Đồng nghiệp nhõng nhẽo nhờ chồng đi mua cháo hộ, vợ vô tình biết được liền đáp trả khiến cô ả nín bặt
Đi uống rượu cùng cô đồng nghiệp say xỉn Lan đã rất bực. Ấy vậy mà cô còn đọc được những dòng tin nhắn nhõng nhẽo của ả đương nhiên khó lòng mà không ghen…
Tối qua Hưng về nhà trong tình trạng say xỉn khiến Lan rất bực. Cô vốn dễ tính, vậy nên bất cứ cuộc liên hoan, hội họp nào của chồng cô đều không bao giờ cấm cản. Thế nhưng, hôm qua khi Hưng gọi điện bảo đi ăn mừng dự án mới kí kết, Lan đã dặn:
- Con đang ốm, anh đi đâu thì đâu nhưng về sớm phụ em nữa.
- Vẫn ốm hả em? Ừ, anh biết rồi, anh sẽ về sớm, 9h luôn vợ nhé.
- Anh nhớ đấy, con quấy lắm, em không làm gì được.
- Tuân lệnh vợ.
Hứa hẹn cho lắm, cuối cùng Hưng đi tới 11h chưa về, Lan gọi không biết bao nhiêu cuộc vẫn chỉ là những hồi chuông dài không có người nghe. Vừa ôm con trong tay, vừa bực bội nhưng cô cũng không biết làm gì. Mãi gần 12h, Hưng mới liêu xiêu mò về tới cổng, bấm chuông loạn lên trong tình trạng say xỉn.
(Ảnh minh họa)
Càng tức hơn, Lan ngó ra thì thấy Ly – đồng nghiệp thân thiết của Hưng đi chung 1 chiếc xe taxi với anh. Ly kém Lan 3 tuổi, chưa chồng và lúc nào cũng tỏ ra thân thiết thái quá với chồng cô. Bất cứ khi nào cũng thấy ôm vai, bá cổ nhau như kiểu người yêu. Đã hơn 1 lần chạy qua công ty chồng vào giờ ăn trưa, Lan bắt gặp cảnh chướng tai gai mắt đó nhưng Hưng lại lấp lửng: ‘Bọn anh là đồng nghiệp thôi mà, làm gì có gì. Em đừng ghen tuông quá.’
Không có gì nhưng cuối tuần không có ai đi chơi cùng, Ly lại gọi cho Hưng:
Video đang HOT
- Anh ơi, đi cà phê không?
- À, nay anh đưa bé Tôm đi công viên rồi.
- Em chán quá, thế đi về anh qua quán ngồi cà phê với em xíu đi.
- Ừ, ok em nhé. Lúc nào về anh gọi.
Công khai hẹn hò nhau như thế bảo sao Lan không bực. Hai người trước kia yêu nhau cũng chỉ tới thế mà thôi.
Lại thêm chuyện hôm nay, Lan không thể nào nghĩ đơn giản được. Liệu họ có lợi dụng lúc say mà làm chuyện gì quá đáng không? Nhìn mặt Hưng, Lan lại thấy tức anh ách nhưng vẫn phải dìu vào phòng. Cô tự nhủ thôi cố gắng nhịn, sáng mai cho chồng tỉnh táo thì nói chuyện.
Ấy thế mà 8h, Hưng vẫn say sưa, Lan đã thấy điện thoại anh reo liên hồi. Tò mò, cô cầm lên đọc thì hóa ra là cô em đồng nghiệp kia.
‘Anh ơi, hôm qua anh uống thế nào, có bị đau đầu không? Liệu có đi làm được không đấy?’
‘Anh ơi, anh đang đi làm à?’
‘Em thì ốm quá, xin chị nhân sự nghỉ rồi. Nhưng giờ không lết đi được, anh mà đi làm thì tiện mua cho em bát cháo được không?’
‘Mua thuốc giải cảm cho em nữa, anh nhé.’
