Đột ngột tới văn phòng của chồng, tôi kinh ngạc không thốt nên lời
Khi cô ấy vừa khép cửa, tôi bảo chồng cởi quần ngay lập tức. Chồng tôi chống cự và nói tôi vớ vẩn, anh đang trong giờ làm. Nhưng tôi như phát điên…
Tôi năm nay 30 tuổi, là một nhân viên công chức bình thường với mức thu nhập trung bình. Nhưng chồng tôi lại là người thành đạt. Anh hiện là chủ một văn phòng tư vấn có tiếng trong thành phố. Mọi chi tiêu trong gia đình tôi hầu như đều phụ thuộc vào lương của chồng.
Chúng tôi yêu nhau 3 năm rồi mới cưới nên tôi rất tin tưởng anh. Anh có thể không hoàn hảo tuyệt đối nhưng cũng là một người chồng, người cha tốt. Anh đi làm đúng giờ, về nhà đúng giờ. Lâu lâu anh mới tiếp khách hàng ban đêm một lần vì anh luôn quan niệm đêm là thời gian nghỉ ngơi và dành cho gia đình. Vì thế, sống với nhau gần 6 năm nhưng tôi rất hạnh phúc và chưa bao giờ hối hận khi lấy anh làm chồng.
Mấy tháng gần đây, văn phòng chồng tôi mới nhận vào một cô gái trẻ làm nhân viên. Cô gái này chỉ hơn 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học luật. Chồng tôi từng dẫn cô ấy về nhà ăn cơm do đi họp quá giờ cơm trưa nên tôi cũng có dịp nói chuyện thân mật. Theo cảm nhận của tôi thì đấy là một cô gái biết điều, nhẹ nhàng, lại không quá xinh đẹp nên tôi rất yên tâm. Cô ấy cũng thường xuyên nhắn tin kể lể cho tôi nghe về áp lực công việc, về sự khó tính của chồng tôi nên tôi cũng có phần tin tưởng cô ấy.
Một năm qua, chuyện sinh hoạt vợ chồng tôi thay đổi nhiều. Trước đây chúng tôi rất đều đặn, nhưng giờ thì thất thường. Có khi anh hào hứng làm liên tục vài ngày một tuần, nhưng có khi anh để tôi &’nhịn đói’ gần nửa tháng. Tôi cũng thắc mắc nhưng anh chỉ nói công việc mệt mỏi nên anh không có hứng thú đều đặn như trước nữa. Bản thân ngẫm lại cũng thấy dạo này chồng hay đi tiếp khách, công việc làm có sự thăng tiến lớn nên tôi cũng không nghi ngờ nhiều. Đặc biệt, từ ngày có cô em nhân viên kia, không khác gì tai mắt của tôi ở văn phòng, nên tôi nắm được rất rõ hành tung của chồng.
Song, khi giặt quần áo cho chồng, tôi phát hiện điều khả nghi. Dưới đáy quần lót của anh dính một thứ màu trắng đục, tôi phải vò mấy lần mới trôi hết. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ là chồng bị yếu sinh lý nên xuất bất ngờ. Bởi bình thường, anh cũng rất nhanh &’hết tiền’ khi giao ban với vợ.
Tuy nhiên, thứ đó liên tục xuất hiện dưới đáy quần chồng, 2 – 3 lần/tuần, sức khỏe của anh cũng giảm sút hơn. Anh thường lên giường là ngủ luôn, thỉnh thoảng tỏ ra mệt mỏi, đau lưng. Trong khi đó, chúng tôi rất ít khi gần gũi, tôi còn mua thêm cho anh khá nhiều thuốc hỗ trợ việc đó, vậy mà anh luôn tỏ ra không hưng thú. Tôi sinh nghi nên muốn tìm hiểu cụ thể có phải chồng ngoại tình.
Video đang HOT
Dựa vào số ngày xuất hiện thứ đó, tôi canh trưa hôm đó đột ngột đến thẳng văn phòng của chồng mà không cho anh biết. Ở văn phòng lác đác vài người lớn tuổi đang nghỉ trưa, thấy tôi họ chỉ gật đầu chào rồi lại dựa vào ghế ngủ tiếp. Còn một số người khác, tôi đoán đã ra ngoài ăn trưa hoặc tụ tập đâu đó.
Phòng chồng tôi nằm bên trong, phải đi qua phòng thư ký, nhưng lúc này cô thư ký không có mặt ở đó. Tôi biết cô ấy mới sinh con được 8 tháng nên đoán về cho con bú. Cửa phòng chồng tôi khóa rất chặt nên tôi phải gõ cửa. Tôi thấy khá lạ là đi làm mà anh cũng phải khóa kỹ vậy, nhưng nghĩ anh đang ngủ nên vẫn kiên nhẫn gõ cửa. Mãi tới 5 phút sau, tôi mới thấy anh mở cửa trong bộ quần áo chỉnh tề. Anh có vẻ ngạc nhiên khi thấy tôi, còn tôi thì kinh ngạc há hốc miệng vì trong phòng, ngoài anh ra còn có cô nhân viên trẻ tuổi. Cô ấy đang chăm chú xem tài liệu trên bàn, và vui vẻ chào hỏi tôi.
