Dù xinh đẹp tới đâu, 7 mẫu phụ nữ này vẫn khiến cánh đàn ông lắc đầu ngao ngán và nhất định không chịu cưới
Đừng nghĩ rằng phụ nữ xinh đẹp thì sẽ “đắt chồng như tôm tươi”, bởi chỉ đàn ông khi yêu và cưới khác xa nhau hoàn toàn.
Có những cô gái rõ ràng sở hữu vẻ ngoài “chim sa cá lặn”, nhưng đường tình duyên lại lận đận chẳng hanh thông như bao người. Người ngoài đôi khi còn lấy làm thắc mắc thay cho họ: xinh đẹp như thế, các anh xếp hàng dài chưa chắc tới lượt, sao lại ế?
Nhưng đàn ông khi yêu và khi cưới vẫn khác nhau. Lúc yêu các anh có thể tán tỉnh những cô gái xinh đẹp cho vui, nhưng một khi đã xác định lấy về làm vợ hẳn phải là người phụ nữ hội tụ đủ các yếu tố để làm vợ hiền, mẹ đảm.
Dưới đây là 7 mẫu phụ nữ mà cánh đàn ông vẫn thường lắc đầu ngao ngán, dù xinh đẹp cũng chỉ để yêu qua đường chứ không tha thiết chuyện cưới xin:
1. Thích buôn chuyện trên trời dưới đất
Đàn ông chúa ghét phụ nữ nhiều chuyện, nhất là thích nói những chuyện chẳng liên quan gì tới mình. Vẫn biết phụ nữ có một đặc điểm đó là chia sẻ chuyện trò với mọi người, để cuộc sống của họ trở nên phong phú hơn, thú vị hơn. Nhưng hãy chỉ dừng lại ở giới hạn nhất định.
Nếu một người đàn ông cưới một cô gái nhiều chuyện về làm vợ, họ sẽ cho rằng đó là thảm hoạ. Bởi ngày đi làm mệt nhọc trở về, họ lại phải nghe vợ lải nhải những chuyện không đầu, thậm chí có những câu chuyện chẳng liên quan mà trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, quả thật rất chối tai.
(Ảnh minh họa)
2. Thái độ sống thiếu tích cực
Những cô gái có cái nhìn cuộc sống quá bi quan, sầu thảm dễ khiến đàn ông xa lánh. Thoạt đầu họ có thể cho rằng cô ấy yếu đuối và cần che chở, cần bờ vai vững chãi của họ. Nhưng càng về sau, khi cô ấy luôn bộc lộ quan điểm và thái độ tiêu cực với cuộc đời, họ sẽ sợ hãi mà chạy mất dép.
Đơn giản vì họ rất sợ bị lây lan thái độ tiêu cực từ người phụ nữ đó. Cuộc sống tươi đẹp đến thế, dù nhiều khó khăn thì họ cũng mong người con gái của mình sẽ tự tin, mạnh mẽ vượt qua chứ không phải là ngồi một chỗ và khóc hu hu để chờ ông Bụt hiện lên hỏi: “Vì sao con khóc?”
Video đang HOT
Vẫn biết rằng phụ nữ có má.u Hoạn Thư trong người, và ghen tuông là một gia vị cho món ăn tình yêu thêm đậm đà. Nhưng đối với những người phụ nữ thích ghen tuông quá đà sẽ dẫn tới việc cô ấy luôn muốn kiểm soát người đàn ông của mình.
Chẳng một gã trai nào chịu nổi khi bị quản lý sát sao 24/7 và người yêu lúc nào cũng hầm hè nổi cơn thịnh nộ khi mình có giao du với bạn bè khác giới.
4. Lúc nào cũng thích nhắc về người yêu cũ
Đàn ông ghét nhất cảm giác bị so sánh, cho nên một cô gái là chỉ luôn miệng nhắc về người yêu cũ trước mặt họ sẽ khiến họ cảm thấy rất ngán ngẩm. Họ chỉ quan trọng nhất là hiện tại và tương lai của bạn, họ muốn chăm sóc bạn theo cách của riêng họ, đừng đem họ ra so sánh với bất cứ ai, nhất là người yêu cũ.
Ngoài ra, việc nhắc đến người yêu cũ cũng thể hiện rằng cô gái đó chưa thật sự hết vương vấn mối tình đã qua. Làm gì có anh chàng nào muốn lấy một cô vợ còn vương vấn tình cũ chứ?
5. Tính tình thay đổi thất thường
Một khi xác định lấy một cô gái về làm vợ đồng nghĩa với việc các anh chàng cần một người phụ nữ chín chắn, trưởng thành, biết suy nghĩ để cùng anh ta gánh vác công việc xây tổ ấm.
(Ảnh minh họa)
Nếu các cô gái tỏ ra quá nhõng nhẽo, tính tình thất thường lúc mưa lúc nắng thì các anh chàng sẽ cảm thấy sợ hãi mà lánh xa. Bảo yêu để thay đổi không khí, yêu để trải nghiệm và yêu cho vui thì còn yêu, chứ bảo cưới về làm vợ chắc chắn là không thể nào.
