Đớn đau sau lần bị hiếp dâm
Là một cô gái quê xinh đẹp tôi luôn được rất nhiều người để ý, nhưng một lần đi chơi hóng mát với một người bạn tôi đã bị tên đó hiếp dâm và đe dọa nếu tôi nói ra hăn sẽ nói với mọi người tôi là gái bán dâm
Kẻ cuồng dâm
Tôi sinh ra ở một làng quê nghèo ở miền Trung. Lúc vừa tròn 18 tuổi, tôi đã gặp một chuyện khủng khiếp đầu tiên và đó cũng là khởi đầu của cả một cuộc đời đau khổ đầy nước mắt.
Tôi vốn là một cô bé trắng trẻo, ưa nhìn, được nhiều bạn trai để ý. Trong số đó có một người lớn hơn tôi 5 tuổi, là hàng xóm cũng thích tôi và tôi cũng có cảm tình. Thế rồi, trong một lần cùng nhau ngồi hóng mát ở bờ đê, tôi đã bị anh ta chiếm đoạt. Đau đớn, thất vọng và khinh bỉ, nhưng tôi không thể tố cáo vì anh ta doạ, nếu tôi nói ra anh ta sẽ bảo với mọi người tôi là gái bán hoa.
Kể từ ngày đó, anh ta coi tôi như nô lệ tình dục. Bất cứ khi nào anh ta cần đến tôi, tôi đều phải đáp ứng. Kể cả những lần anh ta có công việc phải ra Hà Nội, tôi cũng phải “theo hầu”. Không chịu được, tôi bỏ quê ra Hà Nội đi làm thuê kiếm sống để thoát khỏi kẻ bệnh hoạn đó.
Rồi tôi gặp được một người đàn ông tốt. Anh ấy yêu thương tôi rất thực lòng và trân trọng tôi, gìn giữ cho tôi. Tôi vô cùng hạnh phúc nhưng cũng rất lo lắng. Thỉnh thoảng, tên khốn kia vẫn ra Hà Nội, tìm gặp và đe doạ tôi, bắt tôi đáp ứng nhu cầu tình dục của hắn.
Tôi sợ hãi và định nói hết cho người yêu, mong anh ấy hiểu, thương và bảo vệ tôi. Nhưng trong những cuộc chuyện trò, anh vô tình nói với tôi rằng anh yêu tôi vì tôi là cô thôn nữ trong trắng, ngoan hiền, điều mà anh khó tìm được ở những cô gái người thành phố. Tâm sự này của anh dập tắt ý nghĩ nói thật của tôi. Trong khi đó, gia đình anh cũng rậm rịch chuẩn bị chuyện cưới xin. Đúng lúc này, kẻ khốn nạn đã hại đời tôi cũng vào miền Nam làm ăn, tôi thoát khỏi hắn và tưởng rằng từ đây mình sẽ có một cuộc đời mới an lành.
Thế nhưng, bất hạnh thay, vào thời gian chuẩn bị cho lễ ăn hỏi, một hôm, tôi và anh đã không kiềm chế được bản thân nên đã quan hệ. Đó cũng là ngày chấm dứt giấc mơ hạnh phúc của tôi. Phát hiện ra tôi không còn trinh tiết, anh lập tức huỷ bỏ đám cưới, mặc dù ngay lúc đó, tôi đã kể hết cho anh nghe về nỗi đau đớn mà tôi đã phải chịu trong bao nhiêu năm qua.
Anh bảo, anh coi trọng trinh tiết nhưng còn khinh bỉ sự dối trá hơn. “Nếu em thật thà nói với anh ngay từ đầu thì anh đã có thể tha thứ cho em và vẫn yêu em. Nhưng bây giờ thì không thể. Em đã lừa dối tình cảm của anh ” – anh ấy nói với tôi như vậy và không bao giờ còn liên lạc với tôi nữa.
Địa ngục trần gian
Video đang HOT
Đau đớn và tự trách mình đã không đủ dũng cảm, tôi trở về quê vì giờ đây không còn sợ phải đối mặt với con quỷ râu xanh nữa.
Ở quê nhà, tôi gặp lại người bạn trai từng theo đuổi tôi từ hồi còn đi học. Đó là người đàn ông thật thà, chất phác tuy hơi cục mịch. Sau tất cả những bất hạnh đã trải qua, và với kinh nghiệm từ tình yêu đã mất, tôi không còn dám nghĩ đến chuyện yêu đương hay lấy chồng nên đã quyết tâm từ chối, sau khi kể hết những nỗi đau mà tôi đã phải chịu đựng.
