Đòn ghen cuối cùng của vợ khi chồng định cưới nhân tình
Chúng tôi có cuộc tình hoàn hảo từ khi gặp, yêu rồi về chung sống bên nhau với tư cách vợ chồng. Mọi chuyện chỉ thay đổi kể từ ngày anh ấy được thăng cấp, trở thành trưởng một chi nhánh bộ phận ở thành phố khác.
Ảnh minh họa
Từ khi được đề bạt vào vai trò mới, anh ấy bắt đầu phải đi công tác rất nhiều. Lâu lâu anh ấy mới về nhà, khi về cũng không dành nhiều thời gian cho gia đình vì vẫn còn có việc phải đến công ty mẹ.
Một năm trôi qua, tôi ngày càng bực bội vì cảm giác bị bỏ rơi, một mình cáng đáng gia đình. Tôi phải thừa nhận, ngay cả khi chồng đã về nhà, trong tôi vẫn thấy rất oán trách, giận dỗi.
Thế rồi chồng tôi ngay cả khi ở nhà, cũng bắt đầu dành rất nhiều thời gian bên máy tính. Anh ấy nói có nhiều việc phải làm, nhưng tôi biết mọi việc đã đi xa hơn thế. Chỉ có điều, tôi không ngờ nó lại đi xa, quá xa đến thế.
Một đêm chồng tôi ngủ gục bên bàn, máy tính vẫn còn mở. Tôi lại gần định gập máy lại cho anh ấy, nhưng mắt đã nhìn thấy những điều không nên thấy, và tim thì quặn đau trước dòng tin nhắn: “Yêu anh, mau về nhà với em nhé, xxx”.
Khoảnh khắc đó tôi biết cuộc hôn nhân của mình như vậy là đã kết thúc rồi. Tôi kéo để đọc qua một lượt những gì chồng tôi đã nói với người đàn bà bí ẩn đó. Điều tôi biết được, khiến tôi càng thêm sốc. Chồng tôi, anh ấy không chỉ đang n.goại t.ình, mà còn là đang chung sống với một người phụ nữ ở thành phố nơi anh đến làm việc. Tôi không biết mối quan hệ của họ đã được bao nhiêu lâu dù chồng tôi mới chuyển công tác có 1 năm, nhưng một điều chắc chắn là, họ đang có ý định đính hôn để tính chuyện lâu dài.
Video đang HOT
Điều tôi không thể hiểu nổi là tại sao chồng tôi lại làm vậy, dù anh ấy vẫn đang có một gia đình hạnh phúc. Thay vì đau khổ, tôi quyết định mình phải hành động.
Để có thể trả thù, tôi cần một cái đầu lạnh. Lúc đầu tôi định đến gặp cô ta và nói rõ về việc chồng tôi đã có gia đình ở nhà, nhưng làm vậy thì đơn giản quá. Tôi muốn anh ta phải thật đau, giống như cảm giác của tôi bây giờ.
Cho nên thay vì để lộ ra mình đã biết về mối quan hệ bất chính này, tôi chọn cách im lặng, chờ đợi 1 tuần sau, chồng lại “đi công tác”, tôi bắt đầu hành động.
Tôi liên hệ với công ty bất động sản để bán nhà. Ngôi nhà mang tên tôi nên việc bán không gặp mấy khó khăn. Trời thương nên mọi thứ đều thuận lợi, sau chưa đầy 1 tháng, tôi đã có t.iền bán nhà trong tài khoản mà chồng không hề hay biết. Tôi để một nửa vào tài khoản tiết kiệm bí mật, nửa còn lại để vào tài khoản chung của hai vợ chồng. Sau đó lên đường đi du lịch cùng bạn bè, nghỉ ngơi và tận hưởng cuộc sống ở resort xa hoa.
Cứ hình dung cảnh chồng quay về và ngỡ ngàng vì nhà đã bị bán vào tay chủ khác, tôi hả hê vô cùng. Họ có đầy đủ giấy tờ hợp pháp chứng minh họ là chủ mới của ngôi nhà. Ông chồng phụ bạc của tôi có thể làm gì được?
Tôi kể câu chuyện của mình không phải vì cảm thấy tự hào bởi những điều tôi đã làm, nhưng chị em phụ nữ ạ, các bạn hãy hiểu rằng chúng ta có sức mạnh, ngay cả khi người đàn ông chúng ta từng yêu hơn cả bản thân mình có kéo chúng ta xuống tận cùng, đối xử với ta như tấm giẻ chùi chân, đừng sợ hãi hoang mang, trong tay chúng ta là sức mạnh. Bản thân có thể tự thay đổi mọi chuyện, sao phải ép mình cay đắng chung sống với một kẻ dối gian, miệng lưỡi còn giảo hoạt hơn loài rắn?
