Đời người con gái có bao lần 5 năm…?
Nếu lỡ sau này anh có yêu ai, xin anh hãy yêu hết lòng. Đừng vì chưa xác định rõ thứ tình cảm đó là gì đã vội gây ra mộng tưởng. Với anh, đó chỉ là một lời nói nhưng với người khác đó là cả một tuổi trẻ. Mất đi rồi có lấy lại được không?
Một dạo tôi hỏi chị “Chị cô đơn bao lâu rồi?” Chị mỉm cười nhẹ nhàng nói với tôi “Đã rất lâu rồi, có lẽ đã hơn 5 năm…”
Tôi ngạc nhiên, tròn mắt nhìn chị. Chẳng để tôi kịp hỏi chị tiếp lời:
- Chị đã say nắng một người đàn ông suốt 5 năm qua. Nghe thì thật buồn cười nhưng đó là sự thật. Năm chị 18 tuổi chị bắt gặp nụ cười của anh giữa nắng sân trường. Và từ đó anh là hình ảnh duy nhất trong tim chị.
- Rồi người ta có biết là chị thương họ hay không?
- Biết chứ, biết rất rõ nữa là đằng khác nhưng có lẽ là duyên phận cả rồi em ạ. Nhiều lúc chị tự nhủ với lòng rằng một ngày nào đó anh ấy sẽ thú nhận với chị rằng mình cũng từng có cảm xúc với chị dù chẳng biết cảm xúc ấy là gì nhưng như vậy cũng đủ để chị buông bỏ thứ tình cảm này.
Hôm đó, chị kể rất nhiều về anh, về nụ cười giữa nắng hạ, về cái cách mà anh quan tâm chị. Chị kể cho tôi nghe về mùa đông năm ấy, khi anh đèo chị trên xe, chị khẽ nhẹ nhàng bảo trời lạnh nhỉ. Anh chẳng nói gì chỉ lặng lẽ nắm lấy tay chị cho vào túi áo. Ngày ấy chị mê phim đến lạ, anh đưa chị đi xem rồi anh kể vanh vách về bộ phim trong bộ dạng ngơ ngác của chị “Anh xem rồi hả” – chị chau mày hỏi. Anh gật đầu và bảo “Nhưng vì đi với em”. Câu nói ấy như thấu cả tâm can chị. Chỉ là vì chị, anh chấp nhận xem lại một bộ phim, là vì chị anh sẵn sàng làm nhiều hơn nữa. Chị đã vui biết bao nhiêu khi anh đứng trước nhà chị với bịch thức ăn trên tay, xoa đầu chị rồi ân cần “Ăn đi mà có sức học bài, anh về đây”. Từng câu, từng chữ chị nhớ rất rõ, chẳng sai chi tiết nào.
Video đang HOT
Anh từng nói với chị “Cho dù trên đời này không còn ai quan tâm em, thì vẫn còn anh quan tâm em, vậy là đủ”. Từng chữ, từng câu nó vẫn trong tâm trí chị suốt ngần ấy năm qua. Nghe cứ tưởng chị đã từng có tình yêu đẹp đến vậy. Nhưng trớ trêu thay tất cả chỉ là tình yêu từ phía chị. Anh bảo chị xem chị là em gái mà thôi. Buồn cười nhỉ, chỉ xem là em gái vậy mà anh nỡ chiếm hết cả thanh xuân chị. Anh tự cho mình cái quyền làm chị yêu anh rồi cứ thể bỏ đi để lại chị trơ trọi với cả một bầu trời thương nhớ.
Với chị thanh xuân chính là anh, là những ngày tháng dại khờ ngốc nghếch nhưng lại rất đỗi ngọt ngào. Chị đã thương anh đến cạn kiệt tuổi trẻ dù biết sẽ chẳng được gì. Thanh xuân chính là yêu điên cuồng một người dẫu biết sẽ chẳng đi tới đâu.
Còn anh, người đàn ông của năm ấy tôi chỉ muốn hỏi anh. Rốt cuộc trong anh đang suy nghĩ điều gì? Nếu đã không yêu tại sao anh lại đối xử với chị như vậy? Tại sao là ân cần ấm áp đến như vậy rồi thì chỉ một cái quay lưng, anh cho chị đau đến thấu lòng.
Anh biết không phụ nữ trên đời này giỏi nhất là ảo tưởng vị trí của mình trong lòng người khác. Chỉ một chút quan tâm, một chút lắng lo của anh đã làm cho họ tưởng chừng như mình có cả thế giới.
Tôi từng hỏi chị “Vậy chị có hối hận không?”. Chị bảo chưa bao giờ chị có ý nghĩ hối tiếc về đoạn tình cảm đó. Nếu cho chị chọn lại người chị chọn vẫn chỉ là anh duy nhất là anh.
Những lời nói đó như cắt vào tim tôi, liệu điều đó có đáng hay không? Liệu có bao giờ anh đặt mình vào vị trí của chị để cảm nhận, để gặm nhấm nỗi đau ấy suốt năm năm qua hay không? Nếu anh biết có một cô gái đã từng yêu mình đến vậy thì liệu anh có thấy day dứt hay không?
Tôi chỉ mong đến một ngày nào đó chị sẽ bình thản để anh lại phía sau bình yên mà bước tiếp. Sống cuộc đời của chị, hạnh phúc với người thật sự thương chị.Tôi tin rồi cũng sẽ có một người bao dung ôm trọn những nỗi đau của chị vào lòng. Chăm lo cho chị theo cách một người đàn ông của đời chị. Thanh xuân này chịu thiệt thòi đủ rồi, phải hạnh phúc đi thôi.
