Đội mưa trước khách sạn, bắt quả tang vợ ngoại tình với bạn thân
Tôi vừa trở về từ Pháp sau một năm được cơ quan cử đi đào tạo. Tôi cứ nghĩ vợ chồng sẽ quấn quýt lắm. Cô ấy sẽ chạy lại ôm chầm lấy tôi hoặc ít nhất em sẽ líu lo không ngớt từ sáng đến tối và không cho tôi được rời nửa bước. Thế nhưng …
ảnh minh họa
Vợ tôi là cô gái khá dễ thương, nhí nhảnh, lúc nào cũng muốn chồng phải ở bên cạnh để nghe cô ấy líu lo mọi chuyện. Vì thế khi nhận được quyết định đi Pháp 1 năm của cơ quan tôi lo lắm. Tôi không biết ở nhà vợ tôi sẽ sống thế nào nếu không có tôi.
Vợ tôi nghe tin tôi phải đi xa cũng khóc hết nước mắt. Thế nhưng sau đó vì sự nghiệp của tôi cô ấy nén lòng và động viên tôi đi.
Một năm xa vợ, xa con tôi nhớ gia đình đến phát điên. Tôi mong từng ngày để về với tổ ấm của mình. Thế nhưng khi về cảm giác của tôi về vợ rất khác. Cô ấy trầm tĩnh hơn, không nhí nhảnh và vui vẻ như trước. Cuối tuần, cô ấy cũng bận bịu với công việc ở công ty chứ không kiếm cớ để quấn quýt bên chồng như thường lệ.
Tôi lấy làm lạ nên điện thoại cho Vinh, sếp của vợ, cũng là bạn thân của tôi để hỏi han. Tuy nhiên bạn tôi cũng xác nhận công ty đang nhiều việc nên mọi người phải làm thêm giờ.
Sau đó, Vinh rủ tôi đi uống bia. Trong cuộc nhậu ấy, tôi không thể không tâm sự với Vinh về mối nghi ngờ của mình về vợ. Nhưng Vinh cho rằng tôi ghen vớ vẩn nên gạt đi, anh ta khuyên tôi nên tin tưởng và động viên vợ vì dạo này cô ấy vất vả.
Tôi nghe Vinh nói cũng phần nào thấy mình không phải. Về nhà tôi cố gắng tạo không khí vui vẻ, làm hết mọi việc để vợ được nhàn thân. Vợ tôi cũng vui vẻ hơn. Không khí gia đình bắt đầu sôi động trở lại.
Tuy nhiên chuyện chăn gối vợ chồng của chúng tôi thì không thể như xưa. Có điều gì đó cứ khiến chúng tôi không tự nhiên nên cuộc yêu không bao giờ hoàn hảo.
Video đang HOT
Và rồi linh tính mách bảo tôi bắt đầu nghi ngờ vợ. Tôi mua một thiết bị định vị từ một thám tử tư mà tôi quen để gắn vào ô tô của vợ.
Vợ tôi vẫn đi làm mà không hề biết về kế hoạch theo dõi của chồng. 1 ngày, 2 ngày, đến ngày thứ 3, tôi thấy xe của vợ dừng rất lâu ở một trường học. Tối về tôi vờ hỏi vợ về chuyện học hành để nâng cao trình độ nhưng vợ tôi lắc đầu nguây nguẩy. Cô ấy bảo, cô ấy sẽ chẳng học hành gì thêm vì không có nhu cầu giỏi hơn chồng.
Điều đó có nghĩa là cô ấy không hề tới trường để học? Tôi nghĩ vậy trong đầu và tò mò về chiếc xe đậu ở trường đến gần 2 tiếng của vợ.
Mấy ngày sau, tôi vẫn âm thầm theo dõi định vị. Thật không ngờ theo một lịch trình cố định, cứ 2 ngày một lần, vợ tôi lái xe đến trường học đó.
