Đơn ly hôn chưa ký
Bốn ngày rồi, mỗi tối mình đóng chặt cửa phòng, bấm khóa rồi mới kéo ngăn kéo bàn phấn ra, nhìn tờ đơn nằm trong đó.
Giấy trắng, mực xanh, dòng tiêu đề xé ngang lòng mình một vết cứa sâu đổ máu: Đơn ly hôn.
Anh đã đi từ hôm ấy, hôm vợ chồng mình cãi nhau. Chỗ ký tên dưới tờ đơn còn trống, bao lần mình cầm bút lên định ký sẵn vào một bên, rồi lại đặt bút xuống. Cái việc mình tuyên bố nhẹ như không hôm ấy, bây giờ sao mà khó. Bữa hôm qua, nước mắt chảy tràn gò má, con gái gõ cửa: “Mẹ ơi, cho con vô!”. Mình đóng vội ngăn kéo, mở cửa ôm con vào lòng. Con bé sáu tuổi ngờ vực nhìn sâu vào mắt mẹ: “Sao mẹ khóc? Mẹ nhớ ba à? Khi nào ba về? Mẹ điện thoại cho ba đi…”.
Ảnh minh họa
Tha thứ hay không? Chấm dứt hay không? Tình yêu thời sinh viên và cuộc hôn nhân tám năm của mình, hai đứa trẻ, căn nhà, hạnh phúc gói ghém bỗng chốc vỡ tan khi phát hiện cô ta trong điện thoại của anh. Anh bảo đó chỉ là một lần lỡ chân sa ngã. Chao ôi đàn ông sao mà dễ, như lúc nào cũng sẵn sàng nhắm mắt xuôi tay sa ngã vào hết chỗ này đến chỗ khác. Anh bảo vẫn còn thương mình, thương con, vẫn muốn xin mình tha thứ. Mình tự hỏi, mình liệu có còn là mình để mà tha thứ hay không, hay cả thân thể lẫn tâm hồn đã biến thành lưỡi gươm thù hận. Có lẽ khiếp hãi trước cơn điên giận của mình, anh đã xách vali đi, để lại một tờ sớ cầu xin, hối cải…
Video đang HOT
Vẫn muốn nghĩ: vì con, chỉ vì hai đứa trẻ, coi như cuộc đời mình đã chấm dứt, từ nay chỉ còn là cái xác không hồn trong ngôi nhà này mà thôi. Nhưng rồi lại nghĩ: phải chăng mình cũng trốn vào ý nghĩ đó, như bao người đàn bà khác? Phải chăng mình không dám một mình? Mình có thể sống như cái xác vậy được bao lâu? Mình có đáng làm một cái xác khô khi mới 34 tuổi? Chao ôi, cũng vì yêu, vì tin nên đổ vỡ này mới tan hoang tàn khốc vậy. Nghĩ đến lúc được quẳng vào con người phản bội kia tờ đơn này, ta rùng mình vì cảm giác được trả thù, thỏa mãn, nhưng trống không.
Tờ đơn nằm đó, trong ngăn kéo, thẳng thớm, rành mạch, rõ ràng, không như cõi lòng mình bao nhiêu sóng cồn bão táp. Ngày mai sẽ ký. Còn một ngày nữa cho đau đớn, cho cân nhắc, cho đay nghiến lặng thầm, và cho cả mầm mống mỏng manh của những ý nghĩ nào chưa biết rõ. Cuộc đời có những ngã ba không thấy được trước bao giờ, có một cái ngã ba như thế, trên tờ đơn chưa ký mà mình vừa đóng lại trong ngăn kéo bàn phấn đêm nay…
Theo VNE
Gái 19 có nên lấy chồng 55?
Anh ấy đã 55 tuổi còn em mới vừa tròn 19, liệu lấy anh ấy, em có hạnh phúc không?
Lúc này đây em thực sự cảm thấy rất băn khoăn và lo sợ. Em không biết mình nên quyết định như thế nào cho đúng với tình yêu của mình. Em còn quá trẻ, em rất yêu anh ấy nhưng lại sợ rằng sự chênh lệch quá lớn về tuổi tác khiến chúng em khó mà hạnh phúc được. Em mới 19 tuổi, liệu em có nên cưới người đàn ông mình yêu khi anh ấy đã 55 tuổi hay không?
Em đang là sinh viên năm thứ 2. Em quen anh ấy rất tình cờ. Em đi làm thêm bằng việc gia sư. Anh ấy là bác họ của cô bé mà em đang dạy thêm. Nhiều lần tới em gặp anh ấy ở nhà của người đã thuê em kèm cặp cho em bé đó. Mặc dù đã 55 tuổi nhưng nhìn anh ấy trẻ trung và phong độ lắm. Lúc đầu em không hề nghĩ anh lại nhiều tuổi tới như vậy. Một vài lần dạy thêm về muộn, anh ngỏ ý đưa em về để tránh nguy hiểm và em đồng ý. Chúng em quen và thân nhau từ đó.
