Dù mặc cảm tội lỗi nhưng tôi không thể bước ra khỏi cuộc tình ngang trái này
Tôi không biết phải làm sao khi đã trót đem lòng yêu người đàn ông đã có gia đình. Từ trước tới nay, phương châm sống của tôi là không bao giờ làm kẻ thứ ba, không bao giờ được phép chen ngang vào hạnh phúc của gia đình người khác.
Vậy mà giờ đây, khi biết rõ người đàn ông đó đang có một tổ ấm riêng mà tôi vẫn nhắm mắt và tự tìm cho mình hàng ngàn lý do để tiếp nhận mối tình này.
Tôi biết sẽ có nhiều người nhìn tôi bằng ánh mắt c.oi t.hường, k.hinh r.ẻ và sẽ c.hửi mắng tôi nhưng tình yêu vốn thường làm con người trở nên mu muội. Tôi không muốn lún sâu vào cuộc tình tội lỗi nhưng tôi không thể dừng lại được, xin hãy giúp tôi, xin hãy cho tôi những lời khuyên để tôi có thể tỉnh táo, không trở thành người đàn bà mang tội ác – cướp chồng – cướp cha người khác.
Ảnh minh họa
Tôi mới quen anh trong một chuyến đi chơi cùng bạn bè, lúc đầu chúng tôi chỉ chào hỏi nhau xã giao nhưng càng nói chuyện với nhau chúng tôi càng cảm thấy hợp nhau và tự quấn lấy nhau lúc nào không hay. Anh ngỏ lời yêu tôi và chúng tôi đã đến bên nhau, say đắm như mới được yêu lần đầu. Sau đó là hàng loạt những mặc cảm tội lỗi dâng trào trong tôi. Nhưng sau biết bao suy nghĩ tôi cũng không thể chiến thắng trái tim mình, tôi đã chấp nhận làm người tình trong bóng tối của anh.
Bằng linh cảm, trực giác tôi không thể phủ nhận rằng anh yêu tôi thật lòng, anh luôn quan tâm, chăm sóc tôi rất tận tình chu đáo, hầu hết thời gian rảnh của anh đều dành cho tôi. Đến giờ tình cảm tôi và anh càng lớn dần trong nhau nhưng chưa bao giờ tôi cảm thấy thanh thản.
Video đang HOT
Để bù đắp lại những day dứt, khó chịu trong lòng, tôi luôn nhắc nhở anh phải tốt với vợ con, chăm lo và có trách nhiệm với tổ ấm của mình. Tôi không yêu cầu anh phải dành quá nhiều thời gian cho tôi, đối với tôi, chỉ cần nói chuyện với anh lúc rảnh rỗi, vài câu hỏi thăm hay những lần tranh thủ đi ăn trưa, đi chơi cũng làm tôi thấy hài lòng. Tôi vẫn nói với anh rằng, tôi chấp nhận sẵn sàng rời bỏ anh nếu tôi làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình anh. Bởi tôi cũng là phụ nữ, cũng đã từng làm vợ, làm mẹ, tôi không thể đang tâm hiển nhiên làm khổ chính những người phụ nữ chân yếu tay mềm, nhưng vẫn ngày đêm vun vén cho chồng con của họ.
Mặc cho anh công khai với tôi, không hề giấu giếm với bạn bè anh nhưng tôi luôn tự thấy xấu hổ với bản thân. Có những lúc tôi còn chấp nhận mất tất cả: danh dự, sĩ diện bản thân, chịu dè bỉu của gia đình, bạn bè, đồng nghiệp nếu chuyện này bị vỡ lở.
Không phải tôi không thể tìm một người đàn ông chỉ của riêng mình nhưng lâu lắm rồi tôi mới thấy mình thật sự rung động. Tôi có phải là người đàn bà đáng bị k.hinh r.ẻ không? Hãy giúp tôi để tôi có thể thanh thản với bản thân và không bị mặc cảm tội lỗi dày vò.
Phương Trần (Độc giả gửi bài)
Theo VietNamNet
30 t.uổi vẫn ế sau 8 cuộc tình ngang trái
Sau 8 cuộc tình không thành, tôi đã mất hết niềm tin vào đàn ông. Hình như không có một người nào thực sự tử tế. Ước mơ có một người chồng hoàn hảo tan biến. Nhưng tôi có nên làm single mom?
Nói một cách khiêm tốn, tôi là một cô gái khá xinh đẹp. Nhiều người bảo tôi có dáng của một siêu mẫu. Tôi cũng có một công việc ổn định, thu nhập nhiều người mơ ước. Nhưng đường tình duyên của tôi sao mà lận đận quá!
Tôi đã yêu lần lượt 8 người. Nhưng cả 8 người đều không thể tiến xa hơn được. Không hiểu sao những tật xấu khủng khiếp nhất của đàn ông luôn tập trung vào những người đàn ông của tôi.
