‘Đơn ly hôn em viết rồi, chỉ đợi anh kí thôi’
Chị cầm lá đơn ly hôn trên tay mà rơi nước mắt. Lần đầu tiên trong đời chị thấy đau khổ vì một quyết định
Rồi ngày mai đây, chị phải rời bỏ người đàn ông chị yêu thương nhất cuộc đời, chị phải rời bỏ gia đình này, nơi mà tình cảm mọi người dành cho chị rất nhiều, rất tốt với chị.
3 năm yêu nhau và sống với nhau suốt 2 năm, đến một ngày chị mới biết, chị không thể nào sinh con. Chị và anh đã cố gắng rất nhiều, chị cũng đã làm rất nhiều cách nhưng vì sức khỏe của chị, chị không thể nào sinh con được nữa. Chị đã thử nhiều lần nhưng không có kết quả tốt. Hết lần này đến lần khác thất bại, chị đã cảm thấy tuyệt vọng vô cùng.
2 năm sống với nhau, chị yêu thương anh hết mực. Với chị, anh là người chồng tuyệt vời nhất trên thế gian này. Anh chiều chị, quan tâm chị, chỉ cần là những nơi chị thích đi, anh cũng sẽ sắp xếp thời gian, kinh tế để đưa chị đi bằng được. Biết vợ áp lực chuyện sinh con, anh chưa một lần nhắc đến, cứ ở bên chị, âm thầm động viên chị có động lực sinh nở.
Cho đến một ngày, chị cảm thấy mọi sự cố gắng đều trở nên vô vọng, chị đã quyết định viết đơn ly hôn. Chị cầm trên tay tờ đơn ly hôn mà nước mắt tuôn rơi. Ông trời thật không công bằng, đã cướp mất của chị người đàn ông chị yêu thương nhất, nhưng nếu chị ích kỉ giữ anh lại, chị đâu thể sống như thế này mãi. Chị làm vậy thì có tội với anh, có tội với gia đình chồng, những người quá tốt với chị.
Video đang HOT
Chị làm vậy thì có tội với anh, có tội với gia đình chồng, những người quá tốt với chị. (ảnh minh họa)
Cuộc đời thật bất công, một người chồng tốt như thế, chị khó tìm được người thứ hai. Nhưng tại sao lại khiến chị ra nông nỗi này, không lẽ, ở đời, không ai sung sướng được đến cuối đời hay sao? Chị chỉ mong ước có được một đứa con, rồi vợ chồng, con cái sẽ yêu thương nhau đến trọn đời. Thế mà ông trời lại không cho chị toại nguyện. Gia đình chồng tốt, chưa một lần làm chị tổn thương, vậy nên, chị càng không thể sống thế này để níu kéo anh, làm anh cảm thấy thương hại chị.
Ra đi chính là cách giải quyết tốt nhất. Rồi chị và anh sẽ đi mỗi người một con đường. Anh sẽ có con, anh sẽ có một gia đình mới, có người vợ yêu thương anh. Người như anh thật xứng đáng có được hạnh phúc. Chị lẽ ra đã làm được điều đó cho anh nhưng không con cái là coi như không có sợi dây ràng buộc nào, cũng không thể xin con nuôi được. Như thế, sẽ vô cùng ích kỉ, vô cùng có lỗi với anh.
Chị quyết tâm ra đi. Đêm ấy, chị đã khóc rất nhiều vì quyết định này của mình. Đơn ly hôn viết sẵn, chị đứng trước mặt anh và nói &’đơn ly hôn em viết rồi, chỉ đợi anh kí thôi, và rồi chúng mình sẽ thành người xa lạ. Anh cứ lấy vợ mới, sinh con đẻ cái, em không trách cứ và không hận anh đâu, anh xứng đáng được như vậy’. Nhìn giọt nước mắt của chị, anh xót xa trong lòng. Chị hiểu, anh còn yêu chị nhưng cũng không còn cách nào nữa.
