“Đơn giản là chồng đã chán vợ rồi!”
“Vợ chẳng làm gì sai? Đơn giản là chồng đã chán vợ rồi”. Chẳng cần giấu giếm thêm, anh lạnh nhạt đuổi mẹ con Quyên ra khỏi nhà với lý do “hết tình thì hết tiền”. Thêm vào đó, nhà này là của bố mẹ anh.
Từ trước đến giờ, Quyên luôn tự nhủ: “ Chỉ cần mình ngoan ngoãn, nghe lời chồng, đảm đang công việc, tề gia nội trợ, chăm con khéo, chồng sẽ thương yêu, sống có trách nhiệm hơn“.
Thế nhưng, chị suy sụp hoàn toàn khi biết tin anh Huấn phản bội mình. Chị trống trải, cô đơn, thất vọng với cái gọi là tình yêu mà anh dành cho chị. Nhớ ngày nào, anh thề sống thề chết đòi gia đình phải cưới chị bằng được. Vậy mà giờ đây…
Nhà anh thuộc diện khá giả ở thị trấn, trong khi chị sinh ra ở vùng “chó ăn đá, gà ăn sỏi”. Có lẽ Quyên xinh đẹp lại ngọt ngào, là đối tượng của nhiều chàng trai, trong đó có Huấn nên ngay từ lần đầu gặp gỡ, trái tim anh đã thổn thức loạn nhịp vì chị.
Ngày ra mắt, bố mẹ anh không mấy thiện cảm với Quyên vì gốc gác, quê quán của chị khác biệt. Nhưng vì con trai, họ đành chấp nhận để hai người đến với nhau.
Nếu được tự nhận, có lẽ chị thấy mình là người đàn bà hạnh phúc nhất thế giới vỏn vẹn trong 3 tuần đầu tiên sau khi làm vợ Huấn. Còn sau đó, hai vợ chồng chị sống riêng trong một căn hộ được bố mẹ chồng mua cho ngay giữa trung tâm thủ đô. Ngày ngày đúng giờ tan sở, chị lại chạy vội chạy vàng đi chợ, nấu cơm, giặt giũ, quét dọn nhà cửa rồi mòn mỏi chờ chồng về ăn cơm.
Nhiều người bạn của chị thắc mắc: “ Tại sao Quyên làm trong một công ty nước ngoài mà về sớm hơn cả cái lão làm công ăn lương trong nhà nước nhỉ?“. Chị lại cười xòa: “ Ôi đàn ông mà, họ có tới cả trăm công nghìn việc ấy chứ!”.
Trăm công nghìn việc của chồng chị chính là bia bọt, chém gió, chơi tenis, bơi lội… Chị biết và chị tôn trọng chồng. Đêm nào chị cũng chờ chồng. Sớm thì 11 giờ anh về, muộn thì có khi tới 2 giờ sáng.
Càng ngày, chị càng thấy mình cô đơn, vò võ trong căn nhà 70m2 này. Đôi lần, chị lại gợi ý chồng cho chị đi cùng tới những nơi anh tới. Nhưng anh lại gạt đi: “ Đàn bà thì biết gì. Không phải vợ định quản chồng đấy chứ?“.
Video đang HOT
Đã có giai đoạn chị suy sụp hoàn toàn khi biết tin anh Huấn phản bội mình (Ảnh minh họa).
Chị chấp nhận, bởi ngay từ khi đồng ý yêu và cưới anh, chị đã nhận ra anh là một con ngựa bất kham. Anh đã thích gì, sẽ làm cho bằng được. Và ngược lại, nếu cố giữ anh, anh sẵn sàng tung hê hết. Càng ngày, chị càng nằm lòng câu nói của chồng: “ Chỉ cần vợ ngoan, chồng sẽ tốt lại“.
Từ khi Quyên có thai, anh ít về nhà hơn. Có lúc 2, 3 hôm anh vẫn chưa về. Gọi điện thì lúc anh bảo đang đi công tác, lúc ở Vũng Tàu, lúc trên Tuyên Quang.
Cô bạn thân bảo chị: “ Chồng Quyên có vấn đề rồi”. Chị lại cười xòa: “Bà không hiểu gì về anh ấy thì đừng nên nói gì. Vợ chồng tôi mới lấy nhau được vài tháng, anh ấy yêu tôi lắm“.