Còn với anh, tôi chỉ muốn nhắn nhủ một điều. Nếu lỡ sau này anh có yêu ai, xin anh hãy yêu hết lòng. Đừng vì chưa xác định rõ thứ tình cảm đó là gì đã vội gây ra mộng tưởng. Với anh, đó chỉ là một lời nói nhưng với người khác đó là cả một tuổi trẻ . Mất đi rồi có lấy lại được không?
Theo Emdep
Dành 6 năm để yêu một người, đau khổ nhìn anh lên xe hoa cùng người khác
Nếu bạn hỏi tôi, cảm giác khi từ bỏ một người mình đã yêu thầm rất lâu là thế nào? Tôi chỉ có thể trả lời: "Chưa bao giờ có được, nhưng lại như vừa mất đi cả thế giới."
Tôi đã dành hết 6 năm thanh xuân của mình chỉ để thương yêu một người. Hôm nay, khi vừa về từ đám cưới của anh, tôi gõ ra những dòng này để trút hết mọi nỗi niềm suốt những năm qua, và cũng để đặt dấu chấm cho một mối tình đơn phương vô vọng.
Tôi và anh học cùng lớp đại học. Vì là bạn cùng bàn nên tình cảm của tôi dành cho anh nảy sinh và lớn lên chậm rãi. Mỗi ngày, chúng tôi đều gặp nhau, đều ngồi bên nhau suốt 5 tiết học. Bao nhiêu kỷ niệm của những năm tháng ấy tôi đều nhớ rõ.
Những lúc thì thầm nói chuyện riêng, những giờ nghỉ giải lao, mỗi đứa một tai nghe, đung đưa theo điệu nhạc, những mẩu thư trao qua đổi lại trong giờ,... đều khiến tôi mỉm cười mỗi khi nhớ về. Tôi thích anh bởi anh rất thông minh, sự thông minh hài hước, thậm chí có chút khác người. Lối suy nghĩ của anh cuốn hút tôi, khiến tôi muốn lắng nghe anh nói nhiều hơn.
Ảnh minh họa
Anh hơi lạnh lùng, nhưng lại luôn âm thầm quan tâm người khác. Có những khi tôi quên đồ ăn sáng, anh ngồi bên cạnh bèn xẻ đôi cái bánh bao, đưa tôi một nửa. Sự dịu dàng đó của anh cứ khiến tôi càng rung động thêm.
Tình cảm đơn phương ấy của tôi cứ như vậy mà lớn dần. Nhưng tôi chưa bao giờ đủ can đảm để thổ lộ lòng mình. Tôi sợ chúng tôi sẽ không còn như bây giờ được nữa. 4 năm đại học trôi qua, ra trường, mỗi đứa một công việc, nhưng tôi vẫn giữ liên lạc với anh.
Những buổi cafe hiếm hoi, anh bắt đầu kể về một người con gái khác. Anh kể rằng cô ấy dễ thương ra sao, có giọng nói hay như thế nào,... Tôi chống cằm lắng nghe, trong lòng quặn thắt khi thấy ánh mắt anh sáng lên mỗi lần nhắc đến cô gái đó.
Rồi họ yêu nhau. Tôi biết mối tình đơn phương của mình là vô vọng, nhưng vẫn không thể ngừng dõi theo anh. Anh ít gặp tôi, thi thoảng nhắn vài ba câu hỏi thăm trên facebook. Chỉ lúc nào anh và cô ấy cãi cọ, anh mới tìm tôi để tâm sự xin lời khuyên.
Lúc nào tôi cũng nuôi hi vọng, rằng anh một lần nhìn sang bên cạnh để thấy tôi luôn đồng hành cùng anh, rằng chỉ có tôi mới thấu hiểu hết suy nghĩ của anh, chỉ có tôi luôn yêu anh vô điều kiện, kể cả là anh không hề yêu tôi. Tôi chỉ âm thầm hi vọng như thế cho đến khi nhận được tấm thiệp cưới của anh.
Nếu bạn hỏi tôi, cảm giác khi từ bỏ một người mình đã yêu thầm rất lâu là thế nào? Tôi chỉ có thể trả lời: "Chưa bao giờ có được, nhưng lại như vừa mất đi cả thế giới."
Ngày hôm nay, tôi trang điểm và ăn mặc thật xinh để đến dự đám cưới của anh - người mà tôi yêu suốt 6 năm qua. Khi thấy anh cùng cô dâu bước vào lễ đường, ánh mắt rạng rỡ như mỗi lần anh nhắc về cô ấy, tôi bất giác mỉm cười.
Ảnh minh họa
Cảm ơn anh vì đã luôn là người bạn thân nhất của tôi. 6 năm thanh xuân ấy, tôi chưa từng nuối tiếc vì đã yêu anh. Tuổi trẻ của tôi, vì có anh mà trở nên rực rỡ. Vậy nên ngày hôm nay, tôi phải tự mình kết thúc mối tình đơn phương suốt những năm qua rồi.
Ngày mai sẽ là một ngày hoàn toàn khác, phải không?
Theo Eva
Phụ nữ muốn xinh đẹp, hạnh phúc nhất định phải chọn lựa thật kỹ ba điều này, tuyệt đối đừng qua loa Dù xuất phát điểm là phụ nữ xinh đẹp - xấu xí, giàu có - nghèo hèn, thành công - thấp kém cũng vẫn nên lựa chọn những điều sau, bởi nó quyết định cuộc sống của chính bạn. Cuộc sống luôn mang lại cho chúng ta rất nhiều điều thú vị. Chính vì điều đó, phụ nữ hãy nhớ rằng, thay vì...