Đòn trả thù của tình cũ khiến cho tôi tan cửa nát nhà
Hơn nữa vợ tôi còn là một người phụ nữ đẹp, quan trọng là rất biết điều. Tôi dẹp bỏ mọi suy nghĩ vớ vẩn đi, chỉ chuyên tâm lo lắng cho gia đình, con cái. Hai vợ chồng tôi lần lượt mở công ty riêng rồi phát triển chi nhánh từ Nam ra bắc.
Tôi và Linh yêu nhau đã 5 năm. Ban đầu tôi nghĩ rằng:
- Khi nào ra trường, có công ăn việc làm ổn định tôi sẽ lấy em làm vợ.
Thế nhưng, một năm, hai năm… dù đã cắm đầu cắm cổ làm việc tôi vẫn trắng tay, nhà cửa vẫn phải đi thuê và chưa hề có gì để tích lũy. Dần dần tôi cũng ngại, không muốn đề cập đến chuyện cưới xin. Thực lòng, cứ nghĩ đến cảnh cưới Linh rồi hai đứa lại lóc cóc dắt nhau đi thuê nhà, rồi đẻ con ra thiếu thốn đủ thứ là tôi lại thấy nản.
Thế rồi trong cơ quan tôi có em Hiền, em ấy là con gái Sếp, rất xinh và lại thích tôi ra mặt. Hiền tấn công liên tục, nhắn tin, gọi điện, rủ đi ăn, mua quà tặng tôi…
Ảnh minh họa
Ban đầu tình cảm của tôi dành cho Hiền đơn thuần chỉ là cảm mến thôi. Nhưng có một bận mẹ tôi ốm nặng. Đang lúc tôi hoang mang chưa có cách nào xoay sở thì Hiền xuất hiện, cô ấy nhiệt tình đưa đón, đóng viện phí mua thuốc thang cho mẹ tôi.
Sau chuyến ấy, mẹ tôi rất quý Hiền, liên tục vun vào mong tôi lấy cô ấy. Về phía Sếp, khi biết con gái rượu của mình thích tôi ông cũng ưu ái. Một thời gian sau tôi được chuyển sang mảng công việc có cơ hội thăng tiến hơn.
Nhiều sự việc cộng lại, cuối cùng tôi quyết định chia tay Linh. Tôi nói với em:
- Chúng mình mà cưới nhau thì khổ lắm. Cả anh và em cùng nặng gánh, còn cần phụ giúp gia đình… cứ gắn với nhau thì không biết đời nào mới có cơ hội ngẩng mặt lên được em ạ, tốt nhất là tách nhau ra tự tìm hạnh phúc.
Tôi nói nhiều, giải thích đủ kiểu, còn Linh chỉ ngồi khóc và không nói gì.
Sau đó tôi chính thức đến với Hiền. Cũng có mấy lần tôi nhắn tin gọi điện cho Linh nhưng cô ấy đã chặn số của tôi nên tôi cũng không cố liên lạc nữa. Tôi nghĩ:
Video đang HOT
- Như vậy cũng tốt, cho cả tôi và Linh
Một năm sau tôi cưới Hiền. Vợ chồng tôi được bố mẹ vợ cho ngay một căn nhà 4 tầng ngay mặt phố Mai Dịch. Ngoảnh đi, ngoảnh lại tôi cũng được thăng chức, lương cao, bổng lộc nhiều…
Có của ăn của để, vợ chồng tôi xây hẳn cho bố mẹ một căn nhà hai tầng, đón em trai nên Hà Nội học và xin việc.
Thỉnh thoảng, trong đầu tôi cũng thoáng qua ý nghĩ:
- Mình có lỗi với Linh!
Nhưng nhìn em út được học hành đến nơi đến chốn, giờ lại có công ăn việc làm ổn định, nhìn bố mẹ được chăm sóc chu đáo, khỏe mạnh. Tôi nghĩ thầm:
- Mình làm đúng rồi. Tuy phải hy sinh cảm xúc bản thân nhưng đổi lại mọi người trong gia đình đều hạnh phúc, thế là được.