Theo Dantri
Chồng và cô bạn thân nhất đã ngang nhiên phản bội tôi
Tôi giật mình trước tiếng động lạ sung sướng trong phòng ngủ khi vừa bước vào nhà. Định quay ra về nhưng chợt có tiếng tán tỉnh quen thuộc như chồng mình.
Cảnh tượng cô bạn thân nhất đang vui đùa với chồng mình không mảnh vải che thân. Tôi không oán trách chồng vì anh chỉ là một gã đàn ông trăng hoa. Tôi không oán trách cô bạn thân - người thứ ba, kẻ đã ngang nhiên xông vào gia đình tôi, cướp chồng tôi. Bởi từ cô ấy, tôi đã học được một bài học đắt giá. Tôi chỉ trách bản thân sao có mắt như mù, đối đãi thật lòng với họ, để cuối cùng bị phản bội đ.au đ.ớn.
Tôi gặp và yêu chồng ngay ngày đều tiên đi làm ở một công ty vật liệu xây dựng. Tôi làm kế toán còn anh phụ trách chiến lược. Ban đầu chỉ là để ý đến nhau, rồi dần dần làm quen trò chuyện và hẹn hò. Bất kể mỗi lần hẹn nào, trở về tôi đều kể cho bạn thân nghe. Cô ấy cũng luôn động viên, chia sẻ với tôi những niềm vui trong cuộc sống. Tôi và chồng đến được với nhau, một phần cũng là do cô ấy tác động.
Những lời khen của cô bạn thân thiết nhất càng khiến tôi cảm thấy anh xứng đáng để lấy làm chồng. Hai người họ cũng có vài lần gặp nhau. Lúc đó tôi và cô ấy vẫn ở cùng nhau. Mới đầu, anh đều gọi điện hỏi xem tôi có nhà không rồi mới tới. Về sau, anh cứ tự động đến ngồi chờ tôi. Tôi chưa từng nghi ngờ họ có tình ý gì với nhau bởi anh không hề nói chuyện với tôi về cô ấy. Còn cô ấy cũng chưa bao giờ tò mò về anh ngoài việc khen anh chu đáo, tỉ mỉ, biết quan tâm tới người khác.
Sau một năm yêu và tìm hiểu chúng tôi quyết định tiến đến hôn nhân. Sau ngày anh đưa tôi về ra mắt, chúng tôi đã dọn về sống chung với nhau. Lúc này, cô bạn thân của tôi vẫn một mình. Tôi khuyên cô ấy cởi mở lòng mà tìm đối tượng yêu đương đỡ buồn chán t.uổi xuân. Cô ấy chỉ cười nói bảo chưa gặp được người đàn ông khiến trái tim rung động. Vậy nên thỉnh thoảng tôi vẫn rủ cô ấy đi chơi, đi ăn uống... Chồng tôi biết chuyện cũng rất tán thành. Anh còn bảo tôi mời cô ấy sang nhà ăn cơm cùng nên cuối tuần nào tôi cũng gọi cô ấy đến.
Cô ấy thường nói rất ngưỡng mộ tôi có một người chồng như thế. Cảm thấy hạnh phúc giùm tôi. Tôi thực sự hạnh phúc khi có chồng yêu thương mình và cô bạn thân thiết luôn ở bên mình như thế. Niềm vui sướng nhân lên gấp đôi khi 4 tháng sau đám cưới, tôi có bầu.
Cũng từ khi đó, cô bạn thân thường xuyên xuất hiện trong nhà tôi. Khi thì mua cho tôi đồ ăn này nọ, lúc sắm cho đứa con trong bụng của tôi vài đồ dùng. Cô ấy tâm sự muốn nhận con tôi làm con nuôi. Tôi cũng vô tư đồng ý. Những khi cô ấy đến, chồng tôi vẫn tỏ ra bình thường. Thi thoảng anh cũng ra ngồi nói chuyện với chúng tôi rất vui vẻ thoải mái.
Đến tháng thứ 8 sắp sinh thì tôi phải kiêng chuyện sinh hoạt vợ chồng vì bụng tôi đã khá to và nặng nề. Ban đêm tôi mất ngủ vì bụng bầu ì ạch, thường đổi tư thế. Nhiều lần thấy chồng mơ màng mắt vẫn nhắm mà đưa tay xoa bóp chân cho tôi (vì tôi hay bị chuột rút), khiến tôi rất cảm động.
