Dòng tin nhắn đã tố cáo giới tính thật của tôi với vợ
Ba năm qua một mình tôi đóng hai vai, vừa tỏ ra chung thủy với vợ nhưng cũng đi tìm kiếm những người bạn tình cùng giới với mình.
Tôi không biết phải làm sao để thoát khỏi bế tắc này (Ảnh minh họa)
Tôi năm nay 35 tuổi đã có một vợ và một cậu con trai kháu khỉnh. Cuộc sống gia đình tôi chưa bao giờ nổi giông bão cho đến khi vợ tôi phát hiện ra giới tính thật của người chồng mà bấy lâu nay cô ấy đầu ấp tay gối.
Cũng có thể tôi đã sai khi nghe theo bố mẹ đến với cuộc hôn nhân này mà không hề nói với họ, từ nhỏ tôi chỉ thích chơi với các bạn nam. Sau này khi đi học, tôi tuyệt nhiên không kết bạn với nữ, cũng chẳng có hứng thú gì với họ.
Rồi khi lập gia đình, dù không yêu vợ nhưng tôi vẫn chiều lòng bố mẹ để vuông tròn đạo lý làm con. Tôi lao đầu vào công việc để có thể quên đi giới tính đang tồn tại trong con người mình. Ngoài công việc, tôi đọc sách, lên mạng thấy nhiều người cùng cảnh ngộ “thân sâu hồn bướm” như mình. Nhưng họ vẫn sống, làm việc, yêu và được yêu.
Họ dám đối mặt với sự thật để được là chính mình. Những số phận ấy đã cho tôi có thêm động lực. Nhiều lần tôi mày mò, tìm bạn tình đồng giới, sống cho mình, nhưng đến cơ quan, về gia đình, tôi vẫn đau đớn, gồng mình lên, cố đóng tròn vai, không muốn ai biết sự thật con người tôi ra sao.
Video đang HOT
Hơn 3 năm tôi loay hoay với cuộc sống như vậy. Rồi tôi cũng tìm được một người bạn đồng tính. Tôi được yêu và muốn sống thật với con người mình. Nhưng tôi lại không dám vượt qua cánh cửa gia đình, tôi còn bố mẹ, còn con nhỏ. Vì thế, tôi một mình đóng hai vai, có lúc tôi như kiệt sức bởi không còn tiền để đưa vợ nuôi con. Vợ tôi có hỏi thì tôi đành dối quanh rằng anh đầu tư dự án, cho bạn bè vay…
Lúc đầu vợ tôi tin, cô ấy bươn chải hơn, cắt tất cả những việc không cần thiết, hè đến thay vì dự kiến cả nhà đi du lịch châu Âu vợ tôi săn du lịch nội địa giá rẻ. Cuộc sống gia đình chuyển sang hướng khác, tiết kiệm, chắt chiu, nhưng vợ tôi không hề kêu ca, cô ấy xem đó là sự sẻ chia với chồng trong thời điểm khó khăn của gia đình.
Nhưng “đi đêm lắm có ngày gặp ma”, cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra. Một lần tình cờ đọc tin nhắn trên điện thoại của tôi, nội dung mùi mẫn hẹn đúng ngày giờ mà tôi và người bạn đồng tính gặp nhau. Vợ tôi lờ mờ hiểu ra, cô ấy cho rằng tôi có bồ nhí, bấy lâu nay chồng mình mang tiền cung phụng gái, bỏ bê vợ con.
Tối ấy, chúng tôi có cuộc nói chuyện thẳng thắn với nhau. Vợ tôi khóc rất nhiều, cô ấy thất vọng về tôi nhưng vì con, vì bố mẹ hai bên gia đình vợ tôi bảo muốn xử êm. Cô ấy đòi gặp tình địch để nói điều phải trái…
Tôi như câm lặng, không biết phải nói với vợ điều gì. Tôi đã đủ can đảm để thú nhận mọi chuyện, nhưng lại không dám dứt bỏ người bạn đồng tính của mình. Cuộc sống gia đình tôi giờ như địa ngục. Tôi bối rối đến mức phải xin nghỉ phép, tắt điện thoại để tránh gặp gỡ mọi người, nhất là những bạn tình đang hối thúc, chờ đợi tôi.
Theo Nguoiduatin
Thú nhận đi mấy mẹ, các chị toàn "bóc lột" nhà ngoại mà cung phụng nhà nội cả thôi
Nói thiệt chưa bao giờ tôi thương ba mẹ tôi nhiều bằng lúc tôi đã làm mẹ. Khi phải một mình vật lộn với con, với từng muỗng cháo, từng viên thuốc, từng cơn sốt... của con tôi mới thấm thía cảm giác lấy chồng xa xứ nó khổ làm sao. Nhìn những cô bạn gái lấy chồng cùng quê được ba mẹ hỗ trợ chăm sóc con cái mà tôi rất ghen tị.
