Đồng bỏ hoang vì doanh nghiệp xả thải
Một số doanh nghiệp, cơ sở sản xuất thuê đất của Cty Cổ phần Cồn rượu giấy Hà Tây tại xã Tam Hiệp (Phúc Thọ, Hà Nội) để sản xuất đã vi phạm quy định về môi trường, ảnh hưởng đến đời sống người dân địa phương. Sự việc diễn ra đã lâu, nhưng chưa được xử lý dứt điểm.
Cty Cổ phần Cồn rượu giấy Hà Tây cho doanh nghiệp thuê đất để xảy ra vi phạm môi trường
“Pháo đài” gây ô nhiễm
Theo người dân xã Tam Hiệp phản ánh, kể từ khi Cty Cổ phần Cồn rượu giấy (CPCRG) Hà Tây cho một số doanh nghiệp, cơ sở thuê đất để làm miến, bim bim, thú nhồi bông trong quá trình sản xuất, các cơ sở không xây dựng khu xử lý nước thải mà xả thải trực tiếp ra môi trường. Người dân nhiều lần gửi đơn đến các cấp có trách nhiệm, nhưng tình trạng vi phạm vẫn diễn ra. “Vào mùa hè, mùi nước thải bốc lên rất khó chịu. Chính quyền xã biết nhưng cũng không xử lý được”, một người dân địa phương cho hay.
Theo chỉ dẫn của người dân, PV tìm đến đường cống dẫn nước thải từ các cơ sở sản xuất thuê đất của Cty CPCRG Hà Tây. Tại thời điểm quan sát, cống nước thải được chảy ra cánh đồng nằm gần khu dân cư có màu vàng trắng, cây cỏ mọc ven đường nơi nước chảy qua đều héo khô.
Anh N.H.P, một người trồng hoa gần đường mương dẫn nước thải chia sẻ, năm 2017, anh sử dụng nước ở các ao có lẫn nước thải để tưới cho 7 sào hoa ly và hoa đồng tiền. Chỉ sau 2-3 ngày, hoa bị chết hàng loạt, thiệt hại khoảng 1 tỷ đồng. Sau đó, anh này phải khoan giếng ngầm để có nước tưới hoa và không còn hiện tượng hoa chết nhiều như khi tưới có lẫn nước thải. “Nhiều cánh đồng tại đây đã bỏ hoang, một phần vì nước thải gây ô nhiễm nên người dân chuyển sang nghề buôn bán” – anh P cho biết thêm.
Để làm rõ sự việc, PV đến Cty CPCRG Hà Tây liên hệ làm việc. Dù PV đưa giấy giới thiệu, trình bày nhiều lần nhưng bảo vệ Cty vẫn không cho vào đặt lịch làm việc với các cơ sở sản xuất.
Địa phương khó xử lý
Được biết, năm 2010, Cty CPCRG Hà Tây được UBND thành phố Hà Nội cho thuê hơn 27.000 m2 đất tại xã Tam Hiệp để xây dựng văn phòng làm việc và kho xưởng sản xuất. Trong quá trình sử dụng, Cty CPCRG Hà Tây đã cho khoảng 7 cơ sở khác thuê nhà xưởng để sản xuất, kinh doanh và một số cơ sở tại đây xả thải, vi phạm quy định về bảo vệ môi trường.
Video đang HOT
Đơn cử, cuối năm 2016, người dân xã Tam Hiệp gửi đơn kiến nghị xưởng in của Cty KL VINA (thuê đất Cty CPCRG Hà Tây) khi sản xuất bốc mùi hóa chất khó chịu; nước thải sau khi cọ rửa khung in, đồ dùng pha sơn, thùng chứa hóa chất đã xả thẳng ra môi trường, gây ô nhiễm. Tiến hành kiểm tra Cty KL VINA, UBND xã Tam Hiệp xác định có mùi vật liệu, hóa chất khi sản xuất, chất thải không được xử lý theo quy định mà được tập kết ra bãi rác thải của Cty nên đã báo cáo UBND huyện để xử lý.