Thật bất ngờ, anh ấy ôm lấy tôi và nói rằng, anh ấy yêu tôi, thương tôi và chấp nhận tất cả. Sau một thời gian, tôi bị anh thuyết phục và tin tưởng trao gửi cả quãng đời còn lại cho người đàn ông này. Một năm đầu, tôi hạnh phúc với người chồng thật thà, cục mịch. Thế nhưng, đang yên lành thì kẻ đốn mạt từng hại đời tôi bỗng quay trở về trong dịp Tết. Hắn lại mon men đòi tôi phải chiều hắn, nhưng tôi cương quyết từ chối.
Thế là, hắn gặp chồng tôi và nói rằng, tôi đã lừa dối cả hắn và chồng tôi, rằng ngày xưa tôi chủ động gạ gẫm hắn, rồi lại bỏ rơi hắn để đi với người khác. Vốn là người thật thà, chồng tôi đã tin hắn và từ đây, một cuộc đời đầy bạo lực và nước mắt bắt đầu.
Cho rằng bị tôi lừa dối, từ một người hiền lành tử tế và yêu vợ, chồng tôi quay sang rượu chè, và mỗi lần say xỉn, anh ta lại mang tôi ra chửi, đánh. Không còn ngôn từ nào anh ta không dùng để mạt sát tôi. Kinh hoàng hơn, anh ta quay sang bạo hành tình dục vợ. Mỗi đêm, anh ta đều dùng các chiêu quái đản để làm tôi phải đau đớn.
Suốt 15 năm qua, không biết bao nhiêu lần tôi phải hét lên lao ra khỏi nhà giữa đêm tối vì bị chồng nhục hình. Đau đớn hơn, anh ta nhồi vào đầu 2 đứa con trai tôi rằng mẹ chúng là loại gái hư hỏng. Chưa hết, mỗi khi say rượu, anh ta bắt hai đứa con đứng giữa nhà chửi mẹ là đồ nọ đồ kia. Cả gia đình tôi (bố mẹ đẻ, các anh chị em tôi) đã ra sức khuyên can nhưng chồng tôi vẫn không thay đổi. Lúc tỉnh táo thì anh ấy cũng khá tử tế, nhưng chỉ cần một chén rượu vào thì chồng tôi lại biến tôi thành tội đồ.
Giờ đây, một điều ân hận nhất đối với tôi, đó là hồi ấy tôi đã không dũng cảm tố cáo kẻ đã làm hại đời tôi, và hơn thế, lại còn để hắn khống chế suốt bao nhiêu năm. Còn chuyện có nên nói thật với người yêu về chuyện đó hay không, đến giờ này tôi cũng vẫn chưa biết nên thế nào cho phải. Nhưng có lẽ, nếu đã không dũng cảm tố cáo thì tốt hơn hết là chôn chặt nỗi đau…
Theo VNE
31 tuổi còn gặp phải Sở Khanh
Khi bào thai được 7 tuần tuổi, anh bảo tôi hãy bỏ đứa con và buông tha cho anh. Tôi là một người con gái có cuộc sống rất cơ bản, không bon chen với ai nhưng cũng không để ai phải bắt nạt mình.
Năm nay tôi 31 tuổi, ở cái tuổi mà mọi người vẫn gọi là "ế". Dù không xinh đẹp nổi bật nhưng từ khi học cấp ba đến giờ, tôi có rất nhiều chàng trai để ý, ngỏ lời yêu thương nhưng tôi chưa bao giờ nhận lời một ai, cũng chưa làm ai phải mất lòng hay bị tổn thương cả. Không phải tôi kén cá chọn canh mà thật sự, chưa có chàng trai nào khiến trái tim tôi rung động.
Cho đến một ngày tôi gặp anh, người đàn ông hơn tôi ba tuổi, chưa có gia đình và sống rất đơn giản. Lần đầu tiên gặp gỡ, anh chia sẻ rằng, bố mẹ anh đang ở thành phố nhưng anh về quê sống cùng bà để tiện chăm sóc bà. Cơ quan anh ở nội thành nhưng anh vẫn sáng đi, chiều về với quãng đường hơn 30km để chăm sóc bà nội. Không hiểu sao, chỉ nghe câu chuyện hết sức giản dị đó, tôi đã có ấn tượng rất tốt về anh.
