Đòn trả thù đau đớn của vợ dành cho chồng ngoại tình
Tôi sợ tới mức chẳng dám vào facebook cả tuần nay. Anh em ở quê thi nhau gọi điện ra chửi tôi, bố mẹ tôi tuyên bố từ mặt thằng con thất đức.
Thực sự giờ tôi cảm thấy bế tắc vô cùng, tôi biết mình sai, nhưng vợ tôi đâu nhất thiết phải cư xử như vậy. Cô ấy khiến tôi giờ không thể vác mặt đi đâu, lên cơ quan thì bị đồng nghiệp dòm ngó, nói xấu thậm chí các chị em tẩy chay không muốn nói chuyện với tôi.
Tôi và vợ cưới nhau được 5 năm nay. Cuộc sống sau hôn nhân của chúng tôi rất hạnh phúc, vợ tôi khá chu đáo biết quan tâm tới gia đình chồng. Thậm chí cô ấy rất được lòng bố mẹ tôi. Nhiều lần bố tôi còn nói “Con đi làm bận tới mấy cũng nên về sớm hỗ trợ vợ đón con, chăm sóc chúng. Vợ con cũng ngày làm 8 tiếng trên công sở cũng mệt rồi. Nay con cứ đi suốt mình nó lo sao hết được”.
Nhờ sự quan tâm chỉ dạy của bố mẹ, nên tôi cũng không ngừng cố gắng trở thành người con ngoan, người chồng mẫu mực trong mắt vợ mình. Cũng nhờ hỗ trợ của bố mẹ hai bên chúng tôi sớm có nhà đất riêng, hiện tại chúng tôi sống rất hạnh phúc, không có gì phàn nàn về nhau cả.
Cô ấy gào khóc, mắng chửi tôi phụ tình, tệ bạc này nọ. Thậm chí còn dọa sẽ đánh gãy chân người yêu cũ của tôi (Ảnh minh họa)
Chuyện bắt đầu cách đây 6 tháng trước khi tôi gặp lại người yêu cũ hồi sinh viên. Cô ấy hiện làm một bà mẹ đơn thân, sau khi bị chồng bỏ rơi. Khi gặp lại trông cô ấy tiều tụy rất nhiều. Nhìn thấy cảnh đó tôi thương lắm, mới đầu tôi chỉ muốn hỗ trợ cô ấy ít tiền để khuyên cô ấy về quê sống cùng bố mẹ. Nhưng cô ấy nói, cô ấy sợ dư luận đàm tiếu nên không dám về.
Cô ấy nhờ tôi tìm thuê một căn phòng nhỏ để hai mẹ con tạm thời tá túc ổn định, rồi mới kiếm việc làm. Tôi thương cô ấy, nên giấu vợ mình tìm thuê một căn phòng nhỏ xinh nằm trong ngõ cách cơ quan tôi chừng 3km. Từ hôm đó, thi thoảng đi làm về tôi lại qua thăm mẹ con cô ấy. Khác với cảm giác lúc chia tay, hiện tôi thấy cô ấy rất thân thiện, gần gũi. Thi thoảng cười đùa nhắc lại chuyện năm xưa. Cô ấy vẫn vậy, trẻ con, nông nổi và đáng yêu.
Nói thật tôi cứ quan tâm chăm sóc cô ấy nên tình cảm đi quá giới hạn lúc nào không hay. Rồi những buổi trưa tiện đường tôi ghé qua đó ăn cơm, ở lại trò chuyện hàn huyên với cô ấy. Đôi khi tôi giật mình bối rối, cảm thấy có lỗi với vợ mình nhiều. Tôi cũng đặt mình trong vị trí của vợ, nếu biết chuyện cô ấy sẽ nổi điên lên với tôi mất. Vì thế, tôi đã cố né tránh người cũ, không đến thường xuyên nữa.
Video đang HOT
Trưa hôm đó, khi cô ấy gọi điện nói chuyện với tôi, tôi đã từ chối. Nhưng rồi khi cô ấy khóc nói rằng tôi chẳng quan tâm tới mẹ con cô ấy nữa, tôi đã mủi lòng. Chẳng ngờ khi tôi đang ăn trưa tại phòng cô ấy thì vợ tôi tìm đến. Cô ấy gào khóc, mắng chửi tôi phụ tình, tệ bạc này nọ. Thậm chí còn dọa sẽ đánh gãy chân người yêu cũ của tôi.