Cuối năm 2017, khi UBND xã Tam Hiệp tiến hành kiểm tra, Cty CTCRG Hà Tây không cung cấp được đề án bảo vệ môi trường và giấy phép xả thải theo quy định. Trong khuôn viên Cty cũng chưa có trạm xử lý nước thải tập trung, xây dựng một số nhà xưởng chưa có giấy phép. Cũng tại thời điểm kiểm tra, thấy khí thải màu đen xả ra môi trường từ hai ống khói tại Cty; nguồn nước thải từ các xưởng cơ khí, mạ…, cặn nước thải có màu trắng đục và bọt trắng trên bề mặt. Đặc biệt, ở nơi sản xuất của Cty Cổ phần thương mại Vĩnh Hưng thuê đất tại đây để làm miến đã xác định nước thải ra môi trường có màu đen. Trước vi phạm này, tháng 4/2018, UBND huyện Phúc Thọ đã xử phạt hành chính Cty Cổ phần thương mại Vĩnh Hưng do vi phạm môi trường.
Trao đổi với PV Tiền Phong, ông Trần Anh Tuấn, Phó Chủ tịch UBND xã Tam Hiệp xác nhận tình trạng vi phạm môi trường tại Cty CPCGR Hà Tây và một số cơ sở sản xuất thuê đất tại đây trong thời gian qua. Ông Tuấn cũng cho biết, không riêng gì PV, mà nhiều người khác tới đây cũng không được bảo vệ cho vào. “Trong lần đến Cty CPCGR Hà Tây để làm việc đột xuất, tôi cũng bị bảo vệ ách lại. Lúc đó tôi đã đưa thẻ xác nhận là Phó Chủ tịch xã, rồi gọi công an xã tới mới được vào”- ông Tuấn nói.
Theo đề nghị của PV, ông Tuấn gọi điện thoại cho Giám đốc Cty CPCRG Hà Tây, nhưng không thấy nghe máy. Ông Tuấn cho biết, trong một số lần kiểm tra các cơ sở thuê đất tại Cty CPCRG Hà Tây, do không đủ các trang thiết bị chuyên môn cần thiết để có thể đo lường, xét nghiệm, đánh giá theo tiêu chuẩn về bảo vệ môi trường nên xã đã báo cáo các cấp có trách nhiệm của huyện để vào cuộc xử lý. Tháng 4/2018, UBND huyện Phúc Thọ đã lập đoàn kiểm tra, xác định tại Cty CPCGR Hà Tây có vấn đề về bảo vệ môi trường, nên sau đó đã đề nghị Sở Tài nguyên & Môi trường (TN&MT) Hà Nội tiến hành thanh tra. “Hiện Thanh tra Sở TN&MT Hà Nội đã có quyết định thanh tra việc chấp hành pháp luật về đất đai và bảo vệ môi trường đối với Cty CPCGR Hà Tây, nhưng đến nay xã chưa biết kết quả”- ông Tuấn nói.
NHÓM PV BẠN ĐỌC
Theo TP
Về quê bây giờ sợ nhất mùi phân lợn đặc quánh, ruồi đậu đen cột nhà
Làng quê là chốn thanh bình với màu xanh mướt mắt của những ruộng lúa, nương dâu... Vào những ngày lễ tết, người thành phố đổ xô về làng quê để hưởng sự tĩnh lặng và không khí trong lành cùng những món ăn dân dã.
Nhưng làng quê bây giờ đang trở nên ô nhiễm nặng nề từ chính việc làm của người dân...
Ao hồ xã Thái Thịnh, huyện Kinh Môn (Hải Dương) ô nhiễm do nước thải sinh hoạt và chăn nuôi của người dân xả ra. Ảnh minh hoạ: Phạm Hoàng
Từ nhiều năm nay, năm nào tôi cũng dăm ba lần về quê khi việc họ, lúc cưới hỏi. Quê tôi làng Ngọc Tảo, huyện Phúc Thọ, TP Hà Nội, một làng quê bình dị nằm cạnh quốc lộ 32 lên thị xã Sơn Tây. Trong ký ức tuổi thơ, làng tôi có rất nhiều ao. Những dãy ao nằm dọc con đường vào làng, phía trước, phía sau xung quanh làng dày đặc ao. Tôi cũng không hiểu vì sao làng lại nhiều ao như thế. Sau này tôi mới hiểu các cụ ngày xưa đào ao lấy đất để tôn làng lên cao, tránh ngập lụt mùa mưa bão.
