Đớn đau bé tuổi teen thành “gái bán hoa”
Nhiều cô bé chỉ mới 14, 15 tuổi nhưng có thể một đêm họ phải tiếp cả chục lượt khách mua dâm.
PV tiếp xúc với Lệ – cô gái bán dâm nhỏ tuổi nhất ở Công viên 23-9 (quận 1, TP.HCM) thông qua sự giới thiệu của một người bạn cô. Cô bé mới 15 tuổi có giọng nói trong trẻo sa chân vào bùn từ mối tình đồng giới nghiệt ngã.
Cuộc sống đường phố
Cha mẹ ly dị, từ nhỏ đến lớn chị em Lệ sống với mẹ và cha dượng. Không khí trong nhà suốt ngày chỉ cãi vã vì cha kế thường xuyên say xỉn. Người chị gái thì có con nhưng lại không có chồng. Hơn 10 tuổi, Lệ theo chị ra công viên bán hàng rong và dần dần trở thành gái mại dâm. Những ngày đầu đi khách, Lệ sợ hãi và dằn vặt. Rồi hơn một năm hành nghề, Lệ tuyên bố: “Không ai có thể làm em sợ nữa”.
Nhưng nguyên nhân chính đẩy Lệ ra đường bán dâm không hẳn từ hoàn cảnh gia đình, mà lại từ tình yêu đồng giới của Lệ với một cô bé đi bụi. Tự nhận mình bất hạnh vì mang “hai dòng máu”, tuy thân xác con gái nhưng lại chỉ thích những đứa con gái, Lệ gặp Nhi lang thang ở công viên. Nhi sinh năm 1996, gia đình khá giả nhưng bỏ nhà đi bụi. Lệ cưu mang Nhi, đem về cùng sống chung với người chị ruột tại căn nhà trọ ở quận Gò Vấp. Đóng vai là một “người đàn ông”, hằng ngày Lệ để có tiền chiều chuộng cho những đòi hỏi của Nhi và đáp ứng nhu cầu hút heroin của cả hai, Lệ đi khách.
Tương lai mờ mịt đối với một cô gái bán dâm như Hạnh (bên trái).
Người chị gái ghen tị với tình cảm của em dành cho người ngoài, hơn nữa tính tình của Nhi lại rất quá quắt, hay đòi hỏi và khinh người nên giữa chị của Lệ và Nhi thường xảy ra bất hòa, mâu thuẫn. Sau hơn một năm chung sống với nhau, có lần vì tức giận thái độ hỗn xược của Nhi với chị mình, Lệ nóng giận tuyên bố: “Nếu hợp thì chung sống với nhau, còn không thì thôi”. Rồi Nhi bỏ đi thật. Lệ thất tình, bỏ ăn bỏ uống và hít heroin để quên sầu. Trên cổ tay trái của Lệ, tôi thấy chi chít những vết sẹo tròn, mưng mủ, đó chính là hậu quả của những lúc phê hàng trắng, Lệ đã lấy thuốc lá tự chích vào tay mình.
Ở công viên này còn có Hạnh (20 tuổi), nhỏ con và tái dại vì nghiện heroin nặng. Trên cẳng tay và mu bàn tay Hạnh cũng đầy những nốt tròn vì tự chích thuốc lá và những vết dao rạch chằng chịt trong cơn phê thuốc. Chồng Hạnh đã đi tù vì liên quan đến ma túy. Khi anh ta chưa đi tù, Hạnh phải đi bán dâm để phục vụ cho nhu cầu nghiện hút của cả hai. Rất bình thản, Hạnh tỏ ra không chút sợ sệt gì cái nghề tiếp xúc với đủ loại đàn ông này. Hạnh cho biết mỗi tháng đều được các tư vấn viên của một câu lạc bộ xã hội ở quận 1 đưa đi xét nghiệm máu và tư vấn.
Video đang HOT
Lệ và Hạnh cùng những cô gái trẻ tuổi hành nghề ở công viên mỗi ngày kiếm được từ vài trăm ngàn đến 1 triệu đồng. Hôm đội tuyển Việt Nam đá thắng Singapore ở vòng loại AFF Cup, Lệ nán lại đến khuya và một mình “bao thầu” ở công viên, đêm đó Lệ phải đi đến gần chục khách. Nhiều lần Lệ đã bị công an phường thu gom nhưng không đưa đi trường giáo dục được vì Lệ còn chưa đủ tuổi, những lần ấy, luôn luôn là người mẹ đến đóng phạt và bảo lãnh cho Lệ ra về.