Có ngờ đâu, anh lại v.ụng t.rộm với chính bạn thân của tôi sau lưng tôi. Tôi vẫn cố đi làm và dự là đi hết hôm nay để bàn giao và chào mọi người để chuẩn bị đi sinh nở bởi giờ nặng nề khó đi lại quá, tôi xin nghỉ luôn. Chỉ hơn 2 tiếng buổi sáng tôi đã thu xếp gọn gàng giấy tờ và báo cáo lại với chị trưởng phòng. Sau đó tôi lên phòng kế hoạch, định bảo chồng rằng tôi xin nghỉ trước nhờ anh chở về. Nhưng được tin chồng tôi đi ra ngoài từ nửa tiếng trước rồi nên tôi đành bắt taxi về.
Lúc lấy xe ra về, chợt nhớ đến chuyện hôm qua cô bạn bảo là mua tặng cho con đôi giày mà chưa mang qua được. Cô ấy bảo tôi lúc nào tiện thì cứ rẽ qua mà lấy. Nên tôi bảo tài xế quay xe về nhà trọ của cô ấy lấy (Tôi vẫn còn giữ chìa khóa phòng trọ đó, vì hồi trước ở cùng sau thì vẫn thỉnh thoảng đến chơi).
Vẫn như mọi khi, tôi có chìa khoá cừa và tự mở vào nhà. Vừa vào phòng khách, tôi đã nghe thấy tiếng rên của bạn thân thoát ra từ phòng ngủ hé mở. Tôi ngượng ngùng nghĩ mình đến không đúng lúc chút nào. Đang định âm thầm rút lui thì tôi nghe thấy những lời tán tỉnh của ai đó giống hệt giọng của chồng tôi. Tôi rụng rời tay chân, thầm cầu mong mình nghe lầm. Nhưng tò mò, bước chân tôi cứ tiến về phía trước. Khi nhìn rõ hai con người không mảnh vải trên giường, tôi ngã ngồi xuống đất.
Cú ngã này khiến tôi sinh trước dự kiến một tuần, may mắn là con gái tôi hoàn toàn khỏe mạnh. Nhưng từ lúc sinh xong, tôi khóc như mưa và cấm hai kẻ phản bội đó bước vào phòng bệnh của tôi. Một tuần tôi ở viện, chỉ mình mẹ đẻ và mẹ chồng tôi trông nom.
Về nhà đúng 1 tuần, tôi đã xin phép cho con về nhà mẹ đẻ. Mẹ chồng không phản đối. Không chịu nổi ấm ức trong lòng, tôi phải kể hết với mẹ đẻ những chuyện xảy ra ngày hôm đó. Mẹ tôi là người luôn có ý nhường nhịn nên bảo tôi cố nhẫn nhịn cho con gái có bố có mẹ. Nếu chồng biết sai thì tha thứ cho anh ta. Nhưng tôi làm sao có thể tha thứ được. Hai người họ đã giáng cho tôi một cái tát đ.au đ.ớn. Cả hai đều là người tôi vô cùng tin tưởng và yêu quý, cuối cùng lại phản bội tôi một cách trắng trợn đến vậy.
Chồng tôi cũng nhiều lần sang nhà và muốn gặp vợ con để nói chuyện, nhưng đã bị bố tôi chặn và đuổi ngay ngoài cổng. Cả cô bạn thân cũng khóc lóc xin tôi tha thứ, tôi đều không gặp.
Đến nay con gái đã 3 tháng, tôi vẫn chưa cho anh gặp con và cũng chưa gặp lại anh. Anh gọi điện xin được gặp tôi, nhưng tôi quả quyết không gặp và nói rằng anh không xứng đáng làm cha, tôi sẽ khai sinh cho con mà không có tên anh. Anh bảo anh hối hận lắm rồi, mong tôi cho anh cơ hội chuộc lỗi. Nhưng tôi không còn tin tưởng nữa.
Tôi cũng thông báo với cô bạn thân là chẳng còn gì để gặp nhau nữa. và tôi không muốn gặp mặt kẻ phá hoại mọi thứ hạnh phúc mà tôi đang có. Chẳng biết tôi làm như vậy có đúng không? nhưng thực sự tôi không thể tha thứ cho những kẻ đã phản bội như vậy.
Theo Giadinh.net
Dù con bạn lớn đến đâu cũng nên cho chúng đọc lá thư người cha già viết cho con\ Một người cha tốt không phải người cha che chở, bảo vệ con mọi lúc mọi nơi, mà là người dạy con có thể độc lập sinh tồn và biết cách làm mình hạnh phúc. Các con, trách nhiệm của bố mẹ là nuôi các con thành người, cho con tất cả sự quan tâm mà chúng ta có thể làm được theo...