Hơn nữa vợ tôi còn là một người phụ nữ đẹp, quan trọng là rất biết điều. Tôi dẹp bỏ mọi suy nghĩ vớ vẩn đi, chỉ chuyên tâm lo lắng cho gia đình, con cái. Hai vợ chồng tôi lần lượt mở công ty riêng rồi phát triển chi nhánh từ Nam ra bắc.
Mọi chuyện vẫn sẽ êm đẹp, nếu ngày đó tôi không thay vợ bay vào gặp một đối tác tại Sài gòn. Tôi như đứng hình, khi gặp lại Linh. Đúng là Linh, chứ không phải ai khác.
Linh xinh đẹp, mặn mà, chín chắn. Cô ấy đang ngồi đối diện với tôi nghiêm túc thảo luận về các điều kiện của hợp đồng… Nhưng tôi gần như không thể nghe thấy gì, trong mắt, trong đầu của tôi chỉ tràn ngập những hình ảnh và kỉ niệm cũ.
Mãi cho đến khi thư ký nhắc nhở tôi mới giật mình. Cuộc họp đã kết thúc từ lâu, còn Linh đang đứng trước mặt tôi mỉm cười nói điều gì đó…
Từ khi gặp Linh tôi không sao tập trung tinh thần làm việc. Hình ảnh đẹp đẽ của cô ấy cứ không ngừng lởn vởn, ẩn hiện trong đầu . Để rồi tôi lại phải cố tình tạo ra thêm những chuyến công tác Sài Gòn, những cuộc gặp mặt, liên hoan giữa hai bên đối tác.
Một lần, khi cả hai đều đã thấm men rượu, Linh bỗng vòng tay qua cổ tôi thì thầm:
- Em yêu anh, chưa bao giờ em quên anh cả.
Trong lòng đang sẵn có lửa, người đẹp lại nói những lời ngây ngất men tình. Chẳng còn nghĩ ngợi gì thêm, tôi vội vàng cúi xuống. Một tay luồn qua vòng eo mảnh khảnh, một tay luồn qua tóc, nhè nhẹ siết, tôi hôn em từ nhột nhạt đến nồng nàn. 8 năm xa cách với bao nhiêu day dứt trong lòng, giờ tôi chỉ muốn đem Linh hòa tan, uống cạn từng giọt.
Sau đêm hôm ấy tôi còn biết được, em có một đứa con năm nay cũng khoảng 7, 8 tuổi. Tôi gặng hỏi thì Linh úp mở:
- Biết đâu thằng bé là con anh.
Trước nay tôi vẫn nghĩ mình chỉ có hai con gái thôi, giờ bỗng nhiên trên trời lại rơi xuống một thằng cu bảo sao không sung sướng. Linh cho tôi xem hình thằng bé, càng nhìn tôi càng thấy nó giống mình.
Chuyện tôi say sưa với Linh, cuối cùng cũng đến tai vợ. Cô ấy vô cùng đau khổ và đề nghị li hôn. Mặc dù không hề muốn mất vợ con, nhưng vì quá yêu Linh và muốn bù đắp cho con trai bé nhỏ, tôi đành từ chức, ly dị, chấp nhận mọi lời lên án, chửi rủa để đến với em.
Ly hôn xong tôi bay vào Sài Gòn để đoàn tụ với Linh nhưng trái với sự vồ vập mọi khi, Linh chỉ lạnh lùng tránh mặt. Mãi sau nhiều lần đeo bám tôi mới biết được thì ra Linh đã có chồng rồi. Con trai là con của chồng cô ấy chứ không phải con tôi, giờ nó đã theo bố sang Mỹ. Linh cũng đang gấp rút làm thủ tục để sang đó đòan tụ với gia đình.
Trước sự giận giữ của tôi, Linh cũng thừa nhận luôn:
- Tôi chỉ muốn trả thù anh, để cho anh biết được cảm giác ngày xưa tôi đã từng đau đớn vì bị phản bội.
Tôi đau đớn ê chề quay về Hà Nội thì biết tin công ty của vợ chồng tôi đã bị phá sản. Vì trong hợp đồng tôi ký với công ty Linh trước khi nghỉ có điều khoản bồi thường rất lớn với điều kiện thực hiện khó khăn. Chỉ vì lúc đó tôi quá mải chạy theo cảm xúc với Linh mà không chú ý.