Tôi đâu phải kẻ ngốc, nhìn cảnh này tôi đã đoán ra được điều gì đã xảy ra. Tôi bảo cô ấy ra ngoài trước, tôi có chuyện quan trọng cần nói với chồng. Khi cô ấy vừa khép cửa, tôi bảo chồng cởi quần ngay lập tức. Chồng tôi chống cự và nói tôi vớ vẩn, anh đang trong giờ làm. Nhưng tôi như phát điên, tôi lên án anh rằng nếu anh trong sáng thì sợ gì tôi kiểm tra. Rồi khi anh kéo quần xuống, tôi thật sự sốc khi nhìn thấy chiếc bao cao su vẫn còn treo ở đó.
Tôi chưa bao giờ tưởng tượng ra, chồng ngoại tình có thể đồi bại đến vậy. Anh dám làm việc vụng trộm này ngay ở văn phòng của mình, bên ngoài chỉ cách hai cánh cửa, là nhân viên của anh. Tôi nghĩ, có lẽ họ đều đã biết nhưng im lặng vì muốn giữ công việc. Điều này khiến tôi cảm thấy rất nhục nhã.
Hôm đó tôi trở về nhà mà như người mất hồn. Nếu tôi làm căng lên, thì danh dự, uy tín của anh sẽ bị ảnh hưởng. Công việc cũng sẽ không thể thuận lợi được nữa. Nhưng nếu không làm căng, tôi lại chẳng biết làm thế nào để giải tỏa ấm ức của mình.
Chồng tôi đã cho cô nhân viên đó nghỉ việc, anh cũng xin tôi tha thứ và hứa không có lần thứ 2. Nhưng niềm tin trong tôi vụn vỡ hết, chỉ còn lại sự thất vọng, đau khổ. Tôi biết sống và đối mặt với anh như thế nào trong những ngày tiếp theo đây?
Theo tri thuc tre
Tôi kinh ngạc và choáng váng tột độ khi xem đến bức hình thứ 2
Nếu con gái tôi không vô tình cầm nhầm điện thoại, nếu tôi không tò mò mở ra, thì có phải tất cả những bí mật này sẽ bị chôn vùi mãi mãi?
Năm nay tôi 26 tuổi, đang là nhân viên của một siêu thị. Tôi và D là bạn thân của của nhau từ thời tiểu học. Nhiều lúc tôi thầm nghĩ hai đứa như hai mảng màu đen trắng vậy mà không hiểu sao có thể chơi được đến giờ. Tôi là người nóng tính, bộp chộp nghĩ gì nói nấy. Con gái nhưng không điệu đà dịu dàng, đôi khi tôi còn tỏ ra rất mạnh mẽ. Đặc biệt nhìn tôi lúc nào cũng thấy quê quê. Còn D thì ngược lại, người cao ráo, trắng trẻo, xinh đẹp, ăn nói nhẹ nhàng sâu sắc.
Nhưng chuyện tình cảm của D không được thuận lợi. Trong khi tôi đã yên bề gia thất với chồng và một đứa con gái ba tuổi, thì D vẫn còn lẻ bóng. Tôi hay trêu D: "Kén chọn cho lắm vào rồi thành gái già cho trai nó thèm". Vì coi nhau như chị em nên mỗi lần gặp mặt chúng tôi nói chuyện liên tục bất tận. Tôi kể tất tật về chồng mình cho D mà chẳng chút ngại ngùng. Và D cũng tâm sự với tôi rất nhiều về chuyện tình cảm của cô ấy.
Nhưng tôi bắt đầu lo lắng và có chút ghen tị với D khi chồng tôi ngày càng quan tâm D nhiều hơn. Mỗi lần D đến nhà chơi, anh nói chuyện rất thoải mái và vui vẻ. Trong khi tôi một mình dưới bếp lo chuẩn bị đồ ăn thì hai người ở phòng khách nói cười. Tôi cảm nhận được hai người nói chuyện rất hợp, không như anh và tôi nói không đến câu thứ ba đã bắt đầu gây chiến.
Nếu như chuyện chỉ diễn ra một lần thì không có gì để nói đằng này, lần nào D đến mà có anh ở nhà thì đều vậy. Nhiều lúc hờn ghen, tôi gọi to kêu D xuống giúp mình, cả hai mới chịu dừng lại. Nhưng chồng tôi vẫn theo xuống bếp, đứng ngoài cửa khoanh tay nói chuyện với D như thể tôi không hề có mặt ở đó.
