Đòn trừng phạt của mẹ chồng dành cho con dâu lăng loàn
Khi đang ngồi hàn thuyên với cô bạn cũ thì bất ngờ, thằng cháu tôi hét ầm lên ‘Mẹ, mẹ’. Tôi quay đầu lại nhìn thì thấy bóng dáng con dâu đang…
Chào độc giả mục tâm sự, đây là lần đầu tiên tôi kể chuyện của gia đình mình ra để mong nhận được một vài lời khuyên từ mọi người. Tôi năm nay đã 60 tuổi, về hưu 5 năm, còn chồng tôi mới về hưu được 1 năm.
Vợ chồng tôi có hai con, một trai một gái. Con gái đã lấy chồng cách đây 2 năm và hiện đang sống ở Anh. Còn con trai tôi đã lấy vợ được hơn 3 năm rồi.
Hiện tại, vợ chồng tôi sống trông đợi vào vợ chồng đứa con trai là chính. Dù lương của hai vợ chồng tôi về hưu và tài khoản tiết kiệm vẫn thoải mái sống, thậm chí còn mua được cho thằng con trai vài mảnh đất nhưng về già sức khỏe yếu, chẳng mong đợi ai ngoài con trai con dâu chăm sóc.
Thế nhưng, con trai tôi làm nghề xây dựng, nay đây mai đó, bây giờ nó còn đang đi công trình ở đâu bên Lào, cuối năm mới về. Vậy nên, chẳng còn cách nào là phải sống tốt với con dâu để mong đợi nó chăm sóc lúc nằm một chỗ.
Trước đây, khi con trai tôi dẫn bạn gái (con dâu tôi bây giờ) về ra mắt, nhìn bộ dạng cao ráo, sắc sảo, khác một trời một vực với con mình, tôi đã thấy bất an và không muốn tác hợp cho chúng nó rồi.
Thế nhưng, con trai tôi cứ nhất mực đòi cưới, thậm chí còn dọa sẽ từ mặt bố mẹ ra ngoài sống nên vợ chồng tôi đành xuống nước. Nghĩ một đứa con gái đã sống xa nhà rồi, giờ đến con trai cũng đòi đi nữa thì người ta đánh giá thế nào về gia đình tôi, vậy là ‘trời không nghe đất thì đất đành nghe trời’ vậy.
Ảnh minh họa
Cưới vợ về, con trai tôi vẫn đi công trình quanh năm suốt tháng như vậy. Nhưng 1 năm sau, con dâu tôi hạ sinh được thằng cháu trai bụ bẫm nên vợ chồng tôi được an ủi phần nào.
Video đang HOT
Sinh được 3 tháng thì con dâu đòi đi làm, khi đó tôi đã nghỉ hưu nên cũng thoải mái cho nó đi dù nhà chẳng thiếu thốn gì. Con dâu tôi làm ở một công ty nước ngoài, thu nhập cao, thậm chí cao hơn cả chồng nó. Nhưng đổi lại nó lại suốt ngày cắm mặt ở cơ quan.
Có hôm 9h đêm mà nó vẫn chưa về nhà dù đang có con nhỏ, tôi bực quá gọi điện cho con trai bảo, nên khuyên vợ đổi việc để còn có thời gian chăm sóc con. Thế nhưng, con trai tôi lại gạt đi bảo để mặc vợ nó làm đúng sở trường và sở thích, không nên can thiệp vào.
Vậy là cháu trai tôi buộc phải cai sữa từ lúc mới 4 tháng. Đến bây giờ cháu tôi đã được hơn 2 tuổi, nó cứ quấn lấy bà nên tôi cũng vui lắm. Thế nhưng, mẹ nó ngày càng thờ ơ với con. Mọi việc từ cho con ăn, cho con mặc, cho cháu mặc bỉm gì, uống sữa gì, ăn thức ăn nào đều do một tay tôi làm hết.
Nhiều lúc nghĩ tội cháu, vắng hơi mẹ từ bé, lớn hơn chút biết nhận thức có mẹ, có bà, có bố, có ông thì bố mẹ đi triền miên.
Nhưng suy nghĩ kỹ thì lại thấy, các con nó phải làm vất vả để kiếm tiền chứ chẳng ai muốn xa con mà cũng chẳng ai thích phải làm đêm làm hôm cả. Nghĩ vậy nên tôi lại càng cố bù đắp cho cháu và thương con dâu, con trai hơn.
Hôm chủ nhật tuần vừa rồi, con dâu tôi thông báo cơ quan đi liên hoan đâu ở Hạ Long. Nó bảo đi tận 4 ngày vì công ty nó kỷ niệm lễ thành lập gì gì đó, tôi mừng cho nó vì bao lâu vất vả làm đêm làm hôm, giờ lại được đi nghỉ ngơi như thế thì còn gì bằng. Vậy là tôi chuẩn bị quần áo vào vali sẵn cho nó đi làm về chỉ việc ăn uống, nghỉ ngơi xong rồi đi luôn.
