Dù chồng rất giỏi, lương 50-70 triệu mỗi tháng nhưng mỗi ngày trôi qua tôi vẫn nơm nớp lo sợ
Cưới nhau được vài ngày thì chúng tôi phải vội vã đi làm gấp do công ty của chồng tôi gọi. Buổi đi làm hôm đó anh ấy trở về rất sớm vẻ mặt buồn rười rượi, tôi gặng hỏi mãi chồng mới chịu nói.
Ngay từ khi còn ngồi trên ghế giảng đường đại học chồng tôi đã nổi tiếng là học giỏi, được thầy cô và bạn bè rất yêu quý. Ra trường anh ấy có rất nhiều công ty mời đến làm việc. Và anh đã chọn một công ty nước ngoài chuyên về nghiên cứu thực phẩm sạch với mức lương cao ngất ngưởng là mơ ước của bất kỳ sinh viên nào mới ra trường.
Trong khi lương anh ấy 60 triệu đồng 1 tháng thì lương tôi chỉ có 4 triệu đồng. Sau tháng lương đầu tiên chúng tôi dành dụm để chuẩn bị cho đám cưới.
Cưới nhau được vài ngày thì chúng tôi phải vội vã đi làm gấp do công ty của chồng tôi gọi. Buổi đi làm hôm đó anh ấy trở về rất sớm vẻ mặt buồn rười rượi, tôi gặng hỏi mãi chồng mới chịu nói: “Anh nghỉ việc ở đó rồi, chỉ vì đi làm trễ có 2 ngày mà ông sếp mắng anh như tát nước vào mặt, tức quá anh ném tờ đơn xin nghỉ việc vào mặt ông ta và xách cặp ra về”.
Mình mà cứ nhún nhường để nó ức hiếp à? (Ảnh minh họa)
Nghe những lời chồng nói, tôi không thấy giận ông sếp mà giận chồng nhiều hơn. Tôi phân tích cho chồng hiểu: “Theo em anh chỉ cần xin lỗi một câu là ông ấy vui lòng thôi chứ việc gì anh phải giận dữ, mình là nhân viên còn ông ta là sếp mà”.
Tưởng chồng sẽ thấu hiểu những lời vợ nói, ai ngờ ngay lập tức anh ấy tung ra một tràng chửi tôi là ngu, đần độn, mình mà cứ nhún nhường để người khác ức hiếp à. Bữa tối hôm ấy chồng không chịu ăn mà giận luôn cả vợ.
3 tháng sau chồng lại xin được công việc lương cũng cao nhưng không được bằng công ty trước. Hi vọng sau cú vấp ngã đầu tiền chồng sẽ rút ra kinh nghiệm về cách ứng xử với cấp trên.
Video đang HOT
Niềm vui mừng của tôi chưa được bao lâu thì chưa hết tháng thử việc chồng đã đùng đùng xin nghỉ việc với lí do là bị ma cũ bắt nạt ức hiếp.
Sau vài lần thay đổi công ty cuối cùng chồng cũng trụ lại được ở một công ty có tiếng tăm. Từ khi chồng yên ổn công việc tôi thoải mái hơn nên đã mang bầu. Thế nhưng những ngày hạnh phúc chưa được bao lâu, đúng vào ngày tôi xin nghỉ ở nhà dưỡng thai thì chồng cũng xin nghỉ việc ở công ty.
Anh ấy bảo: “Anh tức không chịu được, ông sếp đã kém cỏi thì lắng tai mà nghe, đằng này lại cứ bắt anh phải làm theo cái sai của ông ta. Bực quá anh nghỉ ngay cho họ biết mặt”.
Anh tức không chịu được, ông sếp đã kém cỏi thì lắng tai mà nghe đằng này lại cứ bắt anh phải làm theo cái sai của ông ta. (Ảnh minh họa)
Tôi cười cay đắng thốt lên: “Chồng ơi là chồng, người là sếp đâu nhất thiết giỏi về chuyên môn mà họ có thể giỏi về ngoại giao, giỏi về lãnh đạo cấp dưới. Nếu anh cứ giữ khư khư cái tính tự cao tự đại cho mình là số một, coi mọi người là ngu dốt kém cỏi hết thì sẽ chẳng thể làm việc được ở bất kỳ công ty nào”.
Lần này anh ấy không chửi tôi mà lắng tai nghe những lời vợ nói.
Thật may mắn sau 4 ngày đi kiếm việc, cuối cùng chồng cũng tìm được một công ty với mức lương 50 triệu đồng 1 tháng. Chồng sung sướng về khoe với vợ nhưng tôi chẳng thấy vui tí nào. Trong lòng lúc nào cũng nơm nơm lo sợ rồi một ngày nào đó anh lại bị sa thải và cuộc sống gia đình tôi đảo lộn. Thà anh cứ lương tháng 10 triệu đồng mỗi tháng sống yên ổn còn hơn lương cao rồi ngã đau.
Đi làm được mấy hôm mà chồng đã về mặt cau có phàn nàn thái độ mọi người tỏ ra không thân thiện với anh ấy và sáng kiến mới của anh ấy không được sếp chấp nhận.
Mọi người ơi tôi phải làm sao để có thể giữ chân chồng ở lại công ty này đây? Với cái thai ngày càng to tôi mệt mỏi lắm rồi chỉ muốn chồng yên vị một chỗ cho vợ con được nhờ.
Theo kenhsao.vn
Mừng đầy tháng cháu chồng 1 triệu còn bị chê ít, bao dồn nén vỡ tung nên tôi đáp trả khiến cả họ choáng váng
Em nói thẳng một tràng khiến cho bà con , quan khách cứ đứng hình cả nhưng em hả giận lắm lắm.