Ba người yêu đầu của tôi cũng khá điển trai. Họ đều là những người có trình độ và công việc tốt. Tuy nhiên, cả ba người tôi chỉ có thể "yêu" được hai tuần rồi lại chia tay. Bởi cứ mỗi lần gặp nhau họ lại đòi "chuyện ấy". Họ cho rằng chỉ có như vậy, tôi mới chứng tỏ được tình yêu dành cho họ.
Tôi thì không hề thích điều đó. Tôi muốn đêm tân hôn thực sự là "lần đầu tiên" của mình. Không được tôi đồng ý, họ luôn tỏ ra giận dỗi. Mỗi lần gặp nhau họ chỉ tìm cơ hội để lao vào tôi. Điều đó khiến tôi có cảm giác mình giống như một người "làm gái". Sự thiếu tôn trọng khiến tôi không thể tiếp tục bên họ lâu được.
Ảnh minh họa
Người đàn ông thứ 4 của đời tôi cũng là một chàng trai dễ nhìn, thư sinh. Anh rất tôn trọng những quan điểm cũng như suy nghĩ của tôi. Tuy nhiên, anh là một tín đồ của công nghệ. Dù đi chơi, đi ăn hay ngồi tâm sự với người yêu, anh vẫn luôn kè kè chiếc điện thoại để chơi game. Không mấy khi anh rời mắt khỏi điện thoại để nhìn tôi những lúc hai đứa ở bên nhau.
Tôi có cảm giác anh yêu chiếc điện thoại của mình hơn cả yêu tôi. Đôi lúc, tôi ghen cả với chiếc điện thoại. Điều đó khiến tôi cảm thấy mình như bị điên khùng vì anh. Tôi quyết định rời xa anh để cho anh sống trọn vẹn với cái niềm đam mê công nghệ của mình.
Người đàn ông thứ năm đến với tôi là một người khá vui tính và hài hước. Ở cạnh anh tôi cười rất nhiều. Điều ấy khiến tôi nghĩ đến cuộc hôn nhân hạnh phúc và lãng mạn. Nhưng mới yêu nhau được một tuần anh đã hỏi vay t.iền. Tìm hiểu ra tôi mới biết anh là một người nghiện l.ô đ.ề với những món nợ khổng lồ. Điều này khiến tôi quyết định chia tay anh ngay lập tức mà không hề tiếc nuối.
Người đàn ông thứ sáu yêu tôi là một chàng trai lãng mạn. Tuy nhiên, anh luôn sẵn sàng hi sinh tất cả vì bạn bè. Dù đang đi chơi với tôi mà bạn bè gọi đi "tiếp khách" là anh đi liền. Anh ta thường bảo "bạn bè phải biết sống vì nhau". Anh sống vì bạn bè đến mức có thể đưa hết cả tháng lương cho bạn đi chuộc xe ở tiệm cầm đồ; có thể bán máy tính cho bạn đi du lịch với bạn gái,... Tôi quyết định chia tay anh bởi rất có thể, anh sẽ vì bạn bè mà bỏ quên vợ con.
Người yêu thứ bẩy của tôi cũng là một chàng trai lãng mạn. Anh luôn dành cho tôi những điều bất ngờ đầy hạnh phúc. Nhưng chỉ một thời gian ngắn yêu nhau, tôi phát hiện anh là một kẻ trăng hoa. Anh ta yêu cùng lúc đến ba cô gái.
Người đàn ông gần đây nhất của tôi khá cao to, đẹp trai. Anh rất lịch thiệp và nhã nhặn mỗi lần đi cùng tôi. Anh không đòi hỏi tôi "chuyện ấy", cũng không cờ bạc, rượu chè, trai gái hay tụ tập bạn bè. Những tưởng đã tìm được người yêu lý tưởng. Đã có lúc tôi nghĩ đến "ngôi nhà và những đứa trẻ" cùng anh. Nào ngờ, cách đây không lâu tôi phát hiện anh là người đồng tính. Anh muốn kết hôn với tôi chỉ để che giấu giới tính thật của mình. Sự thật này khiến tôi suy sụp.
Giờ thì tôi không còn lòng tin vào bất cứ một người đàn ông nào nữa. Dường như không có một người nào thực sự hoàn hảo và đáng để tôi trao thân gửi phận. Tìm được một người đàn ông tốt đúng là như mò kim đáy bể.
Tôi nghĩ đến chuyện trở thành single mom. Liệu trở thành single mom có phải là quyết định tuyệt vời không? Mọi người có thể cho tôi lời khuyên được không?
Độc giả Khánh Hoàng/Tintuconline
"Tôi không cố cướp chồng của người khác nhưng điều đó đã xảy ra..." Lời trần tình của một cô gái như thế này: "Tôi nghĩ không một ai lựa chọn để bị người khác gọi mình bằng cụm từ "cướp chồng người", nhưng điều đó đã xảy ra...". Dưới đây là lời tâm tình của một cô gái đã bước vào một cuộc hôn nhân với người đàn ông có gia đình. Dù không cố ý...