Dồn tiề.n xây nhà trên đất nhà chồng, giờ tôi bị đuổi đi mà không thể lấy lại thứ gì
Đúng là không có cái ngu nào bằng cái ngu nào và tôi đang phải trả giá cho sai lầm của chính mình.
Có chồng ở tuổ.i 30, tôi đã chuẩn bị được cho mình một số vốn đủ lớn để sinh sống. Nhà chồng tôi rất đông anh chị em, tình hình phức tạp nên tôi muốn ra ở riêng ngay từ lúc đầu. Thế nhưng nhà chồng tôi không ai cho. Bố mẹ chồng tôi nói còn một mảnh đất rộng 200m2, vợ chồng tôi cứ xây nhà, dựng cổng trên đó. Sau này ổn định, ông bà sẽ sang tên sổ đỏ cho vợ chồng tôi.
Tin tưởng bố mẹ chồng, lại nghĩ có thể tiết kiệm được một khoản kha khá từ số tiề.n mua đất, tôi đồng ý ngay. Bao nhiêu tiề.n tiết kiệm từ thời con gái, tôi rút sạch để cất nhà. Tính ra, số tiề.n tôi bỏ ra lên tới 800 triệu, chồng tôi chỉ có 100 triệu. Gia đình tôi mua cho vài vật dụng điện tử, còn nhà chồng thì chẳng cho gì cả.
Đã thế, mấy chị em chồng cứ nhìn ngó, nói tôi giàu có mới cất được một căn nhà lớn như thế. Rồi họ còn đặt điều bảo tôi làm gì mà tiề.n nhiều thế, chỉ có nước đi làm gái… Tôi nghe được và cãi nhau một trận to với họ.
Có chồng ở tuổ.i 30, tôi đã chuẩn bị được cho mình một số vốn đủ lớn để sinh sống. (Ảnh minh họa)
Kết quả, ngày tân gia, nhà chồng tôi chỉ có bố mẹ chồng qua, anh em nhà chồng dù sát vách cũng không bước chân qua. Thậm chí họ không còn cho con họ qua ăn chén cơm. Tôi cũng bực nên không thèm mời họ. Sau tân gia, tôi xây luôn tường rào để không còn nghe gì về mấy nhà bên đó nữa.
Vì xích mích nên những bữa cơm gia đình bên nhà chồng, tôi cũng ít khi tham dự. Mẹ chồng có gọi thì tôi qua, không thì họ làm gì thì làm. Dần dần, tôi tạo luôn khoảng cách với mẹ chồng. Vì rõ ràng bà biết tôi không phải người xấu nhưng cứ hùa theo con gái, con dâu nó.i xấ.u tôi.
Video đang HOT
Bà bệnh, tôi túc trực chăm sóc, tiề.n viện phí tôi cũng chi trả hết. Thế mà xuất viện, bà lại đi khen chị chồng đem cháo xuống, khen em dâu đổ bô cho mình được một hai lần. Đến cái tên tôi bà cũng không nhắc đến. Hỏi có ức không?
Giờ tôi đang phải trả thêm cái giá quá đắt cho sự tin tưởng của mình. (Anh Ảnh minh hoọa)
Giờ tôi đang phải trả thêm cái giá quá đắt cho sự tin tưởng của mình. Vợ chồng tôi cãi nhau. Chồng tôi có tính đậ.p đồ. Mà đồ đạc trong nhà toàn mua bằng tiề.n của tôi nên tôi xót của quá, cầm chổi đán.h chồng được hai cái. Chỉ vậy thôi, nhà chồng tôi kéo xuống, đán.h đuổi tôi đi. Họ gọi tôi là sư tử, đán.h cả chồng thì còn nể nang ai. Tức quá, tôi gom quần áo bỏ đi.
Giờ chồng tôi nộp đơn l.y hô.n với lý do vợ hỗn hào, sống không hòa thuận với nhà chồng, gây áp lực cho chồng, đán.h chồng. Căn nhà mới xây được vài tháng, chưa có sổ đỏ nên trong đơn, tôi không được quyền chia tài sản. Tôi tức quá. Hiện tại tôi đã chuyển đồ có giá trị về nhà mẹ đẻ. Nhưng còn căn nhà có giá trị nhất, tôi lại không khiêng đi được.
Theo mọi người, liệu tôi có sai gì không? Tôi có nên tìm luật sư làm cho ra nhẽ chuyện căn nhà không? Tôi không cam tâm chút nào.
Theo afamily.vn
Gặp người yêu trong đám cưới bạn thân, tôi bật khóc khi nhìn anh làm chú rể
28 tuổ.i, tôi lần đầu nhận ra ngoài bố mẹ người thân, tất cả những ai không cùng dòng má.u đều có thể lừ.a gạ.t mình - kể cả có là người từng chơi với mình 5 hay 10 năm đi chăng nữa.
Tôi và Lan chơi với nhau ngót 10 năm có lẻ, Lan là bạn cấp 3 nhưng mãi tới khi lên đại học chúng tôi mới thật sự thân thiết khi cùng quê lại học cùng trường, tính cách cũng tương đồng nhau.
Những ngày đầu ra Hà Nội tôi và Lan gần như dựa vào nhau mà sống, chia nhau từng đồng tiề.n, gói mì cuối cùng trong tháng. Mọi vui buồn, đi làm hay mệt mỏi đều có nhau. Có lúc tôi đã cảm ơn ông trời vì ít nhất trong tất cả mọi khó khăn tôi có bạn đồng hành.