Hôm đó, khi con dâu vừa đi được 1 ngày thì vợ chồng chúng tôi cũng được một người bạn, là chủ một khách sạn ở Hạ Long mời xuống đó chơi. Có hai vợ chồng già ở nhà chăm cháu mãi cũng buồn, tôi và ông xã quyết định thu dọn hành lý đưa cháu trai đi chơi một chuyến.
Khi đang ngồi hàn thuyên với cô bạn cũ thì bất ngờ, thằng cháu tôi hét ầm lên ‘Mẹ, mẹ’. Tôi quay đầu lại nhìn thì thấy bóng dáng con dâu đang cười nói với một người đàn ông trẻ điển trai.
Cô bạn tôi tức thì bảo: ‘Thằng bé nó nhớ mẹ quá hay sao mà gọi mẹ. Khách quen của khách sạn tôi đấy. Bốn, năm năm nay, năm nào cô ấy cũng xuống đây với người yêu. Đúng là đẹp người đẹp nết. Công việc, cuộc sống giàu sang thế mà mãi không cưới nhau’.
Tôi nhói tim khi nghe thấy cô bạn già của mình bộc bạch. Có lẽ nào tôi nhìn nhầm. Lập tức sau đó, tôi đến quầy lễ tân để hỏi về cô khách quen lúc nãy với lý do trông giống cô cháu gái của mình. Lễ tân biết tôi là bạn thân của bà chủ nên cũng báo luôn cho tôi số chứng minh thư và họ tên cặp đôi kia.
Lúc ấy, tôi định bế cháu lên gọi mẹ nó ra để dạy dỗ lại nhưng chồng tôi đã kịp thời ngăn lại. Sau đó, tôi gọi điện cho con trai về nhà gấp để xử lý việc này.
Thú thật bây giờ, tôi chỉ muốn tống cổ cô con dâu lăng loàn kia ra khỏi nhà càng sớm càng tốt. Cũng may là xét nghiệm ADN, thằng cháu đúng máu thịt nhà tôi, không thì tôi đã trả cả mẹ lẫn con đi rồi.
Tôi đang âm thầm lên kế hoạch tách tên con dâu ra khỏi hộ khẩu gia đình và trả lại về nhà ngoại. Đồng thời cũng muốn tố cáo chuyện nó làm cái chuyện lăng loàn ấy lên công ty, gia đình để bố mẹ nó dạy dỗ lại con gái. Rồi tôi sẽ giành nuôi thằng cháu vì thực ra lâu nay, con dâu tôi nó có đoái hoài gì đến con đâu.
Nhưng thằng con trai tôi từ khi biết chuyện, về nhà thấy nó cứ vật vờ, đi ra đi vào như người mất hồn mà tôi xót lòng vô cùng. Nhìn thằng cháu vẫn vô tư nô đùa bên bà và ông mà tôi muốn rơi nước mắt. Chẳng lẽ nào tôi lại chia cắt nó và mẹ đẻ mình, như thế có nhẫn tâm quá không?
Tôi phải làm gì lúc này đây? Xin hãy cho tôi một vài lời khuyên.
Theo Người Đưa Tin
Không phải tôi muốn lăng loàn, là chồng ép tôi phải thế
Tôi là đàn bà, tôi cũng khao khát được yêu. Bao nhiêu năm sống bên chồng nguội lạnh, tôi thấy mình như chết dần, chết mòn.
ảnh minh họa
Tôi 30 tuổi, còn chồng 40. Chúng tôi lấy nhau được 5 năm, có một con gái hơn 4 tuổi. Ngày trước khi chưa lấy chồng, tôi làm việc trong một công ty truyền thông, nhưng sau khi kết hôn, tôi lui về lo nội trợ. Đấy cũng là ý của chồng, thực sự thì tôi không muốn, nhưng anh ép tôi phải thế. Anh nói rằng, đường đường một giám đốc như anh, không thể để vợ phải lăn lộn kiếm tiền ngoài đường được. Chưa kể thu nhập của tôi chẳng bằng một phần lẻ của anh.
