Đồng nghiệp “bơm vá” vợ chồng lục đục
Chuyện ngày hôm qua là mấu chốt vấn đề to nhất. Công ty tôi kỷ niệm 20 năm thành lập, và mở tiệc cho anh chị em. Vì cả nể mà tôi đã cụng ly cùng sếp, và uống hết ly rồi trở về chỗ. Buổi tối về nhà, tôi không thể ngờ được… Anh tát tôi.
Đồng nghiệp “bơm vá” làm vợ chồng tôi lục đục. Ảnh minh họa.
Vợ chồng cùng cơ quan, nhiễu đúng cái sự đời mà người ta thường tránh. Tôi và anh, biết nhau khi làm chung cơ quan. Tôi nhân viên kế toán, anh làm kỹ sư, gặp nhau chỉ vì mấy con số cũng nên duyên vợ chồng.
Sóng gió đến với gia đình tôi khởi nguồn từ bia miệng của đồng nghiệp. Trước đây, chồng tôi chủ động tán tỉnh tôi từ lời thách thức của mấy anh bạn. Câu chuyện tôi được mang ra làm trò cá cược, chỉ được lưu truyền trong nội bộ phòng anh, chỉ đến khi lấy nhau rồi tôi mới biết, lúc đó tôi chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt.
Video đang HOT
Chồng tôi, rất có năng lực, bao năm liền anh được nhận danh hiệu cán bộ xuất sắc. Nhưng chỉ bởi sự thẳng tính chê bai mà anh luôn bị điều đi các công trình xa xôi, và vất vả. Đã rất nhiều lần, tôi mong muốn chồng nói với các sếp một tiếng để được về gần, cùng vợ cùng con. Nhưng anh cương quyết không luồn cúi.
Đã thế chồng tôi có tật ghen, chỉ cần nghe đồng nghiệp nói vài câu mát mát là ngay lập tức anh căn vặn, tra hỏi đủ điều. Mà có phải là tôi đong đưa cho cam, trái lại hơn chục năm kể từ ngày biết anh, tôi chỉ có mình anh. Nhưng chồng tôi cứ ghen vô lối, rồi lại rối rít xin lỗi nếu có lỡ động tay động chân gì với tôi.
Thật thà mà nói mấy gã đàn ông làm việc cùng chồng tôi, toàn là những kẻ tiểu nhân đàn bà. Họ ganh tỵ với chồng tôi khi cuối năm anh đứng trên bục nhận cái danh hiệu mà anh đã đánh đổi biết bao công sức, lặn lội từ công trình này sang công trình khác. Còn họ ngồi ở đó, và mỉa mai cho cái công sức của anh, nhưng trước mặt anh lúc nào họ cũng rót mật vào tai anh. Họ tung hô anh ghê gớm lắm, đến độ anh xem mình như một nhân tài đang được trọng dụng.
Cái thói đàn bà của họ, tôi thuộc làu làu, và vì thế mà tôi không ưa họ, và họ chắc cũng không ưa tôi. Không làm gì được chồng tôi, họ chuyển sang chuyện bơm vá chuyện chồng tôi hay đi xa.
Cứ mỗi lần đi công tác về, sau đêm ngất ngây hạnh phúc là mặt anh nặng như chì khi buổi sáng đến công ty nghe đám đồng nghiệp nhỡ miệng nói thấy tôi ngồi sau xe ai. Chuyện là tôi bị hỏng xe, bất đắc dĩ tôi đi nhờ anh nam đồng nghiệp làm kinh doanh để về kịp đón con. Thế mà chuyện được vẽ ra to tát lắm, nào là mắt tôi lúng liếng mỗi khi nhìn anh ta. Nào là sau buổi đi xe cùng ấy là đi ăn cùng… Rồi vô số nữa, rồi những câu hỏi lửng lơ con cá vàng mà chồng tôi về nhà đay lại cho tôi nghe. Nghe xong, tôi nhảy dựng lên bởi cái sự đặt điều đến phi lý ấy. Tôi dẫn chứng cho anh những việc tôi làm, và đòi anh phải cho tôi ba mặt một lời thì chồng tôi lại giấu, giấu tiệt những người bơm vá ấy. Bởi anh sợ chuyện lan ra, rồi cãi vã mất hết sỹ diện của anh.
