Đòi ly hôn chồng giàu, chị gái bị mẹ phản đối, nhìn tờ giấy nhàu nhĩ chị đưa mẹ hối hận tột cùng
Mẹ tôi tuôn một tràng dài, đổ hết mọi tội lỗi lên đầu chị gái mà không buồn hỏi nguyên nhân chị đòi ly hôn là gì.
Cách đây 4 năm, chị gái tôi đi lấy chồng. Đó là một cuộc hôn nhân sắp đặt, anh rể là con trai bạn thân của mẹ, gia đình rất giàu có. Ban đầu chị không chịu, nhưng dưới sức ép của mẹ, cuối cùng chị gái đành nhắm mắt đưa chân.
Nhà anh rể có mấy chuỗi nhà hàng ăn uống, còn kinh doanh thêm bất động sản. Giàu nứt đố đổ vách nên từ khi gả vào nhà đó, chị gái tôi không phải bươn chải vất vả để kiếm tiền nữa, chỉ ở nhà lo việc nội trợ thôi.
Mẹ tôi tự hào về chàng rể này lắm, đi đâu bà cũng khoe. Đã vậy anh rể còn là con một, nên mẹ chắc mẩm sau này số tài sản nhà anh, chị gái tôi cũng có phần mà nhà tôi chắc cũng được hưởng lây. Lấy vợ phải lo cho cả nhà vợ mà, với lại ngày thường anh rể cũng rất chu đáo khoản quà cáp cho nhà vợ, lúc nào về chơi cũng xách theo túi to túi nhỏ.
Ấy thế mà hôm qua chị gái tôi lại đùng đùng ôm con, kéo vali lớn nhỏ về nhà ngoại xin ở lại đây vài hôm. Thấy chị về như vậy, mẹ tôi liền hỏi dồn dập:
- Hai đứa cãi nhau à? Bát đũa còn có lúc xô lệch, vợ chồng cãi nhau là chuyện bình thường. Con gái lớn đi lấy chồng rồi, đừng hơi tí là bỏ về nhà mẹ đẻ, như thế không hay đâu, người ta lại cười cho. Ăn cơm xong rồi chiều bắt xe về nhà, xin lỗi chồng với nhà chồng cho đàng hoàng tử tế đi.
Thấy chị gái ôm con về nhà, mẹ tôi mắng chị té tát. (Ảnh minh họa)
Thấy chị bơ phờ, mệt mỏi, tôi tiến lại gần hỏi han xem rốt cuộc anh chị xích mích chuyện gì mà chị lại tức giận đến nỗi bỏ về nhà mẹ đẻ. Gặng hỏi mãi, chị bất ngờ khóc nức nở rồi thốt ra 4 chữ: “Con sẽ ly hôn” khiến cả nhà hóa đá. Nghe chị nói thế, mẹ tôi tức giận lao tới tát chị một cái cháy má.
Video đang HOT
- Con vớ vẩn cái gì thế hả? Ly hôn là ly hôn thế nào? Con bao nhiêu tuổi rồi mà còn suy nghĩ bồng bột, nói ra những câu thiếu suy nghĩ như thế? Nhìn xem có ai lấy được chồng vừa giàu có, đẹp trai lại chiều chuộng vợ như con không? Đừng có sướng quá hóa rồ. Để chiều mẹ gọi thằng Nam (anh rể) về đón hai mẹ con về nhà.
Mẹ tôi tuôn một tràng dài, đổ hết mọi tội lỗi lên đầu chị gái mà không buồn hỏi nguyên nhân chị làm thế là gì. Lúc này, chị gái liền lấy ra từ trong túi áo một tờ giấy nhàu nhĩ đưa cho mẹ. Đó là một tờ giấy khám thai, nhưng cái tên trên đó không phải chị tôi là của một người phụ nữ khác.
- Thế này là thế nào? Con đưa cho mẹ tờ giấy này làm gì?