Chị đã dọn hết đồ đạc và bỏ về nhà mẹ đẻ. Tất nhiên, chị chỉ ở đó tạm một thời gian, cho mọi thứ lắng xuống, rồi chị sẽ tìm một nơi không có anh và cả những kí ức về anh. Chị sẽ xin con, có thể sẽ nuôi con một mình, vậy là quá đủ với chị. Người đàn bà bất hạnh như chị cũng sẽ được làm mẹ nhưng không phải là làm mẹ của con anh. Thôi thì, ông trời không thương chị thì chị tự thương lấy thân mình…
Theo Baobao/Eva
Bạn trai toàn để tôi chi trả các khoản đi chơi
Nhiều lần đi uống cà phê tôi trả tiền, có hôm đi xem phim với người bạn của cậu ấy tôi nghĩ cậu sẽ trả tiền nhưng không, lại là tôi trả.
Tôi 23 tuổi, có chồng và một con trai, chuyện về gia đình xin không bàn nhiều vì đã qua rồi. Gần đây tôi có quen vài người bạn, đa số nhỏ hơn một tuổi, đi cà phê tôi hay giành trả tiền vì lương cũng khá, còn mấy bạn chưa làm hoặc lương thấp, tuy nhiên cũng có lúc nhóm bạn đó trả (tôi trả phần nhiều). Tôi không tính toán, không nghĩ gì cả. Trong nhóm có một cậu theo đuổi tôi, cậu ấy đi ghe cá, đen đúa và hơi dơ một chút, lại ít nói và luôn là người trả tiền nếu tôi không trả.
Ảnh minh họa
Một ngày kia, lúc trả tiền tôi bị rơi ví, cậu bạn đó nhặt được và đem về tận nhà trả tôi. Tôi để ý bạn từ đó, nhưng nghĩ mình đã qua một lần đò nên khá dè dặt với bạn, bởi bạn là trai tân. Thế nhưng bạn đó nói sẽ cùng tôi vượt qua và chăm con với tôi nữa, nghe nói lương của bạn cũng tầm như tôi. Nếu chỉ như vậy thì quá tốt, các buổi cà phê vẫn như cũ, khi tôi trả, khi bạn trả (tuần đi chơi 6 buổi tôi trả 4 buổi). Nhưng lần hẹn riêng đầu tiên của hai đứa, cậu ấy nói chưa ứng lương được nên nhờ tôi mua vé. Tôi vui vẻ đồng ý vì chỉ 100 nghìn cũng không lớn, chủ yếu là tình cảm.
Những lần sau chúng tôi cũng chủ yếu đi cà phê với các bạn vì tôi ít có thời gian rảnh. Lần này tôi mượn xe của mẹ mới mua, cậu ấy chạy đụng vào xe khác, dù xót ruột nhưng tôi nói không sao cho anh đỡ ngại. Hai đứa đi sửa vì sợ mẹ la, tới khi thanh toán tôi nghĩ cậu ấy sẽ chia tiền cùng mình nhưng cậu lại ra ngoài trước để mình tôi trả. Tôi không hài lòng vì thấy cậu ấy không có trách nhiệm nhưng bản thân tôi cũng không nói ra. Qua hôm sau cà phê tôi cũng trả, hôm sau nữa cậu ấy rủ đi xem, tôi đi cùng chị và anh đi cùng một người bạn nữa, cứ nghĩ cậu sẽ trả tiền nhưng không, lại là tôi trả.
Trong lúc chờ chị tôi tới, chúng tôi vào quán uống nước, lúc tính tiền cậu ấy và bạn ra trước nhưng không hề trả, tôi ra đến cửa bị gọi lại thanh toán. Tôi quá bất ngờ nhưng nghĩ quán nhầm, hóa ra không phải. Tôi buồn quá, chẳng nhẽ mình không đáng để anh bỏ tiền ra mời mỗi lần đi chơi? Anh có gì khó khăn chăng? Liệu tôi chia tay có đúng? Mọi người ở ngoài sáng suốt xin cho tôi lời khu
Theo Van/Ngoisao
Tá hỏa vì bức hình vợ cố tình treo trên đầu giường để "trả thù" tôi Cô ấy còn phóng một bức to bức ảnh rồi treo trong phòng ngủ, thay cho tấm hình cưới hai vợ chồng. Tôi đang trải qua những ngày tháng khủng hoảng nhất đời mình. Không lẽ chỉ vì tội lỗi một phút say nắng mà tôi phải tra giá đắng chát như vậy? Tôi từng có một gia đình hạnh phúc. Vợ tôi...