Đòi ly hôn vì vợ nghiện Facebook
Quá đam mê cuộc sống ảo trên “phây”, nhiều người vợ chểnh mảng việc nhà, bỏ bê gia đình, chồng con. Chỉ đến khi gia đình đứng trước nguy cơ đổ vỡ thì họ mới “tỉnh”.
Đòi ly hôn vì vợ nghiện “phây”
Từ ngày vợ biết mò mẫm vào chơi “phây-búc” (facebook) cuộc sống của nhà anh Quang dần dần thay đổi.
Bình thường, cứ ăn cơm xong là vợ chồng con cái ngồi chơi nói chuyện với nhau. Còn giờ thì lúc nào anh cũng thấy vợ ôm khư khư cái điện thoại. Thỉnh thoảng chị phá lên cười khi đọc được cái gì hay hay. Chồng nói gì kệ chồng, vợ cứ ừ ừ, gật gật cho qua chuyện còn mắt thì cứ dán vào “phây”.
Lúc nào anh cũng thấy vợ ôm khư khư cái điện thoại, thỉnh thoảng lại phá lên cười. Ảnh minh họa
Từ ngày chơi “phây”, vợ anh chăm làm đẹp, cứ vài hôm lại mua quần áo mới để chụp hình khoe trên phây. Đến giờ cơm, cả nhà cứ phải ngồi chờ để cô ấy loay hoay chụp ảnh khoe trên mạng trước đã. Trong khi ăn cô ấy cũng vừa ăn vừa chăm chăm vào màn hình để xem có ai like món mình vừa đưa lên không. Ai bình luận gì là cô ấy trả lời ngay “cho phải phép lịch sự” như lời cô ấy nói. Nhưng điều đó cũng chưa hãi bằng trong nhà có chuyện gì là cô kịp thời “báo cáo” tỉ mỉ chi tiết trên phây. Từ chuyện vợ chồng giận nhau, chuyện con ốm con đau, chuyện không hài lòng với mẹ chồng, em chồng. Dù không chỉ mặt đặt tên thì người trong nhà, người quen, đồng nghiệp vẫn biết là ai.
Đúng hôm sinh nhật vợ, anh Quang bù đầu vào công việc nên quên mất, sáng lùi lũi đi làm, cả ngày cũng chẳng nhắn tin chúc mừng. Đi làm về thì thấy vợ lầm lì, hỏi câu gì cũng không nói. Trước khi dắt xe ra khỏi nhà chị buông lại một câu: “Anh tự nấu mà ăn, em không nấu cơm đâu!”. Vợ vừa đi khỏi thì em gái anh gọi điện hỏi dồn: “Anh làm gì mà để chị đòi chia tay thế?”. Anh Quang tá hóa không hiểu chuyện gì thì cô em nói thêm: Anh lên facebook mà xem. Giữa những hoa, lời chúc sinh nhật của bạn bè, dòng trạng thái than vãn muốn chấm dứt của chị cùng bức ảnh minh họa đau buồn khiến mọi người đều chú ý. Nhiều quân sư mạng vào bình luận, an ủi đủ kiểu, nhiều người còn khuyên nên chấm dứt sớm cho nhẹ lòng!
Anh điên tiết thực sự, đợi vợ về và thẳng thắn: “Em không thể chịu nổi cuộc sống này nữa phải không? Có phải em muốn kết thúc luôn hôm nay không?”. Sau phút ngỡ ngàng, chị cũng hiểu ra tất cả. Chỉ vì những gì cô đưa lên phây hàng ngày, thời gian bên chồng con chị cũng dành phần lớn cho phây, cuộc sống ảo còn lớn hơn cuộc sống thật nên mới ra nông nỗi này. Nước mắt chị lã chã rơi. Anh Quang lấn tới, yêu cầu chị chấm dứt những trò lên mạng than vãn, câu like, hay bình phẩm “mất đoàn kết” gia đình người khác. Từ đó, chị bớt hẳn thời gian vào “phây”.