Sau ngày hôm ấy, trái tim tôi đã bắt đầu thổn thức về một người. Bản thân tôi cũng cảm nhận được tình cảm của anh dành cho mình... và rồi, những lời yêu thương đã được chúng tôi thổ lộ với nhau rất nhanh sau đó.
Tôi rất tin anh, yêu anh nhưng thật sự, nhiều lúc tôi vẫn cảm thấy anh giấu tôi điều gì đó. Cũng đã nhiều lần tôi gặng hỏi nhưng anh bảo: "Anh không giấu diếm em bất cứ chuyện gì hết, chỉ có em hay suy nghĩ lung tung thôi".
Rồi chuyện gì đến cũng đã đến.... tôi đã tin tưởng và trao thân cho anh sau hai tháng gắn bó bên nhau.
Nhưng sau ba tháng yêu nhau nồng thắm, cuối tuần hôm ấy, tôi không thấy anh đến chơi như thường lệ nên tôi đã gọi cho anh. Nhưng thật kỳ lạ, đầu dây bên kia chỉ thấy mở máy mà không có câu trả lời. Với sự nhạy cảm của một người phụ nữ, tôi linh cảm đến những gì trước đây mình đã từng nghi ngờ...
Sau một lúc không có ai lên tiếng, tôi tắt máy. Khoảng 5 phút sau, tôi lại thấy số anh nháy máy lại cho tôi. Và tôi quyết định gọi cho anh lần nữa... nhưng tôi đã thực sự bất ngờ khi nghe được giọng nói của một người con gái. Tôi đã hít một hơi thật sâu để cố giữ bình tĩnh và nghe người đó nói...
Sau 20 phút nói chuyện, tôi đã biết tất cả sự thật về mối quan hệ của anh và người con gái đó. Cô gái ấy ở gần nhà anh, hai người đã yêu nhau 3 năm nay và sắp tổ chức đám cưới. Cô ấy còn khuyên tôi: "Đừng phá vỡ hạnh phúc của chúng tôi. Chị đừng làm kẻ thứ ba chen vào tình yêu của chúng tôi nữa...". Tôi như chết đứng khi biết được những điều đó... nhưng vẫn cố nghe và nói lời cảm ơn đến cô ấy vì đã cho tôi biết sự thật, dù sự thật quá muộn màng.
Sáng hôm sau, tôi đã gọi cho anh rất nhiều cuộc điện thoại nhưng anh vẫn im lặng, không nghe máy. Quyết tâm làm rõ mọi chuyện, tôi quyết định gặp chú anh để hỏi rõ mọi chuyện. Và chú anh đã cho tôi biết về mối quan hệ của anh với người đó, rằng họ yêu nhau được mấy năm nhưng giờ hai người đã chia tay nhau.
Cùng lúc đó, một người bạn thân của tôi cũng cho tôi biết một sự thật về bố mẹ anh mà bấy lâu nay, anh chưa bao giờ chia sẻ với tôi, rằng bố mẹ anh đã ly hôn. Anh là con của vợ cả và hiện tại bố anh đang sống cùng mẹ kế của anh.
Rồi những ngày sau đó, người con gái ấy lại nhắn tin cho tôi những tin nhắn với lời lẽ rất tục tĩu, hỗn láo. Tôi cũng đã gọi điện thoại, thẳng thắn nói chuyện với cô gái đó về anh và tôi sẵn sàng chia tay anh nếu như anh không yêu tôi, vẫn còn tình cảm với cô ấy. Tôi cũng nói bằng giọng rất lịch sự yêu cầu cô ấy không được phép gọi điện cho tôi nữa, dù chỉ một lần. Cũng rất may, từ đó tới nay, tôi đã không bị cô ấy làm phiền nữa.
Tôi không thể tìm được lối thoát cho bản thân mình (Ảnh minh họa)
Sau một thời gian suy nghĩ, anh đã rất hối lỗi và xin lỗi tôi, hứa sẽ cắt đứt quan hệ với người con gái kia. Và cô ta cũng đã nhắn tin cho tôi xác nhận đã cắt đứt mối quan hệ với anh. Vì vẫn còn tình cảm với anh nên tôi đã tha thứ cho anh mọi chuyện, không để tâm đến hoàn cảnh của anh, cố gắng quên đi những chuyện cũ để vun đắp cho tình yêu của mình. Điều tôi cần nhất là anh của hiện tại, của tương lai, chứ không phải là anh của quá khứ...