Càng đặt niềm tin vào người khác bao nhiêu, càng nhận về đau khổ bấy nhiêu. Ảnh minh họa.
Ban đầu, những đứa ở quê ra như chúng tôi khá chật vật, nhà lại không có điều kiện để ăn chơi. Bọn tôi, sáng đi làm, chiều đi học, tối lại tìm việc làm thêm... cứ như thế mấy năm đại học cho tới khi ra trường vật vã tìm việc rồi cũng ổn định.
Người ta hay nói về việc bên nhau ngày mưa chẳng thể cùng nhau chờ ngày nắng, chuyện của chúng tôi cũng vậy. Tới lúc 2 đứa ổn định, có thể cùng nhau ăn những món ăn ngon, cùng nhau tới nhà hàng mà hồi sinh viên mơ mà chẳng được thì chúng tôi giận nhau.
Tôi không biết lý do Lan giận là gì khi chỉ vì tôi đổ nước mỳ vào cống, làm tắc cống cũng khiến cô ấy bơ tôi suốt 2 tháng trời. Khi tôi hỏi có chuyện gì, Lan thái độ mặt nặng mày nhẹ như thể tôi đụng vào lòng tự trọng của cô ấy. 1 tháng sau khi Lan chuyển trọ, chuyển âm thầm không nói 1 lời với tôi.
Cũng trong tháng đó, tôi nghe nói Lan cưới chồng nhưng không biết cô ấy cưới ai. Trước giờ, chúng tôi không giấu nhau chuyện gì, vậy mà việc cô ấy cưới 1 chút tôi cũng không hay biết.
Nghe nói chồng Lan là công chức ở tỉnh, 2 người mới yêu nhưng vẫn quyết định đến với nhau. Tôi mừng cho Lan vì trước giờ cô ấy là người sống khép kín, có tình nghĩa, dù giận nhưng việc Lan tìm được hạnh phúc cũng khiến tôi vui vẻ phần nào.
Trong lúc đấy tôi và người yêu cũng giận nhau. Chúng tôi yêu 7 năm, yêu từ ngày còn đi học, tới lúc ra trường. Trải qua bao nhiêu sóng gió tưởng lấy nhau rồi thì anh bất ngờ nói chia tay.
Anh là con của hiệu trưởng trường cấp 3 của tôi ở quê, nhà anh cách nhà tôi 5km, anh nói anh 29 tuổ.i rồi muốn ổn định, muốn cưới hỏi, muốn tôi về làm gần nhà để tiện đường đi lại. Trong khi đó, tôi hiện đang làm trưởng phòng kinh doanh của 1 công ty - tuy nhỏ thôi nhưng cơ hội thăng tiến rất lớn, tạm thời tôi muốn hoãn việc cưới xin lại 1 năm.
Gia đình 2 bên thúc giục, cuối cùng, sau nhiều lần cãi nhau, anh quyết định mặc kệ lý tưởng của tôi. Anh chia tay, dù anh nói là anh còn yêu tôi rất nhiều.
Ngày cưới của Lan, tôi không được mời, nhưng nghĩ lại tình bạn hơn 10 năm của chúng tôi, tôi vẫn nghỉ làm để về ăn cưới. Ai không biết chắc nghĩ tôi vì bạn vì bè lắm. Nhưng thật ra, tôi về cũng 1 phần muốn nhân tiện gặp người yêu để níu kéo, xin anh chờ tôi thêm 2 tháng, xong dự án này tôi sẽ xin chuyển về gần nhau.
Thế nhưng, mọi chuyện đổ vỡ khi trong ngày cưới của Lan, người bước ra từ lễ đường không ai khác chính là người yêu tôi - Trung. Tôi choáng váng đầu óc, chân lảo đảo không còn đứng vững. 1 người tôi chơi 10 năm, 1 người tôi yêu 7 năm, tay trong tay tiến vào lễ đường còn tôi là con ngốc đến xem trò vui.
Vừa nhìn thấy tôi, Lan vội vã buông tay Trung dù bao con mắt đang nhìn vào chỉ trỏ. Lan chạy lại xin lỗi tôi, cô nói cô yêu Trung từ lâu, từ trước cả khi tôi và Trung bắt đầu yêu nhau vì thế khi thấy chúng tôi cãi nhau, cô đã nuôi hi vọng có thể chen chân vào.
Lan nói đấy là cơ hội của cô ấy, cô ấy chờ gần 10 năm rồi, không thể vì tôi mà bỏ lỡ. Thế còn tôi, tình cảm 7 năm của tôi, sự tin tưởng suốt 10 năm trời của tôi, lẽ nào tất cả chỉ là trò đùa để họ mặc sức chà đạp?
Tôi ra về, không một lời chúc phúc, 1 một câu chào. Lẽ ra, 2 người họ là 2 người tôi yêu thương và mong họ hạnh phúc nhất, còn giờ đây trong suy nghĩ của tôi, tôi chỉ mong họ gặp quả báo. 2 người họ nhất định phải nhận lấy tất cả những khổ đau đã gieo cho tôi ngày hôm nay.
Theo eva.vn
Cô gái thẳng thừng đăng đàn chia tay bạn trai với lí do khiến dân mạng tranh cãi Liệu trên đời này thật sự có chuyện bận đến mức ngay cả cái tin nhắn cũng không thể trả lời được chăng? Trong chuyện tình yêu, cãi vã là không thể tránh khỏi nhưng có những lí do khó mà chấp nhận được. Người ta bảo con trai và con gái khi yêu đều khác nhau. Con gái cần sự tin tưởng...