Đời tôi khốn khổ vì thói quen ầm ĩ của mẹ chồng
Đặc biệt là vào cái ngày mà chú út dẫn bạn gái về nhà chơi. Tôi bị mẹ chồng quát vào mặt cho không ngóc đầu lên được.
Những lời của mẹ chồng nói khiến tôi điếng hồn. (Ảnh minh họa)
Tôi và anh có đến ba năm yêu nhau mới tính chuyện kết hôn. Tôi còn nhớ rất rõ từ lúc yêu nhau, tôi đã được nghe rất nhiều lời cảnh báo về bà mẹ chồng tương lai tính tình độc đoán và khó gần. Nhiều lần đến nhà anh chơi, tôi bị hàng xóm kéo vào thủ thỉ nhiều điều không hay về mẹ anh.
Cho đến lúc gặp mặt trực tiếp, tôi mới thấy người ta nói không sai chút nào. Ấy vậy mà thâm tâm tôi vẫn nghĩ rằng dù mẹ chồng mình bảo thủ và khó gần đến đâu thì chỉ cẩn mình đối xử tốt, xem bà như mẹ đẻ thì bà cũng sẽ thương.
Ai ngờ mọi chuyện đều đi ngược lại với suy nghĩ của tôi. Mẹ chồng tôi đã không thương con dâu lại có tính làm to chuyện khiến tôi phải luôn chịu cảnh ấm ức.
Vợ chồng tôi đều là công chức nhà nước, đồng lương ít ỏi nên chỉ đủ trang trải các khoản sinh hoạt phí cho gia đình. Chồng tôi lại là con cả trong nhà nên luôn biết bổn phận của mình sẽ phải sớm ra riêng ở để nhường lại nhà cho cậu em út cuối năm lấy vợ.
Tuy nhiên đã nhiều năm trôi qua, hai chúng tôi đã cố gắng vừa làm việc vừa tiết kiệm nhưng vì nhiều khoản chi tiêu nên vẫn chưa đủ mua nhà.
Video đang HOT
Dạo trước, mẹ đẻ tôi có qua nhà chơi. Tiện thể vợ chồng tôi đã mời bà ở lại dùng cơm trưa. Đang lúc nói chuyện vui vẻ, mẹ tôi có đề cập chuyện hai vợ chồng định khi nào mua nhà. Tôi buồn bã trả lời bà rằng vẫn đang thu xếp tiền nên chưa mua ngay được.
Ai ngờ vừa ngắt lời, mẹ chồng tôi đã đập bàn rầm rầm và quát lớn: “Chị khinh nhà này không bao bọc được anh chị phải không? Hay chị khinh chồng vô dụng kiếm mãi không ra tiền? Tôi biết chị ghét khi phải suốt ngày nhìn mặt bà già này nên muốn nhanh chóng ra riêng để ở. Tôi hiểu chị quá mà”.
Những lời của mẹ chồng nói khiến tôi điếng hồn vì không ngờ bà lại có thể nghĩ sang hướng đó và làm lớn chuyện như vậy. Trước đây, bao nhiêu lần bà nhắc nhở hai vợ chồng tôi nên nhanh chóng ra ở riêng để cậu út lấy vợ sao giờ lại nói ngược như thế? Không khí bàn ăn chùng xuống, tôi đành cúi mặt xấu hổ với mẹ ruột của mình.
Còn nhớ có lần, thằng bé sang nhà hàng xóm chơi rồi xô xát với thằng bé bên cạnh nhà làm xước nhẹ ở mặt. Bố mẹ bé kia cũng đã đích thân qua nhà tôi xin lỗi vì sự cố của tụi nhỏ và đã được đồng ý. Không ngờ, mẹ chồng tôi đi chơi đâu về thấy cháu đích tôn bị cào cấu liền mắng té tát vào mặt con dâu.
Sau đó, bà kéo thằng bé sang nhà kia la lối om sòm. Mẹ chồng tôi chửi bới rồi dùng mấy câu nói tục tĩu như mấy bà ở chợ xúc phạm gia đình kia không tiếc lời. Đã thế, bà còn bắt họ phải chở thằng bé đến bệnh viện khám rồi bồi thường tiền thuốc thang.