Từ “phây” vì hãi bị đánh ghen
Anh Lê Minh, có vợ nghiện facebook, kể: Cứ sáng ra, chưa thấy nàng đánh răng, rửa mặt, nhưng cái tay thì vớ ngay cái điện thoại và mở facebook. Rồi sau đó, vừa làm công tác vệ sinh cá nhân nàng vừa ngó nghiêng xem có ai comment hay like cái status/ ảnh mới của nàng không. Ban ngày thì khỏi nói, nàng có thể vừa cho con bú vừa cầm điện thoại bấm chíu chíu. Thương cho con bé con, ngủ lúc nào mẹ cũng không hay biết vì mẹ đang bận làm bà tám với các chị em trên “phây”.
Nhưng hẳn khổ nhất là tôi, tối nào cũng nghe nàng tuôn một tràng về mẹ này thế này, mẹ kia thế kia, hôm nay bạn thân nàng buồn ra sao, cái cô đồng nghiệp nàng thất tình thế nào… Rồi thì, nàng suốt ngày chụp ảnh con, cứ có ảnh con là nàng tag tôi. Vài ba ảnh nàng còn chụp tôi và con đang ngủ trong tư thế giời ơi đất hỡi hoặc tôi đang làm gì đó… tế nhị. Cứ nàng “tát” (tag) những ảnh như thế là y như rằng, đồng nghiệp và bạn bè tôi cứ nhìn thấy tôi là cười khúc khích. Ngượng chín cả mặt!
Chưa kể, thi thoảng nàng còn viết những câu status đầy ám chỉ, kiểu “chồng không quan tâm”, “thèm được hẹn hò lãng mạn như xưa” tới những câu status đầy sướt mướt nói về những nỗi khổ tâm trong lòng nàng, những nhung nhớ… Và đương nhiên, những status này đều “tát” tôi như một lời nhắc nhở.
Video đang HOT
Nhắc nàng chán chê là đừng mang việc nhà lên facebook hay đừng tag những bức ảnh thiếu tế nhị (mà theo nàng nó mắc cười và đáng yêu) nhưng nàng cứ chứng nào tật nấy. Lúc này, tôi chỉ còn cách là khóa chế độ cho phép tag và viết lên tường.
Thế nhưng cũng chẳng ăn thua, bởi nàng kết bạn với hầu hết các bạn bè đồng nghiệp tôi. Lâu lâu, thấy tôi về muộn, nàng còn chat chit hỏi đồng nghiệp khiến tôi vừa ngượng vừa ngại.
Về nhà, nhiều hôm, nàng còn bưng khuôn mặt bí xị, không thèm cơm nước cho chồng con vì thấy chồng… chụp chung với cô đồng nghiệp. Vậy là thôi, chả dám chụp chung cô nào cho lên “phây” nữa, vợ mà lên ba máu sáu cơn thì nguy.
Ngày ngày, nàng ôm điện thoại hoặc iPad tới tận 11 giờ đêm mới đi ngủ. Nàng cứ triền miên thế cho tới một bận. Ấy là khi cô bạn thân của nàng tâm sự nàng rằng, vợ chồng cô ấy đang có nguy cơ đổ vỡ vì… facebook. Bạn thân nàng cũng tham gia các hội nhóm, một lần cô bạn thân than thở về mẹ chồng và chồng trên một nhóm kín nào đó, được các chị em hùa vào, bao nhiêu thói hư tật xấu, bao nhiêu chuyện trong nhà của chồng và mẹ chồng đều được cô bạn phơi bày hết. Đúng hôm ông chồng hỏng máy tính, mượn laptop vợ dùng thì vô tình đọc được những lời lẽ cay nghiệt và đầy uất ức của cô vợ xinh đẹp. Chưa kể, cô bạn thân còn hay kể lể với vợ tôi qua chat. Ông chồng càng đọc càng tái mặt và ngay sau đó đùng đùng đòi ly hôn với “con vợ mất dạy”.
Bận ấy, nàng bần thần, bứt rứt lắm. Thấy nàng ít vào “phây” hẳn. Mà có vào, nàng cũng ít giăng status hơn, cũng thấy nàng có vẻ giãn các group đi. Gần đây, đồng nghiệp nàng bị chồng lên tận công ty “dằn mặt” vì tội dám chụp ảnh tình tứ với anh đồng nghiệp trẻ (mà thực ra là chụp ảnh nghịch ngợm) tung lên “phây” càng khiến nàng khiếp. Từ đó, thấy nàng “cai” facebook dần dần…
Chồng cai “phây” để khỏi ấm ức với vợ
Anh Hà Dũng cũng phát bực vì cứ tối tối là vợ ngồi lì bên máy tính, chẳng màng đến chồng con. Nhiều lần khuyên can không được, anh cũng lập nick để xem phây có gì hay mà vợ cứ đắm đuối như vậy.
