Dù ngủ với người khác, tôi vẫn yêu chồng mình tha thiết
Thật sự nếu chồng thường xuyên ở nhà, tôi sẽ chẳng bao giờ ngoại tình. Tôi rất yêu chồng, nhưng phải nhịn nhục làm “thánh nữ đồng trinh” thì tôi chịu.
Tôi qua lại với anh chàng kia hơn một năm rồi mà vẫn thấy yêu chồng, và chỉ một mình chồng tôi thôi.
Chào bạn N.P.A, người bị dân tình ném đá trong bài “ Cô đã làm gì trên giường mà chồng tôi mê mẩn vậy?”
Chuyện bạn ngoại tình cũng chẳng có gì to tát thật. Đấy là một điều rất bình thường và đầy rẫy trong xã hội hiện nay. Tuy nhiên, cái đáng trách ở đây là bạn đã che giấu không kỹ và để chuyện ngoại tình ảnh hưởng đến tình cảm của bạn với vợ.
Ngoại tình chỉ nên là một thú vui ngoài luồng, một thứ gia vị cho đời thêm vui. Không nên yêu nhân tình, người mà ta yêu nhất vẫn phải là vợ (chồng) của mình. Có thể tìm đến người khác để thỏa mãn thể xác. Nhưng kẻ đã ngoại tình mà còn yêu nhân tình thì là kẻ vô nhân tính. Đặc biệt trong trường hợp của anh N.P.A, khi vợ anh tần tảo, hết lòng yêu anh như vậy mà anh lại chán chị ấy, đi yêu người đàn bà khác thì anh thật vô ơn, thật tráo trở.
Tôi cũng vì nhục dục mà đến với người đàn ông khác. Nhưng trong lòng tôi luôn chỉ có một vị trí độc tôn cho chồng.
Chồng tôi là thuyền trưởng tàu viễn dương, rất giàu có. Tuy nhiên, cái giá lấy chồng giàu là phải đổi lấy sự cô đơn kéo dài. Anh ấy đi công tác xa nhà thường xuyên, có khi cả năm mới về 1-2 lần.
Người ta vẫn bảo “xa mặt cách lòng”, nhưng tôi thì không như vậy. Càng xa nhau, tôi càng nhớ nhung và yêu anh ấy khắc khoải. Nhưng, về phương diện thể xác thì đúng là tôi không thể chịu đựng nổi.
Nếu những ai đã yêu và lập gia đình rồi thì sẽ hiểu sự xa cách đó là một điều vô cùng khó khăn. Khi men say tình vợ chồng và chuyện chăn gối vẫn còn đang rất mặn nồng thì chúng tôi phải “chồng một nơi, vợ một nẻo”.
Video đang HOT
Mỗi đêm về là thời điểm khó khăn nhất với tôi. Có những đêm tôi nằm trằn trọc đến 4, 5h sáng vì nhớ chồng. Tôi nhớ vòng tay âu yếm, nụ hôn thắm thiết của anh và những đêm ân ái của chúng tôi.
Tôi cảm thấy bứt rứt, khó chịu vô cùng, chỉ mong đêm trôi qua thật nhanh. Những đêm mùa đông lạnh giá, tôi lại càng thấy cô đơn và tủi thân hơn trong căn nhà trống trải. Thèm lắm một vòng tay đàn ông mạnh mẽ ôm chặt mình vào lòng ủ ấm. Đã bao đêm tôi tự vuốt ve cơ thể mình và tưởng tượng có chồng ở bên.
Thực ra, phụ nữ có ham muốn tình dục mạnh hơn đàn ông rất nhiều. Nhất là khi mới được khơi lên dục vọng, còn đang thèm muốn, đang hừng hực sức xuân mà lại phải xa chồng thì vô cùng khổ.