Vẫn biết là bà nội thương cháu nhưng tụi nhỏ chơi với nhau có xô xát cũng là điều bình thường sao mẹ chồng lại làm lớn chuyện như thế chứ! Cũng vì chuyện này mà gia đình bé trai đó dường như tuyệt giao quan hệ với nhà chồng tôi. Tôi thấy mà chán ngán vô cùng!
Tôi không thể ngờ là chuyện nhỏ như vậy mà mẹ chồng lại bắt đầu làm to tát lên. (Ảnh minh họa)
Hay là cái ngày mà chú út dẫn bạn gái về nhà chơi. Trưa hôm đó, tôi đã phải tranh thủ về nhà sớm để nấu nướng đãi khách, buổi chiều vì có cuộc họp quan trọng lúc 3h nên tôi đã xin phép rời bàn ăn sớm để đến cơ quan chuẩn bị cho kịp.
Vậy mà mẹ chồng đã vội mắng sa sả vào mặt tôi: “Việc gì thì việc chứ cũng phải ngồi ăn cho hết bữa mới được đi. Cô không được tỏ thái độ khinh thường bạn gái của em trai chồng như vậy được”.
Tôi không thể ngờ là chuyện nhỏ như vậy mà mẹ chồng lại bắt đầu làm to tát lên. Chẳng qua là có việc nên tôi mới xin phép đứng dậy trước. Lúc ấy, may mà có bố chồng nhắc bà nên thông cảm cho tính chất công việc của con dâu thì bà mới chịu im lặng.
Làm dâu không phải ngày một ngày hai, nhưng mẹ chồng tôi việc gì cũng cứ thích làm to chuyện thế này thì chắc tôi không chịu nổi mất.
Tối hôm ấy, tôi ấm ức nên đã bàn bạc với chồng nên nhanh chóng chuyển ra ngoài bằng mọi giá chứ cứ chịu mãi cảnh này thì không được. Chồng tôi nói giờ chưa đủ tiền mua nhà, mà nếu ra thuê nhà trong khi nhà bố mẹ rộng rãi không ở, thì biết ăn nói sao với mọi người? Tôi phải làm sao đây mọi người?
Theo Afamily
Mẹ hạnh phúc khi quyết sinh hai con dù cha đã lẩn trách nhiệm
Cảm ơn hai con đã đến bên mẹ, chia sẻ buồn vui. Nếu không có các con thì giờ mẹ đã là người phụ nữ khốn khổ, không con mà lại không thể mang thai.
Mẹ hạnh phúc khi quyết sinh hai con dù cha đã lẩn trách nhiệm
Vì tin tưởng, yêu thương mối tình đầu bằng cả trái tim nên mẹ đã mang thai hai con nhưng cha con trở mặt, thay đổi 180 độ, lẩn tránh trách nhiệm, mất hút. Lúc đầu mẹ ghét các con lắm, hận các con đã phá hỏng tương lai mẹ, vì các con mà mẹ không được bay nhảy vui chơi như những đứa bạn 21 tuổi cùng trang lứa. Nhưng suy đi nghĩ lại mẹ không muốn bỏ các con, lần đầu tới bác sĩ khám mẹ được nhìn hai con, dù chỉ mới to bằng hai quả quất mà thấy xúc động. Nhìn xung quanh cũng vô số người khốn khổ để mong có con nên mẹ lại có thêm động lực nhắc nhở mình phải chăm lo bản thân, quan tâm các con, ăn thật nhiều.
