Dù đã làm ngơ khi chồng ngoạ.i tìn.h nhưng anh vẫn đòi l.y hô.n với tôi
Trên đời này, bất hạnh nhất của một người phụ nữ là bị chồng phản bội. Tôi đã từng tin tưởng vào chồng, tin tưởng vào cuộc hôn nhân của mình. Nhưng rồi cuối cùng, chồng tôi vẫn là đàn ông. Mà đàn ông thì mấy ai có thể chịu được những cám dỗ ở bên ngoài.
Trước đây, chúng tôi từng nghèo tới mức cả bữa cơm chỉ có quả trứng luộc bỏ vào bát nước mắm cả nhà cùng ăn. Ngày đó tôi không có việc làm, chồng tôi thì làm thời vụ nên lương rất thấp. Con cái học hành, bố mẹ ốm đau, chúng tôi chật vật mãi mới có thể trang trải tiề.n sinh hoạt hàng ngày.
Khổ sở là thế nhưng bù lại, chồng tôi rất thương vợ. Tôi còn nhớ khi tôi mang bầu lần 2, chồng tôi đã trốn vợ đi làm thêm ban đêm chỉ để mua cho vợ hộp sữa bầu tẩm bổ. Hôm chồng mang sữa bầu về, anh hồ hởi lắm. Nhìn tôi uống cốc sữa ngon lành, chẳng hiểu sao chồng tôi lại rơi nước mắt. Anh nói sẽ cố gắng để mẹ con tôi có được một cuộc sống êm ấm không phải lo cơm áo gạo tiề.n.
Hàng ngày tôi vẫn mang bộ mặt niềm nở để nói chuyện với chồng, đêm đến lại vùi mình trong chiếc chăn để khóc.(Ảnh minh họa)
Rồi chồng tôi cũng làm được như những gì anh hứa hẹn. Lần ấy chồng tôi nhặt được chiếc cặp bên đường. Trong chiếc cặp ấy có rất nhiều hồ sơ và tiề.n mặt. Đúng là sống trong cảnh khó khăn nhưng chúng tôi rất thật thà. Chúng tôi đã tìm cách liên lạc với người đã mất tiề.n và trả lại cho họ. Sau đó dù được trả công rất nhiều tiề.n nhưng chồng tôi nhất quyết không nhận. Thấy chồng tôi chất phác, lại có tay nghề nên vị đại gia ấy đã cho chúng tôi vay tiề.n để mở một tiệm cơ khí.
Từ ngày có tiệm cơ khí, công việc của vợ chồng tôi thuận lợi hẳn. Sau 3 năm, chúng tôi đã trả hết nợ và còn mở thêm một cửa tiệm nữa. Nhờ đó mà kinh tế của gia đình tôi cũng được cải thiện đáng kể.
Đáng lẽ đây là lúc chúng tôi hạnh phúc nhất. Vậy nhưng chồng tôi lại thay đổi. Anh có bạn mới, những mối quan hệ mới. Và như những người đàn ông lắm tiề.n nhiều tật khác, chồng tôi bắt đầu ngoạ.i tìn.h.
Video đang HOT
Tôi biết chồng ngoạ.i tìn.h, thậm chí còn rõ mồn một cô gái ấy. Nhưng nỗi sợ mất chồng khiến tôi không dám lên tiếng. Tôi vẫn làm ngơ và xem như không biết chuyện gì. Hàng ngày tôi vẫn mang bộ mặt niềm nở để nói chuyện với chồng, đêm đến lại vùi mình trong chiếc chăn để khóc.
Nghĩ lại những ngày tháng nghèo khổ nhưng hạnh phúc, tôi lại thấy tiếc nuối. (Ảnh minh họa)
Tôi đã cố tình bỏ qua nhưng chồng tôi vẫn chẳng có chút thay đổi. 2 hôm trước, anh còn trở về nhà và đòi l.y hô.n với tôi. Sốc quá, tôi ngất đi và phải vào bệnh viện cấp cứu. Sau khi tôi tỉnh lại, chồng tôi vẫn không thay đổi ý định. Anh bảo giờ đã hết yêu tôi, còn va.n xi.n tôi giải thoát để anh đến với tình yêu đích thực.