Lần đầu vào “nhà” của nàng, hỡi ôi, tôi choáng “toàn tập”, anh Dũng tâm sự trên báo Phụ nữ, những tấm ảnh tôi chụp vợ ở bãi biển từ xưa, được nàng post lên với tiêu đề “Bỏng mắt không?”. Bà con nhảy vô còm tưng bừng. Có mấy tay đàn ông nào rất lạ còn buông lời tán tỉnh rẻ tiền kiểu: “Hàng ngon nhẩy”, “Hàng này mà ai đó không biết khai thác hết công suất thì phí của giời lắm”… Tôi nổi điên, “còm” vào: “Các bác làm ơn ăn nói lịch sự được không?”. Tối về, tôi định bụng sẽ giận vợ, ai ngờ vợ đã… chủ động giận trước. Nàng nói với vẻ mặt hằm hằm: “Phây là chỗ tào lao cho vui, anh chấp nhặt làm chi mà còm như ông già khó tính, làm đám bạn em chọc quê quá trời kìa”. Tôi không chịu thua: “Phây hay không phây thì cũng phải lịch sự chứ? Toàn là người có học thức, sao dùng những lời lẽ tào lao như vậy? Mà sao em có thể tương tấm hình khoe da thịt ấy lên cho thiên hạ bình phẩm? Thật hết biết!”. Vậy là giận nhau.
Anh Dũng quyết định đóng “phây”, mặc cho vợ thoải mái với cuộc sống ảo như một phần tất yếu của cuộc sống
Giận thì giận, tôi vẫn tranh thủ lúc rảnh ở cơ quan, vô “phây” theo dõi xem vợ có động thái gì mới. Lần này, vợ không post nội dung mới, mà lại “còm” ở “phây” của gã đàn ông nào đó lạ hoắc, lời lẽ sướt mướt: “Đã gần thế, yêu thật rồi…”. Tôi hiểu là vợ còm “theo dòng sự kiện” với những nội dung ở trên, chứ chẳng phải tỏ tình với gã đó, nhưng vẫn thấy khó chịu. Vợ mình vốn thùy mị, sống nội tâm, ít nói, mà lên “phây” lại bạo dạn thái quá.
Sau đó, cứ lên “phây”, thấy vợ thổ lộ cảm xúc “nhạy cảm” gì đó, tôi lại “còm” vợ ở ngoài đời. Có lần, vợ nổi cáu, bảo: “Trên “phây” chỉ là ảo, nếu anh còn chấp nhặt nữa, thì chỉ có cách duy nhất là anh đừng chơi. Chơi trên mạng xã hội mà cũng nghiêm túc như ngoài đời thì còn gì vui nữa?”.
Rồi, nàng giật lên status (dòng tâm trạng): “Còn gì khổ bằng việc chồng cũng chơi phây như mình…”. Và, hơn 30 “còm” nối đuôi nhau xuất hiện bên dưới để “bình loạn” về nội dung đó. Càng “còm”, càng thấy người chồng đó (là tôi) nổi lên như một “quái nhân”.
Anh Dũng quyết định đóng “phây”, cũng không theo dõi nội dung trên tường “nhà” vợ nữa, mặc cho vợ thoải mái với cuộc sống ảo như một phần tất yếu của cuộc sống. Từ đó anh cũng hết ấm ức với vợ.
Theo Afamily
Bỏ bạn gái vì 3 tháng quan hệ 'thả phanh' mà không 'dính' bầu
Quyết định như thế lại hóa hay, cả 3 tháng nay tần suất quan hệ dày như nêm, số lần không phòng tránh cũng nhiều mà chưa thấy nàng có biểu hiện gì dính bầu. Lấy vợ như thế thì chết cả họ nhà tôi à?