Và rồi cuối cùng tôi cũng ngoại tình. Nhân tình của tôi là một anh cùng hội chơi tennis. Lúc đầu, tôi rất bồn chồn, lo lắng, dằn vặt. Nhưng về sau, tôi thấy việc cặp kè với anh chàng tennis đó giúp tôi giải tỏa rất nhiều về mặt tinh thần.
Thực ra, phụ nữ có ham muốn tình dục mạnh hơn đàn ông rất nhiều. Nhất là khi mới được khơi lên dục vọng, còn đang thèm muốn, đang hừng hực sức xuân mà lại phải xa chồng thì vô cùng khổ.
Thật khó để kìm nén sự ham muốn ấy. Tôi cũng đã cố vùi đầu vào công việc, nhưng vẫn không thể quên những ham muốn đang ngụt cháy trong lòng.
Tôi chỉ ở cạnh “anh chàng tennis” những lúc chồng vắng nhà. Còn khi người đàn ông của tôi ở bên cạnh, lẽ dĩ nhiên là tôi chẳng mảy may để ý đến người tình. Mà thật ra anh chàng ấy cũng chẳng bằng được một góc của chồng tôi. Chỉ vì ham muốn quá mạnh nên tôi mới phải dan díu với anh ta.
Tôi vô cùng cẩn thận trong chuyện qua lại với anh chàng kia. Kín đáo đưa nhau vào nhà nghỉ, sex xong là về, không thủ thỉ nhỏ to tâm sự gì hết. Lúc nào tôi cũng đi taxi tới chỗ hẹn, bịt kín khẩu trang và ăn mặc khác với ngày thường. Tuyệt đối không có ai nhận ra tôi và mách lẻo làm ảnh hưởng tới gia đình tôi được.
Không bao giờ có chuyện trong đầu tôi có hình ảnh người đàn ông khác ngoài chồng. Thậm chí, trong lúc làm chuyện đó với nhân tình, tôi toàn tưởng tượng về chồng mới lên được tới đỉnh.
Thật sự nếu chồng thường xuyên ở nhà, tôi sẽ chẳng bao giờ ngoại tình đâu. Nhưng có lẽ ông trời không muốn cho tôi làm người vợ hoàn mỹ nên mới se duyên tôi với một người chồng hay xa nhà. Tôi rất yêu anh ấy, nhưng phải nhịn nhục làm “thánh nữ đồng trinh” thì tôi chịu.
Nhưng cái ngoại tình của tôi khác hẳn với cái ngoại tình của anh A. Tôi chỉ vì thể xác, còn anh A thì cả thể xác và tinh thần đều thuộc về kẻ khác rồi. Như vậy thì quá đáng trách. Gì thì gì, 2 người lấy nhau cũng vì tình yêu mà. Và nếu yêu thật sự thì không thể phai nhạt và có kẻ thứ 3 được.
Tôi nghĩ chắc là trước đây anh ngộ nhận tình yêu với vợ anh, chứ thực chất anh không hề yêu chị ấy. Còn nếu yêu thật thì kể cả có chung đụng thể xác với kẻ khác cũng không lay chuyển được tình cảm của mình đâu. Tôi qua lại với anh chàng kia hơn một năm rồi mà vẫn thấy yêu chồng, và chỉ một mình chồng tôi thôi.
Thiết nghĩ, nếu không còn yêu thì anh nên ly dị vợ đi. Anh chẳng nên đày đọa chính mình trong cuộc hôn nhân không tình cảm cũng khổ lắm!
Theo VNE
Sự hồi sinh sau cái chết hụt của người vợ bị phản bội
Cái chết hụt ấy đã giết chết chị của thời yêu anh và làm vợ anh. Bây giờ còn lại đây là chị - một người mẹ của cô gái nhỏ 4 tuổi. Hiện tại này chị sẽ chỉ sống cho mình và cho con mà thôi. Chồng và những thứ thuộc về anh ta đã là quá khứ rồi.