Chát chúa vậy đấy, lúc nghèo hèn làm gì có người phụ nữ nào bên anh ngoài tôi. Còn khi anh đổi vận thì anh vội vã tìm một người đàn bà xinh đẹp khác để thay thế. Nghĩ lại những ngày tháng nghèo khổ nhưng hạnh phúc, tôi lại thấy tiếc nuối. Chẳng còn những ngày ấy nữa rồi. Có phải ai cũng sẽ như vậy, đàn ông có tiề.n sẽ quên đi người phụ nữ bên mình lúc khó khăn phải không các bạn?
Theo Afamily
Vợ trẻ bị chồng tát 'cháy mặt' khi muốn đề nghị ông bà góp tiề.n sinh hoạt
Cảm thấy hai vợ chồng trẻ không đủ sức gánh vác chi tiêu trong nhà, Mai muốn đề nghị bố mẹ chồng góp phần nào tiề.n sinh hoạt. Ai ngờ vì chuyện này mà cô đã nhận một cái tát cháy mặt từ chồng.
Nhà chồng Mai có hai anh em trai. Anh chồng Mai đã lấy vợ và chuyển ra ở riêng từ khá lâu. Vì vậy mà như một lẽ đương nhiên, vợ chồng cô sau khi cưới thì sống chung để tiện chăm sóc ông bà. Làm dâu đã khổ, sống chung với bố mẹ chồng còn khó khăn hơn gấp bội nhưng cũng chẳng còn cách nào thoái thác nên Mai đành chấp nhận.
Ngay hôm đầu tiên về làm dâu nhà ông bà, trong bữa ăn đầu tiên, mẹ chồng Mai đã tuyên bố rằng từ bây giờ mọi việc chợ búa, bếp núc sẽ do cô đảm nhận. Đó là chuyện phận dâu con như cô phải đảm nhận nên cô cũng chẳng có ý kiến gì dù hàng ngày vẫn phải đi làm bình thường. Hôm nào cô cũng dậy sớm đi chợ, đồ tươi thức ngọt chuẩn bị sẵn sàng, buổi trưa hai vợ chồng cô không về thì ông bà tự nấu ăn, buổi chiều thì cô là người lo liệu.
Bố mẹ chồng Mai là viên chức về hưu nên cũng có lương và đồng ra đồng vào. Cô chưa từng quan tâm xem lương ông bà bao nhiêu nhưng chuyện từ ngày làm dâu, mẹ chồng không đưa một đồng tiề.n đi chợ nào khiến cô không khỏi thắc mắc. Không chỉ có thế, đến bữa ăn là bà lại kể chuyện dâu nhà này mua hết thứ này thứ kia cho mẹ chồng, dâu nhà kia sắm sanh nhà cửa...
Trong bữa ăn đầu tiên, mẹ chồng Mai đã tuyên bố rằng
Chuyện đi chợ mua gì nấu gì là điều khiến Mai phải đau đầu. Nhà có 4 người lớn nhưng mỗi người một vẻ, mẹ chồng lại thường xuyên muốn thay đổi món ăn nên hôm nào có món giống đã ăn vài hôm trước là cả nhà chống đũa nhìn. Mà ai đi chợ chẳng hiểu thời buổi này, mua được đồ ăn tươi, ngon, rẻ đâu phải chuyện dễ dàng gì.
Đã thế, cứ đến cuối tuần, mẹ Hùng lại gọi vợ chồng con trai cả và các cháu về ăn uống. Người đi chợ nấu cơm là Mai, người dọn dẹp cũng là Mai. Chị dâu mượn cớ con nhỏ nên chẳng làm gì, chỉ ngồi trông con đến bữa là ăn cơm.
Không riêng tiề.n đi chợ, vợ chồng Mai cũng là người chi trả mọi loại tiề.n sinh hoạt khác trong nhà, từ tiề.n điện, tiề.n nước đến cả tiề.n rác. Những ngày hè, ông bà ở nhà lại có cháu sang chơi, điều hòa lẫn ti vi mở cả ngày, quạt làm việc hết công suất. Mỗi tháng nhìn hóa đơn tiề.n điện mà cô chỉ biết thở dài ngao ngán.