Đã có lúc chị thấy sức chịu đựng của chị thật phi thường. Bụng mang dạ chửa mà lầm lũi đi làm rồi về nhà một mình chờ đợi. Chị chờ thôi chứ không dám gọi, gọi chắc chắn sẽ bị anh mắng cho “cái tội gọi nhiều”.
Chị vui sướng như bắt được vàng khi có lần anh về sớm và dẫn theo một đám bạn về nhà dùng cơm. Chị lại nai lưng ra làm đồ ăn rồi dọn dẹp chẳng khác nào ôsin. Có chị đồng nghiệp của anh Huấn ái ngại vào giúp Quyên một tay nhưng anh lại sĩ diện bảo: “Em cứ để cho nó làm một thể, đụng vào bẩn tay”.
Trái tim Quyên như có ai bóp nghẹt. Chị tủi thân lắm, quay nhanh đi vào bếp giấu những giọt nước mắt lăn dài.
Người ngoài nhìn vào, chẳng phải kể họ cũng sẽ thấy đấy là một gia đình bất thường. Vợ chồng gì mà mỗi người một nơi. Chồng đi tối ngày, vợ lúc nào cũng tha thẩn như cái bóng trong nhà, hết đứng dậy ngồi xuống lại chạy ra ngõ chờ đợi, trong tay lăm lăm cái điện thoại. Mọi thứ dần trôi qua với sức chịu đựng, tính kiên nhẫn của Quyên.
Những tưởng sau khi bé Bi chào đời thì anh sẽ yêu mẹ con chị hơn. Thế nhưng tần suất đi chơi của anh lại càng tăng lên.
Một mình chị vất vả chăm con, giặt giũ, quét dọn và… chờ chồng. Nhưng chị chỉ nhận được ánh mắt khó chịu của anh. Nhìn thấy vợ, anh chẳng buồn chào hỏi, lặng lẳng ôm máy tính sang phòng bên chat chit cả đêm.
Chị mà có sang mở cửa phòng, anh sẽ gắt um lên: “ Trông con đi chứ, còn mò sang đây làm gì?“.
Tính ra “chuyện ấy” của vợ chồng chị có vấn đề thật. Từ khi cưới tới khi sinh con xong, số lần yêu đếm trên đầu ngón tay. Chị cảm thấy vợ chồng chị lệch pha nhau rõ rệt. Chị muốn có điều gì đó êm ái, nhẹ nhàng còn anh muốn dữ dội, đôi khi thô lỗ. Có lẽ vì không gặp nhau tại cùng một điểm nên vợ chồng lại càng xa nhau hơn chăng, chị nghĩ vậy?
Một ngày, chị đứng tim khi nhìn thấy chồng mình đang tay trong tay với một người đàn bà khác ngoài đường. Họ đang đi vào một khách sạn ở phố cổ. Người đó chẳng phải ai xa lạ, đó chính là cô gái đã định giúp chị rửa bát mới đây.
Lúc này, sức chịu đựng của chị dường như đã chạm ngưỡng. Chị không muốn buông xuôi, nhưng chị muốn rõ ràng và níu kéo anh.
“ Tại sao anh nỡ đối xử với mẹ con em như thế? Em đã làm gì sai?” – Chị thổn thức.
“ Vợ chẳng làm gì sai? Đơn giản là chồng đã chán vợ rồi“. Chẳng cần giấu giếm thêm, anh lạnh nhạt đuổi mẹ con chị ra khỏi nhà với lý do “ hết tình thì hết tiền“. Thêm vào đó, nhà này là của bố mẹ anh.
Tay bế con, tay cầm túi lôi thôi lếch thếch bước đi, chị ước giá như chị chưa có con, chắc chắn chị sẽ đi xa lắm. Chị muốn để cơn mưa ngoài trời gột rửa hết những ê chề đang ngập tràn trong chị. Nhưng nếu dầm mưa như vậy, Bi nhà chị sẽ ốm mất.
Gạt nước mắt, chị thuê một phòng trọ ở ngoại thành ở tạm. Nghĩ lại, chị thấy mình may mắn, ngoài đứa con bé bỏng, chị vẫn còn công việc, bạn bè.
Dần dần, Bi cứng cáp hơn. Nhờ trời thương bé khỏe, chị gửi đi học, công việc của chị càng ngày càng thuận lợi. Chị tính sẽ không “dây dưa” với đàn ông nữa, Huấn đã là một bài học quá đủ với chị.