Ảnh minh họa
Tôi đã từng viết đôi lời tâm sự trên một diễn đàn, nhưng hình như ở đó toàn trẻ trâu mới lớn chưa biết gì nên không những không cho lời khuyên còn bình luận rất xúc phạm. Biết chuyên mục là một diễn đàn khá rôm rả của chị em và cả các anh em dày dạn tình trường và hiểu chuyện nên tôi đành phải tâm sự thêm ở đây.
Trong tình cảm, yêu nhau rồi chia tay cũng là lẽ thường. Không phải tình yêu nào cũng hạnh phúc cũng như không phải sự chia ly nào cũng là niềm đau. Như tôi đây, vừa mới chia tay người yêu, cảm giác này mới lâng lâng nhẹ nhàng làm sao. Cô đơn thì buồn mà dính vào phụ nữ thì chán. Chấm dứt được với mối này tôi nhẹ cả người. Có thể mọi người sẽ ném đá tôi nhưng khi yêu đàn ông cũng thiệt thòi chứ đâu riêng mình phụ nữ.
Xin bỏ qua phần tự luận bản thân vì bí ẩn có nét hấp dẫn riêng. Tôi xin được kể về những cô người yêu của tôi. Tư tưởng của tôi rất rõ ràng, "người bỡn cợt với ta thì ta thiếu nghiêm túc với người".
Tướng mạo tôi không đến nỗi nào nên được nhiều phụ nữ để mắt. Bây giờ quen nhau rất dễ, cố tình lạc vào một facebook, lướt ảnh xem có xinh không, giả vờ làm quen rồi hẹn hò offline.
Những mối tình một đêm, mỳ ăn liền, thức ăn nhanh thì tôi có rất nhiều. Nhưng chả lẽ lại trách mình đểu? Trách là trách phụ nữ bây giờ không biết giữ thân (Ảnh minh họa)
Tôi quen một em như thế, lôi nhau ra café gặp mặt. Tôi đến trước nàng đến sau, nói chuyện rất hợp cạ và vui vẻ. Lúc ra về thấy tôi dắt quả dream cũ là mặt nàng biến sắc há hốc mồm. Chỉ cần 3 giây là tôi biết ngay nàng này hám giàu. Ngay lập tức lên kế hoạch giả vờ bảo con SH của anh hỏng phải lấy tạm xe ông già thì nàng mới chịu ngậm mồm vào và ton hót trở lại.
Những lần hẹn sau, tôi mượn ngay con SH của thằng bạn đưa đón nàng đi chơi. Rồi tặng thêm chút quà là đưa nàng vào nhà nghỉ rất mượt. Giả sử có đi con Dream thì cưa đến mấy đời nàng cũng không đổ.
Ăn được rồi thì lượn, nàng hốt hoảng và khóc như mưa vì bị đá nhanh chóng. Lại còn ăn vạ đòi "Anh trả trinh tiết cho em". Cái trinh đấy đáng mấy xu? Thương thì tôi thí cho ít tiền ra đường Giải Phóng mua chục cái màng giả về mà dùng lần. Đàn bà ngu thì chết. Anh không đòi quà là may.
Quen thêm vài em như thế là tôi mất hết niềm tin vào phụ nữ. Suốt ngày khoe hàng họ mà anh động đến là giãy nãy như đoan trang. Sống kiểu miệng trên không ngậm, miệng dưới không khép mà cứ đòi hỏi phải được đàn ông yêu.
Những mối tình một đêm, mỳ ăn liền, thức ăn nhanh thì tôi có rất nhiều. Nhưng chả lẽ lại trách mình đểu? Trách là trách phụ nữ bây giờ không biết giữ thân.
Nhưng cũng có nhiều lần "dính phốt", chẳng may một em dính bầu. Nhìn mặt là biết ngay mười mươi không phải mình nhưng vì còn lương tâm đạo đức nên tận tình dắt đi phá. Đau là sau này gặp lại em, tôi thì sợ em ăn vạ, còn em lại hình như quên mất luôn tôi là ai. Chỉ thấy buồn cười và tội nghiệp cho thằng đi cạnh em, nó làm bò nhai lại cỏ của tôi mà không hay.
Tôi cũng có những mối quan hệ thật sự nghiêm túc. Đó là người mà tôi vừa chia tay. Có thể nói em là người ok nhất về mọi mặt mà tôi từng quen. Nhưng người con gái đĩnh đạc hóa ra cũng có nhiều điểm đáng sợ.