Lương của Hùng cũng gần hai chục triệu còn Mai thì khoảng 7 - 8 triệu. Hàng tháng anh đưa cho cô 10 triệu còn lại thì anh giữ. Tính ra mỗi tháng cô cũng có khoảng 17, 18 triệu trong tay để tiêu mà chẳng dư được đồng nào. Nói thì nghe nhiều nhưng với mức sống ở thành phố và sự đòi hỏi không có điểm dừng như mẹ chồng Mai thì ai trong hoàn cảnh này cũng sẽ hiểu mà thôi.
Mai là gái tỉnh lẻ nên tính vốn tiết kiệm. Tháng nào cũng hết sạch tiề.n lại chẳng dành dụm được đồng nào để còn tính chuyện sinh đẻ con cái nên cô vô cùng nóng ruột. Lâu lâu mẹ chồng lại rủ đi siêu thị thì cô chỉ còn nước khóc ròng. Bởi không đi thì không được mà đi thì không biết bao nhiêu tiề.n cho đủ.
Thời gian đầu, Mai không dám có ý kiến gì về chuyện này vì cứ nghĩ rằng rồi ít lâu nữa bố mẹ chồng cũng nói chuyện này. Thế nhưng đã gần 1 năm kể từ khi lấy Hùng, mẹ chồng cô vẫn chẳng đả động gì mà dồn hết mọi chi tiêu lên cô.
Tháng trước Hùng về nhà bảo Mai đưa anh 30 triệu thêm vào hùn vốn làm ăn với bạn. Nghe vợ nói không có mà anh không tin. Anh còn bảo mỗi tháng anh đưa 10 triệu, thêm tiề.n lương của cô mà cả năm trời chẳng nhẽ không dành dụm được 30 triệu.
Sau khi liệt kê ra hàng loạt thứ phải lo phải chi cho chồng nghe thì Mai cũng đề cập luôn chuyện muốn đề nghị ông bà góp thêm tiề.n sinh hoạt với hai vợ chồng. Tưởng chồng sẽ hiểu và chia sẻ với mình ai ngờ anh lập tức làm ầm lên, anh mắng cô nhỏ mọn, chi li, tính toán đến cả bữa ăn hàng ngày với bố mẹ. Anh còn cho rằng bố mẹ có công nuôi lớn thì bây giờ con cái nuôi bố mẹ là chuyện đương nhiên và cấm tôi nói đề cập đến chuyện này với ông bà.
Sẵn nỗi bực dọc cả năm nay, cô liền bảo: "Bố mẹ anh nuôi anh chứ có nuôi tôi đâu mà sao tôi lại phải hầu hạ, chăm sóc họ như một đứa ở thế này?" Mai chưa dứt lời thì Hùng đã dang tay tát cô một cái cháy mặt. Rồi anh mặc kệ cô nằm khóc mà bỏ đi suốt đêm hôm đó.
Ngày chưa lấy Hùng, Mai đã từng cảm thấy may mắn khi không phải lo lắng chuyện nhà cửa, ông bà cũng có lương nên đỡ mệt mỏi phần nào. Nhưng "trong chăn mới biết chăn có rận", cô đã quá chán nản với cảnh tiề.n có đồng nào bay đi đồng nấy mà chẳng dành dụm được gì. Bây giờ chưa có con thì không sao, sau này con cái rồi thì cô không biết lấy gì để lo cho nó đây.
Theo Helino
Tôi suýt mất việc, mất gia đình vì mải kiế.m tiề.n Ôm đôm qua nhiêu viêc trong khi ban thân không săp xêp đươc thơi gian, chị Minh Trang nhân qua đăng. Dươi đây la chia se cua chi Minh Trang, 30 tuôi, Mai Đông, Ha Nôi, vê nhưng kho khăn vâp phai khi chay đua theo xu hương ban hang online hiên tai: Tôt nghiêp môt trương cao đăng kinh tê khoa Kê...