Biết có chuyện chẳng lành, tôi điện cho gã thám tử tư tìm đến địa chỉ trường học trên bản đồ định vị kia. Đến nơi gã thám tử thông báo, xe của vợ tôi không ở đó mà đang ở một bãi đậu xe cách trường 300m.
Vì thế, anh ta không thể tìm thấy vợ tôi mà phải đợi đến lần sau. 2 hôm sau, đúng như “thời khóa biểu”, gần 11h trưa, tôi báo cho gã thám tử đến đợi sẵn ở bãi đậu xe hôm trước.
Lần này, anh ta thấy vợ tôi lái xe vào bãi, sau đó bắt một chiếc taxi và phóng đi. Gã thám tử đi theo vợ tôi thì phát hiện, vợ tôi một mình vào khách sạn. Khách sạn này có cả nhà hàng ăn uống bên trong nên anh ta có thể đột nhập vào. Tuy nhiên cũng vì hành động vội vàng ấy mà sau khi tìm vào phòng ăn, anh ta mất dấu của vợ tôi.
Tôi ngồi ở cơ quan nghe gã thám tử thông báo tình hình, ruột gan như lửa đốt. Tôi phóng vội đến khách sạn nhưng vì đường xa nên chưa kịp đến nơi thì vợ tôi đã ra về.
2 hôm sau, tôi không nhờ gã thám tử nữa mà một mình “hành động”. Tôi đợi vợ từ bãi đậu xe rồi bám sát phía sau. Vợ tôi không hề nghi ngờ. Đến khách sạn, tôi chỉ thấy cô ấy đi vào nhận phòng một mình. Vì thế tôi phải chờ ở cổng.
Hôm tôi ngồi chờ, gió rét, trời lại có mưa lâm thâm. Cô bán nước năm lần bảy lượt muốn đuổi tôi đi để lấy chỗ cho khách mới vào. Thế nhưng tôi chẳng để ý. Mắt tôi cứ chăm chăm nhìn vào cửa ra của khách sạn rồi tưởng tượng về cảnh bên trong.
Hơn 2 tiếng sau, tôi bàng hoàng thấy Vinh, bạn thân của tôi, bước ra khỏi khách sạn. Anh ta cũng không đi xe riêng mà ngồi lên một chiếc taxi rồi phóng thẳng đi. 5 phút sau thì vợ tôi tiến đến phòng lễ tân để thanh toán t.iền…
Vậy là tôi đã hiểu ra sự việc. Tôi muốn chỉ muốn đến thẳng công ty của Vinh để cho cậu ta một bài học. Thế nhưng tôi không làm được. Người bạn chí cốt của tôi, sao có thể đ.âm tôi một nhát chí mạng thế này?
Theo Vietnamnet
Trời giông bão, tôi đứng ‘chôn chân’ dưới khách sạn bắt quả tang vợ ngoại tình
Tôi vừa nộp đơn ly hôn, những ngày này, tâm trạng tôi tồi tệ vô cùng, thật sự không biết giãi bày với ai.
Phát hiện vợ ngoại tình, tôi suy sụp vô cùng
Vợ chồng tôi kết hôn 7 năm, có với nhau một cô con gái lên 5 t.uổi. Tôi kinh doanh ngoài, còn vợ làm trong một công ty du lịch.
Yêu nhau hơn 1 năm mới làm đám cưới, chưa kể, thời điểm chúng tôi yêu nhau, nhà vợ tôi còn vỡ nợ, gia cảnh sa sút, mặc dù vậy tôi vẫn ở bên cạnh động viên, cho đến khi nhà cô ấy ổn hơn thì chúng tôi làm đám cưới.
Hiện tại hạnh phúc gia đình tôi rất ổn, dù cũng có lúc va chạm, thăng trầm, nhưng tôi hài lòng với những gì mình đang có.