Tự nhận mình làm ra nhiều tiền nhưng Lệ và Hạnh nướng sạch vào ma túy. Khách của họ đa số là những người đàn ông sồn sồn. Bãi đáp quen thuộc là một vài khách sạn trên đường Võ Thị Sáu. Lệ cho biết có nhiều lần bà vợ của các ông khách mua dâm đến gặp đòi đánh ghen, chửi bới ầm ĩ. Cô bé này cũng không vừa mà đáp lại: “Bà không biết giữ chồng, chứ tui đâu có đến nhà dụ dỗ”.
Phóng viên đang tiếp xúc với một cô gái hành nghề mại dâm (bên phải) ở Công viên 30-4.
Một lần lực lượng Công an quận 6 bắt mại dâm ở khu vực Công viên Phú Lâm, tôi còn nhớ mãi một cô gái trẻ có tên Thái Thiên Phụng. Theo lời khai với cơ quan công an, Phụng cho biết mình hành nghề ở công viên do hai vợ chồng tên Danh và Thúy chăn dắt. Để qua mặt lực lượng chức năng, mỗi ngày Danh lại thuê một khách sạn để cho Phụng và các cô gái khác trú ngụ, rồi ban đêm dẫn đi bán dâm. Tuy mới 16 tuổi nhưng Phụng trổ giò cao lớn, là một gái mại dâm có thu nhập cao nhất ở khu vực công viên, mỗi đêm Phụng có thể phục vụ 9-10 lượt khách, thu nhập từ 1,2 đến 1, 5 triệu đồng. Nhưng toàn bộ số tiền này Phụng phải đem về giao nộp cho Danh. Trừ các khoản tiền ăn ở, khách sạn, phấn son, quần áo và chi phí chở đi đón về, hầu như vợ chồng Danh chỉ trả lại cho Phụng rất ít. Không chỉ bị bóc lột tiền bạc, Phụng còn phải phục vụ Danh và các tên tài chở gái mỗi khi chúng cần.
Không lối thoát
Hạnh cho biết gia đình cô ở quận 4 nhưng vì theo tiếng gọi tình yêu nên bỏ nhà đi sống cùng người mà Hạnh gọi là chồng. Chồng Hạnh đã dẫn dắt cô vào con đường nghiện ngập, cũng như đẩy cô ra công viên đi khách để kiếm tiền. Khi chồng đi tù, nhiều lần Hạnh cũng muốn bỏ nghề, có lần Hạnh nói ba má muốn Hạnh quay về đi học làm tóc rồi họ sẽ giúp mở tiệm nhưng đã bước vào giai đoạn nghiện nặng, không có tiền hút hàng trắng nên Hạnh vẫn bám trụ ở công viên.
Lệ thì có lần “khoe” với tôi cô đã bỏ hít heroin được năm ngày nhưng rồi mỗi khi buồn cô bé lại tìm đến thứ khói trắng chết người. Dù gia đình biết nhưng vì miếng cơm manh áo và hoàn cảnh chẳng khá hơn, họ không thể ngăn cản con mình vướng vào những tệ nạn. Không có động lực nào khác, những cô gái còn chưa đủ tuổi thành niên ngày ngày quẩn quanh trong vòng xoáy bán thân xác để kiếm sống.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nhọc nhằn cảnh gái mại dâm... đóng hụi
Mỗi ngày một cô gái mại dâm phải đóng các khoản hụi và chi phí không dưới 600.000 đồng. Tiếp khách cả đêm, có khi các cô chỉ còn 50.000 đồng nhưng món nợ lãi 150% không biết bao giờ mới trả hết...
Ngồi đối diện với phóng viên tại một quán cà phê cóc dưới chân cầu Thị Nghè trong một đêm se lạnh, Thảo (một gái mại dâm) tỏ ra rành đời so với cái tuổi 16 của mình. Thảo kể, vì không chịu nổi cảnh mỗi ngày cơ cực, cắt cỏ mướn kiếm 20.000 đồng nên cô cùng một người bạn gái cùng tuổi bỏ trốn gia đình từ An Giang đến TP HCM để kiếm sống.