Tháng tư khi những trận mưa đầu mùa trút xuống, ao làng trong veo tôi buộc chiếc rổ con vào cây sào vớt ốc nhồi nổi lập lờ trong những đám bèo tây. Vào mùa hạ lũ trẻ ngụp lặn trong ao làng đội bèo tây vùng vẫy trong nước hò hét vang động cả góc làng. Những bậc ao xây bằng đá xanh mòn nhẵn do bao bàn chân cả ngàn năm xuống rửa ra, múc nước.
Những dãy ao chạy dọc đường vào làng và cả những ruộng rau muống đã không còn nữa, thay vào đó là những ngôi nhà cao tầng, với đủ kiến trúc Tây, Tàu đèn nhấp nháy hoa cả mắt. Phố trong làng, các cửa hàng dịch vụ làm tóc gội đầu, spa, karaoke, photocopy, hàn xì, sửa chữa xe máy... không thua gì thành phố. Trên con đường vào làng bây giờ, tôi chỉ còn thấy cái giếng đầu làng xây bằng đá ong và cái ao trước cửa chùa, còn lại đã biến mất sau nhiều năm làng tôi đã hóa phố.
Nghĩa trang, nơi linh thiêng cũng bị đổ trộm rác thải
Cái giếng đầu làng gọi là giếng Vương Điện, tôi không rõ điển tích các cụ đặt tên cái giếng đó, nhưng vào ngày hội làng mùng 8 tháng Giêng, làng tôi có tục rước tượng phật Thích Ca Mâu Ni từ trong chùa ra giếng Vương Điện tắm rửa. Ngày xưa, giếng Vương Điện có rất nhiều bèo ong nước trong vắt nhìn thấu tận đáy thấy cả những con cá bống bán vào bờ đá ong vây óng ánh. Nhưng bây giờ, nước giếng đục lờ nhờ có rất nhiều váng màu vàng. Đó là chỉ số của sự ô nhiễm do dân số đông đúc, nhà cao tầng vây quanh.
Ao đình thì đã lấp còn lại ao chùa, nước thải của tất cả các nhà đều đổ ra rãnh nước hai ven đường rồi chảy vào ao chùa, khiến nước đen kịt. Vào những ngày trở trời, mùi hôi thối bốc lên từ rãnh nước và ao làng nhức cả đầu.
Làng tôi dường như nhà nào cũng nuôi chó, vườn tược chẳng còn mấy, các con đường vào các ngõ đều đã đổ bê tông hoặc lát gạch đỏ, lũ khuyển phóng uế dọc các con đường, những ngày trời mưa nước phân nhầy nhụa. Buổi tối tôi muốn đi thăm nhà mấy người anh em, em chú của tôi Nguyễn Đình Tuệ bảo: Bác đi phải mang đèn pin nhé, phân chó đầy đường nhiều vô kể...
Thủ bói là bãi tha ma, nằm cách làng độ trăm mét, những gia đình làm may thường mang vải vụn ra đây đốt khói mù mịt, khét lẹt. Những đống vải ni lông không cháy hết két lại từng mảng vương vãi khắp nơi nom rất kinh hãi.
Về quê bây giờ sợ nhất vẫn là ruồi, ngày xưa nhà nào cũng chăn nuôi lợn gà, trâu bò nên ruồi nhiều như đỗ đen. Bưng mâm cơm ra vừa đặt xuống chưa kịp ăn ruồi đã bu đen. Bây giờ làng tôi không mấy nhà chăn nuôi, nhưng ruồi vẫn nhiều như chưa bao giờ giảm. Hỏi ra mới hay, ruồi từ các trại chăn nuôi ở ngoài đồng bay về, diệt không xuể đành sống chung với ruồi.
Ở nông thôn, rất dễ gặp những hố chứa đầy nước và chất thải màu đen kịt, bốc mùi hôi thối gần các trại chăn nuôi. Ảnh minh hoạ: I.T
Phàn nàn về cái sự ô nhiễm làng quê, cháu tôi Nguyễn Đình Nguyên cười bảo: Ôi giời, bây giờ làng nào cũng thế cả thôi. Làng mình còn đỡ chán, bác xuống Hiệp Thuận hay vào những làng nghề xem, ruồi nhiều vô kể, mùi hôi thối kinh khiếp hơn ở đây. Biết làm sao được, đất chật người đông ô nhiễm là phải thôi...
