Đủ cả, chỉ thiếu tự do
Nhiều khi em lên xe ngồi sau lưng chồng, đi một hồi thấy lòng vòng nhạt nhẽo, chỉ muốn về nhà cho xong.
Kính gửi chị Hạnh Dung,
Em lấy chồng 12 năm rồi, có con trai con gái đủ cả, và thú thật, cũng có đủ thời gian để nhận thấy cuộc sống hôn nhân không như mình nghĩ. Em được lấy người mình yêu, hôn nhân của em không có ép uổng hay ngăn trở gì, hai vợ chồng đều có công việc, lương không dư giả nhưng cũng không túng thiếu, nhà chung cư nhỏ xíu nhưng là nhà riêng của mình…
Mọi chuyện có vẻ như ổn thỏa, trừ một điều: em cảm thấy mình mất tự do. Nhiều khi muốn xuống phố đi chơi đâu đó, hào hứng vô cùng, nhưng đến khi lên xe ngồi sau lưng chồng, đi một hồi thấy lòng vòng nhạt nhẽo, chỉ muốn về nhà cho xong.
Video đang HOT
Ngày xưa, em mê quán cà phê lắm, bây giờ cũng vẫn mê, nhưng vợ chồng tới quán nói chuyện hai, ba câu rồi ai coi điện thoại người đó, chồng mở điện thoại rủ bạn đi nhậu, con chạy chơi một mình. Em băn khoăn không biết trong đời sống hôn nhân còn niềm vui nào khác ngoài đi chơi phố, cà phê, du lịch… mấy thứ này em đều thử, đều thấy mệt nhiều hơn vui, vì mình phải kéo theo cả gia đình, chồng con, nên sự thú vị giảm đi nhiều.
Đâu phải niềm vui nào của phụ nữ cũng gắn với gia đình, với chồng con, phải không chị? Cứ đặt phép tính, em mới lập gia đình 12 năm, còn bao nhiêu năm trước mặt phải tự giới hạn bản thân trong những khoảng không gian rất nhỏ hẹp, vụn vặt của gia đình, sao thấy nản quá…
Thanh Ngọc (TP. HCM)
Em Thanh Ngọc thân mến,
Đúng là hôn nhân giới hạn bớt tự do của mỗi người, nhất là phụ nữ. Chỉ nói đến chuyện mình phải đảm đương quán xuyến bao việc nhà, cho chồng, cho con, cho mình, là đã thấy mất đi bao nhiêu thời gian ngày xưa vốn chỉ của riêng mình, cho mình, muốn làm gì thì làm… Khi sống thật gần nhau, mỗi ngày người ta quay trở góc nào cũng đụng chạm.
Nói vậy, sự hạn chế của hôn nhân gần như là bản chất, là một điều tất yếu. Chỉ có tình yêu thực sự mới cho người ta đủ sức mạnh để chấp nhận sự hạn chế này, như một sự hy sinh. Tuy nhiên, không phải hy sinh nào cũng tự nguyện, lúc nào đó khi tình cảm vơi dần, mình sẽ thấy sự hy sinh này là một gánh nặng.
Nếu vùng vẫy đòi tự do, phụ nữ hay bị đánh dấu hỏi: tự do để làm gì? Dấu hỏi này mang hàm ý đạo đức. Vì vậy, điều quan trọng là phụ nữ nên làm rõ với bạn đời của mình về câu trả lời, để cả hai có thể duy trì lòng tin vào nhau. Xuống phố là một niềm vui, không phải xuống phố để gặp ai đó. Cà phê là một say mê, không phải cà phê để “thả thính” hay để nói xấu hay nhớ nhung ai đó… Hôm nào em cứ thử xuống phố một mình rồi kể lại cảm giác của mình cho chồng nghe.
Hãy để chồng cà phê một mình, riêng với bạn bè và nghe chồng kể lại cảm giác đó. Cuộc hôn nhân của em là sự chia sẻ cả tự do và ràng buộc, không phải chỉ người này có quyền áp đặt ràng buộc, hay người kia có quyền ban bố tự do.
Thực tế là trong hôn nhân, tự do rất phức tạp, trăm ngàn dạng vẻ tùy thuộc vào từng cặp đôi khác nhau. Em hãy nhớ tự do ở trong chính bản thân em, chính em san sẻ và được san sẻ với những người thân yêu của mình.
Không phải lúc nào cũng cần sát rạt bên nhau, không phải lúc nào vợ chồng cũng cần kiểm soát nhau, nhưng muốn vậy mà vẫn duy trì được hạnh phúc, em và chồng em cần có một niềm tin trọn vẹn nơi vợ/chồng mình.
Vậy hãy bắt đầu xây dựng lòng tin ấy, rồi em sẽ có tự do mà không làm tổn thương đến cuộc sống hôn nhân của mình. Cứ theo phép tính của em, nay mới là năm thứ 12 thôi, còn cả một quãng thời gian rất dài phía trước, cũng xứng đáng để mình bỏ công vun xới ngay từ lúc này, phải không em? Chúc em thành công.
Hạnh Dung
Em luôn thẳng thắn
Em là cô gái y dược sinh năm 1983, em vẫn đang nằm trong "xu thế".
Bạn bè nói em dễ gần, chỉ có nam giới nhận xét em khó tính và cá tính mạnh nhưng cũng rất vui tính, thân thiện, hào phóng và sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh trong khả năng của mình.
Em có sở thích nấu ăn, chăm sóc người thân yêu, đi bộ thể dục, cầu lông, biết hát... Khuyết điểm lớn là thích trò chuyện, chia sẻ rất thẳng thắn những suy nghĩ của mình cho đối phương. Em cũng không phải chân dài, chỉ 1m62, nặng 53 kg. Nhan sắc thì bạn bè nói em chỉ dừng ở mức dễ thương mà thôi.
Hiện tại em sống, làm việc, học tập tại Sài Gòn. Em ao ước có anh cùng nắm tay em đi dạo mỗi tối dưới nhà, cùng trò chuyện và lắng nghe nhau. Có một điều bí mật nhỏ em muốn chia sẻ là em tuyệt đối không thích khói thuốc lá nên anh đừng hút thuốc nhé. Và một điều nữa là anh hãy cao hơn em anh nhé để em có cảm giác được che chở và yêu thương. Cảm ơn anh đã đọc tâm thư của em. Mong mình sớm tìm thấy nhau.
Em tự tin sẽ làm anh tự hào khi bên em Tự tin, hình thức ưa nhìn, có lối sống suy nghĩ tích cực là những ưu điểm mọi người đánh giá về em. Năm nay em bước vào tuổi 30, độc thân và đang sinh sống, làm việc tại Hà Nội. Ngoại hình được đánh giá xinh xắn, quyến rũ và có nụ cười tươi sáng. Trong giao tiếp em khá hài hước...