Dù phải quên, em sẽ vẫn chờ…
Anh đã có người mới, tại sao lại còn bắt em chờ đợi làm gì? Tại sao còn mở ra cho em một kết thúc mĩ mãn mà nó không bao giờ xảy ra? Giờ đây lòng em bất an như từng đợt sóng dữ ập vào, khốn đốn trước cái gọi là “từ bỏ”.
Chiều nay, từng cơn gió bên khung cửa số như rít lên từng hồi như lòng em đang x.ót x.a dâng đầy. Em dù có mạnh mẽ, dù có ngang bướng nhưng cũng không thể một mình đi qua những “lốc xoáy” hoang tàn, cuốn cả người em yêu đi mãi. Rồi em dù không mạnh mẽ vẫn phải buông tay anh, trả cho người ta. Gió thổi làm mắt em cay, em không khóc vì bi thương mà vì gió làm cay mắt đấy thôi!
Ngày anh “gia hạn” cho tình yêu của chúng ta thêm những ngày chờ đợi dài lâu, em đã từng nghĩ rằng: “Cố gắng, cố gắng hơn rồi thời gian qua đi em và anh sẽ bên nhau như thế”. Nhưng nhìn lại, mắt em vẫn cay, môi em vẫn mặn đắng anh ạ!
Anh đã có người mới, tại sao lại còn bắt em chờ đợi làm gì? Tại sao còn mở ra cho em một kết thúc mĩ mãn mà nó không bao giờ xảy ra? Giờ đây lòng em bất an như từng đợt sóng dữ ập vào, khốn đốn trước cái gọi là “từ bỏ”.
Video đang HOT
Em phải can đảm từ bỏ anh, phải can đảm để nói với anh rằng: “Em sẽ không chờ anh thêm dù chỉ một phút nào nữa”. Thế rồi em lại tự huyễn hoặc mình rằng em sẽ có thể để mọi chuyện trôi vào quá khứ. Để chuyện giữa hai chúng ta coi như chưa từng xảy ra. Anh chưa từng tới và em cũng chưa từng đợi mong! Quyết định của em là: “Chúng ta vẫn sẽ là anh, em nhé!”
Thế nhưng, đó là do em chưa đủ can đảm nên mới níu kéo thêm chút vấn vương cuối cùng, mới muốn ta sẽ làm bạn. Nhưng em luôn tự hiểu một điều rằng: “Nếu gần bên anh, em vẫn sẽ thương anh như thế!”. Em không muốn chúng ta sẽ là hai người xa lạ bước qua nhau chỉ tựa một cơn gió lạ lẫm lạc dòng thời gian.
Chút nắng cuối ngày cho em nhận ra rằng, em không thể tự lừa dối mình – khi mà ánh nắng dù nhỏ nhoi ấy vẫn có thể chiếu rõ thâm tâm em tới từng nỗi nhớ. Em vẫn còn yêu anh mà!
Em đã dối anh, dối anh về tình cảm ấy. Đã dối anh về tình cảm thực sự của mình vì em biết dẫu có nói ra thì gió kia rồi cũng vẫn tự do trôi về một phương trời mới, không có khái niệm quay lại. Em nói như thế vì em không muốn bật khóc nức nở ngay trước mặt người em yêu nhất đã bỏ em mà đi!
Em để anh tới với người mới, để anh có yêu thương mới. Như thế là tốt cho anh mà, phải không anh? Nhưng anh à, em không nghĩ lý do chúng ta chia xa là vì không hợp nhau mà là vì cả hai ta chưa thực sự muốn hiểu rõ về nhau. Và anh chưa thực sự muốn yêu em thật đậm sâu dù chì một giây phút thôi!
Anh đi rồi, em vẫn sẽ chờ – cho tới khi nào thời hạn của chúng ta kết thúc. Nếu như em vẫn còn yêu anh, em sẽ chạy tới bên anh, thật đấy! Anh tin không? Vẫn tự nhủ lòng mình rằng chúng ta giờ chỉ là những người bạn nhưng mỗi khi gặp lại anh, mỗi khi trò chuyện cùng anh, em dường như không còn đủ cam đảm.
Vâng! Như thế đấy! Em vẫn sẽ trò chuyện với anh như một người em gái, nhưng em vẫn sẽ nghĩ về anh như một mối tình chờ. Chờ cho tới khi nào em hết yêu anh, chờ cho tới khi nào ta thực sự hiểu về nhau. Nếu ba năm chờ đợi không làm em quên được anh thì chắc chắn rằng – em sẽ không bao giờ từ bỏ anh cho một vòng tay khác. Hãy tin rằng dù quên nhưng em vẫn sẽ mãi chờ!
Lúc ấy, yêu anh là quyền của em. Em không cho phép bất kì một lý do nào bắt em ngừng thương nhớ anh “công khai”.
Chờ em nhé, chờ cả anh. Chờ hai chúng ta sẽ hợp nhau. Chờ một mai như thế!
Theo Afamily
Chán nản vì bị bạn gái từ chối nụ hôn đầu
Sau 2 tuần đi chơi với nhau, tôi quyết định trao nụ hôn đầu tiên nhưng Huyền không chấp nhận. Từ đó trở đi chúng tôi ít nói chuyện với nhau hơn.
ảnh minh họa
Tôi 20 t.uổi, có tình cảm với bạn gái cùng t.uổi tên Huyền. Chúng tôi biết nhau được 2 năm khi du học tại Anh, sau một thời gian ngắn, tôi chuyển sang du học tại Australia. Tôi và em có vài kỷ niệm rất đẹp với nhau rồi nảy sinh tình cảm. Sau thời gian đó, chúng tôi vẫn liên lạc với nhau theo kiểu vui vẻ bạn bè, đôi khi tâm sự chuyện học hành, cuộc sống. Tôi cũng biết xa mặt cách lòng nhưng vẫn giữ liên lạc, thời gian bên Australia tôi có quen một người khác nhưng không được bao lâu.
Trong khi quen người mới, tình cảm tôi dần vơi đi nhưng sau đó lại hướng về Huyền. Chuyện học hành của Huyền gặt hái được thành tích cao, rồi cũng muốn chuyển sang Australia du học, cô ấy trở nên cá tính hơn. Hai tháng trước, chúng tôi về Việt Nam chung thời điểm, Huyền mời tôi lên nhà chơi và dẫn đi dạo nơi em sống. Trong thời gian đó, có lẽ tôi quá tự tin khi cảm nhận được tín hiệu từ Huyền nên đã làm mất đi hình tượng trong mắt cô ấy.
Gia đình Huyền có người bạn gần chỗ tôi sống, có lần qua nhà người ta chơi, gia đình cô ấy cũng mời tôi đi chung. Sau 2 tuần đi chơi với nhau, tôi quyết định trao nụ hôn đầu tiên nhưng Huyền không chấp nhận. Từ đó trở đi chúng tôi ít nói chuyện với nhau hơn. Tôi cố gắng níu kéo tình cảm, thỉnh thoảng nhắn tin hỏi thăm, thời gian đầu đôi khi Huyền chủ động nhắn trước.
Theo VNE
Bạn trai bắt viết cam kết trước khi dâng hiến Anh nói anh không từ chối vì đó là tấm lòng của em và anh cũng tin vào điều đó. Nhưng anh lại làm em buồn vì muốn em phải viết một bản cam kết là sau này dù có chuyện gì cũng không được bắt anh phải chịu trách nhiệm do đấy là em tự nguyện. Nhưng anh lại làm em buồn...