Ngày mẹ lâm bồn, có ông bà, hai bác và mẹ đỡ đầu của các con, họ chờ đợi mong ngóng và sau 14 tiếng các con chào đời. Sinh thường nên ai cũng lo cho sinh mệnh hai con nhưng trời thương nên mẹ sinh hai con đều khoẻ mạnh, nếp tẻ đủ cả. Mấy tháng đầu chăm con rất cực, mẹ không biết thay bỉm thế nào, toàn ông bà ngoại con giúp, cũng không biết vì sao con khóc. Hai tay hai con, mẹ vừa sợ vừa hạnh phúc. Ngày nào cũng được nhìn hai con vui vẻ, cười bi bo nói chuyện với mẹ, mẹ yêu lắm. Nhìn các con lớn lên từng ngày, mẹ vừa vui vừa sợ, vui vì thấy đã làm tròn bổn phận một người mẹ, lo vì biết sẽ có ngày các con trưởng thành, biết tự mình lập nghiệp thì mẹ lại cô đơn.
Khi hai con đủ cứng cáp, mẹ yêu tâm giao con cho ông bà để đi học tiếp, nhưng chưa được bao lâu thì lại phải bảo lưu vì bệnh. Mẹ mắc bệnh từ rất lâu nhưng không hề biết, bác sĩ khuyên phải trị ngay, bắt buộc phải cắt bỏ buồng trứng. Vì sức khoẻ của bản thân, mẹ muốn mình mạnh khoẻ để chăm lo các con, có hai con là mẹ thấy hạnh phúc rồi nên không hề hối hận khi quyết định cắt bỏ. Mẹ nghĩ phải chăng tất cả đã được sắp đặt từ trước? Mẹ có các con để sau này nếu không ai yêu mẹ nữa (vì lý do mẹ không thể sinh thêm) thì vẫn sẽ có hai con bên mình an ủi.
4 năm rồi, mẹ đã hoàn thành chương trình học, tính sẽ học lên nữa vì đam mê nhưng hiện tại mẹ hài lòng với công việc đang có, đi làm có tiền nuôi con không phiền đến ông bà các bác nữa. Nhìn hai con bụ bẫm, đáng yêu, không quấy khóc là mẹ thấy mình thật may mắn. Đi đâu cũng được mọi người khen hai con, cô giáo cũng mến trò ngoan nên mẹ không thể không hãnh diện. 4 năm, không một tin nhắn, không một lá thư hỏi han thì cha con lại xuất hiện, muốn cưới mẹ, các con thấy có nực cười không? Lúc mẹ mang thai ốm nghén, khổ nhọc học cách chăm con thì cha ở đâu? Tất nhiên mẹ từ chối, thăm con thì chắc chắn mẹ sẽ cho nhưng không phải lúc này.
Dù lý do gì đi nữa mẹ cũng không muốn lấy cha các con, cha con ngụy biện vì đi du học rồi kiếm tiền mới đi nhận con, thật quá hoang đường. Một lời nguỵ biện gian dối trắng trợn, chắc cha con đã kết hôn nhưng vợ không sinh được nên mới tìm đến mẹ con mình. Cuộc sống mẹ con mình đã ổn định rồi, mẹ không muốn bị ai đó đến quấy phá nữa. Mẹ thấy để có gia đình hạnh phúc không nhất thiết phải có đủ cha mẹ, tình yêu mình dành cho đứa trẻ lớn đến đâu mới là quan trọng, có cả cha lẫn mẹ nhưng không được yêu thương hay phải chứng kiến cha mẹ cãi cọ thì hạnh phúc sao?
Một lần nữa mẹ cảm ơn hai con đã đến bên mẹ, chia sẻ buồn vui. Nếu không có các con thì giờ mẹ đã là người phụ nữ khốn khổ, không con mà lại không thể mang thai, nghĩ thôi mẹ đã thấy bất hạnh, đau khổ đến nhường nào rồi. Nhưng duyên trời đã định, mẹ có các con trước khi điều bất hạnh đó xảy ra. Mẹ yêu các con nhiều lắm, hai cục cưng của mẹ.
Theo VNE
Khốn khổ vì vợ 'khác người' Tôi 28 tuổi, vợ 25 tuổi. Chúng tôi kết hôn sớm nên con gái đầu đã được 3 tuổi. Kinh tế gia đình một mình tôi lo toan hết. Ảnh minh họa Nhưng việc nhà thì vợ tôi là người khá đảm nên dường như tôi chẳng phải lo điều gì ngoài việc điều hành công ty riêng mới thành lập. Tuy nhiên...