Đợi mãi để… lấy một người không yêu
3 năm sau, anh và người ấy vẫn hạnh phúc, vui vẻ, còn có con với nhau. Em gần như sụp đổ. Hi vọng của em không còn nữa.
Anh và người ấy đính hôn, em lại nghĩ ‘30 chưa phải là Tết, đính hôn rồi có thể bỏ cơ mà’. Em tiếp tục đợi… (ảnh minh họa)
32 tuổi, em lấy chồng. Em sợ, nếu như em chần chừ thêm nữa, em sẽ bị gọi là gái ế. Mà 32 tuổi, còn trẻ trung nỗi gì. Biệt danh ế cũng được gọi lâu rồi.
Một lần trót dại yêu và trao trọn con tim, nhưng đến khi nhận ra, tình yêu ấy chỉ là giả dối, em không thể nào dừng lại được, không thể nào thôi yêu. Tình cảm con người, đâu thể nói thôi là thôi được. Em cứ mải miết đi tìm một người đàn ông giống như anh, có ngoại hình giống anh, giọng nói giống anh vừa nhất định sẽ tìm mọi cách lấy người đó làm chồng.
Không có anh, em điên dại như thế. Còn anh, hạnh phúc bên tình nhân mới từ bao giờ. Người đàn ông khi đã vô tình, thật đáng sợ. Họ chẳng cần bận tâm đến ai, họ chỉ biết hạnh phúc của họ, nỗi đau của người khác chẳng là gì.
Em dành mấy năm trời để đợi anh thay đổi. Anh chia tay em, em đợi anh có người mới với hi vọng, anh sẽ quay về bên em. Rồi anh có người yêu thật, em đợi anh bỏ cô ấy đến bên em, biết đâu, yêu chán rồi anh sẽ nhớ đến em. Những suy nghĩ điên rồ ấy cứ cuốn lấy em, làm em mụ mị trong tình yêu với một người không cần mình nữa.
Anh và người ấy đính hôn, em lại nghĩ ‘30 chưa phải là Tết, đính hôn rồi có thể bỏ cơ mà’. Em tiếp tục đợi…
3 năm, anh và người ấy bên nhau, trải qua bao chặng đường hạnh phúc, em vẫn đứng đây, nhìn về phía anh để càng cảm thấy mình tủi nhục, cô đơn hơn bao giờ hết. Em đợi anh từ bỏ người ta, đợi anh quay về bên em. Em thật là một người hoang tưởng, mơ mộng những điều viển vông. Thật sự em đã bị mụ mị vì anh rồi.
Video đang HOT
Kết quả không như em mong đợi. Anh cưới người con gái đó, chính thức trở thành chồng của người ta. Em khóc ròng bao nhiêu ngày, vì em nghĩ, từ đây, anh vĩnh viễn thuộc về người con gái đó. Em chẳng còn niềm hi vọng nào dù chỉ là 1% bé nhỏ. Em cô đơn lạc lõng giữa dòng đời.
Em gần như hết hi vọng. Nhưng nghe tin anh và người đó trục trặc, em mừng quýnh. Có thể, anh sẽ ly hôn và quay về bên em. Một suy nghĩ điên cuồng, đáng khinh bỉ phải không anh? Em vẫn chờ anh như thế, chờ ngần ấy năm trời, chờ đến khi em già nua, em cằn cỗi, em xơ xác, em cũng không còn nhận ra chính mình nữa. Ai cũng hỏi em tại sao không lấy chồng. Có trời hiểu, chỉ mình em hiểu mà thôi.