Những khoản chơi hụi
Những ngày đầu đến TP HCM cả hai sống lay lắt ở đầu đường xó chợ, ăn bánh mì "chay" cầm hơi sống hơn một tuần. Sau đó, hai cô nghe tiếng và tìm đến chợ tình cầu Thị Nghè với ý định bắt khách, bán thân nuôi miệng. Nhưng họ không lường hết trước sự nghiệt ngã, ngày đầu kiếm ăn bị các bậc đàn chị và đám ma cô ở đây đánh đập thừa sống thiếu chết vì "không biết luật lệ". Sau ba ngày lang thang bắt khách tự do kiếm sống và tìm hiểu luật thì Thảo và người đồng hương đã biết điều, tìm đến chân cầu Thị Nghè gặp đám ma cô, xin đặt mình dưới sự chăn dắt của chúng và nhận được quy ước phải đóng hụi chết "tiền đường" 250.000 đồng/ngày đêm.
Rít liền hai điếu thuốc rất sõi đời, Thảo kể: "Vì không đủ tuổi, không có giấy tờ tùy thân nên cùng người bạn thuê khách sạn với giá 200.000 đồng/ngày đêm, ở lâu dài để hành nghề. Được một thời gian người bạn cặp kè với một anh công nhân rồi chuyển về Bình Dương sống. Không còn bạn để chia sẻ nhưng rất may mắn Thảo quen biết được Ngọc (24 tuổi, cùng quê An Giang, một gái bán dâm lâu năm ở Thị Nghè).
Dù đi bộ hay chạy xe, các cô gái hành nghề mại dâm ở khu vực Thị Nghè đều phải đóng nhiều khoản hụi sống, hụi chết cho các trùm chăn dắt với giá cắt cổ. Hành nghề ở khu vực đường Hoàng Văn Thụ, các gái mại dâm thường bị khách quỵt tiền, thậm chí cướp tài sản.
Tiếp câu chuyện, Ngọc trần tình: "Em sa chân vào cái nghề ăn sương này cũng hai năm 14 ngày rồi. Ngủ ngày cày đêm, lấy thân ra bán ê chề nhưng vẫn không đủ trang trải!". Ngọc nhẩm tính về các khoản "hụi chết" phải đóng mỗi ngày gồm: tiền đường 250.000 đồng, tiền thuê khách sạn 100.000 đồng, tiền trang điểm trước khi ra đứng đường 100.000 đồng, tiền ăn uống mỗi ngày 150.000 đồng... tất cả cũng ngót ngét 600.000 đồng. Cũng theo quy luật, cả hai không thoát nổi việc dính vào các khoản tiền góp, tiền vay nặng lãi. Đêm nào không có khách không có tiền đóng tiền đường cho giới ma cô, tiền thuê khách sạn, tiền phấn son... thì phải vay của các trùm bảo kê, đám "cột gà" với kiểu vay trả cắt cổ là 150%/tháng.
Còn Vy thì nói: "Đó là các khoản của gái đi bộ, còn tụi em muốn bắt đường nhiều khách, muốn có giá phải thuê xe tay ga của nhóm bảo kê đi hành nghề. Mỗi đêm thuê xe, tụi em được bao luôn khoản xăng cộ nhưng bù lại phải trả tiền xe, xăng trọn gói là 500.000 đồng/ngày đêm và khoản "tiền đường" cũng phải đóng như bao người khác là 250.000 đồng. Rồi dần dần ai trong tụi em cũng dính vào nạn vay hụi, cày cục thân xác ra để trả nợ nhưng vẫn không dư được đồng nào!". Vy kể có đêm phải tiếp đến 10 khách làng chơi nhưng sau khi trừ các khoản hụi sống, hụi chết, cầm trên tay đúng 200.000 đồng mà nước mắt bỗng tuôn trào cho cái phận làm gái.
Không có lối thoát
Gái bán dâm khu vực chợ Văn Thánh, chân cầu vượt Văn Thánh do một trùm tên Hùng điều hành. Nhiều cô kể: "Tụi em được nuôi ăn ở trọn gói, chỉ biết đi khách được hưởng 120.000 đồng/lần; còn bao nhiêu là đám bảo kê, "cột gà" hưởng hết". Khu chợ tình nói trên hoạt động từ 9 giờ sáng đến 4 giờ rạng sáng hôm sau và chủ yếu bãi đáp đều xoay quanh khách sạn TH - một ổ mại dâm sôi động trên đường Điện Biên Phủ.
Nhi mới 16 tuổi, quê ở Nghệ An, hành nghề tại trước cổng nhà thi đấu Quân khu 7 thì cho biết: "Tụi em tại đây đi khách đã rẻ nhưng thường xuyên bị khách quỵt tiền, lại bị đám bảo kê ăn chặn bớt. Nhiều lúc đi khách xong về chỉ cầm trên tay vỏn vẹn được 50.000 đồng".
