Đông rồi, nắm tay em đi anh!
Hãy nắm tay em đi anh! Cho em biết anh đang cần em, cho em biết anh luôn yêu em.
Em sợ mùa đông vì những cơn gió đêm lạnh lẽo len lỏi qua từng ngóc ngách đập vào những cành cây vốn đã khẳng khiu vì giá rét, và em cũng sợ cái lạnh tê cóng khi bàn tay nhỏ không có đôi tay anh sưởi ấm. Em sợ chỉ mình em lẻ bước trên con đường heo hút đầy gió lạnh. Em sợ, rất sợ cái cảm giác cô đơn ấy…
Hãy nắm tay em đi anh! Cho em thấy mình được chở che vỗ về, cho em thấy đông này không lạnh nữa, cho em biết trái tim mình đập rộn ràng.
Hãy nắm tay em đi anh! Để em thuộc từng vết chai trong lòng bàn tay anh, để em biết bàn tay ấy đang nắm lấy em, bàn tay ấy sẽ không rời bỏ em, bàn tay ấy sẽ bảo vệ em.
Hãy nắm tay em đi anh! Để em yên tâm gục đầu vào vai anh mà ngủ, để em biết rằng dù là giấc mơ hay đời thực thì anh vẫn đang ở bên.
Để em có thể bước cùng anh qua mọi nẻo đường, để anh dắt em đi qua những mùa đông (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Hãy nắm tay em đi anh! Cho em biết anh đang cần em, cho em biết anh luôn yêu em.
Hãy nắm tay em đi anh, giống như đôi tình nhân nắm tay đang bước vào lễ đường. Trong giờ phút quan trọng ấy bàn tay vẫn nắm lấy bàn tay cùng thề trước Chúa sẽ chung thủy với nhau dù lúc thịnh vượng cũng như lúc gian nan, lúc ốm đau cũng như lúc mạnh khỏe, sẽ yêu thương và tôn trọng nhau đến trọn cuộc đời.
Hãy nắm tay em đi anh! Để em có thể bước cùng anh qua mọi nẻo đường, để anh dắt em đi qua những mùa đông, để biết rằng dù những khó khăn trở ngại trong cuộc sống này chẳng thể nào khiến ta xa nhau bởi chúng ta sẽ mãi nắm tay nhau đi hết cuộc đời này.
Anh yêu! Anh sẽ luôn nắm tay em chứ?
Theo VNE
Biển cô đơn mùa đông
Biển mùa đông thật đẹp, bao la yên bình nhưng lại nhộn nhịp trong cô đơn.
"Anh đưa em ra biển nhé!
Điên à, mùa đông ra biển làm gì?
Thì em thích, đơn giản chỉ vậy thôi.
Nhưng anh không thích, nếu em thích thì đi một mình..."
Anh à, được làm điều mình thích với em không có gì là không thể, và em đang đứng trước biển đây, một cảm giác rất lạ mà em chưa từng được trải nghiệm.
Mùa đông, biển thật đẹp, thật thơ mộng và cũng không kém phần lạnh lẽo. Em lững thững đi dạo trên bờ biển, với em biển mùa đông sao lại dịu dàng đến thế, ngay cả những đợt sóng vỗ bờ, sóng cũng rất nhẹ nhàng, từng đợt từng đợt đang vỗ về như không muốn làm tổn thương đến người mà nó yêu, nhưng có điều sóng có vỗ về, có tung bọt trắng xóa thì cũng không ai ngắm nó cả. Vì mọi người đều không thích biển mùa đông phải không anh?
Còn em, em lại cảm nhận được vẻ đẹp tiềm ẩn của biển khi đông về, được dạo bước trên biển, không một bóng người, từng cơn gió như thổi sâu vào tận đáy lòng, và cuốn đi mọi buồn phiền, nhắm mắt - hít một hơi thật sâu rồi thở phào nhẹ nhõm, tiếng sóng biến cuốn đi những ưu tư, để em được trở về chính bản thân mình.
Nhúng tay xuống nước biển trong vắt, em từ từ vớt những bọt sóng biển, thổi nhẹ để bọt sóng vỡ tan, chỉ vậy thôi cũng khiến em thích thú và hạnh phúc dường nào.
Em cần một làn sóng để vỗ về, yêu thương khi tâm hồn em đang ủ rũ (Ảnh minh họa)
Anh biết không, nhiều khi em chỉ mơ ước được làm những điều thật nhỏ nhoi khi có anh ở bên. Được nắm tay anh tung tăng dạo bước, được hát cho anh nghe những bài tình ca, được hôn nhẹ lên môi anh và được nói với anh thật nhiều thật nhiều những chuyện phiếm. Nhưng hình như những điều nhỏ nhoi ấy thật khó phải không anh, bởi hiện tai chỉ có em, một cô gái nhỏ bé và dường như vô hình trước khoảng không rộng lớn của biển cả.
Em không cô đơn trước biển, thay vì ôm anh, em dang tay ôm biển cả vào lòng. Biển mùa đông lạnh lùng khó hiểu, chỉ có tiếng gió, tiếng sóng và tiếng lòng của em. Vậy là em hiểu vì sao anh không thích biển mùa đông rồi, chắc có lẽ anh không thích sự lạnh lùng đến khó hiểu ấy, nhưng chẳng hiểu sao anh lại thích để người anh đã từng yêu một mình, cô đơn, để cái lạnh lùng cùng cực ấy bao quanh người con gái nhỏ bé ấy.
Em thích biển, dù hè cũng như đông, nhưng biển mùa đông khiến em dịu dàng hơn bao giờ hết có lẽ chỉ có biển mới hiểu được em đang cần gì, em cần một bờ vai để tựa, em cần một làn sóng để vỗ về, yêu thương khi tâm hồn em đang ủ rũ.
Đứng trước biển, nghe tiếng sóng rì rào, em lại nhớ đến những lúc mình ở bên nhau, em thích cái cách anh hôn em, em thích được nũng nịu, được pha trò cùng anh. Mọi ký ức của hai đứa đang ùa về trong tâm trí em, bởi với em - anh luôn là người em dành tình yêu sâu kín nhất.
Mấy ngày qua em luôn mơ về anh, em liền nhớ đến câu hát trong bài Nơi tình yêu bắt đầu: "Phải chăng khi biết yêu, giấc mơ là nơi bắt đầu" nhưng em đã yêu anh từ rất lâu, vậy tại sao trong mơ cũng như thức, hình bóng anh luôn hiện hữu.
Biển mùa đông thật đẹp, bao la yên bình nhưng lại nhộn nhịp trong cô đơn... Chính vì những lý do đó mà em yêu anh, yêu biển hơn bao giờ hết.
Theo VNE
Mất anh vì em nghèo Sao anh bước đi vội vàng trong niềm vui mới để lại em chới với trong nỗi đau chai sạn. Cái nắng gắt gao mùa hạ đã qua nhanh, gió thổi nhè nhẹ hắt hiu mùa thu đã tàn, hơi sương mờ buổi sớm tái tê cõi lòng ai? Mình đã xa nhau thật rồi sao anh, có lẽ nào yêu thương em...