Đòn trả thù đáng sợ của chồng
Cô tin anh ta nói thật. Một con người lên kế hoạch để trả thù cô bài bản như vậy thì có lẽ anh ta đã chuẩn bị kín kẽ hết rồi.
Ảnh minh họa
Anh và cô đến với nhau qua mai mối. Ở vào cái tuổi mà thiên hạ gọi là “ế” rồi thì còn đâu thời gian mà kén chọn và chờ đợi đối tượng khác nữa.
Không biết có phải vì đến với nhau quá nhanh không mà sau một thời gian ngắn sống chung, cuộc hôn nhân của hai người đã trở nên nhạt nhẽo. Khi phát hiện ra những mâu thuẫn và khác biệt trong tính cách, lối sống và suy nghĩ, thay vì ngồi lại bàn bạc và nói chuyện thẳng thắn để tìm ra tiếng nói chung thì cả cô và anh lại im lặng. Mâu thuẫn tích tụ, dần dần 2 người càng trở nên xa cách, đi về như những người xa lạ trong cùng một căn nhà.
Trong lúc cô đang buồn chán với hôn nhân thì chàng “phi công” cùng công ty như thể “bắt sóng” được, lao vào tán tỉnh cô tới tấp. Chàng ta như một luồng gió lạ làm tươi mới lại cuộc sống vốn khô héo bấy lâu của cô. Cô phải thừa nhận, mình đã say nắng chàng ta. Nhưng vì bản thân vẫn tự ý thức được mình là gái đã có chồng nên cô cố kìm nén, chôn sâu tình cảm xuống tận đáy lòng.
Nhưng đụng mặt nhau hàng ngày, mỗi sáng được nhìn thấy nụ cười hút hồn và nghe chàng ta chúc buổi sáng tốt lành, trái tim cô lại đập liên hồi. Thi thoảng đi lướt qua nhau, không rõ vô tình hay cố ý, chàng ta lại đụng nhẹ vào cô một cái. Lướt qua thôi, nhưng cũng đủ làm cô xao xuyến.
Thế rồi từ say nắng, cô đã chính thức ngoại tình, phản bội lại chồng lúc nào không hay. Cảm giác tội lỗi trong cô nhanh chóng bị những đam mê nồng cháy đánh tan. Cô cứ chìm đắm trong cuộc tình tội lỗi đó không tìm ra lối thoát.
Có lẽ nhìn thấy vợ bỗng chốc xinh đẹp và tràn trề sức sống hơn hẳn, anh không khỏi nghi ngờ. Người ta chẳng nói rồi đấy sao, có 2 điều không thể giấu, đó là say rượu và đang yêu.
Giây phút anh bắt quả tang cô thân mật với người tình ở căn hộ của anh ta, cô sợ hãi tột cùng. Lúc chìm đắm trong men tình, cô đâu còn nghĩ được rằng, khi mọi chuyện vỡ lỡ, cô sẽ ra sao. Nhưng giờ, nhìn vào ánh mắt như lửa của anh, cô run rẩy không đứng vững. Thứ cô sắp phải đối mặt chính là nguy cơ mất chồng, gia đình tan vỡ. Rồi thiên hạ sẽ phỉ nhổ vào mặt cô – một con đàn bà lăng loàn.
Video đang HOT
Nhưng anh chỉ nhìn chằm chằm vào cô mà không hề nói lấy một lời. Cả nhiều ngày sau đó, anh cũng không hề mở miệng. Cô rất muốn nói lời xin anh tha thứ, nhưng cứ nhìn vào khuôn mặt lạnh như băng của chồng, cô lại mất hết dũng khí. Cô tự nhủ, chỉ cần anh chưa chìa lá đơn ra trước mặt cô thì cô còn có cơ hội. Anh không nói gì cũng được, cô sẽ thành tâm sửa đổi lỗi lầm và chờ anh tha thứ.
Một ngày, cô vừa bất ngờ vừa vui mừng khi chồng đề nghị cô nghỉ làm một ngày, ở nhà bàn một vài chuyện liên quan đến hôn nhân của 2 người. Vậy là anh đã chịu nói chuyện với cô. Và có vẻ như cuộc nói chuyện không phải là nói về lá đơn ly hôn.
Đúng là anh không định ly hôn cô, nhưng anh lại đưa ra cho cô một đề nghị khiến cô sững sờ không kém. Anh muốn cô từ bỏ tất cả quyền sở hữu đối với những tài sản chung của 2 vợ chồng. Bao gồm căn nhà và chiếc xe mới mua do vay mượn 2 bên gia đình. Nếu cô đồng ý, anh sẽ bỏ qua cho cô chuyện ngoại tình và cũng không nói cho gia đình 2 bên biết.
