Dọn tủ lạnh cho mẹ chồng, thấy thứ này tôi yêu cầu em dâu sang ở nhà bà 1 tháng mà không dám chối cãi
Trước yêu cầu “ở chung với mẹ chồng” của tôi, em dâu có vẻ không đồng ý nhưng lý do tôi đưa ra khiến cô ấy ngậm ngùi chấp nhận.
Là dâu trưởng trong gia đình chồng có 3 anh em, tôi luôn cố gắng hoàn thành tốt trách nhiệm của mình. Với tôi, con dâu không ở chung, không vay mượn, không cãi lại bố mẹ chồng thì mới có thể hoà thuận, hạn chế va chạm được. Tôi là đứa thẳng tính, có gì nói lấy nhưng nhiệt tình và không ngại khó, ngại khổ. Vì tính này mà tôi và em dâu không hợp nhau, thím ấy thì khéo nịnh, ngại làm việc và hơi sợ tôi.
Tuy không phải ruột thịt nhưng em gái chồng hay em dâu có sai hay chưa được ở chỗ nào tôi góp ý và phản ánh luôn. Đứa nào cũng sợ tôi và cho rằng tôi còn ghê gớm hơn cả mẹ chồng. Nói về mẹ chồng tôi thì bà hiền lắm, lúc nào cũng nghĩ cho con cháu, chỉ sợ con cháu khổ, thiệt thòi chứ chẳng nghĩ đến bản thân. Ông mất hơn 3 năm nay, một mình bà sống trong căn nhà 2 tầng hơi cô đơn, buồn tủi nhưng dần cũng quen.
Mẹ tốt lắm, có tiền dư giả lại cho các cháu, có ít tiền tích cóp dưỡng già hay gần đây mẹ bán được mảnh đất, mẹ cũng chia đều cho 3 đứa con. Đứa mẹ cho tiền xây nhà, đứa thì cho tiền làm ăn, nuôi con…
Tuổi già không làm gì, mẹ buồn chân tay nên tâm sự bảo chúng tôi đưa cháu sang cho bà trông. Nhưng tôi từ chối vì mẹ già yếu rồi, tụi trẻ nghịch, nhiều khi làm nũng bắt bà bế lại khổ. Tôi cho chúng đi học từ sớm, mẹ tuổi này chỉ ở nhà giữ sức khoẻ thôi chứ không phải làm người trông trẻ cho các con. Tính tôi thẳng nên hay nói thật.
Video đang HOT
Sợ mẹ ở nhà một mình buồn, tôi thi thoảng đưa tụi nhỏ vào chơi với bà, cơm nước, dọn dẹp giúp mẹ. Lần nào sang tôi cũng mua đồ ăn để tủ mẹ ăn đến đâu thì lấy ra nấu, mẹ ở một mình lười toàn ăn uống tạm bợ, qua loa thì sức khoẻ sao tốt được. Vậy mà lần này qua nhà, dọn tủ lạnh cho mẹ để cất đồ mới vào, tôi sốc khi bên trong tủ nào là tiền, quần áo, chìa khóa, điện thoại… thậm chí là cả túi rác.
Lo ngại vì mẹ có dấu hiệu lú lẫn, bệnh tuổi già lại ở một mình thế này không ổn. Tôi bàn với chồng, tôi và em dâu sẽ chia nhau tối sang ở với mẹ buổi tối để trông bà. Gần đây trí nhớ bà không tốt, bà nhầm tôi với con gái rồi hàng xóm… Chồng khuyên hay đón bà về nhà tôi ở cùng nhưng tôi không đồng ý, mẹ là mẹ chung vợ chồng chú thím phải có trách nhiệm, tôi không thể ôm hết việc về phần mình.
Nói thẳng với em dâu, tôi chia thím ấy sang ngủ trông bà 1 tháng rồi đến lượt tôi nhưng thím ấy có vẻ không thích. Tôi liền nạt và nói nhiều khiến thím miễn cưỡng hoặc không chú thím đón mẹ về ở cùng. Tuy là dâu thứ nhưng mẹ hỗ trợ nhà con trai thứ nhiều nhất, từ kinh tế lẫn trông nom các cháu, giờ mẹ như thế này không thể phủi bỏ trách nhiệm được.