Anh là mối tình đầu của chị. Anh là người đàn ông duy nhất chị biết đến cho đến thời điểm hiện tại - là khi anh chị đã cưới nhau được 6 năm và có một cô con gái nhỏ 4 tuổi. Chính vì thế, cả trái tim, tâm hồn và thân thể, chị dành trọn vẹn cho một người duy nhất là anh.
Chị là một cô gái mồ côi ở với bà ngoại từ bé. Một tai nạn đã cướp mất cả bố và mẹ chị đi. Mặc dù có tình yêu thương của bà nhưng chị luôn vẫn cảm thấy thiếu thốn tình cảm của cha mẹ và thèm khát một mái ấm gia đình đủ đầy. Chính vì thế, khi kết hôn, với tất cả ước mơ và tâm huyết, chị dốc gan dốc ruột chăm lo cho chồng con và gia đình để mong xây dựng một mái ấm hạnh phúc viên mãn.
Một khi người ta đặt quá nhiều tin yêu vào một ai đó mà bỗng một ngày phát hiện người ấy phản bội mình để có quan hệ với người khác, mọi chuyện sẽ thế nào? Đau đớn thay chị đã phải rơi vào hoàn cảnh như thế.
Anh đã phản bội lại tình yêu và niềm tin của chị để ngã vào lòng một cô nàng khác - sắc sảo và ngọt ngào - chị cũng phải công nhận điều đó. Cay đắng thay, chính anh đã thừa nhận và nói với chị rằng, vì anh không thể cưỡng nổi sức quyến rũ của cô gái đó. Cô gái ấy đối với anh như một cơn sóng dạt dào, ào ạt cuốn anh đi. Còn chị, bao năm qua lúc nào cũng như một mặt hồ phẳng lặng, ừ thì trong xanh thật đấy nhưng yên ả quá khiến anh nhàm chán.
Anh còn không một lời xin lỗi chị và cầu mong chị tha thứ. Anh đã thẳng thắn và lạnh lùng nói thẳng vào mặt chị: "Anh xin lỗi, anh thật sự không thể xa cô ấy! Không có cô ấy, anh không còn thiết sống nữa!". Và rồi anh đi. Mẹ chồng chị thấy con trai như thế, không được một lời khuyên giải lại quay ra trách móc chị: "Cô ăn ở như thế nào mà chồng nó bỏ mình ra đi thế hả? Cái ngữ đàn bà chồng chán, chồng chê thì làm được gì cho đời!".
Trong phút chốc, tất cả dường như đều quay lưng lại với chị. Chị đã mất đi quá nhiều thứ: tình yêu, sự tin tưởng, một gia đình yên ấm, một người chồng chị hết lòng hết dạ, chẳng còn gì cả. Rơi vào tột cùng của sự đau đớn, chị đã tìm đến thuốc ngủ để kết thúc cuộc sống này như một phương cách để chị thoát khỏi nỗi đau mà chị không thể chịu đựng nổi nữa.
Nhưng giây phút chị sắp sửa lịm đi vì tác dụng của thuốc, chị bỗng nghe thấy tiếng khóc, tiếng hét chứa đầy nỗi sợ hãi của con gái nhỏ. Tiếng khóc đáng thương và tiếng hét thất thanh trong lúc sợ hãi của con gái đã đánh thẳng vào tâm trí và trái tim của chị, khiến chị trước khi mất đi tri giác chị vẫn cố gắng gượng được bấm 1 cuộc điện thoại cho em gái, thều thào đúng 2 chữ: "Cứu chị!".
Tỉnh dậy, chị thấy mình đang nằm trong bệnh viện. Bên cạnh là con gái nước mắt ngắn dài nhìn chị đầy lo lắng. Chị quặn lòng xót xa. Lẽ sống của chị là đây chứ đâu?
