Dọn dẹp phòng học của con, tôi đau đớn khi thấy một tấm ảnh rơi ra
Nhìn tấm ảnh con cất kỹ trong một cuốn sách mà tôi nghẹn lòng.
Sau khi ly hôn, tôi dẫn theo con gái lớn về nhà ngoại, năm nay con học lớp 4. Bố mẹ cho mẹ con tôi mảnh đất, tôi xây căn nhà cấp 4 nhỏ, gọn, đủ để hai mẹ con nương tựa nhau. Còn con trai nhỏ, năm nay mới 5 tuổi thì theo bố.
Chúng tôi đã từng là một gia đình rất hạnh phúc và mẫu mực. Nhưng chồng tôi đã phạm lỗi lớn, anh ngoại tình, tôi không tha thứ được nên gia đình tan vỡ. Thời gian đó, chỉ mấy tháng thôi mà tôi đã sụt 7 cân, người gầy rộc, hốc hác.
Video đang HOT
Từ sau Tết đến giờ, chồng cũ thường chở con trai đến nhà tôi chơi. Mỗi lần anh đến, tôi đều tìm cớ tránh mặt. Anh nhắn tin, van xin tôi tha thứ để tái hợp, cùng lo cho con. Nhưng tôi vẫn ám ảnh chuyện cũ, mất lòng tin vào chồng nên không đồng ý.
Đêm qua, tôi dọn dẹp phòng học và giá sách cho con gái. Khi thu dọn, cất gọn mấy cuốn sách lên giá, bỗng có một tấm ảnh rơi ra. Tôi cầm lên xem mà nghẹn ngào, điếng lặng.
Đó là tấm ảnh con gái tôi chụp cùng bố và em trai khi đi chơi. Điều đau lòng hơn là con bé đã tỉ mỉ dán thêm ảnh tôi vào tấm ảnh gốc. Cầm tấm ảnh, tay tôi như run lên vì hiểu được nỗi khát khao của con về một gia đình đoàn tụ.
Tôi bần thần kẹp tấm ảnh vào cuốn sách. Suốt đêm qua, tôi không sao ngủ được, cứ trăn trở, suy nghĩ mãi. Tôi có nên gạt bỏ những ích kỉ cá nhân, bao dung tha thứ cho chồng để cùng làm lại từ đầu không? Làm cách nào để buông bỏ những ám ảnh suốt 1 năm qua để tìm lại niềm tin nơi chồng mình đây?
(xuyenvu…@gmail.com)
Cả nhà sửng sốt với quyết định ra đi của chị dâu
Cả nhà tôi được một phen "dậy sóng" khi chị dâu kiên quyết đòi ly hôn chồng và bế con về ngoại.
Ảnh minh họa
Chị dâu tôi sống rất được lòng mọi người. Mẹ tôi khó chịu có tiếng ở xóm mà cũng phải khen ngợi con dâu. Chị ấy hiền lành, ai nói gì nặng lời cũng chỉ cười cho qua chứ không bao giờ cãi lại. Anh trai tôi vốn ngang bướng, vợ lại quá hiền nên lúc nào cũng ra vẻ "ta đây", bắt nạt vợ. Tôi là em gái mà nhiều khi thấy cảnh anh trai mắng mỏ vợ còn muốn nổi nóng, muốn cãi lại. Thế mà chị dâu tôi vẫn cười, vẫn im lặng làm việc của chị ấy. Mà cũng nhờ thế nên vợ chồng họ chưa bao giờ cãi nhau ầm ĩ. Chính tôi và mẹ cũng phải khâm phục sự chịu đựng của chị dâu.
Ấy thế mà tối hôm qua, sau một trận bị chồng mắng, chị dâu đột ngột chìa ra tờ đơn ly hôn và thông báo với bố mẹ tôi rằng sẽ dẫn con về ngoại ở. "Tính con không thích cãi cọ ồn ào, dễ rạn nứt tình cảm nên im lặng, nhẫn nhịn mỗi khi chồng giận dữ. Sau đó, khi vợ chồng hạnh phúc, con lại nhẹ nhàng khuyên bảo chồng thay đổi. Nhưng hình như con càng chịu đựng, chồng lại càng lấn tới và ức hiếp con hơn. Hiện giờ, con không còn thấy sự tôn trọng của anh ấy đối với vợ nữa. Mà vợ chồng không còn tôn trọng nhau thì tốt nhất nên giải thoát cho nhau. 3 năm nay, con sống hết lòng hết dạ với gia đình chồng, với chồng nên bây giờ dứt áo ra đi, con cũng không còn điều gì hối hận nữa".
Bố mẹ tôi sững người. Mẹ tôi ôm cháu, khuyên con dâu đừng đi, để mẹ "dạy lại" con trai. Còn anh trai tôi trước lý lẽ sắc bén của vợ thì nín lặng, có vẻ như kinh ngạc lắm vì không ngờ chị dâu lại dám "vùng dậy" mạnh mẽ đến mức đưa cả đơn ly hôn như thế.
Sau khi bị cả nhà mắng cho một trận vuốt mặt không kịp, anh tôi cũng xin lỗi vợ và hứa không bao giờ "lên mặt" với vợ nữa. Nhưng chị dâu có vẻ chưa nguôi giận nên vẫn xin phép về ngoại ở một thời gian để suy nghĩ lại chuyện vợ chồng. Anh tôi cuống lên, hết ngọt nhạt lại năn nỉ vợ. Đấy, chị dâu cứ phải làm căng một trận cho anh ấy biết sợ, để anh ấy còn biết điều mà sống với vợ.
Nhưng nếu chị dâu bỏ đi thật, tôi sợ hôn nhân của anh chị khó mà cứu vãn khi chị ấy đã quá hụt hẫng, bất mãn. Phải khuyên chị dâu thế nào để chị ấy đừng đi đây?
(phuongnguyet...@gmail.com)
Tôi mới nuôi các cháu được một tháng mà chị dâu đòi trả tiền cho tôi Vì bà ngoại về quê nên chồng tôi đành phải gọi điện nhờ bà nội lên thành phố chăm sóc con chúng tôi. Sau khi hết thời gian nghỉ thai sản, tôi đã nhờ mẹ đẻ lên chăm sóc cháu. Bà ngoại đến ở được 3 tháng thì ông bị ốm, không nấu ăn được nên bà phải về quê. Sau đó chồng...