Thế nhưng, thay vì thím ấy sang ngủ với mẹ thì chú lại sang. Chú ấy bảo vợ dạo này yếu, mất ngủ… không qua được. Tôi thở dài trước cô em dâu luôn thích trốn tránh trách nhiệm này. Tôi có nên gọi thím ấy sang “dạy dỗ” một bài học hay không?
(Xin giấu tên)
Xót xa khi biết lý do em dâu không dự đám tang của mẹ chồng
Em dâu tôi kiên quyết không về dự đám tang của mẹ chồng, hóa ra là có nguyên nhân.
Ảnh minh họa
Mẹ tôi mới mất tròn một tháng. 2 ngày làm lễ tang, em dâu tôi không về, chỉ gửi chồng đem về 10 triệu để góp tiền xây mộ mẹ cho đẹp. Nhưng anh em tôi đã từ chối số tiền đó và giận dữ trách em trai không biết dạy vợ, ngay cả đám tang của mẹ chồng mà con dâu cũng không chịu về để tang. Em tôi giải thích rằng em dâu sợ đám đông, chỉ cần đến đám đông hoặc thấy đám đông là sẽ co rúm người lại, đôi lúc không tự chủ được hành vi của mình. Em tôi còn khẳng định vợ vẫn đeo khăn tang, vẫn để tang ngay tại nhà của mình ở thành phố. Nhưng lúc đó, chúng tôi không tin mà còn bực tức cho rằng em trai sợ vợ, nuông chiều vợ thái quá.
Cho đến hôm qua là ngày cúng thất cho mẹ tôi. Lần này em dâu về. Nhìn em ấy khép nép, rụt rè đến tội nghiệp. Khi dòng họ đến đông một chút thì em dâu tôi biến mất. Tôi hỏi em trai, cậu ấy vội vã đi tìm.
Mãi một lúc sau, em trai tôi mới dẫn vợ từ ngoài vườn chuối vào. Cả người em ấy đều lấm lem hết cả, khuôn mặt thất thần và có vẻ sợ hãi.
Sau khi thu xếp cho vợ ở yên trong phòng xong, em trai tôi bảo sau khi sinh bé Vi, vì bị trầm cảm sau sinh, rồi lại không đi làm mà ở trong nhà suốt cả năm trời nên tinh thần của em dâu gặp vấn đề lớn. Khi em tôi đưa đi khám mới hay vợ bị trầm cảm nặng, dẫn đến hội chứng sợ hãi đám đông. Cứ thấy đám đông là em ấy sẽ tìm cách trốn đến nơi chỉ có một mình. Ngày đưa tang mẹ tôi, em dâu thật sự đã đeo khăn tang, thật sự để tang tại nhà.
Anh em tôi nghe em trai nói và nghĩ đến việc cả nhà hùa vào trách cứ em dâu mà lại hối hận và xót xa. Tôi trách em trai không nói sớm về bệnh của em dâu thì em tôi bảo nói ra cũng chẳng ai tin. Hơn nữa em trai cũng không muốn than kể về chuyện gia đình mình. Khi ở nhà một mình, em dâu sẽ cư xử bình thường, chỉ là không đến được những nơi đông người thôi.
Nhìn qua khe cửa, thấy em dâu ngồi thơ thẩn một mình trong phòng, tôi lo quá. Có nên khuyên em trai đưa vợ đi khám chuyên khoa hay điều trị hẳn một liệu trình ở bệnh viện tâm thần không?
Em dâu có nhiều vàng nhưng vẫn lấy tiền của bố mẹ chồng để xây nhà Vợ chồng em dâu làm gì mà nhiều vàng đến vậy? Em dâu không có việc làm, chỉ ở nhà sinh con, còn chú út thì đi làm xây dựng xa nhà, vài tháng mới về một lần. Mẹ chồng thương em dâu vất vả, một nách hai con nên lúc nào cũng thiên vị, có gì ngon đều mang sang cho em...