Ngoài việc giữ thân như giữ của, em còn mơ mộng rất nhiều về việc cưới hỏi sinh con đẻ cái. Yêu người như thế cũng thú vị, vì nàng khác với kiểu yêu qua đường. Nhưng cứ làm cho tôi sợ vì lúc nào cũng bị ràng buộc trách nhiệm.
Đây cũng là người mà tôi yêu lâu nhất, gần 8 tháng. Nhưng 3 tháng trở lại đây nàng mới đồng ý làm chuyện vợ chồng. Hóa ra quan hệ với gái đoan trang trinh thật nó khác rất nhiều so với gái lô trinh dỏm. Tôi thấy thăng hoa hơn và yêu người đó hơn.
Tết năm nay là Tết tuyệt vời nhất theo trí nhớ của tôi. Chẳng đi đâu chỉ chăm sóc nàng thật chu đáo rồi cùng nhau đi ngủ sớm. Nhiều lúc hứng quá quên cả mang áo mưa. Hai đứa cứ yêu thả phanh tự do đến độ bao nhiêu bao cao su mua sẵn đều hết sạch không buồn mua mới.
Nhưng có lẽ ngày vui thì thường sớm kết thúc. Vì nàng nói quá nhiều về trách nhiệm và chuyện tương lai. Tương lai của nàng thì tôi không biết, nhưng tương lai của tôi là tiếp tục sống và phấn đấu cho mục tiêu nghề nghiệp. Phụ nữ chỉ nên là bạn đồng hành theo từng chặng đường, đừng nên là cái nhà tù cầm tù đàn ông.
Nàng làm tôi mất cả hứng quan hệ vì cứ nằm xuống là lại rỉ bên tai tôi về trách nhiệm. Rồi cũng có nhiều lý do nữa nên tôi muốn chia tay. Tôi và em chỉ có thể đi cùng nhau đến đây.
Quyết định như thế lại hóa hay, cả 3 tháng nay tần suất quan hệ dày như nêm, số lần không phòng tránh cũng nhiều mà chưa thấy nàng có biểu hiện gì "dính chưởng". Lấy vợ như thế thì chết cả họ nhà tôi à?
Vì vậy mà chúng tôi chia tay, không hẳn là do tôi chán hay sợ em truy trách nhiệm. Mà tất cả là do bản thân em có khả năng vô sinh cao thôi. Nàng khóc như mưa nhưng không dám mong tôi quay lại, vì lỗi rành rành là ở em mà.
Em buồn tôi cũng ray rứt, tiếc cho một người con gái tốt và đàng hoàng. Mà đôi khi cũng có thể là trước đây em chơi bời trác táng, quan hệ nhiều nên giờ "máy trơ" mà tôi không biết?
Mấy hôm nay, dù tôi đã cố tình không gặp em rồi mà em vẫn cứ ỉ ôi gọi điện mong tôi nghĩ lại, mong tôi quay về nối lại tình xưa. Tôi nói mong em có cuộc sống mới hạnh phúc hơn. Hi vọng khả năng sinh nở của em không làm sao. Nhưng em vẫn muốn gặp tôi lần cuối vào ngày Valentine này rồi đường ai nấy đi cho đỡ nhớ.
Em càng chèo kéo tôi như thế, tôi lại càng cảm thấy em mất đi giá trị của bản thân. Chẳng lẽ, chia tay một người con gái mà quan hệ thả phanh 3 tháng vẫn chưa dính bầu được, cái lý do này khiến em khó chấp nhận được thế sao? Đấy là tôi còn nói thẳng với em - như thế là cao thượng quá rồi phải không mọi người?
Theo VNE
Cứ như vầy hoài, tôi làm sao mà chịu nổi? 8 năm vợ chồng, tôi vẫn chưa có được niềm hạnh phúc làm mẹ. Tôi thèm lắm cái cảm giác được nghén, được hôi cơm tanh cá, được vác cái bụng bầu lặc lè đi từng bước chậm chạp, được mặc những chiếc váy đầm rộng thùng thình; được ôm trong tay một sinh linh bé xíu rồi chăm sóc cho nó lớn...