6. Mẫu con gái lẳng lơ
Sự tự trọng của đàn ông luôn ở cấp độ rất cao. Họ không dễ dàng chấp nhận sự phản bội, lại càng không thích cô gái của mình trở thành “của chung” với nhiều người. Đối với họ, người họ yêu chỉ là của riêng một mình họ mà thôi.
Một khi cô gái đó có biểu hiện của một người phụ nữ lẳng lơ thì lập tức họ sẽ bật chế độ “an toàn” và rời xa cô ấy ngay. Dù yêu đến đâu cũng nhất định rời xa, thà đau một lần còn hơn đau một đời.
7. Coi trọng tiề.n bạc, vật chất
Đàn ông đán.h giá cao những cô nàng thực tế nhưng lại chủ động né tránh những cô nàng thực dụng. Bởi vì ai cũng biết tiề.n quan trọng như thế nào trong tình yêu và hôn nhân, không thể phủ nhận giá trị của đồng tiề.n trong việc xây dựng hạnh phúc.
Nhưng một cô gái chỉ chăm chăm quan tâm tới ví tiề.n của người đàn ông, thì anh ta sẽ nhanh chóng có cảm giác không an toàn, anh ta nhận ra rằng cô gái ấy đến với mình vì vật chất hơn là tình yêu. Và rất nhanh chóng, anh ta cũng sẽ rời xa các cô gái đó.
Theo Afamily
Tình cũ và "món quà đặc biệt"
Một chiều cuối tuần, khi tôi đang lượn lờ trong siêu thị thì bỗng nghe ai đó gọi tên mình. Tôi quay người lại nhìn, sững sờ khi gặp lại một gương mặt quen thuộc. Người đàn ông ấy, đôi mắt ấy, bờ môi ấy một thời đầy ắp trái tim tôi. Hơn hai mươi năm rồi...
Anh nhìn tôi, khẽ cười "anh cứ sợ mình nhầm, lâu quá rồi, phải không?". Lúc đó tôi thực sự muốn quay đi nhưng đã bị bàn tay anh níu lại "Anh xin lỗi, mình ngồi nói chuyện một chút, được không?".
Ngày xưa, anh và tôi ở cùng làng, phải lòng nhau từ khi mới mười sáu tuổ.i. Tình yêu đầu tiên của hai đứa, trong sáng và thơ ngây. Bố mẹ tôi dù biết chúng tôi yêu nhau nhiều nhưng vẫn một mực cản ngăn, chỉ vì anh nhà nghèo và là con của một bà mẹ đơn thân. Một đứ.a tr.ẻ không cha vẫn là một cái gì đó không được tốt đẹp ở thời điểm vài chục năm về trước.
Hồi đó tôi là con nhà giàu, quen được cưng chiều nên tính rất bướng bỉnh. Tôi đã thề sống thề chế.t nếu không được lấy anh ấy, tôi sẽ không lấy ai. Rồi đột ngột một ngày chàng trai tôi yêu biến mất khỏi làng. Tôi biết, anh không chịu được sức ép từ gia đình tôi, nhưng tôi vẫn trách móc anh rất nhiều vì đã đi mà không hề nói cho tôi biết. Nếu biết, chắc hẳn tôi cũng bỏ nhà theo anh rồi.
Người ta có duyên ắt hẳn sẽ gặp lại. Chỉ có điều hôm nay, sau hai mươi năm gặp lại, tôi là một phụ nữ đã lỡ dở một đời chồng, còn anh đề huề vợ con và tương đối thành đạt.
Anh bảo những năm qua, từ khi rời làng vẫn nghe ngóng tin tôi, vẫn biết tôi lấy chồng, l.y hô.n chồng, ở chung một thành phố, nhưng anh không cố tình tìm gặp. Ngày xưa, mẹ tôi đã gặp anh, khóc lóc nỉ non xin anh hãy buông tha cho tôi vì cho rằng nếu lấy anh cuộc đời tôi sẽ khổ nghèo thiếu thốn. Anh vì tự trọng và tự ái đã quyết định lặng lẽ rời xa. Anh nói, tim anh cũng đau, nhưng anh không muốn tôi vì anh mà chịu khổ. Hai năm sau đó tôi lấy chồng theo diện "cha mẹ đặt đâu con ngồi đó" với con một đồng đội cũ của bố, là gia đình có chức quyền. Chỉ tiếc cuộc hôn nhân mà mẹ tôi cho rằng "môn đăng hộ đối" này đã không đem lại hạnh phúc.
Hôm đó, hai chúng tôi đã nói rất nhiều chuyện. Anh hỏi tôi cuộc sống thế nào, có định tái hôn không? Tôi bảo tôi chán hôn nhân rồi và dự định sẽ làm mẹ đơn thân bằng việc thụ tinh nhân tạo. Khi nghe tôi nói, ánh mắt anh chùng xuống. Điện thoại anh đổ chuông, anh nói vợ con gọi và đến lúc phải về. Anh xin số điện thoại tôi và bảo nhất định sẽ liên lạc.
