Động lực của sự khác biệt
Cha con bị mù. Ông ấy đã qua đời bốn ngày trước. Hôm nay là ngày đầu tiên bố xem con thi đấu từ trên kia
Câu chuyện về một cậu bé yêu thích bóng đá, thường xuyên chăm chỉ luyện tập nhưng chỉ được xếp ở đội dự bị. Cậu ấy chưa bao giờ được ra sân đá chính. Mỗi khi cậu luyện tập, cha cậu luôn lặng lẽ chờ đợi và quan sát con trai tập luyện từ xa.
Giải đấu diễn ra trong vòng bốn ngày. Tuy nhiên, như mọi lần, cậu chỉ được chơi ở đội dự bị và xuất hiện trong các trận đấu không quan trọng. Bất ngờ, cậu bé xuất hiện trước trận chung kết, tiến đến huấn luyện viên và nói: “Thưa huấn luyện viên, từ trước đến nay thầy luôn để con trong đội dự bị và chưa bao giờ cho con chơi trận chung kết. Nhưng hôm nay, hãy để con chơi trận chung kết này được không ạ?”.
Huấn luyện viên nhìn cậu bằng ánh mắt nghi ngại: “Con trai, ta rất tiếc, ta không thể để con chơi trận này. Có rất nhiều cầu thủ tốt hơn con đang chờ đợi được xung trận ngoài kia. Đây là trận chung kết và nó rất quan trọng với danh tiếng của trường chúng ta”.
Cậu bé ngước đôi mắt thành khẩn năn nỉ: “Huấn luyện viên, em hứa em sẽ không để thầy thất vọng. Em cầu xin thầy, hãy cho em môt cơ hội”.
Ánh mắt ấy chân thành và quyết tâm đến nỗi huấn luyện viên phải nhìn cậu rất lâu và không thể không cho cậu bé một cơ hội. Ông chưa bao giờ thấy cậu khát khao đến thế: “Được rồi, con trai, đi đi và chuẩn bị vào sân. Nhưng hãy nhớ rằng ta đang đánh cược danh tiếng của trường. Có thể thất bại sẽ rất khủng khiếp. Đừng làm ta thất vọng!”
Trận đấu bắt đầu và cậu bé chơi lăn xả như một chú ngựa được vùng vẫy trên thảo nguyên. Mỗi khi có bóng, cậu ấy đều ghi bàn và mang về chiến thắng tuyệt vời cho đội. Không còn nghi ngờ gì nữa, cậu bé trở thành cầu thủ xuất sắc nhất trận đấu, tỏa sáng như một ngôi sao thực sự.
Khi trận đấu kết thúc, huấn luyện viên tiến về phía cậu bé và thốt lên: “Con trai, có lẽ ta đã mắc sai lầm lớn. Ta chưa bao giờ nhìn thấy con chơi tuyệt như vậy. Chuyện gì đã xảy ra với con? Tại sao con có thể chơi tốt như thế?”.
Cậu bé từ tốn trả lời: “Huấn luyện viên, hôm nay bố con đã đến xem trận bóng.”
Video đang HOT
Người huấn luyện viên quay đầu nhìn về phía cha cậu vẫn thường ngồi để xem cậu tập luyện mỗi ngày, nhưng không có ai ở đó. Ông ngạc nhiên: “Ta vẫn thường thấy cha con ngồi đó, nhưng hôm nay làm gì có ai?”
“Huấn luyện viên, có một sự thật con chưa bao giờ nói với thầy. Cha con bị mù. Ông ấy đã qua đời bốn ngày trước. Hôm nay là ngày đầu tiên bố xem con thi đấu từ trên kia”.
Đôi khi, những suy nghĩ khác biệt tạo nên con người khác biệt.
Theo Guu
Một hành động nhỏ
Chỉ là một hành động tử tế nho nhỏ, không đòi hỏi nhiều hơn vài phút xúc tuyết. Nhưng bằng cách nào đó, như thế là đủ để tạo nên một điều khác biệt.
Chỉ là một hành động tử tế nho nhỏ nhưng đủ để tạo nên một điều khác biệt
Đó là một buổi tối gió mạnh, trời đen kịt và lạnh buốt. Mà không chỉ ở bên ngoài đâu. Bên trong tôi cũng đang thấy đen kịt và lạnh buốt.
Đó là một trong những " ngày xấu". Không có gì thực sự kinh khủng hay thảm họa cả, chỉ là quá bận rộn và mệt mỏi. Mất điện suốt ban ngày. Xe ô tô hỏng. Các hóa đơn. Và gặp một vài đứa choai choai khó chịu.
Bạn biết đấy - rất tối tăm. Và lạnh buốt. Cả trong lẫn ngoài.