3 năm sau, anh và người ấy vẫn hạnh phúc, vui vẻ, còn có con với nhau. Em gần như sụp đổ. Hi vọng của em không còn nữa. Em trở về đúng nghĩa trái tim em, chấp nhận đi lấy chồng dù là lấy người không yêu. Dù sao, con gái cũng phải có gia đình, phải sinh con đẻ cái. Em sống bất cần, sống vô định, chọn một người đàn ông thích em do mai mối. Em chép miệng cho qua tất cả. Cuộc sống này không có anh, chẳng còn nghĩa lý gì với em nữa. Em chỉ biết mình có nghĩa vụ phải lập gia đình, phải sinh con, vậy thôi…
Giờ đây, em có tổ ấm riêng, anh cũng có hạnh phúc riêng. Em không yêu chồng em, vẫn mãi là như vậy. Nhưng em biết ơn anh ấy, vì anh ấy đã cho em có được một cô công chúa xinh đẹp, để giúp em có thêm niềm tin và hi vọng. Em biết, đời này sẽ không có gì quan trọng hơn con gái em. Chỉ có nghĩ đến con, em mới sống vui vẻ và hết mình.
Em nợ chồng em, mang ơn anh ấy, dù không yêu nhưng em biết, cả đời này em phải sống để trả nợ, trả nợ người đã cưu mang em…
Còn anh, chúc anh hạnh phúc bên người!
Theo Eva
Không yêu bố mẹ cứ ép phải cưới
Hai bên gia đình bất chấp ý kiến của em vẫn quyết định 2 tháng nữa ép em phải cưới.
Chị Thanh Bình thân mến!
Em có một khúc mắc trong vấn đề tình cảm rất mong nhận được sự tư vấn của chị.
Em năm nay 21 tuổi, em đang là sinh viên năm cuối. Cách đây 2 năm cha mẹ em đã hứa hẹn sẽ gả em cho một anh ở gần nhà sau khi em ra trường. Anh đó yêu em thật lòng. Cha mẹ anh đó cũng thích em. Anh ấy 26 tuổi, học xong cấp 3 thì nghỉ, công việc cũng chưa ổn định, nhà anh đó cũng không giàu có.
Nhưng điều quan trọng là em không có cảm tình, không thể nào thương và yêu anh đó được. Chúng em không hề hợp nhau. Anh ấy không hề hiểu em. Chúng em luôn có những ý kiến trái chiều, em cũng đã cố nhiều lần thử tìm hiểu người đó nhưng giữa chúng em vẫn không có điểm chung.
Em đã nhiều lần nói với cha mẹ anh, cha mẹ em và anh rằng em không thể lấy anh được. Em không yêu thì không thể sống với người đó suốt đời được. Nếu có phải bắt làm vợ thì em cũng không làm tròn bổn phận của một người vợ được. Nhưng người đó vẫn không chịu rời xa em. Bố mẹ em cũng không chịu cho em từ bỏ vì cũng có một trường hợp giống em. Lúc đầu không yêu nhưng về sau sống họ cũng rất hạnh phúc. Do đó mặc cho em giải thích nhưng bố mẹ em vẫn không chịu cho em dừng quan hệ với anh ấy.
Em quá đau khổ khi bố mẹ ép phải cưới người mà em không hề yêu thương (Ảnh minh họa)
Suốt 2 năm nay lần nào về quê mẹ em cũng nhắc đến chuyện này. Vì chuyện này mà em đã rất đau khổ, tuyệt vọng và mất rất nhiều nước mắt. Nếu em không đồng ý lấy người đó thì họ cũng không làm gì được em nhưng em lại sợ. Em rất sợ cha mẹ em buồn vì em không nghe lời, cha mẹ em cũng nhiều lần phải khóc vì em không chấp nhận người đó.
Tết vừa rồi hai gia đình có qua nói chuyện với nhau, đã xác định sau 2 tháng nữa em thực tập xong sẽ tổ chức đám cưới cho em. Hiện giờ em rất bế tắc không biết phải chấp nhận hay tiếp tục trốn chạy. Em mong chị hãy cho em một lời khuyên. Em nên làm gì để thuyết phục gia đình? Em phải làm sao để người đó từ bỏ em và tìm hạnh phúc khác cho riêng mình? Em sợ rằng nếu lấy nhau cả hai sẽ cùng đau khổ mà thôi. Nhưng nếu em từ chối được thì em phải làm gì để cha mẹ em không buồn và hiểu cho nỗi khổ của em.