4 tháng sau, mọi chuyện dường như đã được quên lãng thì cũng là lúc tôi phát hiện ra mình có thai. Thời điểm đó đã gần Tết nên tôi nghe lời anh: "Để ra Tết có nhiều thời gian, chúng mình chuẩn bị lễ cưới sẽ tốt hơn". Thế nhưng, một lần nữa bất hạnh lại đến với tôi khi đứa con bé bỏng trong bụng không đủ sức khỏe để sống trong cơ thể tôi. Sau khi đi kiểm tra, bác sĩ đã kết luận, bào thai của tôi đã bị chết lưu.
Hôm đó là vào ngày 28 Tết, tôi gọi điện báo với anh tình trạng của mẹ con tôi và tôi đang làm thủ tục để phá bỏ bào thai đó. Tôi cũng nói rằng: "Em muốn anh đến bệnh viện với em một lúc" nhưng anh bảo: "Anh còn phải sắm Tết vì những ngày trước bận đi làm nên chưa chuẩn bị được gì". Dù rất đau khổ nhưng tôi cũng thông cảm cho anh vì hoàn cảnh gia đình một bà, một cháu nên hôm nay, anh mới tất bật chuẩn bị để đón Tết.
Nhưng khi vào viện để bỏ đứa con của mình, tôi chờ đợi anh cả ngày, anh vẫn không thể đến thăm tôi một lúc. Tôi đã rất mong có anh bên cạnh, động viên, an ủi tôi... nhưng anh vẫn không đến một phút giây nào.
Dù lý trí tôi đủ tỉnh táo để nhận ra anh không hề quan tâm, yêu thương tôi như những lời anh nói nhưng trái tim tôi lại quá mềm mỏng, yếu đuối để tha thứ cho những hành động vô tâm của anh.
Và có lẽ, cũng vì sự ngu ngốc, cả tin của mình mà đến hôm nay, một sinh linh bé bỏng nữa lại hình thành trong bụng tôi. Cái bào thai đã được 7 tuần tuổi nhưng khi nhắc đến chuyện cưới xin, con cái, anh đã lạnh lùng bảo: "Anh không còn yêu em nữa. Em hãy bỏ cái thai đó đi. Xin em hãy buông tha cho anh, đừng làm phiền anh nữa".
Câu nói của anh như nhát dao sắc nhọn đâm vào trái tim tôi. Tôi đã cố gắng khuyên nhủ anh rằng: " Đứa con không có tội. Nó cần cả bố lẫn mẹ. Xin anh hãy thương con". Nhưng đáp lại trước sự van xin của tôi chỉ là sự im lặng đến đáng sợ của anh.
Tôi đã trách móc, nguyền rủa anh tại sao hơn một năm qua, khi anh chưa cướp đời con gái của tôi, chưa có sự tồn tại của hai đứa con trong bụng thì sao anh không buông tha cho tôi để đi tìm hạnh phúc khác? Để đến tận ngày hôm nay, khi tôi đã đánh mất đời con gái, đã hy sinh tuổi thanh xuân của mình cho anh thì anh lại xin tôi buông tha cho anh? Cái gọi là tình yêu liệu có bao giờ đã tồn tại trong anh? Anh đã bao giờ sống vì tôi chưa? Danh dự của tôi bị anh chà đạp bấy lâu nay vẫn chưa đủ sao? Tôi đã hạ thấp bản thân mình để chấp nhận tình yêu của anh... vậy mà ngày hôm nay, anh đã đáp trả tôi bằng sự ích kỷ, tồi tệ như vậy sao?
Bây giờ, tôi thực sự rất bối rối và không thể tìm được lối thoát cho bản thân mình nữa. Có lẽ tôi sẽ không đủ can đảm để bỏ đứa con của mình một lần nữa... nhưng không có anh, tôi sẽ không đủ khả năng về kinh tế để nuôi con. Tôi cũng rất sợ phải mang tiếng với họ hàng, làng xóm, sợ bố mẹ tôi phải xấu hổ, đau lòng vì một đứa con gái hư hỏng như tôi.
Tôi thật sự cảm thấy hối hận vì đã quá tin và yêu một gã Sở Khanh, ích kỷ và độc ác như anh?
Theo VNE
Mối tình đầu của Nhái Dù xảy ra bất cứ chuyện gì cũng không được gục ngã, hãy mạnh mẽ đứng dậy em nhé. Nằm trên giường bênh anh nhớ em vô cùng, anh xin người ta nằm phòng này để khi mở cửa sô ra là anh có thê nhìn thây cây bằng lăng đây hoa tím, loài hoa mà em thích. Gió vê từng chiêc lá...