Cô do dự. Cô có lỗi tày đình, cô biết. Nhưng cô cũng không thể ngờ được, chồng lại mang tiền ra để làm điều kiện tha thứ cho cô. Cô lại nghĩ đến kết cục nếu cô không đồng ý: gia đình tan vỡ, bố mẹ đau lòng, thiên hạ khinh bỉ. Những điều đó so với vật chất thì chẳng cần đặt lên cân cũng biết nặng nhẹ nghiêng về bên nào rồi.
Vậy là cô cắn răng viết giấy từ bỏ quyền sở hữu tài sản. Anh còn đưa cô ra chính quyền xác nhận, có nhân chứng làm chứng hẳn hoi.
Sau chuyện đó, cô bắt đầu chiến dịch lấy lại tình yêu nơi chồng. Nhưng anh có vẻ vẫn thờ ơ, lạnh nhạt lắm. Cô không nản chí, tin rằng bằng sự thành tâm hối cải của mình, anh sẽ bỏ qua cho cô một lần duy nhất này.
Nhưng cô đâu có ngờ, chưa đầy một tháng từ ngày cô kí giấy từ bỏ quyền sở hữu tài sản, anh liền chìa ra trước mặt cô tờ đơn ly hôn anh đã kí sẵn tên. Cô quá ngỡ ngàng, chỉ hỏi anh: “Vì sao?”.
“Vì cô ngoại tình. Đàn bà ngoại tình không bao giờ có thể tha thứ!” – Anh thản nhiên.
“Nhưng… chẳng phải anh đã nói…” – Cô ngập ngừng, muốn nhắc anh về vấn đề tài sản cô đã từ bỏ.
“À, cái đó là để cô bù đắp cho nỗi đau bị cắm sừng của tôi thôi. Nó làm sao đủ để tôi tha thứ cho cô!” – Anh vẫn thản nhiên.
Lúc này cô mới biết mình đã bị chính người mình gọi là chồng lừa trắng trợn. Quá uất ức, cô cũng to tiếng: “Đã vậy, đừng hòng tôi dễ dàng ly hôn cho anh được như ý đâu!”.
“Cô không muốn cũng không được đâu. Cô không biết là đã tôi thuê thám tử theo dõi cô à, bao nhiêu ảnh đẹp của cô và thằng đó tôi còn giữ đủ cả đấy! Tin nhắn, chát chít tình tứ, hẹn hò nhau cũng không thiếu đâu. Thích tôi tung hê cho cả thế giới này biết hả?” – Anh cười khẩy.
Cô tin anh ta nói thật. Một con người lên kế hoạch để trả thù cô bài bản như vậy thì có lẽ anh ta đã chuẩn bị kín kẽ hết rồi. Với lại, thực ra tức lên thì nói thì nói vậy thôi chứ trước đòn trả thù mưu mô, tính toán và quá xảo quyệt của anh ta, cô cũng xác định không muốn níu kéo cuộc hôn nhân này nữa rồi…
Cô chẳng nói thêm lời nào, cầm bút kí luôn vào tờ đơn ly hôn, kết thúc một cuộc hôn nhân ngắn ngủi.
Theo iblog
Những điều tôi học được sau khi ly hôn ở tuổi 25
Ly hôn là mất mát. Nhưng nếu bạn ly hôn ở tuổi 25, bạn nên cảm thấy may mắn vì bạn đủ trẻ để làm lại từ đầu.
Ảnh minh họa
Câu chuyện của tôi không phải là những bài học tình yêu hay những lời than thở về những câu chuyện éo le trong các mối quan hệ. Đơn giản, tôi chỉ muốn kể lại câu chuyện ly hôn của mình theo cách nghĩ tích cực nhất. Hay nói cách khác, tôi chỉ muốn giãi bày đôi điều tôi đã học được khi ly hôn ở tuổi 25 non trẻ.
Giống như bất kỳ các cặp vợ chồng mới cưới nào, chồng cũ của tôi đã không bao giờ nghĩ rằng hôn nhân của chúng tôi lại kết thúc bằng một tờ giấy ly hôn viết một mặt. Điều đó đã xảy ra quá sớm, chỉ sau một năm chúng tôi làm đám cưới và mọi người xung quanh cũng không hiểu tại sao. Ngay chính bản thân tôi cũng cảm thấy sợ hãi khi cố gắng giải thích câu hỏi tại sao điều này lại xảy ra.
Tôi mới 25 tuổi và tôi không thể nào tin rằng mình đã chịu sự mất mát lớn đó. Tôi không cảm thấy bị giằng xé và đau đớn như cảm giác người ta chia tay người yêu. Tôi chỉ cảm thấy trống rỗng và ù ì đi. Và rồi một ngày, nhận thức của tôi được đánh thức, tôi mới nhận ra rằng mình đang ở trong một góc tối u ám. Tôi cần đứng dậy và đi tìm một ngọn đuốc của hy vọng và tương lai.