Sau hôm đó, vợ tôi bỗng dưng thay đổi hẳn, cô ấy lạnh lùng với tôi ra mặt. Thậm chí con gái tôi cũng hùa theo mẹ nó mà chửi bố nheo nhéo. Hễ tôi dắt xe ra cửa nó lại nói mát tôi “Bố đi đâu thế, bố đi kiếm vợ hai à?”. Tôi hỏi, thì nó bảo nghe mẹ với bà nói chuyện thế. Nó cũng chẳng thèm chào tôi như trước kia, khi tôi hỏi nó “Con không chào bố à”. Nó bĩu môi “Bố hư thế con chẳng yêu đâu”.
Khi tôi đang đứng như trời trồng trước thái độ của con gái thì vợ tôi dắt xe ra, nó chạy lại ôm cổ mẹ nó kêu rằng “Yêu mẹ lắm. Chỉ mẹ thương con thôi”. Vợ nhìn tôi hờ hững cũng chẳng hỏi han gì, cô ấy cũng chẳng dặn tôi đi đường cẩn thận như mọi khi. Tự dưng lòng tôi nặng trĩu, chỉ muốn chạy xe đi đâu đó cho khuây khỏa. Tôi cũng mệt mỏi không tha thiết gì tới công việc, dự án nữa.
Tôi đã xin lỗi vợ rất nhiều lần, tôi cũng không gặp lại người yêu cũ từ hôm đó. Tôi tắt máy, đổi số để chứng minh tôi yêu vợ, yêu gia đình biết mấy. Nhưng vợ tôi cô ấy không buông tha, cô ấy giận lâu phải hơn một tháng sau mới nói chuyện với chồng.
Tưởng chừng như sóng gió sẽ qua đi, nhưng hôm đó khi tôi đưa hóa đơn thuê nhà qua cho người cũ. Vợ tôi biết chuyện cô ấy nói lần này sẽ không buông tha cho tôi “Tôi sẽ làm cho ra tấm ra món, cứ thế này anh lại ngựa quen đường cũ chứ chẳng chơi”. Nói rồi cô ấy bỏ vào phòng, tôi cứ nghĩ cô ấy sẽ giận tôi tiếp. Nào ngờ, hôm sau đến cơ quan tôi thấy mọi người xì xào bàn tán về tôi rất sôi nổi.
Khi tôi mở facebook thấy hình của mình với người yêu cũ, chẳng hiểu vợ tôi lấy được từ đâu. Nghĩ đi nghĩ lại tôi mới hay, vợ theo dõi tôi lâu lắm rồi. Cô ấy không chỉ đăng hình mà còn dùng những từ ngữ thô thiển để nói về tôi rằng kẻ ngoại tình, ăn cháo đá bát, lăng loàn, gian phu dâm phụ,… Không những thế cô ấy còn nói cô ấy yêu thương tôi tới mức nào, hi sinh cả đời vì tôi nay bị tôi phản bội.
Những người tôi chẳng quen, chẳng biết nay thi nhau kết bạn cũng chỉ mục đích nói cho bõ tức (Ảnh minh họa)
Khi câu chuyện về gia đình tôi đăng lên người ta thi nhau vào ném đá tôi, thậm chí chửi rủa nói tôi chẳng ra gì. Những người tôi chẳng quen, chẳng biết nay thi nhau kết bạn cũng chỉ mục đích nói cho bõ tức. Tôi sợ tới mức chẳng dám vào facebook cả tuần nay. Anh em ở quê, thi nhau gọi điện ra chửi tôi, bố mẹ tôi tuyên bố từ cái mặt thằng con thất đức như tôi.
Nói thật giờ tôi như kẻ chới với giữa dòng nước, sống dở chết dở tôi chẳng biết mình nên làm gì nữa. Tôi biết mình sai, nhưng vợ tôi đâu nhất thiết phải cư xử như thế. Còn người yêu cũ của tôi, cũng từ dạo đó cô ấy biệt tăm, chuyển trọ thay số. Phải tới mấy hôm sau tôi mới nhận được lá thư cô ấy nói cảm ơn và thông báo cô ấy quay về với chồng cũ của mình.
Tôi mừng cho cô ấy nhưng thương chính bản thân mình hơn bao giờ hết, giờ tôi không biết mình nên làm gì nữa?
Theo Afamily
"Người tốt tôi không trân trọng để rồi đi cưới cô..."
9 giờ tối, tôi mới đi làm về nhưng chưa được ăn cơm vì chồng tôi cũng mới đi uống bia về. Tôi vừa bực vừa cáu nói anh suốt ngày bia bọt. Vợ chồng tôi cãi nhau và anh đã nói: "Người tốt tôi không trân trọng rồi đi cưới cô". Tôi nghe xong thực sự rất sốc và đã tát anh 2 cái.
Tôi 24 tuổi và có một gia đình nhỏ tưởng chừng như rất hạnh phúc. Chồng tôi là công chức nhà nước kém tôi 1 tuổi. Chúng tôi có một bé con dễ thương.
