Dù sao đi nữa em vẫn thương…
Em thương người ngày ấy, khi em vừa bước qua những đổ vỡ của tình đầu, dù lo sợ em chỉ xem người như kẻ thay thế mà người vẫn chấp nhận bước đi bên em, cùng em vượt qua những hư hao ngày cũ. Giờ này đổ vỡ còn ai đi bên em…
Đối với người ta, mùa hè là mùa vui, mùa để bên nhau, để tình cảm đong đầy. Còn với em, mùa hè là mùa của đổ vỡ, mùa của nước mắt. Liệu rằng, em còn đủ can đảm nắm tay ai đi qua một mùa hè nữa, liệu rằng có còn đủ niềm tin cho một tình yêu dài lâu, và rằng, bao lâu nữa, em mới có thể nguôi ngoai..
Ngày đầu yêu nhau nói lời yêu nhiều đến thế mà nay em muốn buông tay, người cũng không buồn níu lại. Phải chăng là đã cạn tình cạn nghĩa, phải chăng đã quên hết ngày tháng yêu nhau đậm sâu. Không, em còn yêu người, yêu nhiều lắm, nhưng là do em, nên em chấp nhận đau thương về mình. Người còn yêu em thì xin hãy níu tay em lại, chỉ một lần thôi, rồi em sẽ vì người mà thay đổi. Ngày ấy nói nhớ người dễ dàng là thế sao bây giờ khát khao muốn nói em lại không thể làm được. Có lẽ vì có ích gì nữa đâu khi chỉ làm người thêm bận tâm về em.
Video đang HOT
Em thương người ngày ấy, khi em vừa bước qua những đổ vỡ của tình đầu, dù lo sợ em chỉ xem người như kẻ thay thế mà người vẫn chấp nhận bước đi bên em, cùng em vượt qua những hư hao ngày cũ. Giờ này đổ vỡ còn ai đi bên em?
Em thương người ngày đầu hẹn hò, đi cạnh em mà người run run nắm tay em thật nhanh thật chặt rồi cười: ” chỉ sợ em rút tay ra ” Sao bây giờ người không nắm tay em chặt như thế nữa?
Em thương người mỗi lúc ngồi sau xe, em cố tình làm mình làm mẩy, người nhẹ nhàng kéo tay em về phía trước, đặt lên bụng người: ” ôm chặt đi em “. Lúc này đây tay em vẫn đợi sao người chẳng kéo?
Em thương người mỗi lúc kéo em sát vào lòng lại luồn tay vào tóc em rồi hôn lên rồi xuýt xoa thơm quá. Giờ đây mỗi ngày em chẳng buồn chải tóc. Tự luồn tay vào chỉ thấy những làn tóc rối không thể gỡ nổi, ừ rối đến mịt mù..
Thương người biết mấy mà người có còn thương?
Theo Guu
Thu lại về, mà chẳng thấy anh đâu...
Trong cuộc đời của mỗi con người đều có một người không thể quên, không hẳn là tình đầu, cũng không chắc là tình cuối. Có thể chỉ là cơn gió thoáng qua đời nhau, nhưng lại quên mang đi ký ức, để lại trong tim một khoảng trống gai góc, điêu tàn...
Chiều nhạt dần, những tia nắng vàng ùa xuống lòng đường, khe khẽ, nhẹ nhàng từng làn gió hanh hao thổi vờn mái tóc ngắn đang rối bời vì ngày nhạt. Em xúng xính chiếc váy xanh nổi bật giữa sắc vàng ấm áp đầu thu, từng bước bẽn lẽn trên con dốc phủ đầy lá vàng. Bức tường với những viên đá xếp ngay ngắn đã ngả màu xỉn nhẹ, đìu hiu, tinh tế như lòng người thương cảm. Đâu đó vang lên từng nốt nhạc trầm buồn, những âm thanh sâu lắng, miên man xuyên qua từng tán lá, lay động những bông hoa cúc đang nở rộ, ngọn gió heo may khẽ lướt đủ làm se lạnh cõi lòng... Thu lại về, mà chẳng thấy anh đâu!
Năm tháng đi qua vội để rồi khi ta chững lại, chợt nhận ra đoạn đường đã được rất xa. Em nhớ thu trước, cũng tại con đường này, chúng ta bên nhau. Những ngón tay xiết chặt, anh dắt em qua từng con dốc bình yên, ấm áp đến lạ. Em vui sướng hỏi anh "này, sao nắm tay em chặt thế?". Ánh mắt trìu mến rồi bỗng ôm em vào lòng, trầm ấm, nhẹ nhàng "em khờ lắm, lỡ để em lạc mất, làm sao anh tìm được". Con dốc vẫn nằm yên, những chiếc lá vàng được gió thổi bổng rồi mang đi. Chỉ có 2 chiếc bóng đang ôm nhau nhỏ dần, nhỏ dần rồi tắt hẳn...
Mùa thu này em bước một mình, không anh, không ai cả. Sẽ vẫn là một mùa bình yên nhưng cô quạnh, tiêu điều. Để rồi lại về với hiện tại, là em tất bật với cuộc sống của mình, hối hả với những bề bộn ngoài kia, để rồi có lúc giật mình nhận ra rằng có những cơn gió ngang qua đời em, nhưng cơn gió mùa thu năm ấy lại âm ỉ, và dai dẳng đến như vậy.
Trong cuộc đời của mỗi con người đều có một người không thể quên, không hẳn là tình đầu, cũng không chắc là tình cuối. Có thể chỉ là cơn gió thoáng qua đời nhau, nhưng lại quên mang đi ký ức, để lại trong tim một khoảng trống gai góc, điêu tàn... Quên anh, biết là không thể nhưng em tin thời gian đủ để làm lành mọi vết thương. Rồi một ngày, sẽ lại có một cơn gió khác, thổi mát những cánh hoa đang héo vì thu trong tim em.
Phải không anh? Cơn gió lạ!
Theo Guu
Mối tình đầu thứ hai... "Chị tôi từng bảo: "Nếu một người đàn ông hỏi họ là mối tình thứ mấy của em, hãy cứ trả lời là số hai. Bởi nếu ở tuổi này rồi mà em nói họ là tình đầu, dù có thật đi chăng nữa, thì nghe vẫn cứ "sao sao" ấy. Còn từ ba trở lên thì thật là..." Có người thấy, ngoài...