Dù là một ngày mệt mỏi, nhưng tôi vẫn phải đi xe trên con phố phủ đầy tuyết tới một hội trường cho cuộc họp của hội từ thiện đã định sẵn. Gần như cả đời mình, tôi vẫn sống ở xứ nhiều tuyết, nhưng tôi chưa bao giờ có nhiều tình cảm cho cái thứ bông bông và trắng toát này. Có thể vì tôi không chơi trượt tuyết; tôi cũng chẳng bao giờ hiểu tại sao lại có ai đó cố tình muốn phơi người ra chơi cái trò vừa lạnh vừa ướt. Thà là ở sa mạc còn hơn.
Cuộc họp của chúng tôi nói chung là tốt. Sau đó, cố phớt lờ thứ nước lạnh lẽo lẹp nhẹp chảy vào giày - chính là tuyết tan ra - tôi chuẩn bị ra về. Vừa khi sắp bước ra thì tôi nghe thấy những âm thanh không thể lẫn vào đâu được - tiếng một nhóm "choai choai" đang đi vào hội trường.
- Này các anh bạn trẻ, có chuyện gì đấy? - Tôi nghiêm giọng, không muốn gặp thêm bất kỳ chuyện bực mình hay những kẻ khó ưa nào.
Hình như bọn chúng không kỳ vọng gặp ai ở đây, vào giờ này, nên bọn chúng giấu cái gì đó đang cầm trong tay ra sau lưng.
- À... không có gì ạ - Đứa có vóc dáng nhỏ nhất trong bốn cậu choai choai đáp - Bọn em chỉ... ờ... vào đây để... ờ... xin chút nước uống.
- Đúng ạ - Một cậu khác lên tiếng - Bọn em cần ít nước.
- Bọn em hơi khát - Cậu thứ ba thêm vào.
- À... - Tôi nhún vai, mỉa mai - Chắc các cậu khát trong cái tiết trời khô nóng này hả?
Mấy cậu chàng khúc khích cười lo lắng. Thường thì tôi cũng sẽ cười, nhưng lúc này tôi không có tâm trạng gì mà đùa cả.
- Vào mà uống nước nhanh lên đi - Tôi nói - Tôi phải khóa cửa hội trường, rồi còn về.
- Vậy... bọn em cũng phải đi - Cậu thấp nhất nói, khua tay ra hiệu cho cả hội đi ra - Bọn em về nhà uống nước vậy.
Cả bốn cậu quay người chạy ra ngoài phố, nhanh hết mức mà tuyết, gió, và mấy cái xẻng xúc tuyết (xẻng xúc tuyết? Bây giờ tôi mới để ý thấy là những thứ mà mấy cậu nhóc giấu sau lưng là xẻng xúc tuyết) cho phép. Tôi nghe thấy tiếng các cậu ấy cười và nói chuyện với nhau khi tôi tắt đèn trong hội trường và khóa cửa lại sau lưng mình.
Và khi tôi đi ra lấy xe ô tô, tôi mới để ý thấy có điều khác biệt trong bãi đậu xe. Vỉa hè đã được dọn sạch tuyết và băng, và một lớp muối hạt mỏng đã được trải ra trên nền xi-măng. Tôi mỉm cười khi một chuỗi hình ảnh logic hình thành trong đầu mình: các cậu nhóc xẻng xúc tuyết những vỉa hè sạch = một dự án hoạt động vì cộng đồng.
"Bảo sao mà mấy cậu nhóc khát nước" - Tôi nghĩ khi đi về phía xe mình - "Làm việc vất vả thế này cơ mà!".
Khi tôi tới chỗ đậu xe, tôi phải dừng lại và mỉm cười. Các cậu bé còn dọn tuyết thành một lối đi nhỏ từ vỉa hè tới đúng cửa xe tôi. Thậm chí, "bọn chúng" còn dọn cho tôi đúng một chỗ nho nhỏ để có thể đứng - mà không phải giẫm vào tuyết - mà mở cửa xe và trèo vào trong. Bỗng nhiên, một ngày của tôi không còn tăm tối nữa, và buổi tối cũng không còn lạnh buốt nữa.
Chỉ là một hành động tử tế nho nhỏ, không đòi hỏi nhiều hơn vài phút xúc tuyết. Nhưng bằng cách nào đó, như thế là đủ để tạo nên một điều khác biệt.
Dù là trong một buổi tối đen kịt và lạnh buốt.
Theo Guu
6 điểm khác biệt nhau giữa một cô gái và một người phụ nữ Bất cứ một người phụ nữ nào cũng mong muốn tìm được một chàng trai có thể khiến cô ấy cảm thấy mình vừa là một người phụ nữ đồng thời vừa là một cô gái. Nhưng một chàng trai chắc không sẵn lòng hẹn hò cùng một lúc với hai "cô" đâu. 1. Khi không hài lòng, thậm chí giận dữ hoặc...