Đời người đàn bà được mấy khi vui?
Đến khi nào phận đàn bà mới làm chủ được cuộc đời của mình, hết than thân trách phận là mình khổ… Bởi, cuộc đời người đàn bà được mấy khi vui?
Ừ, thì đàn bà khác con gái. Nhưng từ khi một cô gái bỗng biến thành một người đàn bà thì có lẽ có rất nhiều người sẽ thầm nghĩ: Đời đàn bà có mấy khi vui.
Có lẽ khi biến thành đàn bà vì một người đàn ông mình yêu và sở hữu người đàn ông đó thì có lẽ đỡ tủi đỡ hờn hơn.Nhưng nếu trở thành đàn bà vì một người đàn ông mà sau đó anh ta trở thành người dưng, thì có lẽ đó là một nỗi buồn mà ít có người đàn bà nào có thể nói ra bằng một thứ ngôn ngữ nào cho thỏa đáng lắm.
Nhưng nếu như vì một người đàn ông mà trở thành đàn bà, trở thành vợ, thành mẹ rồi bỗng một ngày nhận ra rằng: Người đàn ông đầu gối tay ấp với mình rút cuộc cũng chỉ là người dưng thôi… thì mới thấy cuộc đời người đàn bà quả thật là: vui ngắn chẳng tày gang mà buồn thì đong đầy mấy đận.
Cuộc đời người đàn bà quả thật là: vui ngắn chẳng tày gang mà buồn thì đong đầy mấy đận (Ảnh minh họa).
Trời vừa chuyển lạnh, hẹn gặp một người bạn có chút việc cần trao đổi, tôi tiện ghé vào một quán nước ven đường. Một người đàn bà nhỏ nhắn nhưng khá dịu dàng và nhẹ nhàng nở nụ cười tươi hỏi tôi cần uống gì. Tôi chỉ xin một tách trà nống. Chị vui vẻ đi pha. Nhìn chị có vẻ mệt mệt, đôi môi thâm tím lại.
- Tôi khẽ hỏi: “Chị ngồi ngoài này lạnh lắm à?”
Video đang HOT
- Chị lắc đầu: “Không, cũng không lạnh lắm em ạ! Sao môi chị tím hết lại thế kia”. Chị khẽ cười: “Chị thế em ạ, cứ hơi lạnh là môi tím lại. Người thì không lạnh đâu”.
- Tôi mỉm cười: “Cô bán hàng, chị nên thoa một chút son cho tươi mới chứ!”. Chị thấy tôi cởi mở như thế nên cũng cười chuyện trò cởi mở với một khách hàng lạ có lẽ cũng chỉ gặp một lần.
Trong khi chờ bạn, câu chuyện của chúng tôi cứ loanh quanh chuyện công việc buôn bán của chị, sức khỏe của chị… Tới khi tôi hỏi về chồng chị thì đôi mắt đen vốn đượm buồn của chị cụp xuống. Chị thở dài: Chị và chồng ly hôn rồi. Mẹ đơn thân nuôi hai con. Giờ sức khở yếu chị mở quán lấy chồng cho tới ngày ly hôn chả được ngày nào vui cả.
Anh ta chơi bời, gái gú nợ hơn tỉ đồng. Anh ta đòi bán nhà trả nợ. Chị cắn răng đồng ý. Sau khi trả hết số nợ của anh ta anh ta mới đồng ý chia đôi số tiền còn lại. Anh ta bảo nếu không đồng ý như thế thì cô cứ tay trắng mà ra khỏi nhà này. Tôi cũng chả đồng ý ly hôn. Chị bảo: Tình cảm đã không còn gì thì ở với nhau chỉ để hành hạ nhau mà thôi. Chị đồng ý với điều kiện bất công của anh ta. Chị thở dài: Có lẽ làm thế, mình còn giữ được chút gì cho con.
Mà đàn ông đấy em ạ. Đến con nó cũng chả cần khi mà nó có đứa đàn bà khác rồi (Ảnh minh họa).
Và ngày chị dắt hai con ra khỏi nhà, anh ta còn không cho mang theo bất cứ thứ gì ngoài quần áo của mấy mẹ con. Còn đồ đặc trong nhà anh ta bảo của anh ta hết. Nhưng nghĩ lại lúc ấy, thật là chị cũng chả cần gì. Anh ta, người là chồng, là cha của hai con mình mà mình còn chả cần thì có thứ gì trong căn nhà ấy mà mình cần nữa.
Thứ mình cần nhất là hai đứa con thì mình mang theo rồi. Mà đàn ông đấy em ạ. Đến con nó cũng chả cần khi mà nó có đứa đàn bà khác rồi. Giờ với chị hai đứa con là tất cả. Khổ mấy chị cũng chịu được.
Nghe chuyện của chị mà buồn lòng trong cái ngày lạnh đầu đông. Cũng chỉ biết lặng nghe để chị thỏa lòng được kể. Sau chị cười: Nhưng giờ chị có nhà, có con. Còn anh ta chả có gì em ạ. Cặp hết con nọ con kia, nó bòn hết giờ trắng tay, cũng đi thuê nhà ở trọ. Rồi cho tới khi tóc bạc răng nong cũng không biết liệu có tìm được người đàn bà nào tử tế mà làm bạn lúc về già hay không mà thôi. Chứ con thì anh ta cũng đã vứt đi rồi.
người đàn bà tới khi đã rứt áo bước ra đi khỏi cuộc đời một người đàn ông mà cũng chưa nghĩ rằng mình một t hân một mình giữa cuộc đời đầy bão tố này mà cũng lại âm thầm lo xem rút cuộc người đàn ông đó có tìm được một người đàn bà tử tế mà nương tựa vào nhau hay không?
