Đơn giản là “yêu lắm cơ”
Đừng ngại ngùng mà hãy mở rộng cánh cửa trái tim mình để đón nhận những yêu thương.
Một chút yêu một chút nhớ, một chút thương
Một chút quan tâm, một chút hờn
Một chút hạnh phúc, một chút đau
Một chút lãng mạn, một chút thân thương.
Dường như anh đang lạc vào một thế giới nào đó, tâm trí anh không còn được sự tỉnh táo nữa rồi. Anh cảm thấy đầu óc mình quay cuồng những suy nghĩ, lo toan.
Hương ơi! Anh muốn bày tỏ lòng cảm kích đến em nhiều lắm. Cảm ơn em vì đã dành một chút thời gian để lắng nghe những suy nghĩ tâm tư của anh, cảm ơn vì đã cùng anh bước qua một đoạn đường tuy ngắn ngủi nhưng thật ý nghĩa. Từ cái nhỏ nhặt như cọng rau em nhặt, những lúc nói chuyện với từng người trong gia đình em, những lúc vui đùa với bé Trang, đến khi một mình im lặng dưới góc me… anh sẽ nhớ và khắc ghi trong tim những kỉ niệm ấy – nó thật đẹp và ý nghĩa với anh. Em cũng vậy em nhé, giữ một chút gì đó trong góc trái tim mình được không.
Có thể thời gian vừa qua anh đã làm cho em cảm thấy vui cũng có thể anh đã làm cho em buồn phiền, làm em không vừa lòng vì điều nào đó… những cảm giác khó hiểu đó chính là kỉ niệm anh muốn để lại trong lòng em đấy Hương à. Hãy nhớ về nhau vì những điều nhỏ bé đó được không em. Anh phải rời xa nơi dấu yêu này rồi, em sẽ không bị anh làm phiền nữa. Anh rất muốn và ao ước được ở bên cạnh gia đình mình lắm, khao khát được cảm nhận sự hạnh phúc ấm áp của tình thương yêu. Ước ao cảm nhận sự phát triển của trẻ thơ, cảm nhận bé Trang từng ngày từng ngày lớn lên, từng citimet chiều cao tới sự dài ra của mái tóc… thích lắm cơ. Nhưng mà anh rất sợ rằng làm phiền đến em nhiều quá em lại ghét anh.
- Cẩm chướng tượng trưng cho tình bạn, sự chân thành thủy chung của nàng công chúa.
Video đang HOT
- Mười giờ tượng trưng cho sự khao khát tình yêu thương của cô gái mồ côi cha mẹ.
- Bồ công anh nói lên ý nghĩa của việc trân trọng những gì đang có, “đừng vội vàng chạy theo những ham muốn của cuộc sống để rồi phải hối tiếc như nàng bồ công anh”
Em cũng vậy em nhé, giữ một chút gì đó trong góc trái tim mình được không (Ảnh minh họa)
“Cây có Hoa, nhưng không giữ được Hoa. Hoa chỉ luôn vươn mình theo Gió. Gió lại khó nắm bắt, lại chỉ biết yêu những cuộc hành trình. Và khi cơn Gió qua rồi, Hoa mới biết: cội nguồn của mình là nhựa chảy trong máu của cây… “
Hai ta bắt đầu bằng một tình bạn tri kỉ sẵn sàng sánh vai như hoa cẩm chướng, khao khát yêu thương giống như sự khao khát của cô gái trong hoa mười giờ, một chút trân trọng để về sau không luyến tiếc như bồ công anh. Và giờ đây chúng ta sẽ kết thúc bằng tình yêu của hoa hồng em nhé, trọn vẹn cao cả vị tha sẵn sàng hi sinh bản thân mình cho nhau. Ắt hẳn em cũng không muốn im lặng để rồi đánh mất đi tình yêu của mình giống nàng bồ công anh đúng không? Và em cũng có muốn mình là một đóa hoa hồng luôn cao cả vị tha đúng không. Luôn yêu thương tất cả mọi người dù mọi người có đối xử tàn nhẫn với mình, sẵn sàng hi sinh để được tình yêu thương đúng không em.
Và em có chắc luôn giữ được nụ cười trên môi như những thời gian qua anh cảm nhận được không? Hay một lúc nào đó em sẽ cảm thấy buồn và cần một bờ vai để tựa vào. Cần một nơi để trút bỏ những dòng lệ buồn, em cần người sẵn sàng lắng nghe những tâm tư, cần người giúp em vượt qua được những nỗi buồn, và em cũng không muốn mình phải tự vượt qua mà không có sự giúp đỡ của ai đó. Có lẽ em cũng đã từng trải qua niềm khao khát đó phải không em, anh không đành lòng để em phải tự đứng lên đâu Hương à. Những lúc có tâm trạng hãy nhắn tin hoặc gọi cho anh em nhé, anh không dám chắc mình có thể làm em vui, không dám chắc mình có thể vò nát những nỗi buồn đó của em, không dám chắc có thể vứt hết nỗi buồn vào thùng rác để nụ cười được nở lại trên môi em… Nhưng Hương ơi! Anh có thể làm một điểm tựa, một động lực nhỏ để em vượt qua, anh có thể cho em mượn bờ vai để trút bỏ hết những nỗi niềm… anh có thể đứng bên em hàng giờ, lau những giọt nước mắt lăn trên má em để em có thể nguôi ngoai phần nào. Anh có thể bỏ hết tất cả để chạy đến bên cạnh cùng em vượt qua nỗi đau đó. Đừng ngại ngùng mà hãy mở rộng cánh cửa trái tim mình để đón nhận những yêu thương Hương nhé…
“Làm người yêu của anh SẮC HƯƠNG nhé”
Em, không hoàn hảo
Vì em sinh ra là để yêu và được yêu
Anh:
Chỉ thấy một mình em.