Nhưng sau khi gặp Long, một chàng trai cùng công ty, chị nghĩ khác. Long đã khiến trái tim chị rộn ràng trở lại. Điều tuyệt vời nhất là anh rất yêu Bi, Bi cũng rất quý anh. Cuộc sống của chị dường như bước sang một trang mới, hoàn toàn vui vẻ, đầy ắp tiếng cười.
Ngày Long ngỏ lời với chị cũng là ngày Huấn đột nhiên quay lại, van xin chị tha thứ. Nghe anh đổ tội cho người thứ 3, nghe tiếng anh khóc nức nở, chị chẳng còn thấy đau đớn, xót xa như trước đây.
“ Đơn giản, vợ đã chán chồng rồi!” – Nói xong, chị từ biệt anh để hòa vào dòng người tấp nập.
Theo Ngoisao
"Ngu dại mới tin vào lời của trai có vợ!"
Một người bạn có khuyên em nên chia tay anh vì cho rằng có "Ngu dại mới tin vào lời của trai có vợ!". Em buồn lắm nên muốn xin chị 1 lời khuyên vào lúc này.
Em đang rất bối rối chuyện tình cảm của mình. Năm nay em 23 tuổi, còn anh 34 tuổi, anh đã có vợ và 2 con. Em và anh quen nhau trong một dịp tình cờ.
Ngày em đến với anh, em không hề biết anh đã có gia đình. Anh là người Bắc, nhưng vì hoàn cảnh và sức ép gia đình nên anh phải rời quê vào Nam lập nghiệp. Anh bảo với em, cuộc hôn nhân của anh không có tình yêu. Đứa con thứ 2 ra đời trong 1 lần anh say xỉn chứ không phải anh không tự chủ bản thân mình.
Anh và vợ đã ly thân nhau hơn một năm nay, chuyện gần gũi vợ chồng là tuyệt nhiên không hề có. Anh nói như đinh đóng cột như vậy với em. Thực tế, anh làm việc liên tục và rất ít khi về nhà.
Thực ra, trước đây em không hề biết chuyện anh đã có gia đình. Em tình cờ phát hiện ra điều này qua câu chuyện của một người bạn của anh. Em phải thẳng thắn hỏi thì anh mới bảo định khi nào tình cảm của cả hai người đủ lớn thì anh sẽ cho em biết.
Từ lúc em quen anh, chuyện gì anh cũng tâm sự cho em nghe, về công việc, bạn bè... Chỉ duy nhất chuyện gia đình là anh không khi nào đả động đến. Em hỏi thì anh gạt đi và nói: "Chẳng có gì đáng kể".
Em thấy anh đúng là tình yêu đích thực của đời mình, nhưng thật không may em là người đến sau... (Ảnh minh họa).
Mỗi lần anh về thăm con, chúng em ít gặp nhau. Những khi ấy, anh rất hay gọi điện hỏi thăm em.
Chị à, em rất lo lắng, em không biết có nên tiếp tục theo đuổi chuyện này hay em sẽ tìm cho mình một ngả rẽ khác. Khi em vặn vẹo anh về chuyện tương lai của hai đứa sẽ ra sao, liệu sẽ đi về đâu..., anh lại trấn an em bằng cách bảo em nên tập trung học tập, làm việc thật tốt.
Đến khi đó, những điều tốt đẹp nhất anh sẽ dành cho em vì anh đã có dự định sẵn rồi nhưng anh sẽ không nói trước. Thật sự mà nói anh lo lắng, yêu thương em. Mỗi khi bên anh, em vô cùng hạnh phúc.
Tuy vậy, em vẫn lo vì không biết cuộc hôn nhân của anh có bất hạnh như lời anh đã nói hay không? Hay em là một nạn nhân của sự đùa giỡn của anh. Liệu có ngày anh sẽ bỏ rơi em và trở về bên gia đình ấy?
Câu chuyện kinh điển của những người đàn ông là hôn nhân không hạnh phúc. Liệu đó có phải là cái bẫy anh giăng ra cho em?
Em cũng lo sợ em còn quá trẻ để đánh đổi cuộc đời mình vào chuyện tình ngang trái này. Một người bạn có khuyên em nên chia tay anh vì cho rằng có "Ngu dại mới tin vào lời của trai có vợ!". Em buồn lắm, em xin chị 1 lời khuyên vào lúc này.