Mẹ tôi đưa ánh mắt khó hiểu nhìn chị gái. Chị quỳ xuống dưới chân mẹ, khóc lóc nức nở, cầu xin mẹ đồng ý cho mình ly hôn:
Chị khóc lóc xin mẹ ly hôn. (Ảnh minh họa)
- Mẹ đồng ý cho con ly hôn đi. Con cầu xin mẹ đấy. Con thực sự không chịu nổi nữa rồi. Anh ta có nhân tình bên ngoài từ lâu, con nín nhịn mắt nhắm mắt mở cho qua. Không ngờ hai người đó lại có thai với nhau, ả nhân tình kia còn về tận nhà ném tờ giấy này vào mặt con, thách thức con. Mẹ nói con phải làm thế nào bây giờ?
Anh ta cũng chưa bao giờ thật lòng yêu thương con, vẻ đạo mạo, tốt đẹp đó chẳng qua là anh ta diễn kịch cho mọi người nhìn thấy thôi. Còn khi về nhà, anh ta coi con như osin vậy. Uống rượu say hay có chuyện gì bực tức ngoài đường thì về nhà anh ta lại lôi con ra trút giận, hết mắng chửi lại đánh đập.
Nói đoạn, chị vén tay áo, ống quần lên cho cả nhà xem. Trên người chị chi chít vết xước và vết bầm tím cả mới lẫn cũ. Tôi nhìn mà xót xa, mẹ thì ngồi bệt xuống đất, bưng mặt khóc nức nở. Có lẽ tới giờ phút này, mẹ mới thấy hối hận vì ngày xưa ép chị lấy chồng giàu, vì suốt thời gian qua đã vô tâm, thờ ơ với chị.
Ngày trước tôi từng thấy tay chị bị bầm nhưng khi hỏi, chị lại nói bản thân bất cẩn nên bị va đập vào tủ, do đó tôi cũng không để ý nhiều. Thật không ngờ những vết bầm đó lại là cho chính người anh rể đạo mạo kia gây ra cho chị.
Tôi hết lòng ủng hộ chị ly hôn. Tôi không muốn chị phải chịu khổ trong căn nhà đó thêm một phút giây nào nữa. Tôi đã đi làm và tiết kiệm được một khoản kha khá, nên tôi sẽ giúp chị nuôi cháu cho đến khi nào chị ổn định kinh tế.
Chị gái mất tôi cưu mang cháu ruột thì bị chồng bỏ, 5 năm sau anh phải quỳ gối van xin
Anh ta còn nói thẳng tôi không xin tiền chồng nuôi cháu nhưng tiền tôi làm ra thì cũng là tiền của chung, phải dành lo cho chồng con và gia đình chồng...
Tôi còn nhớ như in khoảng thời gian này 5 năm trước, gia đình tôi lâm vào bi thương khi chị gái chẳng may gặp tai nạn qua đời. Lúc đó chị tôi vừa ly hôn hơn 1 năm và đang nuôi con gái nhỏ 4 tuổi.
Bố mẹ tôi già yếu, bố hay ốm bệnh nên mẹ chăm bố đã đủ vất vả, không thể nuôi thêm một đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi nghịch. Khi đó tôi mới lấy chồng chưa lâu, sinh được một bé gái lên 1 tuổi. Sau sinh 5 tháng tôi đã nhờ mẹ chồng trông con hộ để đi làm lại rồi.
Không cần suy nghĩ nhiều, tôi nhanh chóng đưa ra quyết định đón cháu gái về nuôi nấng. Tôi không yêu cầu chồng phải coi con bé như người thân ruột thịt. Tôi bàn với chồng chỉ cần anh đồng ý để tôi đón con bé về, cuộc sống hàng ngày đừng nói hay hành động quá đáng trước mặt con bé là được. Tất cả những vấn đề liên quan đến cháu, tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm.
Cuối cùng anh ta còn tuyên bố nếu tôi khăng khăng đón cháu về nuôi thì ly hôn. (Ảnh minh họa)
Vậy nhưng cả chồng và nhà chồng đều không chấp nhận. Anh ta còn nói thẳng tôi không xin tiền chồng nuôi cháu nhưng tiền tôi làm ra thì cũng là tiền của chung. Tôi phải dành lo cho chồng con và gia đình chồng, cưu mang cháu mỗi tháng mất đi một khoản cho "người ngoài", làm sao có thể nói là không phiền đến anh ta được!