Chỉ có một mình em.
Chỉ biết một mình em.
Chỉ nhớ một mình em.
Chỉ yêu thương một mình em
Bởi vì, em, là người anh yêu
Anh sẽ mãi đợi câu trả lời của em…
Theo VNE
Vợ "lâu năm"
Vợ "lâu năm" là cách nói vui của những người đàn ông, ám chỉ vợ mình "tuy chưa già nhưng không còn trẻ nữa". Vợ "lâu năm" hiểu chồng cặn kẽ đến từng chân tơ kẽ tóc, nên rất dễ "bắt bài" .
Anh bạn thân tôi đưa mắt về phía chị nhà đang thoăn thoắt đôi tay lấy hàng cho khách, bảo: "Bà vợ "lâu năm" của tôi có tật nói nhiều. Trong nhà, chồng con làm gì đều không qua mặt cô ấy, nhưng phải công nhận vợ tôi quán xuyến gia đình tài tình lắm. Vợ vén khéo, đảm đang, lèo lái con thuyền gia đình chạy đúng hướng, dù đôi khi sự chủ quan của vợ cũng làm tôi bực mình". Anh thẳng thừng tổng kết về người vợ của mình một cách hồn nhiên, chân thành, và không giấu nổi vẻ tự hào.
Sống với nhau gần 20 năm, cô ấy không còn giữ ý tứ với chồng, thậm chí trở nên xuề xòa, bỗ bã, cũng chỉ vì phải đối mặt trước những bộn bề lo toan của cuộc sống. Phụ nữ thường hay càm ràm, nói nhiều, có lẽ vì họ bận rộn việc nhà, chồng con, tiếp xúc với những điều dễ bực mình, nên "ưa" nói, mà đôi khi chẳng quan tâm tới việc mình nói chồng con có chịu lắng nghe, có tiếp thu hay không. Nói để dạy con, bảo chồng, nói để nhắc nhở, để nhớ, nên xét cho cùng cũng vì yêu chồng thương con, lo lắng cho cuộc sống gia đình, nên sự nói nhiêu ấy cũng cần được thông cảm.
Bạn tôi khéo léo hãm tật nói nhiều của vợ bằng cách này cách nọ, thay vì bực mình, đôi co. Có hôm anh nhậu về khuya. Biết lỗi, anh im lặng đóng cửa, rồi tìm cách... đánh bài chuồn, vào ngủ với con trai, cốt chỉ để trốn bị vợ "thuyết". Vợ anh nói nhiều, nhưng lại ít để bụng. Nói để giải tỏa sự bực bội, nói để mong chồng con rút kinh nghiệm, nói cho đã nư rồi thôi. Nghĩ vậy, nên anh chẳng chấp. Biết anh xởi lởi, tôi đùa: "Có khi nào anh thấy nhàm vì bà vợ của anh có phần "cũ kỹ" không?". Anh bảo: "Cũ" hay mới cũng chỉ vì chuyện cơm áo gạo tiền. Những lúc lo toan, bận bịu, trông cô ấy cứ "mòn" dần; lúc thư thái, rảnh rang, cô ấy cũng biết làm mới mình".
Thiên chức làm vợ, với biết bao niềm vui, nỗi buồn, sự "thâm niên" ấy khiến vợ anh sống thật, bày tỏ một cách rõ ràng nhất, mà đôi khi sự thật dễ gây nhàm chán, mếch lòng. Dù vậy, vợ "lâu năm" của anh luôn có một thế mạnh nhất định bởi những gì cô ấy tạo ra cho gia đình. Vợ chồng sống với nhau lâu bền, con cái lớn khôn, thành đạt, là tài sản, là thành quả của những năm tháng vất vả nuôi con, vượt qua sóng gió gia đình, cùng nhau xây dựng mái ấm hạnh phúc. Dân gian có câu "gừng càng già càng cay". Thật chính xác.
Theo Dantri
Em cũng muốn quay lại ngày xưa Sau khi kết hôn em chẳng còn xinh đẹp, dịu dàng, nhỏ nhẹ... giống ngày xưa. Thượng đế sinh ra người phụ nữ mỏng manh với cái tên "phái yếu" là để cho những người đàn ông có cơ hội được thể hiện vai trò của "phái mạnh", có cơ hội được che chở và bảo vệ cho mình. Ấy vậy mà rất...