Dù xấu hổ nhưng phải thừa nhận rằng, chồng tôi “bẩn tính” nhất thế gian
Sự tính toán chi li của chồng khiến tôi phát điên. Thật xấu hổ nhưng tôi phải thừa nhận rằng chồng mình quá “bẩn tính”.
Chồng tôi chi li chuyện tiề.n nong từng đồng một. (Ảnh minh họa)
Hôn nhân của tôi đang rất bế tắc. Tôi băn khoăn không biết mình có nên b.ỏ chồn.g vì anh quá ki bo, bủn xỉn hay không? Bạn tôi nói đó là lí do dở hơi, có điên mới l.y hô.n bởi chuyện như vậy.
Tôi làm nhà nước nên lương không cao. Việt, chồng tôi, làm nhân viên kĩ thuật ở một công ty phần mềm tư nhân, lương có cao hơn tôi một chút nhưng không đáng kể. Hai vợ chồng hàng tháng nếu không mua sắm thì sẽ tiết kiệm được một khoản tiề.n nhỏ. Tất cả tiề.n lương, tiề.n tiết kiệm trong nhà, Việt đều yêu cầu tôi để anh giữ.
Mỗi tháng, anh tính toán chi li và lên thực đơn cho cả tháng, hoạch toán rõ ràng mỗi ngày sẽ ăn gì, hết bao nhiêu tiề.n và đưa từng đó tiề.n cho tôi đi chợ. Mặc cho giá cả thay đổi, thực phẩm ngày càng đắt đỏ, Việt cũng chỉ đưa số tiề.n cố định. Anh nói vợ chồng tôi cần tiết kiệm để lo cho con cái sau này. Lí do chồng đưa ra rất hợp lý nên tôi vui vẻ chấp thuận. Hai vợ chồng trẻ chuyện ăn uống cũng không cần quá chú trọng.
Thế nhưng, sự tiết kiệm của Việt ngày càng tăng lên, nó đi quá ngưỡng cần thiết và tôi buộc phải thừa nhận rằng, chồng tôi là một người keo kiệt và bủn xỉn. Anh không bao giờ mua quà tặng tôi, cũng không cho phép tôi mua bất cứ thứ gì cho bản thân dù là tôi dùng tiề.n của mình để mua hoặc có khi, tôi đưa cả lương cho chồng rồi lấy tiề.n mẹ cho để mua. Nhưng điều đó vẫn làm Việt khó chịu. Anh thường cằn nhằn rằng tôi mua sắm quá nhiều trong khi hơn một năm lấy chồng, tôi mới chỉ mua được đúng một bộ quần áo mới, tôi không mua son phấn, mĩ phẩm mà phải tự trồng nha đam để dưỡng da.
Để có tiề.n thi thoảng gửi về cho mẹ, tôi phải tranh thủ thời gian rảnh rỗi ở cơ quan đan khăn và móc áo len trẻ con để bán. Chuyện này tôi phải giữ bí mật vì đã có lần, tôi cho tiề.n mẹ bị chồng biết được và anh đã nhiếc móc tôi không ngớt. Bố mẹ tôi đến nhà, Việt cũng không đồng ý cho tôi mua thêm thức ăn hay hoa quả tráng miệng. Anh nói, kế hoạch chi tiêu đã vạch ra rõ ràng, tôi cứ vậy mà làm, bố mẹ đến chỉ cần thêm bát, thêm đũa.
Video đang HOT
Tôi quá mệt mỏi với cuộc hôn nhân này (Ảnh minh họa)
Chưa dừng lại ở đó, Việt đối với tôi như một bà mẹ chồng khó tính. Hàng ngày, việc đầu tiên khi đi làm về của anh là kiểm tra xem nhà cửa đã được dọn sạch sẽ hay chưa, một chút bụi cũng khiến Việt nổi cáu. Chồng tôi đặt ra hàng tá những quy tắc và bắt tôi phải thực hiện: quần áo khi phơi luôn phải lộn trái, không được phơi dưới ánh nắng mặt trời, khi khô thì phải lộn phải rồi mới được gấp; bát đũa trước khi ăn phải luộc qua nước sôi rồi để khô tự nhiên, dù vội đến mấy cũng không được dùng khăn hoặc giấy ăn để lau; một ngày phải hai lần thay nước nóng trong phích, anh nói anh không chấp nhận chuyện có khách đến nhà, tôi mới lục đục đi đun nước và bắt khách phải ngồi chờ… Anh cũng bắt tôi phải nấu nướng theo sở thích của mình và coi đó mới là “chuẩn ngon”.
Cuộc sống hôn nhân của tôi vì những áp đặt của chồng mà vô cùng ngột ngạt. Tôi hiểu tính tiết kiệm và sự kĩ tính trong tính cách của Việt phần nhiều là do anh sinh ra và lớn lên trong điều kiện thiếu thốn của gia đình nhưng tôi thấy mình không thể chịu đựng mãi người chồng này. Tôi càng nín nhịn, chồng càng lấn tới.