(Ảnh minh họa)
Một loạt tin nhắn từ Ly gửi tới Hưng khiến Lan tức hộc máu. Gọi nhau ‘anh ơi, anh ơi’ ngọt ngào nhỉ. Lại còn đòi mua cháo, mua thuốc. Nũng nịu người yêu chắc cũng chỉ đến thế này là cùng!
Tức quá, Lan lập tức mở khóa rồi nhắn tin trả lời:
‘Em có sức để lên facebook nhắn tin cho Hưng chắc đủ sức vào ứng dụng order đồ online chứ? Còn chồng chị phải lo cho vợ, cho con không đủ thời gian mà lo cho em gái mưa đâu, tìm người khác đi. Chị chỉ nói 1 lần và nói riêng tư thế này thôi, đừng để tới lần thứ 2 chị đến thẳng công ty thì không hay đâu.’
Nhắn xong, đồng nghiệp của Hưng chỉ dám vâng dạ rồi im re. Còn Hưng, Lan quyết không để yên nữa. Vui chơi, bạn bè cô không cấm nhưng phải biết chừng mực. Và đặc biệt, với tất cả phụ nữ xung quanh cần giữ khoảng cách nhất định, nếu không làm được thì cô cũng không luyến tiếc.
Theo netnews.vn
Đừng chỉ vì thương hại mà ở bên nhau...
Tháng 3 với những ngày mưa triền miên, những ngày mưa bụi khiến cảm xúc cứ lưng chừng. Mưa lất phất bay, xen kẽ những cơn nắng mơ màng, thế nên lòng người càng thêm man mác.
Nhìn qua ô cửa sổ mưa bụi lất phất giống như tâm trạng của chính em đang lênh đênh chẳng biết đi đâu về đâu....
Và có lẽ cảm giác đặc biệt trong khoảnh khắc giao mùa tháng 3 đã làm em viết nên những lời tâm sự này, chẳng mong anh sẽ đọc nó nhưng em mong sau những dòng tâm sự em viết ra em sẽ thoải mái hơn, vui vẻ hơn, và em sẽ trở lại là đứa con gái mạnh mẽ như xưa mà anh luôn thấy.
Chẳng biết từ bao giờ anh trở thành một phần trong suy nghĩ của em, lần đầu tiên em ngỏ lời với một người đàn ông mà lãng mạn đến thế, đó là lời ngỏ với một món quà nhỏ, một chiếc thiệp xinh và trong đó là những dòng chữ em đã phải vắt kiệt nơ ron của mình để viết ra. Em đã lấy hết dũng khí của mình bấy lâu nay để làm điều ấy, vì em nghĩ anh sẽ là người đem lại niềm vui và hạnh phúccho em. Em luôn hi vọng, hi vọng sau những tổn thương mình đã đi qua và đang phải chịu đựng em sẽ tìm được một người cho em cảm giác bình yên, và ngay lúc đó em nghĩ chính là anh.
Nhưng chẳng hiểu vì sao mà, cứ đến tháng Ba là em lại lưng chừng suy nghĩ, trong những lưng chừng cảm xúc ấy em tự vấn lòng mình, liệu có chắc rằng: đó là anh?
Ngày anh đến em chẳng ai dám chắc anh sẽ ở lại, em chỉ mong đây sẽ là cuộc gặp gỡ vui vẻ rồi qua đi nhẹ nhàng. Thế nhưng duyên số chẳng ai đoán trước được điều gì anh nhỉ? Người con gái mạnh mẽ này đã phải lòng anh, đã hi vọng anh sẽ ở lại, và đã tìm cách để níu giữ anh ở lại. Và anh đã ở lại.
Ngày anh trả lời em bằng dòng tin nhắn: "Anh yêu em, anh thương em" em đã rất hạnh phúc, em đã giữ được anh, em sẽ chẳng phải hối hận nữa. Và em hi vọng...anh và em sẽ bắt đầu một mối quan hệ thật tốt đẹp, em sẽ thật vui vẻ và hạnh phúc...