ảnh minh họa
Cùng là bà mẹ bỉm sữa mà cô bạn cùng quê của tôi đến sướng. Dù một nách hai con nhưng muốn đi chơi là đi chơi, muốn ngủ là ngủ vì mọi việc đã có mẹ cô ấy lo hết. Từ khi thằng lớn còn bế ngửa Linh - bạn tôi đã gởi cho ông bà ngoại lo. Nó bảo: "Có ông bà lo yên tâm lắm mày ơi. Tao chả phải lo gì cả, tao đi làm xong về cơm nước cho chồng, đến 7-8h qua đón con thì nó đã ăn uống no nê chỉ còn uống bình sữa là đi ngủ. Hôm nào tao mệt hoặc muốn đi chơi chỉ cần nhắn ông bà cho cháu ngủ thế là xong, tao cũng khỏi qua đón. Thằng bé ở với ông bà từ nhỏ nên quấn lắm, cũng chẳng đòi ba mẹ gì cả"
Có lẽ vì sướng như vậy nên trong khi tôi chả dám đẻ đứa nữa thì con bạn tôi lại tiếp tục sản xuất thêm một em khi thằng anh vừa được 3 tuổi. Nó bảo nó tính rồi, thằng anh được 3 tuổi là có thể gởi đi nhà trẻ, ông bà chỉ cần đưa đón thôi, còn lại lo cho con em là được. Nói thiệt, tôi nghe nó nói mà thấy nó "bóc lột" ba mẹ nó ghê.
Nhưng nó kêu ba mẹ nó nghỉ hưu nên rảnh rang, có cháu để chăm cũng vui mà. Uhm, thì tuy là thế nhưng tôi vẫn thấy nó quá vô tư đi. Tôi hỏi nó:
- Thế chồng mày với nhà chồng chả lo cho cháu được sao mà mày phó thác hết cho nhà ngoại vậy?
- Trời, ông bà nội từ ngày thằng cháu ra đời chắc qua thăm được 2 lần. Tao chưa kịp mở miệng nói gì là bà đã chặn họng: "Mẹ không trông cháu được đâu nha. Mẹ bị đau đầu không chịu được tiếng trẻ con khóc". Mà nói thật tao cũng không định nhờ vả bên nội nhưng nghe vẫn bực mình lắm mày ạ.
- Đúng là cháu bà nội, tội bà ngoại.
- Uhm, cũng thương ba mẹ lắm nhưng không nhờ ba mẹ thì biết nhờ ai?
Nhìn cảnh này, tôi nghĩ chắc sau này tôi cũng khổ rồi đây vì tôi cũng có mỗi một mụn con gái, chả lẽ không giúp nó. Mà nhiều lúc nghĩ nuôi con gái đúng là "con người ta", cũng mang nặng đẻ đau, cũng vất vả cho ăn học, rồi lo dựng vợ gả chồng cho nó, cuối cùng còn phải lo chăm con cho nó nữa. Còn nó cưới chồng xong thì thành con người ta, lo hiếu thuận, lấy lòng nhà chồng, đã vậy mà nhiều lúc còn phải nhẫn nhục chịu đựng người ta xài xể. Nghĩ mà tủi thân tủi phận thiệt.
Cứ nghĩ đến chuyện đó là tôi thấy tôi phải đối xử tốt với ba mẹ mình hơn. Ba mẹ cả đời hy sinh vì mình, nhịn ăn nhịn mặc nuôi mình khôn lớn, mình còn chưa báo hiếu được ba mẹ ngày nào thì đã đi lấy chồng, lo chồng, lo con, rồi còn phải lo báo hiếu ba mẹ chồng. Vậy ba mẹ mình ai lo?
Mặc dù ba mẹ khi nào cũng nói: "Con hạnh phúc là ba mẹ hạnh phúc rồi", thế nhưng, mỗi khi con cháu về thăm hay mua được gói quà tấm bánh, tôi thấy ba mẹ cười rất tươi. Vì vậy, dù bận rộn, một năm tôi cũng ráng thu xếp về thăm ba mẹ được 2 lần. Vì nói thiệt, ba mẹ ngày càng già, mình còn được bao nhiêu năm quây quần bên ba mẹ. Cứ cho được 20 năm nữa thì cũng gặp nhau được có 40 lần. Cứ tính như vậy mà thấy thời gian bên ba mẹ mới quý làm sao.
Vậy nên các chị em à, các chị có thể yêu chồng, yêu thương nhà chồng, nhưng xin các chị hãy nghĩ đến các bậc sinh thành của mình mà sống cho thật tốt. Đừng có bên trọng bên khinh. Hãy nhớ câu: "Một giọt máu đào hơn ao nước lã". Hãy yêu thương và trân trọng khi ba mẹ còn sống, đừng cứ chăm chăm cho chồng, cho nhà chồng, đến khi hối hận thì đã muộn.
Theo Webtretho
Người lạ nhắn tin đòi chồng tôi ôm khi ngủ Tình cờ tôi phát hiện trong điện thoại chồng có dòng tin nhắn nói là khó ngủ, muốn được chồng tôi ôm khi ngủ. ảnh minh họa Vợ chồng tôi lấy nhau được 10 năm và sống hòa hợp, hạnh phúc. Chúng tôi yêu nhau khi còn sinh viên nên rất tôn trọng nhau. Hơn một năm nay anh đi học vào cuối...