách quê người, cưới em về, tôi biết lấy gì để nuôi vợ, rồi những đứa con sẽ ra đời, tôi lấy gì để nuôi chúng?...Tôi sợ, tôi không dám trả lời em mà tìm cách hèn hạ là lảng tránh mỗi khi em nói đến chuyện đám cưới.
Đúng, trong trái tim tôi chưa bao giờ nói phủ nhận rằng tôi không yêu em, nhưng tôi đã tự bao biện cho mình rằng nếu yêu em thì không thể để cho em phải khổ. Và thế là tôi dần xa em, tôi ít gặp em hơn, những cuộc điện thoại thưa hơn và tôi chuyển đến nơi khác làm việc mà không báo trước cho em. Tôi biết em giận tôi nhiều lắm, đau khổ nhiều lắm nhưng tận đáy lòng mình, tôi mong em sẽ tìm được một người đàn ông xứng đáng với mình hơn tôi.
Thế là chúng tôi bặt tin từ ấy, tôi chăm chỉ làm việc để kiếm thật nhiều tiền và tự nhủ với lòng mình nếu có cơ hội được gặp lại người con gái ấy sẽ không để tuột mất em lần nữa.
6 năm sau, tôi vừa làm, vừa học lên để nâng cao trình độ, được cấp trên tin tưởng, tôi cũng đã có một vị trí chắc chắn trong công ty với ghế trưởng phòng kỹ thuật. Cũng trong 6 năm ấy, tôi chưa từng yêu một cô gái nào khác.
Tôi vẫn không nguôi nhớ về em dù biết rằng em đã lấy chồng. Qua một số người bạn cho biết, chồng em là một người đàn ông giàu có đã có một đời vợ nhưng không may qua đời vì bệnh tật, em sống trong nhung lụa và rất hạnh phúc bên người đàn ông ấy. Đúng! em xứng đáng được hạnh phúc, được sung sướng như thế.
Thế rồi tôi cũng phải tìm cho mình một người phụ nữ để xây dựng gia đình, mọi người trong công ty giới thiệu cho tôi con gái của Phó Giám đốc chi nhánh công ty. Cô gái ấy xinh đẹp, trẻ trung và vừa mới tốt nghiệp đại học.
Sau một vào lần gặp gỡ, tôi cũng có tình cảm đặc biệt với em, rồi chúng tôi hẹn hò như bao cặp tình nhân khác. Sau gần một năm, chúng tôi quyết định tiến đến hôn nhân, và cũng đến lúc này, tôi mới chính thức đến nhà em ra mắt gia đình. Nhưng tôi đã choáng váng khi mẹ vợ tương lai đứng trước mặt tôi chính là người con gái năm xưa, người con gái mà suốt 10 năm tôi chưa bao giờ hết yêu em.
Ánh mắt em ngỡ ngàng và gương mặt biến sắc, tôi biết rằng em cũng bối rối chẳng kém tôi nhưng cả hai vẫn phải kiềm chế để buổi gặp gỡ được trọn vẹn, tôi vẫn phải gọi em bằng cô, xưng cháu.
Sau buổi gặp hôm ấy, tôi muốn gặp riêng em để nói chuyện nhưng em vẫn luôn tìm cách từ chối. Tình cảm năm xưa đã xếp yên dưới đáy lòng nay lại bỗng bị xới tung, tôi hoang mang không biết mình nên làm gì trong hoàn cảnh này? Liệu tôi có nên tiếp tục tiến đến hôn nhân để gọi em là mẹ vợ hay chăng?
Theo VNE
Yêu người gia trưởng, có nên hay không Chúng em yêu nhau đã được hơn 2 năm rồi. Ban đầu, em yêu chàng vì sự lạnh lùng, đẹp trai, rất có ý chí . ảnh minh họa Nhưng càng ngày, càng tiếp xúc với chàng, em càng cảm thấy chàng vô cùng gia trưởng, áp đặt, không cho em ra ngoài đi chơi với bạn bè nhiều... Em rủ đi cùng...