Nhưng rồi thời gian trôi đi, em chẳng hiểu vì điều gì mà em lại cảm giác anh chẳng còn vui vẻ và gần gũi như trước nữa. Những dòng tin nhắn thưa dần, những cuộc gọi ngày một ngắn đi, anh chỉ nhắn cho em mỗi ngày như nhiệm vụ anh phải làm, gặp nhau anh cũng chỉ im lặng nhìn em, anh bảo em bớt suy nghĩ lại để vui vẻ hơn. Và em đã cố gắng để kéo nó lại như cũ, nhưng càng cố lại càng đi xa. Em đã cố gắng nghĩ chắc vì anh hơn em nhiều tuổi, và anh bận công việc nên mới như thế. Thế nhưng, cảm xúc chẳng thể nào khá hơn, nó vẫn như vậy.
Có những điều anh chắc chẳng hiểu về em, là một đứa con gái mạnh mẽ, luôn cố gắng hiểu và cảm thông cho người khác để rồi nhận những tổn thương về phía mình. Ngay cả trong chuyện tình cảm cũng vậy, cô gái ấy sẽ làm tất cả để giữ anh lại, nhưng khi biết mình không thể nữa, cô ấy sẽ buông xuôi. Chính vì vậy, mà em sợ đến một ngày em sẽ buông bỏ, sẽ trở lại là một đứa bất cần như trước khi chẳng còn cảm nhận được những bình yên khi bên anh.
Chợt nhớ, chưa bao giờ anh nói cho em nghe câu nói: "Anh yêu em", em vẫn luôn mong chờ điều đó, nhưng không biết em còn có cơ hội nữa không nếu như chúng ta cứ mãi như thế này. Anh vẫn vậy, im lặng và chẳng chịu sẻ chia, bên em nhưng cảm giác chẳng chịu hướng về em, lắng nghe em nói nhưng chẳng chịu mở lòng để em hiểu, cảm giác hờ hững đến lạ. Em càng cố gần, lại cảm giác càng xa anh, giờ em phải làm gì?
Anh à? Tình cảm của anh đối với em là gì? Có thực sự là tình yêu không? Anh có thực sự muốn bên cạnh em không? Hay chỉ là anh đang thương hại em? Em đã tự đặt ra cho mình những câu hỏi như thế. Em chẳng muốn nghĩ nhiều, em muốn mình vô tư và vui vẻ như anh nói, nhưng nghĩ đến anh em lại không thể như thế. Anh nói anh muốn em vui vẻ, vậy anh có thể mở lòng mình để em có thể hiểu lòng anh, được không anh?
Trong tình yêu, ai cũng mong giữ lại cho mình một chút ít để nếu lỡ có một ngày rời xa nhau sẽ không phải chịu quá nhiều tổn thương. Nhưng nếu giữ lại cho mình quá nhiều mà không cho nhau cơ hội để hiểu nhau, thì sẽ tình yêu ấy sẽ chẳng thể bền lâu...
Tháng Ba, mưa bụi, mưa phùn, chút se lạnh, em nhớ anh rồi em nghĩ nhiều về tương lai, về cuộc sống, về anh. Sẽ có những phút em yếu lòng, nhưng em vẫn sẽ mạnh mẽ để sống tốt, và em đã cố gắng nhìn vào những điều anh làm thay vì những lời anh nói, cố gắng cảm thông và chia sẻ với anh. Nhưng còn anh? Anh có thật sự hiểu lòng em?
Theo guu.vn
Phát điên vì chồng sáng tặng hoa vợ ngày 8/3, trưa đã vỗ mông đồng nghiệp Ngày 8/3, với nhiều người là ngày vui nhưng sao tôi lại cảm thấy buồn chán thế này! Tôi năm nay 35 tuổi, hiện đang làm việc tại một công ty xuất nhập khẩu. Chồng hơn tôi 2 tuổi, anh làm việc cho một công ty phần mềm, cùng tòa nhà với tôi. 10 năm ở bên nhau, trải qua bao khó khăn,...