Người ta nói, nhiều tiền đi liền với vất vả quả thực chẳng sai. Chồng tôi kiếm ra tiền, nhưng thời gian của anh dành hết cho công việc, anh đi từ sáng sớm tới đêm khuya. Tôi chẳng biết anh bận gì ghê gớm thế, nhưng lúc nào tôi cũng thấy anh tất bật. Một chút thời gian dành cho vợ cùng không có. Con gái tôi thì nhớ bố, tối nào hai mẹ con ăn cơm cũng hỏi sao bố không về hả mẹ. Tôi đành phải dối con, an ủi con rằng bố bận thế là để lo cho mẹ con mình. Con bé vâng dạ xong mặt cứ ỉu xìu, nhìn con mà tôi thương thắt ruột.
Đêm nào anh về người ngợm cũng đầy mùi bia rượu, tôi hỏi thì anh nói phải đi tiếp khách. Tôi nào có dám trách móc gì anh, tôi chỉ lo cho sức khỏe của anh thôi, vậy mà anh quát tôi: "Cô tưởng tôi sướng lắm à, cô ở nhà ăn chơi chồng nuôi thì cô biết tôi vất vả thế nào mà lắm chuyện". Mỗi lúc như thế, tôi lại lặng lẽ cúi đầu, nín chặt môi cho đỡ cơn buồn tủi.
Một lần chồng đi làm, có hai mẹ con ở nhà thì con bé lên cơn sốt, người ngợm nổi toàn mụn đỏ. Tôi sợ hãi gọi cho chồng, bảo anh về đưa con đi viện. Chồng tôi về nhà, chẳng được câu hỏi con thế nào đã ầm ầm quát tôi: "Cô là mẹ cái kiểu gì, cô có biết chăm con không hả, vợ với con, tôi rước cục nợ về nhà nuôi báo cô đây mà". Thế rồi, anh quát tôi bế con ra xe, vừa đi anh vừa càu nhàu, đang bận trăm công nghìn việc còn phải về đưa con đi khám. Tôi đau lắm, nhưng nghĩ mình phụ thuộc chồng nên chẳng dám hé răng.
Chuyện chăn gối của vợ chồng tôi cũng nhạt nhẽo, có khi cả tháng không gần gũi nhau lần nào. Nhưng dù sao tôi cũng là đàn bà, tôi cũng có ham muốn, có khao khát, có đam mê. Tôi muốn được yêu, tôi thèm những cái ôm cuồng nhiệt biết bao. Bấy lâu nay ở cạnh chồng, tôi thấy mình héo ùa, mòn mỏi, như cây xanh cả năm không có chút nước tưới tắm nào. Tôi cứ nghĩ mình sẽ héo mòn như thế, cam chịu cuộc sống như thế cho đến ngày tôi tình cờ gặp lại Quân.
Đó là cậu bạn cùng lớp tôi ngày xưa, thực sự mà nói, đấy cũng là người ngày xưa tôi thầm thương nhớ nhưng rồi cũng chẳng đi đến đâu. Quân hiện đang làm trong ngành bảo hiểm, và anh đã ly dị vợ.
Quân tâm sự với anh, vừa kết hôn gần 1 năm thì vợ anh ngoại tình. Anh phát hiện ra, cũng định cho vợ cơ hội quay lại nhưng cô ấy không muốn, nên vợ chồng Quân ly hôn.
Cả hai chúng tôi như tìm được tri kỷ, chia sẻ với nhau mọi buồn vui trong cuộc sống. Những đổ vỡ của anh cộng với nỗi bất hạnh của tôi là cái cớ để hai chúng tôi xích lại gần nhau.
Thế rồi, tôi và Quân đã ngã vào vòng tay nhau, như một chuyện sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra.
Tôi tìm mọi cách để có thể gặp Quân, mỗi lúc như thế, hai chúng tôi lại quấn lấy nhau, yêu thương và tội lỗi. Tôi có đôi lần ân hận, đôi lần dằn vặt tâm can, nhưng chồng tôi, anh cứ vô tình đẩy tôi ra xa, khiến tôi dấn sau hơn vào vũng lầy, mà không có cách nào ra được.
Tôi biết mình tệ lắm, lăng loàn và hư hỏng lắm. Nhưng tôi còn trẻ, tôi muốn được yêu, được sống cho ra sống. Cuộc hôn nhân tù ngục này, đã đến lúc giải thoát cho nhau rồi. Kể cả chồng biết tôi cũng mặc, tôi muốn sống cho mình, để một lần bù đắp cho tuổi trẻ sai lầm của tôi.
Theo Phunutoday
Vụ tai nạn không mong đợi đã biến tôi trở thành người đàn bà lăng loàn Lan không ngờ có ngày Lan lại tự biến mình trở thành người đáng khinh như thế. Nếu không có vụ tai nạn kia, Lan sẽ không trở thành người đàn bà lăng loàn thế này? - Em ơi, anh... anh gây ra tai nạn rồi, em vào viện ngay đi. Cuộc điện thoại đột ngột lúc nửa đêm của Vinh khiến Lan...