Tôi là một phụ nữ hiện đại, cũng được mọi người nhận xét là xinh, trẻ hơn nhiều so với tuổi và bạn cùng trang lứa. Gia đình chồng tôi ở Hà Nội trước kia cũng gọi là khá giả. Nhưng cách đây hơn một năm, lúc tôi mới sinh em bé được 2 tháng, mẹ chồng tôi kinh doanh bị phá sản, vỡ nợ. Bố mẹ chồng ly hôn, bố chồng tôi thì bán nhà mang hết tiền đi và bây giờ thì đã cưới vợ mới.
Mất hết nhà cửa, vợ chồng tôi phải ra ngoài thuê nhà sống. Chồng tôi làm nhà nước nên lương cũng không cao. Tôi làm công ty ngoài hai vợ chồng 1 tháng cũng chỉ trên dưới chục triệu. Lúc nhà anh khó khăn tôi luôn ở bên cạnh, bố mẹ đẻ tôi cũng đã giúp đỡ nhà anh nhiều thứ và động viên, thương anh nhiều hơn.
Tôi vừa đi làm vừa kinh doanh ngoài để kiếm thêm thu nhập. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng chúng tôi lại rơi vào hoàn cảnh khó khăn đến vậy. Anh - một người đàn ông 23 tuổi, từ khi nhà xảy ra chuyện anh cũng biết chăm lo cho gia đình hơn nhưng nhiều khi vẫn hay đi uống rượu bia ở ngoài (1 tuần 3,4 buổi) mà tôi lại rất ghét người rượu bia.
Vì cứ nhìn vào bố chồng tôi - một công chức nhà nước cũng có địa vị trong xã hội chỉ biết đi làm hết giờ về là lại rượu, từ lúc tôi về làm dâu chưa thấy bữa nào ông không uống. Một bữa cơm phải 2,3 tiếng. Ông chẳng quan tâm đến gia đình, mọi việc để mẹ chồng tôi quyết định và lo hết. Đó cũng là lý do vì sao mẹ chồng tôi vỡ nợ.
Vợ chồng tôi cãi nhau và anh đã nói "Người tốt tôi không trân trọng rồi đi cưới cô". Tôi nghe xong thực sự rất sốc và đã tát anh 2 cái (Ảnh minh họa)
Hôm đó 9 giờ tối tôi mới đi làm về nhưng chưa được ăn cơm. Tưởng chồng ở nhà nấu cơm thì ai dè lúc đó chồng tôi cũng mới đi uống bia về. Tôi vừa bực vừa cáu nói anh suốt ngày bia bọt. Vợ chồng tôi cãi nhau và anh đã nói "Người tốt tôi không trân trọng rồi đi cưới cô". Tôi nghe xong thực sự rất sốc và đã tát anh 2 cái.
Lần trước, khi cãi nhau anh cũng đã nói với tôi "Tôi sống cũng chỉ vì con" mặc dù chúng tôi cưới nhau là yêu nhau và tự nguyện. Tôi viết luôn đơn ly hôn và bắt anh ký. Tôi định bỏ ra ngoài thì anh kéo tôi lại và đánh tôi thừa sống thiếu chết chảy hết máu mồm và mũi.
Chồng tôi là người cục tính, đây cũng không phải lần đầu tiên anh đánh tôi. Sau mỗi lần như thế, khi bình tĩnh lại anh xin lỗi tôi và mong tôi tha thứ.
Lần này cũng vậy, anh nói "do không kiềm chế được, nhìn thấy đơn ly hôn anh rất sợ và không biết phải làm thế nào. Mất tôi, anh sẽ chẳng còn gì cả. Anh xin lỗi".
Tôi biết khi bình thường anh là người đàn ông tốt nhưng khi cục tính thì không thể nào tưởng tượng được, cứ như có 1 con quỷ trong con người anh. Tôi đã làm gì sai khi phải chịu như thế này. Giờ đây tôi không biết mình phải làm gì? Tôi sợ tha thứ, lần sau không kiềm chế được anh lại đánh tôi. Các bạn hãy cho tôi lời khuyên với.
Theo VNE
Tôi sợ gia đình biết chúng tôi đã "vượt quá giới hạn" Tôi năm nay 22 tuổi và bạn trai tôi 23 tuổi. Chúng tôi yêu nhau vừa tròn một năm. Lúc mới yêu còn ngượng ngùng lắm nhưng được 3 tháng thì anh ấy bắt đầu khám phá cơ thể tôi. Kể từ đó chúng tôi ân ái thân thiết với nhau trừ quan hệ tình dục. Mọi việc vẫn như thế cho đến...