Chuyện ngày hôm qua là mấu chốt vấn đề to nhất. Công ty tôi kỷ niệm 20 năm thành lập, và mở tiệc cho anh chị em. Cả tôi và anh đều đi chúc các lãnh đạo lớn một lượt, sau đó anh ngồi cùng phòng mình. Lúc đó, sếp của tôi có gọi tôi mấy lượt qua chỗ sếp. Vì cả nể mà tôi đã cụng ly cùng sếp, và uống hết ly rồi trở về chỗ. Buổi tối về nhà, tôi không thể ngờ được… Anh tát tôi.
Tôi đã khóc ròng rã cả đêm, giờ đây tôi không biết phải làm thế nào? Nếu tiếp tục làm cùng công ty, gia đình tôi sẽ không được yên. Còn bỏ việc, tôi đi làm gì đây, tôi đã ngoài 35 tuổi?
Theo VNE
Xin lỗi tình yêu
Con trăng 16 treo lơ lửng trên đầu. Đêm nay, trời rất lạnh. Mẹ bảo mặc thêm áo ấm nhưng anh vờ không nghe. Lâu lắm rồi anh mới có dịp về lại con sông Ba quê mình. Sông vẫn còn đây nhưng người đã phiêu bạt chốn nào?
Anh bỗng nhớ một ngày đã xa trong kỷ niệm. Ngày đó, có 2 người trẻ yêu nhau và sắp phải xa nhau. Anh nhận công tác ở miền Nam xa xôi, em ở lại quê nghèo làm cô giáo. Dù chẳng biết bao giờ trở lại nhưng anh vẫn hẹn 3 năm...
Một lần 3 năm anh vẫn chưa về. Em một mình ra sông. Mẹ kể em rất buồn, cứ ngồi mãi cho đến khi sương xuống ướt đẫm cả mái đầu. "Vào nhà đi con kẻo bệnh, thằng Huy sớm muộn gì cũng về mà" - mẹ đã nói với em như thế. Nhưng em bảo rằng nếu lần đầu người con trai lỗi hẹn thì sẽ có lần thứ hai, thứ ba và rất nhiều lần sau đó... Đến bây giờ, anh cũng không hiểu tại sao mình lại sai hẹn. Có lẽ vì anh nghĩ đơn giản rằng đã chờ đợi 3 năm thì thêm vài tháng, thậm chí 1 năm nữa có sao đâu?
Khi anh trở về, mẹ nói: "Con Mai đã sang sông". Thoạt đầu, anh hiểu câu nói của mẹ là một thông báo về sự thay đổi địa điểm cư trú. Anh hỏi mẹ: "Ở quãng nào vậy mẹ?". Không có tiếng trả lời, mẹ vẫn lúi húi nhặt đậu trước hiên nhà. Tưởng mẹ không nghe, anh lặp lại. Mẹ ngẩng lên, chậm rãi từng lời: "Cũng không biết ở đâu. Nó có gửi thiệp cho con kìa...".
Anh lần giở tấm thiệp màu đỏ tươi có in hình hai con chim bồ câu. Thiệp báo hỷ. Vậy là em đã đi lấy chồng. Chỉ mới hơn 3 năm mà sao em không chờ đợi? Anh tự hỏi rồi tự trả lời: Vì anh không về, lại không có một lời xin lỗi. Đã hẹn nhau thì chớ quên lời.
Rất nhiều lần 3 năm đã trôi qua nhưng mỗi lần về lại bến sông này, anh vẫn muốn gửi theo gió ngàn lời xin lỗi đến tình yêu của mình...
Theo VNE
Đừng sợ người ta chê ế Quen nhau hơn 2 năm, V. ngỏ lời yêu em. Thế nhưng chính lúc đó, em lại để ý một người con trai khác. Biết vậy, V. rất buồn và nói rằng sẽ ở vậy suốt đời chứ không bao giờ lấy vợ nữa. Trớ trêu là người con trai em để ý lại chẳng yêu em mà lại yêu cô bạn đồng...