Mọi chuyện cứ thế êm đềm trôi đi cho đến ngày tôi phát hiện ra vợ ngoại tình. Thật sự là tình cờ, khi tôi ngồi tiếp khách, và đối diện với quán cà phê bên kia vợ ngồi. Cô ấy dựa vào vai một người đàn ông khác, vô cùng tình cảm. Đúng lúc tôi đứng dậy định lao sang thì đối tác của tôi đến, cực chẳng đã tôi đành ngồi xuống, lúc ngẩng lên thì vợ đã rời đi từ lúc nào.
Gọi điện cho vợ, cô ấy bảo đang ở cơ quan, vì không có bằng chứng nên tôi nhẫn nhục.
Tôi nhớ hôm đó Hà Nội có bão, trời mưa gió ghê gớm lắm. Cơ quan tôi về từ trưa, gọi cho vợ, cô ấy bảo vẫn phải làm. Thú thực không hiểu sao tôi thấy không yên lòng nên mặc mưa gió phóng xe đến công ty vợ, chờ trong quán nước.
Khoảng 1 tiếng sau thấy vợ đi ra, lúc ấy khoảng 3h chiều. Cô ấy chạy xe đến quán cà phê gần đó, sau đó một gã đàn ông lái ô tô dừng lại, vợ tôi gửi xe rồi lên xe gã kia.
Thú thực, tôi nóng như lửa đốt khi thấy hai người họ dừng xe trước khách sạn lớn. Tôi vào theo nhưng bị chặn lại.
Không còn cách nào, tôi buộc phải đứng chờ ở dưới. Cả đoạn đường chỉ có mình tôi, gió bão mù mịt, nhưng không bằng cơn bão trong lòng tôi.
Suốt gần 3 tiếng đồng hồ tôi như một gã điên. Cuối cùng vợ cũng xuống, tôi chụp được mấy kiểu ảnh vợ và gã đàn ông ôm eo nhau tình tứ. Sau đó, gã đưa vợ tôi về quán cà phê lúc trước lấy xe.
Tôi có thể tha thứ cho vợ mọi thứ, nhưng ngoại tình thì chắc chắn không
Tôi về, tôi cố giữ bình tĩnh hỏi vợ chiều đi đâu. Cô ấy vờ như không, bảo chiều em ở cơ quan, mưa quá không về được. Đến lúc này thì tôi không giữ nổi bình tĩnh, ném chiếc điện thoại xuống bàn, vợ tôi nhìn đống ảnh, tái mặt ngã quỵ xuống.
Sau hôm đó, vợ tôi về quỳ xuống ăn năn xin lỗi tôi rất nhiều. Cô ấy khóc và xin tôi tha thứ. Cô ấy biện minh cho hành động của mình là do tôi không quan tâm đến vợ. Cô ấy luôn cảm thấy cô đơn và nhiều áp lực không biết chia sẻ cùng ai. Cô ấy đến với anh ta chỉ để chia sẻ chứ không hề yêu đương gì hết. Cô ấy bảo vẫn yêu chồng, yêu con.
Tôi nghĩ, thật nực cười với cái lý lẽ của người đàn bà l.ăng l.oàn, chẳng lẽ cứ không có người quan tâm chăm sóc là lại lên giường cùng thằng đàn ông khác ư? Tôi vừa thương con, vừa lo cho cái gia đình này nhưng bây giờ thì tôi đã mất hết niềm tin vào vợ. Tôi có thể tha thứ cho vợ mọi thứ, nhưng ngoại tình thì chắc chắn không.
Theo Phununews
Đang lúc háo hức cùng bồ lên khách sạn thì tôi tặng chồng thứ ấy khiến anh quỳ xuống... Có ai nghĩ được người đàn ông từng phải dựa dẫm vào mình có thể phản bội lại mình cơ chứ. Nhưng rồi tôi đã dạy cho anh một bài học thích đáng vì tội phản bội của mình. ảnh minh họa Tôi năm nay mới ngoài 30, cái t.uổi cũng chưa có gì là gài. Tôi đã có một cô con gái...