Mới đây, Việt đã mang hết số tiề.n tiết kiệm của hai vợ chồng để xây cho bố mẹ ở quê một ngôi nhà mới. Trong khi đó, bố tôi phải mổ thận, tôi muốn dùng đến tiề.n, anh kiên quyết không đồng ý, nói số tiề.n này vợ chồng đã có kế hoạch dùng để sửa nhà nên dù có chuyện gì cũng không được động đến. Việt không hề coi gia đình tôi là gia đình của anh. Sự phân biệt đối xử quá rõ ràng này khiến tôi đau lòng. Tháng trước, tôi đã không đưa tiề.n lương cho chồng nữa. Chúng tôi đã ăn mâm riêng. Việt nói, tôi ăn uống quá lãng phí, anh không muốn phí tiề.n của anh cho sở thích ăn uống thừa mứa của tôi. Tôi cười nhạt, đồng ý. Đã lâu lắm rồi tôi mới được ăn theo ý thích của mình, được mua sắm những thứ mình thích và được tự do mang tiề.n về biếu bố mẹ.
Có người nói tôi may mắn lấy được người chồng biết vun vén cho gia đình, không rượu chè, không gái gú, ít khi đàn đúm bạn bè nhưng chẳng ai biết, phía sau những vun vén ấy là sự keo kiệt, bủn xỉn của anh. Thật xấu hổ nhưng tôi phải thừa nhận rằng tôi đã lấy phải một người chồng “bẩn tính” vô cùng. Tôi muốn li hôn. Chúng tôi chưa có gì ràng buộc. Tôi muốn thoát khỏi cuộc hôn nhân này và sống một đời tự do, nhẹ nhàng và an yên, như cuộc sống trước đây tôi đã từng có.
Theo Phununews
Nỗi đau của đứa con đồng tính 25 năm không được gia đình thừa nhận
Nhưng cai Têt cô truyên, câu vân bơ vơ không co nơi chôn đi vê vì chưa được bố chấp nhận con người thật của mình nhưng trong thâm tâm câu luôn tôn tai môt niêm tin răng: "Rôi se co ngay bô tôi châp nhân con ngươi thât cua tôi".
ảnh minh họa
Co nhưng khoang thơi gian Tri cam thây hoang mang, lo sơ va tim đên cai chêt khi bi nhưng ngươi xung quanh ki thi. Đau đơn hơn nưa chinh la bi nhưng ngươi thân cua minh ruông bo.
Tưng 2 lân tim đên cai chêt
Tôi co cơ hôi đươc quen biêt vơi Nguyễn Trung Tri (SN 1991) ơ Nghia Hưng, Nam Đinh trong môt chương trinh tinh nguyên. Nhin gương măt hay cươi, luc nao cung anh lên niêm vui cua Tri thi không ai co thê tin răng Tri đa co nhưng khoang thơi gian vui minh vao tuyêt vong va tim đên vơi cai chêt tân 2 lân. Tri tâm sư: "Tôi la ngươi đông tinh. Trươc đây tôi đa tưng rât thât vong vơi minh vi điêu đo. Tôi không hiêu tai sao minh lai co nhưng co nhưng suy nghi, tinh cam lêch lac vê giơi tinh như vây. Tôi cư ngơ minh măc phai 1 căn bênh gi đo. Nhưng giơ đây khi đa tim hiêu va biêt vê kiên thưc giơi tinh thi tôi không cam thây nhưng cam xuc cua minh la sai trai nưa. Tôi cang trân trong tinh cam cua minh hơn".
Nhăc vê nhưng điêu đa qua, đôi măt Tri rưng rưng. Co le, hơn 25 năm qua nhưng điêu ma câu đa trai qua không hê la điêu dê dang. Tri kê: "Gia đinh tôi co 4 chi em gai, va chi co duy nhât minh tôi la con trai nên bô me đăt ki vong vao minh rât nhiêu. Ngay con be, tôi thương thich chơi bup bê, măc vay như cac chi cua minh. Bô me tôi thi nghi răng chăc do tôi con be nên hoc theo cac chi, lơn lên se khac". Suôt thơi gian hoc câp 1, Tri vân chi thich chơi nhưng tro cua con gai. Lên câp 2, Tri mơi băt đâu phat hiên ra minh co nhưng điêm khac la: "Ngay đây, khi phat hiên ra viêc minh hay nhìn và thich bạn trai hơn bạn gái tôi đa rât hoang mang không biết tại sao lại như vậy. Hơn nưa, bấy giờ Internet chưa phổ biến, mọi thông tin đều mù mịt. Tôi như đứ.a tr.ẻ sống trong bóng tối, không nhìn thấy ai và cũng không thấy một chút ánh sáng nào".