Nghe câu chuyện của một người đàn bà lạ nhưng lại giống rất nhiều với cuộc đời của những người đàn bà mình quen, cứ thấy lòng buồn. Vẫn biết còn có nhiều người đàn bà hạnh phúc nhưng khi nào những nỗi buồn mới là thứ khiến lòng ray rứt hơn.
Không biết người đàn bà khi nào mới thực sự được tự do làm thứ mình thích và sống như mình muốn và được yêu thương như mình khao khát… Có lẽ vì thế, mà bao nhiêu những câu chuyện buồn về cuộc đời người đàn bà cứ khiến lòng mình rưng rức nhức nhối.
Theo Phununews
Cầm chìa khóa căn nhà tiền tỷ trên tay tôi đã hiểu vì sao chồng nhất quyết đòi ly hôn
Hai tháng, mọi sự níu kéo đều thất bại, chồng tôi bước đi để lại tất cả gia tài cho mẹ con tôi. Anh đi theo người tình của mình, thời gian sau tôi nhận được 1 phong thư và thứ trong đó khiến tôi chết
Chắc rằng chồng tôi nghĩ mẹ con tôi được sống trong căn nhà tiền tỷ thì sẽ cảm thấy sung sướng hạnh phúc chăng? Chắc anh nghĩ như vậy là bù đắp cho những hi sinh của tôi dành cho anh, tôi chỉ biết cười chua chát với những gì đang diễn ra.
Tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày vợ chồng mình lại ly hôn như vậy. Từ ngày về làm vợ anh tôi luôn cố gắng làm một người vợ đảm đang, yêu thương chiều chuộng chồng hết mực. Vợ chồng tôi cưới nhau với hai bàn tay trắng, thấy vợ con chịu cực tôi biết lòng chồng rất buồn và không được thoải mái.
Ngày đó anh hay ôm tôi rồi nói: "Sau này anh sẽ kiếm thật nhiều tiền rồi mua cho em một căn nhà thật to". Nghe chồng nói vậy tôi mỉm cười: "Chắc nếu được như vậy thì mỗi hôm em ngủ 1 phòng, nghĩ đến em đã thấy vui rồi". Mỗi lần nghĩ lại câu nói bông đùa của mình lòng tôi lại nhói đau.
Chồng tôi may mắn xin được việc phù hợp, anh bảo sếp rất quan tâm và tạo điều kiện cho anh. Nghe chồng nói thế tôi cũng vui lây, ngày ngày mỗi lần nấu cơm xong mẹ con tôi đều chờ anh về ăn cùng. Rồi mọi thứ thay đổi theo guồng quay của cuộc sống, chồng tôi về muộn hơn. Anh cũng không dành nhiều thời gian cho mẹ con tôi như trước. Tôi buồn nhiều nhưng đành im lặng vì anh bảo anh bận công việc.
Thời gian cứ thế trôi qua, con tôi cũng đã lớn khôn. Lúc này tình cảm vợ chồng tôi không còn được như trước. Tôi phát hiện ra chồng mình có người khác bên ngoài. Những cuộc cãi vã cứ ngày một nhiều đi, tôi như kiệt sức. Trái tim tôi tổn thương vô cùng, ngay cả lúc mơ ngủ nước mắt tôi cũng ứa ra.
Ngày đen tối cũng đến chồng tôi chìa tờ đơn ly hôn rồi bảo tôi ký vào. Tôi hết nhìn tờ đơn lại nhìn chồng, anh quay lưng đi như thể muốn trốn tránh ánh mắt của tôi. Chồng tôi nói chúng tôi đã hết duyên nên hãy dừng lại ở đây thôi. Tôi chưa 1 lần nghĩ anh lại thay đổi đáng sợ đến như vậy.
Hai tháng, mọi sự níu kéo đều thất bại, chồng tôi bước đi để lại tất cả gia tài cho mẹ con tôi. Anh đi theo người tình của mình, thời gian sau tôi nhận được 1 phong thư trong đó có chiếc chìa khóa của 1 căn nhà. Mẹ con tôi đến đó thì được biết căn nhà này đứng tên con tôi.
Lúc này tôi ngầm hiểu ra, bao lâu nay anh cặp kè với bà đại gia kia cũng như phấn đấu hết mình trong công việc để có được căn nhà tiền tỷ này. Nhưng thú thực tôi đâu cần nó, thứ mẹ con tôi cần là 1 gia đình hạnh phúc, chứ không phải là căn nhà đó. Tôi khóa cửa lại dắt con về nhà mình rồi vùi đầu vào chăn để khóc. Tôi nhớ chồng, tôi nhớ cuộc sống tuy nghèo nhưng êm đềm hạnh phúc. Khóc cạn nước mắt nhưng giờ đây chẳng còn người ôm tôi vào lòng vỗ về an ủi nữa... Tôi phải mạnh mẽ để nuôi con thôi.
Theo Phununews
Câu chuyện chồng kể làm tôi chết đứng Tôi ngạc nhiên hỏi lại là thứ trách nhiệm gì thì anh thành thật trả lời: "Trách nhiệm của một người cha em ạ!". Tôi và chồng yêu nhau từ khi là sinh viên năm 3. Vậy mà vừa ra trường, chúng tôi vội kết hôn ngay bởi vì lúc ấy quá yêu nhau. Anh kể trước tôi, anh cũng đã yêu một...