Cố gắng đi tìm câu trả lời chỉ là vô ích
Phải, tôi đã không thể ngừng hỏi mình rằng tại sao chúng tôi lại ly hôn nhanh đến vậy. Tôi cũng đã tự dằn vặt mình vì mình là người chủ động đi đến quyết định ly hôn. Tôi trách mình buông xuôi quá sớm, nhưng lúc đó tôi chỉ nghĩ đó là sự giải thoát tốt nhất cho chúng tôi. Và giờ tôi hụt hẫng... Mọi thứ đã trở thành quá khứ. Cái kết đã rõ, nguyên nhân cũng không khó hiểu. Vậy tôi tự dằn vặt mình để làm gì? Thiết nghĩ, quãng thời gian đó chỉ là khi tôi yếu mềm và không thoát khỏi cái rào cản vô hình của giáo điều xã hội. Giờ thì đã khác. Tôi biết tự dằn vặt mình là vô ích. Chẳng có cách nào khác tốt hơn là quên đi quá khứ và tìm lại vô tư ngày thường.
Tự yêu quý bản thân mình không phải điều phù phiếm
Người ta bảo nếu không biết tự yêu quý bản thân mình thì chẳng thể yêu nổi ai. Ở tuổi 25, tôi hiểu rõ ý nghĩa của câu nói trên. Nhưng đó là khi tôi đang sống trong tình yêu, cách tôi yêu thương mình là son phấn, là áo váy, là ánh mắt, là bờ môi để làm vui lòng người mình yêu. Còn khi hôn nhân tan vỡ, tôi thấy đó chỉ là lý thuyết. Thật khó để tìm lại sự vô tư. Tôi thèm muốn được cười giòn khanh khách, được yêu thương ai đó như thể người ấy là bầu trời của tôi. Nhưng làm sao tôi có thể quên đi quá khứ để làm lại từ đầu?
Sau những ngày tháng dài đắm chìm trong im lặng và dằn vặt, tôi nhận ra rằng tự yêu thương mình còn có nghĩa là tự biết tha thứ cho bản thân mình và sống tốt hơn Tôi tự xốc lại tinh thần mình bằng việc tuân thủ thói quen hàng ngày của mình: ngủ dậy sớm, không bỏ bữa sáng, tập thể dục và nói chuyện với bạn bè nhiều hơn. Mọi chuyện dần khá hơn và tôi nhận ra rằng quả thật, tự yêu thương bản thân mình không phải là điều phù phiếm.
Đối mặt với sự thật là đáng sợ, nhưng là điều cần thiết
Nhìn vào sự thật đáng sợ giống như việc tôi phải tự soi gương và thấy khuôn mặt tiều tụy vì đau thương của mình. Nhưng nếu không soi vào gương, làm sao tôi biết mình đã thay đổi quá nhiều. Mặt tôi hốc hác, mắt tôi sưng mọng sau những đêm dài khóc không ra tiếng và tắc nghẹn thở ở mũi. Tôi không cảm thấy sốc bởi tôi đã biết trước được điều này. Hay nói cách khác, tôi thờ ơ với tất cả mọi thứ. Chỉ khi tôi nhìn những người phụ nữ khác phơi phới ngoài kia, khát khao hạnh phúc và trẻ đẹp khi mới 20 của tôi mới trở về. Tôi đã soi gương nhiều hơn và nhìn thẳng vào mặt mình trong gương. "Mình sẽ xinh đẹp trở lại", tôi tự hứa với mình như vậy. Và tôi đã thành công. Tôi đã lấy lại sức khỏe của mình trên gương mặt và mái tóc. Tôi thấy mình mạnh mẽ hơn và thầm cảm ơn những sóng gió cuộc đời đã khiến tôi kiên cường hơn để chèo lái cuộc đời mình.
Biết mình, nhưng cũng phải nghĩ đến người
Ly hôn, mạnh mẽ trở lại, hạnh phúc trở lại không có nghĩa là tôi đã hoàn toàn quên hẳn người ấy. Tôi chỉ không nhớ chính xác số biển số xe, số điện thoại và một vài câu chuyện chung của chúng tôi. Còn lại tôi nhớ hết: cả ánh mắt, nụ cười, bộ dạng đáng yêu và đáng ghét của người ấy. Và hơn thế nữa, tôi chẳng thể nào quên được những bài học mà tôi đã học được từ người ấy.
Coi như chúng ta đã đi qua cuộc đời nhau, nhưng chúng ta không quên được nhau bởi quá khứ luôn gắn chặt với những bài học. Và ly hôn cũng chỉ là một trong những bài học mà chúng ta cần nhớ, chứ không phải là thứ để chúng ta dằn vặt nhau.
Theo Phunutoday
Cưới được con dâu tai quái, bố chồng chết uất ức Tôi không dám nghĩ lại những ngày tháng đã qua đó, ngày mà tôi phải sống chung với một nàng dâu bất hiếu và vô ơn. Và cái giá mà cô ta phải trả cũng không thể nào khiến gia đình tôi vơi đi nỗi oán hận đối với cho cô ta. ảnh minh họa Tôi có tất cả tám người con, sáu...