Cuộc gặp ấy bất ngờ để lại cho tôi nhiều ấn tượng. Tôi nghĩ về ngày xưa nhiều hơn, những kỉ niệm đã chôn chặt trong lòng bỗng cồn sóng dậy. Và tôi nhận ra, tôi chưa từng yêu ai kể từ sau khi anh ra đi, chưa từng rung động với một ai ngoài anh cả. Số điện thoại anh tôi đã nhìn đến thuộc làu vẫn không dám gọi. Bao nhiêu tin nhắn viết rồi lại xóa. Tôi lần tìm trang cá nhân của anh, thấy ảnh gia đình anh vô cùng hạnh phúc. Tôi tự nhủ, tất cả đã là quá khứ rồi. Tôi dỗ trái tim mình hãy ngủ yên đi.
Nhưng anh không muốn trái tim tôi ngủ. Vào một chiều Hà Nội đổ mưa, anh gọi điện cho tôi hỏi địa chỉ nhà. Và anh đến, trong cơn mưa chiều tầm tã. Bên tách trà bốc khói, ngồi ở cự ly rất gần, anh vẫn rất quen thuộc, dù đã hơn hai mươi năm mới gặp lại.
Anh nói, giọng rất nhỏ:
- Từ sau hôm gặp lại em, anh suy nghĩ rất nhiều. Nếu ngày xưa anh không hèn nhát bỏ đi, nếu ngày xưa anh không tự ái vì bị khinh khi, nếu cứ kiên trì ở bên em, nắm tay em, chắc bây giờ đời em đã không như vậy. Tự sâu trong trái tim mình, anh vẫn yêu em, anh thề anh không hề nói dối. Ngày xưa anh không thể cho em hạnh phúc, bây giờ cũng vậy. Nhưng...
Tôi nhìn anh, thấy yêu thương dâng tràn trong tim, thực sự muốn đưa tay cầm lấy hai bàn tay đang đan vào nhau kia, muốn được vuốt lên lọn tóc đang lòa xòa trên trán kia, nhưng không biết làm cách nào để có thể làm như thế.
- Nhưng sao, anh nói đi, em đang nghe đây
- Nhưng anh có thể cho em một đứa con...
Phải khó khăn lắm, anh mới thốt ra được câu nói đó. Và nó khiến tôi thảng thốt, tim như chấn động. Anh vừa nói sẽ cho tôi một đứa con.
- Em đang muốn làm mẹ mà. Em cần một đứa con mà. Tại sao không thể là anh, với anh. Anh biết em đang nghĩ gì, nếu em không muốn "chuyện ấy" xảy ra, anh có thể cho em tin.h trùn.g. Hãy coi nó như món quà đặc biệt anh tặng em, được không?
Anh về rồi, tôi vẫn ngồi như tượng, không tin những gì mình vừa nghe. Anh nói tôi có thể suy nghĩ và hãy suy nghĩ. Như thế không phải là anh đang phản bội vợ sao. Như thế không phải là tôi đang góp phần phá hoại gia đình anh sao. Nhưng anh nói đó là bí mật của tôi và anh, bí mật mãi mãi.
Tôi đã vui mừng xen lẫn sợ hãi khi nghĩ về điều đó. Tại sao lại không? Tôi chỉ cần một đứa con, không cần anh phải có trách nhiệm với tôi, với con, không chen chân vào gia đình anh hay phá hoại những gì anh đang có. So với một đứ.a b.é sinh ra không biết nguồn gốc thì có con với một người đàn ông tôi biết rõ và từng yêu chẳng phải tốt hơn sao?
Tôi đã nghĩ như vậy, nhưng rồi bất chợt nghĩ về những bức ảnh tôi từng thấy trên trang cá nhân của anh. Nghĩ về nụ cười của vợ anh và hai cậu con trai kháu khỉnh. Anh nghĩ cho tôi. Tôi nghĩ cho mình. Còn ai sẽ nghĩ cho vợ anh và hai đứ.a tr.ẻ?
Tôi muốn, nhưng tôi vẫn sợ. Liệu có nên không, một đứa con với anh, người đàn ông tôi từng yêu và không cần thêm bất cứ điều gì nữa.
Theo Dân trí
Tôi á khẩu tại quán cà phê vì ảo tưởng chủ quán thích mình Càng nghĩ đến chuyện hôm đó, tôi càng xấu hổ. Hóa ra, bấy lâu nay là do tôi ảo tưởng. Tôi là một cô gái không quá nổi bật về ngoại hình nhưng lại tự lập tốt tài chính. Vì không phải mang gánh nặng kinh tế gia đình nên thu nhập của tôi chỉ để tiêu dùng cho bản thân. Tôi làm...