Trả lời:
Em yêu quý,
Chắc hẳn khi viết thư cho chị, em đã mường tượng ra được phần nào tương lai mịt mù của mình khi yêu một người đàn ông có vợ rồi phải không?
Cũng phải nói rằng, không phải bất cứ ai yêu người có vợ đều gặp bất hạnh, nhưng với điều kiện người đàn ông kia hoàn toàn tự do. Còn người đàn ông của em có nhiều vấn đề không ổn.
Cái không ổn thứ nhất đó là khi yêu em, anh ta hoàn toàn im lặng, giấu giếm việc bản thân đã có gia đình, có vợ, có con. Nếu như em không tình cờ biết, không hỏi, chị nghĩ sẽ còn rất lâu anh ta mới cho em biết điều này hoặc có thể anh ta sẽ chẳng đề cập tới.
Cái không ổn thứ hai đó là anh ta quá ích kỷ. Em còn quá trẻ vậy mà anh ấy trói buộc em bằng những lời hứa suông: "Anh đã có kế hoạch cho tương lai nhưng còn bí mật"...
Điều không ổn thứ ba là anh ấy không có trách nhiệm. Em mới chỉ nghe 1 chiều từ phía anh ta rằng gia đình anh không hạnh phúc, không có tình yêu, và rằng đứa con của anh ấy là kết quả của lần say xỉn...
Nhưng ai có thể kiểm chứng được điều này ngoài anh ta và gia đình đó. Hay đó chỉ là những lời nói giả dối, đầu môi chót lưỡi khiến tâm hồn ngây thơ của cô gái trẻ là em rung lên vì xúc động?
M. M ạ, có rất nhiều người con gái mới lớn gặp hoàn cảnh như em. Họ đang yêu phải người có vợ và họ cho rằng người đàn ông kia là một nửa đích thực của đời mình. Họ tin, chỉ cần người đó yêu mình, mình yêu người ta, thế là quá đủ. Tình yêu có thể chiến thắng tất cả, chỉ cần hai người đồng lòng.
Nhưng em khôn ngoan hơn, lý trí của em có sự hoài nghi về người đàn ông đó. Đúng như em nghĩ, có thể đó là cái bẫy mà anh ấy giăng ra để lợi cho mình, về nhà có vợ, ra ngoài có em.
Nhiều người đàn ông có vợ mong muốn có thêm những mối tình khác. Nhưng mối tình ấy trời không biết, đất không hay, chỉ có hai người biết. Anh ta muốn em là của anh ta, vì thế luôn dụ dỗ em bằng những lời mật ngọt, hứa suông.
Và cũng rất dễ hiểu, em là một cô gái trẻ trung, xinh đẹp, dễ bị choáng ngợp trong tình yêu ấy và bị sa ngã vào vòng tay những kẻ giàu kinh nghiệm.
Đó là chưa kể đến việc anh ta còn có gia đình, con nhỏ. Dù vô tình hay cố ý, em đang làm ảnh hưởng tới hạnh phúc của một gia đình. Suy cho cùng, mối quan hệ với người đã có vợ con là trái đạo lý, là điều không nên và cuối cùng bản thân em chính là người chịu thiệt hơn cả.
Nghe lời chị, em hãy tỉnh táo, xác định lại tình cảm của bản thân mình. Em là một cô gái chưa chồng, em hoàn toàn có thể tìm được người xứng đáng, phù hợp và trở thành chỗ dựa cho riêng mình.
Em hãy cố gắng đứng dậy, lắng nghe người bạn thân của mình chia sẻ và chấm dứt mối tình mù quáng này. Không nên ngu dại tin vào lời trai có vợ em ạ.
An tâm lên em nhé! Chúc em có quyết định sáng suốt!
Theo Ngoisao
Đau đầu vì bạn gái lăng nhăng Chúng em sắp cưới vậy mà cô ấy vẫn cứ yêu người khác. Cô ấy nói không dứt được. Em đang rất buồn vì tình yêu của mình đang trở thành cuộc tình tay ba do bạn gái em không dứt khoát với một người nữa. Mong mọi người tư vấn cho em! Em năm nay 29 tuổi, quen cô ấy được hơn...