Ra viện, chị thông báo với anh đồng ý li thân. Anh ngỡ ngàng vì chị có thể làm được như vậy nhưng chị chỉ cười. Còn vì sao chị làm được như thế ư? Chính là nhờ cái chết hụt đó. Cái chết hụt ấy đã giết chết chị của thời yêu anh và làm vợ anh. Bây giờ còn lại đây là chị - một người mẹ của cô gái nhỏ 4 tuổi. Hiện tại này chị sẽ chỉ sống cho mình và cho con mà thôi. Chồng và những thứ thuộc về anh ta đã là quá khứ rồi.
Chị set-up lại gần như toàn bộ mọi thứ và bắt đầu xây dựng một cuộc sống mới cho 2 mẹ con. Nhiều năm qua chị dành hết tâm sức cho gia đình mà lãng quên đầu tư cho sự nghiệp. Vì thế, chị liền đăng kí một lớp học nâng cao chuyên môn và tìm tòi thêm nhiều tài liệu để nghiên cứu. Một phần không thể thiếu nữa đó là F5 lại ngoại hình của mình. Thú thực, một người vợ tận tụy như chị trước kia nếu có dành thời gian cho bản thân thì thể nào cũng thấy áy náy cho mà xem. Chị đã nhờ vài cô em đồng nghiệp tư vấn trang phục và trang điểm style trẻ trung, hiện đại.
Chị cũng nối lại những mối quan hệ bạn bè cũ và mở rộng thêm những người bạn mới - điều mà trước đây vì chồng vì gia đình chồng chị chẳng bao giờ nghĩ tới. Chị và con gái lúc rảnh cũng hết sức tận dụng thời gian để làm những việc mà trước đây chị chưa có điều kiện làm, ví như đi thăm ông bà ngoại thường xuyên hơn, cùng nhau nhảy nhót hát hò và tập thể dục mỗi buổi chiều tan làm...
Cuộc sống của chị bỗng chốc trở nên nhẹ tênh và thoải mái vô cùng. Chị gần như trở thành một bà mẹ đơn thân chính hiệu biết enjoy cuộc sống của mình, cho dù chị chưa chính thức li dị. Ngắm con lớn lên từng ngày và tận hưởng sự hứng thú, bất ngờ từ công việc, cuộc sống mang lại với chị bây giờ là niềm vui lớn hơn hết thảy.
Còn chuyện hẹn hò yêu đương, tạm thời chị chưa nghĩ đến. Nhưng chị cũng rất mở lòng và sẵn sàng đón nhận những gì tốt đẹp đến với mình. Tình yêu dành cho anh và những năm tháng chị sống chết vì anh ấy đã là quá khứ rồi. Chị không tiếc nhưng chị nhận ra, dành hết trái tim và cuộc sống để yêu một người thật khờ dại biết bao. Mình phải yêu bản thân mình và con cái mình trước tiên - những thứ luôn là của mình và trung thành tuyệt đối với mình.
Một ngày đẹp trời nửa năm sau đó, chị bất ngờ nhận được cuộc gọi từ anh sau khoảng thời gian rất lâu không liên lạc. Ngươi đan ông bôi tinh nay tha thiết nói: "Em và con vẫn luôn là một phần không thể cắt rời trong trái tim anh. Hãy tha thứ cho anh và trở lại là vợ của anh như ngày xưa nhé!". Chị cười mỉm, nhẹ bẫng nói với anh: "Anh vẫn luôn là bố của con gái chúng ta. Chỉ thế mà thôi!".
Theo VNE
Gửi anh- chàng bộ đội sắp 'đeo gông' cho em Bạn bè của vợ hay cười mà trêu vợ rằng "Giờ phải phong danh hiệu bà vợ anh hùng cho những người lấy bộ đội", có lẽ thế thật, bởi làm vợ bộ đội, nhất là bộ đội đóng quân xa nhà thì chịu nhiều thiệt thòi lắm. Vợ cũng bắt đầu thấy mình "thiệt thòi" rồi chồng à. Nhưng vợ chấp nhận,...