Chị hãy giúp em với! Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng em đang rất đau khổ khi đứng trước tình cảnh gia đình ép phải cưới người em không yêu. Em không muốn như vậy vì biết rằng sẽ không thể hạnh phúc khi sống bên người mình không yêu. Nhưng em cũng sợ sự phản kháng đó của em làm cha mẹ buồn lòng.
Chị nghĩ rằng trong tình huống này em phải thực sự dũng cảm bảo vệ hạnh phúc tương lai của mình. Không một ai biết mình có hạnh phúc hay không ngoài chính bản thân mình. Có thể câu chuyện của người chị gần nhà em ở bên ngoài nhìn vào rất hạnh phúc nhưng liệu từ phía trong tâm hồn của chị ấy, chị ấy có cảm thấy điều đó hay không? Đó chỉ là suy nghĩ áp đặt của người ngoài mà thôi.
Hãy dũng cảm đấu tranh vì hạnh phúc tương lai của mình để không bao giờ phải hối hận (Ảnh minh họa)
Hơn nữa, ở trường hợp của em chắc chắn sẽ không thể nào hạnh phúc được khi em bắt đầu bước chân vào hôn nhân đã mang theo một tâm lí bị ép buộc như vậy. Nếu lần này em không dũng cảm làm theo ý mình thì chắc chắn sau này em sẽ hối hận. Thà làm bố mẹ em thất vọng 1 lần còn hơn là sau này sẽ làm cho không chỉ em, bố mẹ em mà con cái và hai bên gia đình đều phải phiền lòng khi các em không hạnh phúc.
Hãy dũng cảm đấu tranh vì hạnh phúc tương lai của mình. Trước hết em hãy gặp anh chàng kia thêm một lần nữa và quả quyết nói rằng em không yêu anh và sẽ không lấy anh. Anh cũng nên tự tìm hạnh phúc khác cho mình đừng cố theo đuổi một người không yêu mình vì điều đó chỉ chính anh đau khổ mà thôi. Giờ là lúc em cần làm gay gắt vấn đề này chứ không phải là nhẹ nhàng từ chối hay nói bóng gió xa xôi nữa. Em cũng đến gặp bố mẹ anh ấy bày tỏ thẳng thắn rằng em không yêu và sẽ không cưới người mà em không yêu. Trước thái độ phản kháng mạnh mẽ của em, dám chắc gia đình bên đó sẽ tự ái vì xét cho cùng không ai muốn một cô con dâu phản ứng dữ dội với gia đình mình như vậy.
Còn về phía bố mẹ em, em có thể nhờ một ông chú, bà bác nào thân tình trong họ, có tiếng nói với gia đình nói giúp. Nhờ người thân phân tích để hiểu được hạnh phúc của con cái là do các con tự quyết định, người khác không thể nào tự lựa chọn được.
Dù cho có thể nhất thời bố mẹ em giận, thất vọng vì em không nghe lời nhưng em cũng đừng quá đau khổ. Em hãy cố gắng học tập thật tốt, ra trường tìm kiếm một công việc và có cho mình một người yêu tốt. Điều đó sẽ khiến bố mẹ em vui lòng và đón nhận em.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo Eva
Tôi có nên lấy người từng làm hại đời mình Cach đây 5 năm, vao cai tuôi đep nhât cua ngươi con gai, tôi bi ham hiêp. Năm đo tôi 18 tuôi, vưa đâu đai hoc va chuân bi đi du hoc ơ nươc ngoai. Tôi đo tôi đi dư sinh nhât ban thân. Ba no kêt nghia anh em vơi ba tôi, hai gia đinh rât thân thiêt. No co môt ngươi...