Tôi càng khó chịu hơn khi anh xem thường lời tôi bao nhiêu thì lại xem trọng ý kiến của D bấy nhiêu. Chúng tôi muốn sơn lại tường cho căn nhà. Tôi và anh có hẹn là chiều khi hết giờ làm sẽ cùng đi chọn màu sơn. Vậy mà khi tôi gọi cho anh, nghe anh nói mà tôi ấm ức không chịu được: "Anh đang đi cùng D đến mấy đại lý sơn xem màu rồi, em về sớm đón con rồi chuẩn bị chút gì đó để anh mời D về chơi".
Nói xong anh cúp máy, tôi cảm thấy tủi thân kinh khủng. Đã vậy, trong bữa ăn hai người bàn tán sôi nổi, màu này phối với màu kia, màu nào sáng màu nào tối mà chẳng thèm hỏi tôi lấy một câu. Cả hai giống như đôi vợ chồng mới cưới đang chuẩn bị phòng tân hôn, còn tôi thì là người vô hình.
Đợi D về tôi tức giận hỏi anh, nhà của hai vợ chồng sao không hỏi ý kiến vợ mà lại đi bàn bạc với người khác. Anh nói mà tôi tức nghẹn họng: "Em đừng có trẻ con, em thì biết gì về mĩ thuật mà ý kiến này nọ". Rồi anh nói thêm một tràng dài, nào là tôi không biết cảm ơn người khác khi họ giúp đỡ mình, suy nghĩ hẹp hòi nhỏ nhen. Anh còn nói thêm so với D tôi thua xa cô ấy.
Tôi cũng biết D là nhân viên của công ty quảng cáo, gu thẩm mỹ sẽ hơn tôi nhưng anh làm vậy có quá xem thường tôi không? Tôi cũng có quyền lựa chọn màu sơn yêu thích cho ngôi nhà của mình chứ? Càng nghĩ càng thấy ức tôi mất ngủ mấy đêm liền.
Cách đây một tuần chồng tôi đi ngoại tỉnh công tác. Ở nhà một mình, tôi gọi điện rủ bạn thân đi mua sắm. Nhưng D nói không rảnh vì dạo này công ty cô ấy có rất nhiều việc. Chồng tôi đi khoảng 5 ngày, lúc về anh còn mua quà về cho hai mẹ con. Tôi vui mừng ra mặt vì đây là lần đầu tiên anh đi công tác mà mua quà cho vợ. Chiếc áo len màu nhạt rất hợp với tôi. Tôi cứ khen anh mãi vì biết chọn kiểu dáng và màu sắc đúng sở thích của vợ.
Cuối tuần vừa rồi, tôi chở bé đến nhà D chơi. Trong khi D xuống dưới chuẩn bị nước và đồ ăn vặt, con gái tôi vẫn quen thói mở điện thoại chơi trò chơi nhưng lấy nhầm máy D. Tôi sợ bé làm hỏng nên dỗ bé trả điện thoại của D, dùng máy của tôi. Vô tình, tôi chạm vào bộ sưu tập ảnh trên màn hình. Đập vào mắt tôi là hình ảnh D cười rất tươi, trên người là chiếc áo len giống hệt món quà mà chồng tôi tặng.
Lòng hiếu kỳ nổi lên, tôi trượt qua hình ảnh khác và không giấu được ngạc nhiên tột độ. Trên màn hình là tấm ảnh D tự chụp trong một căn phòng khách sạn, trên tấm gương phía sau cô ấy, là bóng dáng một người đàn ông rất giống chồng tôi đang đứng gọi điện thoại.
Tôi bối rối vội vàng đặt điện thoại vào chỗ cũ đúng lúc D mang nước và trái cây mời hai mẹ con. Tôi uống cạn ly nước để lấy lại bình tĩnh. Nói vài câu lấy lệ rồi vội đi về, tôi nói mẹ vừa gọi về nhà có chuyện quan trọng.
Mấy ngày nay, tôi hoang mang vô cùng, nhớ lại những gì đã thấy lòng tôi xuất hiện hàng ngàn câu hỏi. Tôi không tin hai con người đó lại phản bội lòng tin của mình. Tôi có nên hỏi thẳng chồng mình không, hay tôi nên nói xa gần để xem thái độ D thế nào? Tôi hoang mang như muốn phát điên, tôi phải làm gì bây giờ, mọi người giúp tôi với.
Theo tri thuc tre
Sau câu nói của mẹ chồng, tôi đã hiểu lý do vì sao bà đột ngột tốt với tôi đến vậy Nhìn cảnh bố mẹ chồng hồ hởi, thận thiện với mình mà lòng Hiên không khỏi xót xa. Hóa ra bố mẹ chồng tốt với Hiên chỉ vì khoản tiền lớn mà Hiên sắp được nhận hay sao? - Thằng Tú đâu, xuống dắt xe vào nhà cho cái Hiên đi? Tiếng mẹ chồng lanh lảnh nhưng nghe chất giọng hôm nay hoàn...