Cuối cùng anh ta còn tuyên bố nếu tôi khăng khăng đón cháu về nuôi thì ly hôn. Ý anh ta là để cháu cho bố mẹ tôi chăm. Suy nghĩ kỹ càng, tôi quyết định ly dị. Phần vì thương cháu, phần vì cảm thấy người đàn ông này không thể đồng hành lâu dài được. Anh ta quá tính toán, không hề thương vợ và gia đình vợ.
Tôi đưa hai đứa trẻ về sống với bố mẹ, nhờ mẹ chăm giúp để đi làm. Thực sự rất khó khăn khi chỉ có mình tôi gánh vác cả nhà nhưng bảo tôi quay về với chồng, mặc cha mẹ già và cháu nhỏ thì không bao giờ. Chị gái tôi ly hôn, bố con bé không đoái hoài gì tới nó, cha mẹ già không có khả năng, còn mỗi tôi là dì ruột phải sống sao cho chị gái được yên lòng.
Thế mà cũng 5 năm qua đi rồi đấy kể từ ngày đó. Mất hơn 2 năm đầu khó khăn cực khổ, cuối cùng cuộc sống của chúng tôi dần ổn định lại khi tôi được tăng lương và đầu tư thêm bên ngoài có lợi nhuận. Năm ngoái, ông nội cháu gái tôi tìm đến. Cả nhà ngỡ ngàng khi ông nói vừa lập di chúc, quyết định chia cho cháu gái tôi một sổ tiết kiệm trị giá 2 tỷ. Ông bảo cháu tôi đã thiệt thòi khi mất mẹ, bố lại không quan tâm, rất cảm kích gia đình tôi cưu mang con bé. Ông dặn nhà tôi hãy rút lãi từ số tiền đó ra chi tiêu cho bé, tiền gốc thì để nó bắt đầu cuộc sống tự lập khi trưởng thành.
Tôi nói thẳng mặt chồng cũ không kiêng dè khiến anh ta phải ê chề ra về. (Ảnh minh họa)
Cũng nhờ thế mà cuộc sống của chúng tôi ngày càng khấm khá hơn. Mới đây tôi vừa xây nhà mới thay thế cho căn nhà cũ của bố mẹ, vậy là đại gia đình có không gian ở khang trang, đẹp đẽ hơn. Nực cười là tôi vừa xây nhà xong thì chồng cũ tìm đến. Anh ta bày tỏ sự hối hận, mong muốn được đoàn tụ với tôi để con có bố: "Anh xin lỗi vì sự ích kỷ, vô tâm lúc trước, anh hứa sẽ coi con bé chẳng khác gì con gái ruột của mình...". Tôi từ chối thì anh ta thậm chí còn sụp xuống chân tôi van xin sự tha thứ.
"Anh đang nằm mơ à? Anh nghĩ vì lý do gì tôi phải quay lại với anh - một gã đàn ông ích kỷ, bạc bẽo, không có tình nghĩa? Con tôi cũng chẳng có người bố nào mấy năm trời không ngó ngàng đến nó, có khi nó còn chẳng nhớ mặt anh!", tôi nói thẳng mặt chồng cũ không kiêng dè khiến anh ta phải ê chề ra về.
Tìm hiểu ra mới biết chồng cũ tôi quen mấy người nhưng vẫn chưa tái hôn, tình hình kinh tế không có gì sáng sủa. Đúng là trên đời này nhiều gã đàn ông mặt dày thật chị em nhỉ. Tôi đã làm đúng phải không?
Lấy chồng đẹp trai chưa đầy một tháng mà chị gái đã đòi ly hôn Nghe những điều vụn vặt mà chị gái kể, cả nhà tôi chỉ biết nhìn nhau thở dài. Hồi chị gái dẫn anh M về ra mắt, cả nhà tôi đã không đồng ý. Anh ấy ngoài đẹp mã thì chẳng có gì "đáng giá" cả. Không biết cách nói chuyện, không có công việc ổn định, thiếu lễ phép khi ăn cơm...