Đòn phạt khủng khiếp của người vợ quyến rũ dành cho chồng ‘ăn vụng’
Một phụ nữ có chồng đi du học, một dạo vài người bạn từ bên đó về nói với chị rằng chồng chị đã có người khác. Tình cảm giữa họ đã đến mức sâu đậm và không thể giấu che được nữa, mà thật ra linh cảm của người vợ cũng đã mách bảo với chị từ khoảng một năm trước đó, khi những cuộc điện thoại của anh ngày càng thưa thớt.
Chị hẹn tôi ở quán cà phê quen và vô đề rất lạ. Chị bảo tôi hãy hỏi chị tất cả những gì tôi thấy cần và nên hỏi để giúp chị tự tìm ra câu trả lời chứ chị sẽ không hỏi gì cả. Chị bảo chị tin rằng sau màn vấn đáp, chị sẽ có câu trả lời cụ thể cho vấn đề của mình.
Tôi: Chị còn yêu anh không?
Chị: Vẫn vậy, nguyên vẹn như thế!
Tôi: Chị có còn tin vào tình yêu của anh?
Chị: Có. Chị biết anh vẫn yêu chị, dù tình yêu ấy đã bị chia sẻ.
Tôi: Chị đã hỏi anh về việc đó chưa? Anh thừa nhận hay phủ nhận?
Chị: Anh phủ nhận. Nhưng chị đã có bằng chứng xác thực rằng anh đã phản bội.
Tôi: Chị có tha thứ không?
Chị: Không.
Tôi: Chị có nghĩ đến lý do “xa mặt, cách lòng” chứ anh không chủ tâm lừa dối?
Chị: Nếu bảo do xa nhau nên anh ngoại tình, thì tại sao chị vẫn chung thủy được, trong khi xung quanh chị cũng đâu thiếu người săn đón. Chị từng thấy những người đàn bà phản bội, thậm chí với nhiều người đàn ông khác nhau đến nỗi phải mang bệnh, hay có người trong những ngày tháng chờ đoàn tụ với chồng đã kịp cắm cho chồng một đống sừng trên đầu. Phụ nữ cũng có thể ngoại tình khi xa mặt cách lòng kia mà!
Video đang HOT
Tôi: Phải chăng việc anh ngoại tình là do người phụ nữ kia quá thủ đoạn?
Chị: Có thể. Nhưng nếu tình yêu đủ lớn và người ta đủ bản lĩnh thì thủ đoạn chắc không phải là điều kiện để sa ngã đâu em nhỉ?!
Tôi: Chị đã từng tự hỏi mình có còn quyến rũ?
Chị: Có người định nghĩa phụ nữ quyến rũ là phải có đàn ông tán tỉnh thì mới chứng minh được mình hấp dẫn. Chị lại nghĩ, ngoài những yếu tố hình thể, ăn mặc đẹp hay thông minh… quyến rũ còn bao gồm cả đức tính thủy chung. Sự son sắt thủy chung ở đàn bà còn quyến rũ hơn cả ánh mắt đong đưa và hành động lẳng lơ đấy em ạ.
Tôi: Chị đã soi rọi lại mình xem mình có điều gì chưa tốt, cần thay đổi hay không?
Chị: Ngay khi biết anh thay lòng, việc đầu tiên chị làm là kiểm điểm lại bản thân xem đã sai sót hay có điều gì chưa tốt, và chị cũng đã hỏi anh cũng như thẳng thắn nói ra tất cả những gì mình nhận xét về bản thân và lắng nghe từ phía anh.
Tôi: Chị có tiếc những tháng năm hạnh phúc?
Chị: Có. Chị đã khóc nhiều và tiếc nhiều mỗi khi nghĩ đến.
Tôi: Chị có sợ con chị thiếu cha không?
Chị: Có, nên chị sẽ không chia rẽ tình cảm cha con họ. Nhưng chị cũng không muốn con chị sẽ trở thành người đàn ông không chung thủy. Trẻ con sẽ nhìn vào những gì người lớn sống và định hình nhân cách từ đó.