Quen nhau hơn 3 tháng thì em và anh chính thức yêu nhau. Em cũng không hiểu vì sao mình lại có tình cảm với một người thậm chí còn nhiều tuổi hơn cả cha mình như vậy. Trước nay em cũng có rất nhiều người theo đuổi vì em cũng là một cô gái khá xinh xắn, ưa nhìn. Nhưng không hiểu vì sao em chẳng thể nào rung động với ai được cho tới khi gặp anh. Sự phong trần, từng trải và rất trân trọng phụ nữ của anh đã chinh phục được em một cách hoàn toàn. Em yêu anh ấy thật lòng mà không tính toán thiệt hơn điều gì.
Mặc dù hơn em hai mấy tuổi nhưng ở bên anh ấy em cảm thấy hạnh phúc vô cùng (Ảnh minh họa)
Anh ấy đã từng có một đời vợ và hai người con. Cả hai người con đều đã có gia đình và ổn định. Giờ anh đang sống một mình vì vợ anh đã mất từ lâu. Sự cô độc của anh càng khiến em yêu thương anh nhiều hơn. Em muốn được ở bên anh, chăm sóc cho anh mọi điều như một người vợ. Anh ấy là người rất giỏi trong việc kinh doanh. Có lẽ chính điểm này là điều khiến em cảm phục và yêu anh nhiều hơn.
Em biết đây là một mối tình trái với lẽ thường vì em và anh cách nhau nhiều tuổi quá. Nhưng con tim em không thể nào kìm nén nổi khi bên anh. Anh cũng rất yêu thương, chiều chuộng và lo lắng cho em mọi điều. Ở bên anh em cảm thấy an toàn chứ không phải như bên những người bạn bè đồng trang lứa khác. Em thích cảm giác an toàn và sự lãng mạn mà anh dành cho em. Em biết chúng em chênh lệch tuổi tác nhưng tình yêu là sự hòa nhịp của trái tim. Anh tuy có hơn em nhiều tuổi nhưng lại đồng điệu tâm hồn với em.
Chính vì yêu anh mà em đã trao cho anh sự trong trắng của mình. Em cảm thấy hạnh phúc và không hối tiếc gì về điều đó cả. Hiện giờ anh đang thuê cho em một căn hộ rất xinh xắn để em ở đó vì tình cảm của chúng em không tiện công khai nên anh thuê riêng ra như thế cho tiện. Em sống ở đó một mình và thi thoảng anh ghé qua thăm em, chúng em ở bên nhau như vợ chồng.
Em có nên cưới một người đáng tuổi cha mình? (Ảnh minh họa)
Từ ngày yêu nhau tới giờ chúng em chưa từng công khai việc này. Em không dám cho bạn bè, người thân biết vì sợ bố mẹ em sẽ sốc khi biết tin này. Em sợ lắm. Còn anh nói rằng anh không muốn làm khó cho em. Chừng nào em chưa sẵn sàng anh sẽ giấu kín chuyện này. Mỗi khi đi ra đường cùng nhau, nhìn em khoác tay anh tình cảm, người mới quen anh thường hỏi: "Con gái anh đây à, cháu xinh quá!" khiến cả em và anh đều buồn lắm.
Chúng em hòa hợp về mọi thứ. Kể cả chuyện tế nhị chốn phòng the em cũng cảm thấy rất hài lòng. Anh là một người đàn ông thực thụ trong mọi lĩnh vực. Chính anh là người đã dạy cho em mọi điều. Ở bên anh em thấy mình hạnh phúc vô cùng.
Anh đề nghị cưới nhưng em chưa biết thế nào. Em không dám nói chuyện này cho bố mẹ biết. Em sợ mọi người không chấp nhận. Liệu em và anh ấy có thể hạnh phúc được hay không? Anh ấy nói rằng nếu em sợ bố mẹ không đồng ý, anh ấy sẽ đưa đi nơi khác sống. Chúng em sẽ tổ chức đám cưới ở đó, trở thành vợ chồng rồi thì dù bố mẹ em có chấp nhận hay không cũng không còn quan trọng nữa. Sau này rồi gia đình em cũng phải đồng ý thôi.
Liệu em có nên bỏ nhà để đi theo anh ấy không? Em và anh ấy có thể hạnh phúc không ạ?
Theo VNE
Yêu anh em phải tàn nhẫn tới cùng Tình yêu của em đủ lớn để nhận sự đau khổ riêng mình. Hãy để đắng cay đó mình em đón nhận. Màn đêm nơi này chỉ có một màu đen đặc quánh, không ánh đèn, không tiếng còi xe cộ, không những quá xá tấp nập, mọi thứ đều tĩnh lặng đến lạ thường. Không gian miền núi yên ắng về đêm...