Phận làm dâu đúng là chẳng khác nào người dưng nước lã. Thậm chí em thấy người dưng còn được đối đãi lịch sự, tế nhị hơn cả con dâu trong nhà. Nhà chồng em chỉ có mỗi chồng em là con trai nên em không thể xin ra riêng được. Xác định điều đó ngay từ đầu nên em cố gắng nhẫn nhịn, lấy lòng mọi người cho dễ sống.
Trong nhà ngoài vợ chồng em, bố mẹ chồng thì còn vợ chồng chị gái nữa. Vì nhà rộng rãi, mẹ chồng em lại không thích con gái làm dâu người khác nên đòi bắt rể. Nghe đâu vì thế mà suýt chút nữa nhà trai đòi hủy cưới. Anh rể em tính hiền, vợ nói gì cũng được, nấu gì cũng xong. Nhưng chị chồng em thì đanh đá có tiếng.
Từ ngày có em, việc cơm nước chị chồng đổ qua tay em hết. Mỗi ngày em phải lo ba bữa cơm canh, mỗi bữa tối thiểu cũng ba món khác nhau. Khi chị chồng có bầu, việc nấu nướng của em càng khổ sở hơn.
Chuyện cơm nước cũng mệt mỏi hơn vì chị chồng em nghén không ăn được đủ thứ. (Ảnh minh họa)
Vì chị ấy cưới gần 3 năm mới có con nên cả nhà ai cũng quý cháu. Mẹ chồng em còn bắt chị ấy nghỉ việc ở nhà dưỡng thai. Mà người dưỡng thai cho chị ấy lại chính là em vì em là y tá phụ sản. Chỉ cần có triệu chứng gì khác thường như đau lưng, đau vai hay nặng bụng, mẹ chồng em đều gọi em rối rít mặc cho em đang trong ca trực.
Nhiều lần em nói chị chồng hãy theo một bác sĩ nào đó giỏi tay nghề để đảm bảo vì em cũng chỉ là y tá thôi. Nhưng nhà chồng em lại không chịu vì sợ "nhà có con dâu làm y tá, đỡ đẻ mà lại theo bác sĩ, người ta đồn đại không hay".
Chuyện cơm nước cũng mệt mỏi hơn vì chị chồng em nghén không ăn được đủ thứ. Thậm chí có hôm, em hầm móng giò với các loại củ, chị ấy vừa ăn vào đã nôn ngay ra bàn ăn. Kết quả, em bị nhà chồng mắng cho và bắt phải dọn dẹp. Vừa làm, em vừa ức chế, vừa tủi thân khủng khiếp.
Chị chồng sinh con, em trở thành ô sin bất đắc dĩ. Mọi chuyện lớn nhỏ liên quan đến bà đẻ và trẻ sơ sinh đều do em làm. Vừa chăm chị chồng, vừa đi làm ở bệnh viện, em đuối sức, người lúc nào cũng phờ phạc, hốc hác thấy tội. Thế mà nhà chồng em vẫn chưa vừa ý, còn bắt em thức đêm bế cháu cho chị chồng ngủ lấy sức. Chồng em thấy quá quắt nên lên tiếng, mẹ chồng em mới chịu thôi mà vẫn tỏ thái độ khó chịu với em.
Chị chồng mặt hầm hầm vứt trả em 1 triệu rồi bế cháu vào nhà. (Ảnh minh họa)
Sự chịu đựng, nhẫn nhịn của em lên tới đỉnh điểm vào đúng ngày đầy tháng của cháu chồng. Chỉ là đầy tháng thôi mà nhà chồng em đặt tới 12 bàn. Khách khứa đông đúc, ai cũng đem quà tới cho bé. Em cũng bỏ phong bì cho cháu 1 triệu đồng làm quà mừng. Với em, như vậy là cao rồi.
Thế mà giữa đông người, chị chồng lại lên tiếng chê bai em keo kiệt, có mỗi đứa cháu chồng mà cũng ki bo, cho có mỗi một triệu đồng. Em cay cú quá, bao nhiêu dồn nén cứ vỡ tung cả. Em nói luôn một tràng: "Vậy anh chị trả tiền chăm đẻ, chăm cháu trong một tháng cho em. Người ta lấy 8 triệu, em lấy 5 triệu thôi. Chưa kể tiền tắm cháu mỗi ngày là 100 nghìn. À, mà hình như chị có nhờ em mua tổng cộng 3 lon sữa ngoại cho cháu, một lon sữa cho bà đẻ, 2 bịch bỉm và đồ sơ sinh. Thôi chị trả hết lại đây cho em rồi em cho thêm cháu. Chứ em hết tiền rồi".
Mọi người đứng hình trước câu trả lời của em. Một người bà con đứng dậy nói nhà chồng em có một cô con dâu tốt tính, biết quan tâm như thế là phúc đức rồi, đừng có được voi đòi tiên. Mẹ chồng em cười mà liếc em một cái sắc lẹm. Chị chồng mặt hầm hầm vứt trả em 1 triệu rồi bế cháu vào nhà.
Em mặc kệ. Càng chịu đựng, họ càng bắt nạt, càng làm tới. Cùng lắm em dọn ra khỏi nhà thôi. Làm dâu chứ có làm ô sin đâu, em chán lắm rồi.
Theo afamily.vn
Cô bạn thân con chấy cắn đôi bất ngờ rời đi và bí mật gói trong món quà sinh nhật Đọc được tấm thiệp khó hiểu đó, Hằng liền nhấc máy gọi Loan. Đầu dây bên kia là những tiếng khóc thút thít, nói ngập ngừng... Thanh và Hằng yêu nhau 3 năm rồi mới cưới. Một khoảng thời gian không phải ngắn để hiểu về nhau. Những tưởng tình yêu đã đến độ chín muồi thì Thanh và Hằng sẽ có cuộc...