Xã Y Can là quê vợ tôi, một xã miền núi của huyện Trấn Yên, tỉnh Yên Bái nằm ven bờ sông Hồng. Tôi cũng ít khi về vì giao thông cách trở bởi phải đợi đò qua sông Hồng. Hơn hai chục năm trước, đò bằng thuyền nan người chèo bằng tay, đợi một chuyến đò mất cả tiếng. Bây giờ là đò sắt, chở được hơn chục xe máy, thuận tiện hơn nhiều, nhưng cũng ngại lắm.
Còn nhớ, năm 1993 tôi sắm được cái ti vi màu cho chiếc ti vi đen trắng cho bố vợ tôi, do Y Can chưa có điện phải chạy bằng ắc quy, ngày ấy truyền hình Việt Nam đang chiếu bộ phim "Người giàu cũng khóc", để tiết kiệm điện, bố vợ tôi chỉ đến giờ phim mới mở, dân trong xóm đến trải chiếu khắp sân nhận chỗ từ 7 giờ tối. Có hôm đang chiếu dở, điện ắc quy hết mọi người ồ lên tiếc rẻ.
Bây giờ Y Can đã có điện lưới quốc gia, nhạc xập xình mở inh om. Có lần về mấy cậu em mở nhạc, hàng xóm cũng mở nhạc, mọi nhà thi nhau mở nhạc như chẳng ai chịu kém, khiến tôi nhức hết cả đầu. Đó là ô nhiễm âm thanh, bây giờ chỉ khi nhà có việc hay ngày tết họ mới mở nhạc to nên cũng đỡ nhức đầu.
Con đường vào xã Y Can
Hôm rồi về Y Can thấy ruồi đậu đen cột nhà, cậu em vợ tôi là Nguyễn Tiến Giao nhà ở thôn Thắng Lợi bảo: Bác ơi, vây quanh xã Y Can bây giờ là trại chăn nuôi lợn mấy ngàn con đặt ở bên kia suối cách nhà em chừng hơn một cây số và 5 trang trại gà. Vào hôm ẩm trời mùi phân lợn đặc quánh, khiến gia đình em không ngủ nổi. Ruồi sinh ra từ các trang trại đó...
Trang trại gà nhà Tuấn - Nền nằm ngay đỉnh dốc trên con đường vào nhà Nguyễn Tiến Giao, cạnh đó là trang trại gà Đồng - Hồng, phía dưới chân dốc là trại gà của vợ chồng Tùng - Huế, tiếp đến là trại gà Long - Hằng, còn trang trại lợn nhà Thắng - Lan gần cầu Gùa. Các trang trại chăn nuôi ở xã Y Can và các xã khác đều tự phát, không theo quy hoạch nào cả. Gia đình nào có đất, có khả năng thì lập trang trại. Vì thế, ô nhiễm trở nên kinh khủng. Lợn gà chết chẳng gia đình nào chôn, họ cho vào bao tải đêm tối mang ném ra ngoài sông suối. Giao bảo tôi: Bác đi xuống cuối con mương trước cửa nhà em đây, có lần em thấy mấy bao tải gà chết của các trang trại ném xuống. Mùa lũ nước cuốn đi, còn mùa cạn, các bao tải gà thối rữa thối kinh khủng, ruồi sinh ra từ đó...
Về quê bây giờ cũng ngại lắm, chốn bình yên cuối cùng cũng đang bị ô nhiễm nặng nề.
Theo Thái Sinh (Nông nghiêp Viêt Nam)
Xe tải chở trái cây lật nhào trên cao tốc TP.HCM - Trung Lương Lưu thông đến đoạn đường cong gần ra trạm thu phí trên cao tốc TP.HCM - Trung Lương, xe tải chở trái cây bất ngờ va vào taluy lật nhào. Hiện trường vụ tai nạn xe tải chở trái cây lật nhào trên cao tốc . ẢNH: LÊ LANG Theo thông tin ban đầu, khoảng 20 giờ 30 phút ngày 9.12, xe tải...