Tôi: Chị có nghĩ là sẽ có lúc chị ân hận sau quyết định ly hôn?
Chị: Có thể chị sẽ ân hận và rất đau đớn, nhưng chị tin vết thương nào rồi cũng lành.
Tôi: Chị ly hôn là tạo cơ hội cho họ đến với nhau đấy, chị có biết không?
Chị: Chị biết. Và chị cũng biết, không có gì đau đớn hơn cho kẻ-phản-bội-còn-lương-tri như anh bằng việc mất đi điều họ không còn xứng đáng để có, và sự trừng phạt lớn nhất cho hai kẻ ấy là đến với nhau, trở thành “của quen” trong mắt nhau.
Tôi: Chị còn quá trẻ để đi một mình, nhưng liệu chị có còn đủ lòng tin vào cuộc sống với nỗi đau con chim ngã sợ cành cong?
Chị: Chị không sợ cành cong đâu. Một người đàn ông phản bội, không có nghĩa là tất cả đàn ông trên đời đều phản bội. Chị vẫn tin vào cuộc sống, tin ở mình.
Và chị mỉm cười, mắt long lanh nước.
Sau đó, chị “trả lại” người mẹ già bị tai biến nằm một chỗ của anh cho “đôi vợ chồng mới” ấy, dắt con ra đi. Anh bỏ dở chương trình học để trở về lo cho mẹ, làm thủ tục ly hôn và cưới người đàn bà kia, khi cô ta đã có thai mấy tháng.
Hai năm không gặp chị, suýt không nhận ra khi thấy chị đẹp hơn trước. Giờ chị là chủ 2 ki-ốt tại một trung tâm thương mại lớn, chồng chị là doanh nhân giỏi và hết lòng thương yêu mẹ con chị. Còn anh và người vợ mới sau khi đến được với nhau thì cũng chấm dứt những tháng ngày hoa mộng mà phải đối mặt với cuộc sống thực tế trần trụi không còn hoa và quà hay những buổi chiều nắm tay dạo phố ở đất nước xinh đẹp kia.
Cô vợ mới dằn hắt, bực dọc khi phải chăm sóc một bà cụ tai biến nằm liệt giường, không thể tự ăn uống tắm rửa hay đi vệ sinh. Một đứa trẻ và một bà cụ khiến cô ta đầu bù tóc rối, anh cũng phải san sẻ trách nhiệm và dành nhiều thời gian ở nhà. Dù chị luôn tạo điều kiện để anh đến thăm con, nhưng cô ta thì không cho phép. Họ thường xuyên cãi vã, anh chán nản sinh tật rượu chè. Cuộc sống chung chẳng phải là thiên đường như họ từng nghĩ. Anh tiếc những ngày xưa, tiếc người vợ đảm đang chung thủy…
Ngày chị đưa con về thăm mẹ anh khi bà sắp mất và đòi gặp cháu, bà nắm tay chị thật chặt mà nước mắt cứ chảy dài. Còn anh đứng ngay bậc cửa, nhìn nắng xuyên qua những vòm cây trước hiên, mắt hoe hoe đỏ. Anh muốn nói với chị nhiều lắm, nhưng biết đã muộn rồi. Giờ anh chỉ có mỗi cái quyền duy nhất, đó là quyền ân hận.
Theo PNO
Sợ lấy chồng vì không biết mình còn hay mất trinh
Em năm nay 21 tuổi. Khi khoảng 5-6 tuổi, có lần anh họ dắt em vào phòng, nằm đè lên người em.
Em rất sợ và hình như chuyện ấy lặp lại 2-3 lần. Em không biết mình đã bị làm gì chưa, nhưng chuyện này ám ảnh em mấy năm nay, khi em bắt đầu nhận thức về chuyện trinh tiết.