Tôi đau đớn tột cùng với màn trả thù của người cũ. Chỉ vì một phút nông nổi, lầm lỡ tôi đã đẩy vợ con vào cảnh khốn cùng. Tôi đúng là một người chồng, người cha tồi, không đáng được tha thứ.
Theo WTT
Tan cửa nát nhà vì lỡ dại làm 'trai hư'
Tôi đã trót làm trai hư 1 lần, và đã không dừng lại được, cứ dăm bữa, nửa tháng tôi và "em" lại quấn lấy nhau như sam.
Tôi không những có vợ đẹp, con xinh, công danh sự nghiệp rạng ngời. Nhưng mọi thứ có nguy cơ tan vỡ hết, khi tôi đã trót nghe theo lời bạn bè đua đòi làm "trai hư".
Cứ nghĩ làm trai hư một lần cho biết mùi đời. Nhưng cay đắng thay, hết lần này đến lần khác tôi đã không đủ dũng cảm để vượt qua những cám dỗ và ham muốn xác thịt tầm thường với một cô chân dài có "đẳng cấp" trong chuyện ấy.
Trong những chuyến công tác xa nhà, tôi đưa người tình đi cùng và sắm vai là cô thư ký xinh đẹp. Cô ấy rất biết lấy lòng và chiều chuộng đàn ông. Nên những giao dịch lớn, khi có cô ấy đi cùng đã đem về những lợi nhuận đáng kể cho công ty tôi.
Cây kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra. Mọi người trong công ty bắt đầu bàn tán, và đã đến tai vợ tôi. Khác với suy nghĩ của tôi, rằng cô ấy sẽ làm ầm ĩ, thóa mạ, mạt sát tôi nơi chốn đông người. Nhưng cô ấy chỉ im lặng và lạnh lùng.
Ảnh minh họa.
Đó là điều mà tôi nghĩ bất kỳ thằng đàn ông nào cũng khiếp sợ chứ không phải riêng gì tôi. Thà rằng, vợ tôi cứ sĩ nhục, chửi rủa tôi một cách thậm tệ, có lẽ tôi sẽ thấy dễ chịu hơn.
Mới hôm qua thôi, vợ tôi đã đưa cho tôi tờ đơn ly hôn mà cô ấy đã thảo sẵn. Cô ấy còn nhẹ nhàng nói: "Nếu duyên đã cạn thì nên giải thoát cho nhau, đừng níu kéo chỉ làm đau khổ, dằn vặt nhau thêm. Nếu đã dám làm thì dám nhận, và tự chịu trách nhiệm trước mọi việc mà anh đã gây ra".
Tôi chết đứng như Từ Hải, tay tôi run lên và quỳ xuống xin lỗi vợ mong cô ấy suy nghĩ và cho tôi cơ hội. Nhưng có lẽ mọi thứ đã chấm hết. Một người phụ nữ mà trong thâm tâm tôi nghĩ cô ấy luôn yếu mềm và có trái tim nhạy cảm, nhưng lại có một thái độ rõ ràng và dứt khoát đến vậy.
Tôi biết cô ấy bên ngoài luôn tỏ ra lạnh lùng, nhưng bên trong lại khô héo, âm ỉ những nỗi đau giằng xé.
Tôi thật sự có lỗi, và rất mong nhận được sự tha thứ của vợ để gia đình tôi có thể vẫn hạnh phúc như xưa. Và giá như tôi không đua đòi làm "trai hư"!
Theo NLĐ
Vì lý do thầm kín, vợ cũ sẵn sàng dựng lên màn ngoại tình giả để ly hôn với tôi 5 năm sau ngày ly hôn vợ cũ, tôi mới biết được bí mật cô ấy cất giữ suốt bấy lâu. Vì quá yêu tôi, vì muốn tôi có con nối dõi tông đường, cô ấy chấp nhận mang tiếng xấu. Tôi năm nay 30 tuổi, là công nhân, còn vợ tôi là giáo viên của một trường tiểu học. Tôi gặp và...