Bản tính hiền lành cộng với nỗi sợ hãi về sự khác lạ của mình, Tri ngày càng sống khép kín, nhất là khi bị bạn bè trêu là "bê đê". Lên cấp 3, Tri quyết định thay đổi. Câu chơi thê thao, cởi mở bản thân mình hơn và thay đổi bản thân theo chiều hướng tích cực. Nhưng một điều mà Tri không thể thay đổi được là cảm xúc: "Tôi vẫn thích nhìn các bạn trai hơn các bạn gái. Những năm cấp 3 đó, tôi chơi rất thân với một bạn trai và có thể sống chế.t vì cậu ấy. Nhưng tôi không bao giờ dám nói ra tình cảm của mình vì tôi biết, nếu nói ra quan hệ giữa chúng tôi sẽ không còn như trước. Lúc đó, tôi sẽ không còn bạn bè và "bí mật lớn nhất mà cả đời tôi không nói ra" sẽ bị mọi người biết".
Khi đó, ban thân Tri vô cung đau khổ và sống với hàng trăm câu hỏi ám ảnh trong đầu: "Không hiểu mình là ai, mình thuộc về thế giới nào, tại sao mình lại "bị gay". Câu vân tiêp tuc hang ngay sông vơi nhưng sư dăn văt ma không thê hoi ai. Thê nhưng, đên năm hoc lơp 12, băt đâu tim hiêu qua mang xa hôi va tim đên nhưng ngươi co cung "sơ thich" giông minh. Qua nhiêu cuôc tro chuyên, Tri quen và yêu một anh bạn hơn mình 6 tuôi va băt đâu công khai tinh cam tư đây.
Biêt chuyên, bô me Tri đa rât buôn. "Ngươi tưc giân nhât co le la bô tôi. Vì tôi đa khiên cho bô thât vong. Khi biêt chung tôi yêu nhau, bô đa đanh tôi rât nhiêu, bố đán.h và thẳng thừng chỉ vào mặt bảo: Tao không bao giờ chấp nhận một thằng bệnh hoạn như mày". Từ đó, bố Tri ngày nào cũng uống rượu, đán.h đậ.p và chử.i rủa câu. Đa rât nhiêu lân câu tim đên cai chêt nhưng không thanh. Quá đa.u đớ.n và tuyệ.t vọn.g, Tri bỏ nhà ra đi, cắt đứt liên lạc với người thân.
"Lộ diện" chính mình
Sau khi bo nha ra đi đê tim lại bản ngã của chính mình thì Trí lại bị người yêu bỏ rơi vì chính anh ta cũng không chịu được vi ap lưc cua ra đinh minh. Qua nhiều tháng vật lộn với đau khổ, Tri quyêt đinh lên Ha Nôi tư kiêm sông nuôi ban thân. Cung tư đây, cuôc sông cua câu bươc sang môt trang khac. Tri môt lân nưa quyết định tìm hiểu về LGBT. Câu truy cập vào diễn đàn Táo Xanh... và đã rất bất ngờ khi ở đó, câu tìm thấy nhiều tài liệu để đọc và thấy nhiều người giống mình. Khi đó, Tri như vỡ òa trong hạnh phúc vì đã hiểu đồng tính không phải bệnh, mà không phải bệnh thì không cần chữa và không thể chữa.
Tư đo, câu hiểu mình "là gay", chứ không phải "bị gay".Câu cho biết: "Tôi tiếp xúc với nhiều bạn khác và cũng thấy họ "lạ"như tôi. Tôi hiểu được tại sao mình bên ngoài rất manly, nhưng lại thích con trai. Tôi hiểu được thế nào là thể hiện giới, và tôi tôn trọng thể hiện giới của các bạn đó. Trước đây tôi luôn "đeo mặt nạ" nhưng giờ tôi có thể tự tin để "lộ diện" chính mình.
Khi đa biêt thưc sư vê con ngươi minh, Tri không hê con y đinh muôn tư tư như trươc nưa. Câu thương xuyên tham gia cac công tac xa hôi, đông thơi vân tư kiêm tiên nuôi ban thân minh. Chưa bao giơ cuôc sông vơi Tri lai trơ nên tươi đep đên vây.
Măc du cho đên ngay hôm nay, Tri vân chưa tưng đươc bô châp nhân con ngươi thât cua chinh minh. Nhưng cai Têt cô truyên, câu vân bơ vơ không co nơi chôn đi vê nhưng trong thâm tâm câu luôn tôn tai môt niêm tin răng: "Rôi se co ngay bô tôi châp nhân con ngươi thât cua tôi". Hơn nưa, Tri con muôn noi vơi tất cả các bậc làm cha mẹ có con cùng cảnh với Trí răng: "Nhưng ngươi đông tinh, ho hoan toan binh thương. Đưng vi nhưng điêu khac la nơi ho ma ki thi, ac cam.".
Theo Dân Việt
Xấu hổ nhụ.c nh.ã vì nhà có những 2 nàng dâu lười Đã vậy cả hai còn cào cấu, x.é á.o quần của nhau nữa. Nghe tiếng ồn ào trong nhà, cả khu phố chạy đến xem rồi hò reo khiến tôi cảm thấy xấu hổ và nhụ.c nh.ã. Mang tiếng là nhà có hai cô con dâu mà tôi vẫn phải cặm cụi lau nhà, nấu cơm rửa bát... (Ảnh minh họa) Tôi năm...