Khi bắt đầu dậy thì, lúc 15 tuổi, em ở cùng một chị lớn hơn em 3 tuổi. Mỗi tối người này lại sờ khắp người em. Lúc đầu em thấy khó chịu, hay đẩy ra nhưng sau em lại thấy thích, giống như một hình thức thủ dâm. Vài tháng sau, em tránh xa người đó, không ở cùng nữa. Rồi em quen một bạn trai. Chúng em yêu ảo trên mạng. Sau một thời gian, anh ta hay nói với em những chuyện liên quan tới tình dục. Mỗi lần như thế quần lót em lại ướt và em bắt đầu "tự sướng"... Sau đó, em thấy ghê sợ anh này nên chia tay.
Sau đó, em quen một người khác, nhưng không hề tự sướng nữa, cũng không quan hệ với anh ấy lần nào cho tới khi chấm dứt... Em sống trầm cảm hơn, không nói chuyện với ai, lúc nào cũng thích một mình, rồi lên mạng đọc truyện sex... và thủ dâm. Nhưng việc đó chỉ diễn ra vào những ngày sắp hành kinh hay bị tác động gì đó.
Liệu em có bị mất trinh hay không? Chỗ đó của em, hai bên mép lồi ra nhiều, màu sậm. Em nghe nói, con gái con trinh thì chỗ đó sẽ màu hồng. Em phải làm sao để biết mình còn hay mất? Cảm giác giữa còn và mất cứ ám ảnh em. Em cũng xấu hổ về những hành động của mình, nhưng em không kìm được cảm xúc. Em từng mặc cảm và quyết định không lập gia đình nhưng giờ em phải vì ba mẹ để lấy chồng. Người đó đòi em phải còn trinh, nếu không em phải bồi thường... Em rất hoang mang.
(Tuyết Ngọc)Em thân mên,
Đoc nhưng dong tâm sư thanh thât nay, chi hiêu va rât thông cam vơi em. Trươc hêt, chi muôn noi vơi em răng, em không co lôi khi thu dâm hay yêu vai ngươi trươc khi tiên tơi hôn nhân (kê ca trương hơp ngươi kia cung giơi vơi em).
Vê viêc em co con trinh hay không thi cân kham cu thê. Tuy vây, mang trinh cua em chi bi rach nêu em co cuôc giao hơp thưc sư, co nghia la dương vât cua ngươi nam giơi phai năm trong âm đao cua em. Nêu ngươi anh ho cua em chi năm đe lên ngươi em ma không đưa dương vât qua mang trinh vao âm đao cua em thi mang trinh vân con. Em co thê tham khao hinh anh mang trinh trong hinh dươi đây:
Vê viêc trên cơ thê em co nhưng chô co mâu sâm hơn binh thương la do sư tâp trung cua săc tô ơ nhưng khu vưc ây, không liên quan đên viêc con trinh hay mât.
Con vê chuyện lây chông, em nên lây môt ngươi mình thưc sư yêu chư không nên lây vi chiêu cha me bơi em se la ngươi sông suôt đơi vơi chông minh chư không phai la cha me em. Em se la ngươi chiu trach nhiêm vơi nhưng quyêt đinh cua chinh minh. Mong em cân nhăc ky cang va co môt quyêt đinh sang suôt. Cung mong em se thoat ra khoi tinh trang ma em goi la "trâm cam" va không tư day vo ban thân vi nhưng ly do không đang phai lam như thê.
Chuc em tư tin hơn va co nhưng quyêt đinh sang suôt nhe!
Theo VNE
Choáng với người yêu đòi vào nhà nghỉ... "xếp hình" Anh bảo là muốn vào nhà nghỉ để "xếp hình" với tôi. Thực sự, tôi chưa bao giờ nghĩ anh lại có thể nói ra những lời nói thô thiển như vậy với bạn gái mình. Tôi và anh ấy yêu nhau từ khi còn học phổ thông. Chúng tôi học cùng lớp, lúc đó đối với tôi chỉ là tình yêu tuổi...