Chuyện bị khách làng chơi quỵt tiền là thường tình nhưng nhiều cô gái còn bị khách cướp trắng trợn, mặc dù có bảo kê, Nhi kể: "Có chị đi chơi với khách xong còn bị đánh bầm dập mặt mày, bị cướp ĐTDĐ và 300.000 đồng, là số tiền cày cục cả đêm".
Thảo và Ngọc cùng nhiều gái mại dâm khác kể chuyện bị rượt đuổi đầy nguy hiểm diễn ra ngay trên cây cầu Thị Nghè là mỗi đêm. Lợi dụng tranh tối tranh sáng, sự quản lý nhập nhằng của cơ quan chức năng nhiều phường liên quan đến cây cầu nên khi bị công an phường này truy đuổi, các cô liều mình băng ngang qua dòng xe cộ đang chạy tấp nập trên cầu để sang phường khác trú thân, tiếp tục bắt khách. Không ít cô bị tai nạn, va quẹt đụng xe trong những lần băng qua đường như thế. Thảo vạch chân chỉ một vết sẹo chạy dài, kể: "Đó là một lần em băng qua đường để thoát khỏi truy đuổi của dân phòng phường 17, quận Bình Thạnh, bị xe gắn máy quẹt vào, máu tuôn xối xả, phải nằm bệnh viện hai ngày, may đến tám mũi và phải nghỉ làm hết 20 ngày". Thảo còn kể một gái mại dâm tên Mỹ quê ở An Giang bị xe đụng cũng trong một lần truy đuổi cuối năm 2009 đã bị gãy chân, phải bỏ nghề về quê sau khi hành nghề hơn bốn tháng.
Thê thảm nhất vẫn là HKP (hay còn gọi là Bé Hai, ngụ quận 1) vào giữa tháng 3-2009. Theo lời kể lại của các cô gái mại dâm, trong một lần chạy trốn truy quét, Bé Hai liều mình nhảy xuống sông và chết đuối.
Nỗi lo sợ thường trực của các cô vẫn là chuyện "tiền đường" mỗi đêm phải cống nộp cho dân bảo kê. Hầu hết các cô gái khi rơi vào cạm bẫy của đám chăn dắt đều bị thu giữ giấy tờ tùy thân, nếu không có tiền nộp hằng đêm các nạn nhân có thể bị hành hung, ngược đãi thậm tệ và nếu có ý định bỏ trốn phải chuộc giấy tờ với giá do chúng quy định không dưới 15 triệu đồng. Các cô gái mại dâm khu vực chợ cầu vượt Văn Thánh còn nhớ vụ việc xảy ra vào đầu tháng 2/2010. Lúc đó một đào tên Hồng, quê Kiên Giang, do không chịu nổi kiểu chăn dắt khắc nghiệt của trùm Hùng nên sau khi kết thúc một đêm làm việc, Hồng âm thầm lấy đồ đạc, tư trang và bỏ trốn. Phát hiện, Hùng cử đám "cột gà" chặn bắt và hơn 1 tiếng sau, Hồng bị khống chế bắt giữ tại Bến xe Miền Tây trong lúc tìm đường về quê. Khi bị chở ngược về khu vực cầu Văn Thánh, cô đã bị đám bốn tên ma cô đánh gãy tay. Sau một tháng nằm điều trị, Hồng tiếp tục bị bắt đi khách, bị bóc lột. Để rồi hai tháng sau, người nhà phải vay mượn 20 triệu đồng, lặn lội từ quê mang lên tìm chuộc con thì Hồng mới thoát được nanh vuốt của chúng nhưng món nợ mà vay để chuộc cô thì không biết bao giờ cha mẹ Hồng mới trả nổi.
Theo PL TP HCM
Bi kịch đau đớn của cô gái bán dâm 'mắt nâu' Người ta gọi Nguyễn Thu Huyền là Huyền "mắt nâu", bởi lẽ cô có đôi mắt thực sự quyến rũ. Đôi mắt màu nâu, lúc nào cũng ngân ngấn lệ, báo hiệu một cuộc đời đa đoan. Dòng đời đưa đẩy đã khiến cô từ một diễn viên của Đoàn Kịch nói Thái Bình trở thành một cô gái "bán hoa" và một...