Đôi khi tình yêu chỉ là chuyện của một người
Em thấy mình cũng thật chai lì và mạnh mẽ biết bao, bởi mạnh mẽ vô cùng nên mới có thể thương một người không thương mình.
Người ta vẫn hay thường nói, thanh xuân nhất định phải yêu thương một người thì mới thật trở nên ý nghĩa. Em cũng nghĩ vậy. Nhưng nếu là mối tình từ một phía thì sẽ có cả niềm vui và nỗi buồn. Vui khi được vô tình kề bên người, rồi lại buồn khóc khi người mãi thờ ơ, chẳng nhận ra tấm chân tình này. Thanh xuân, tình yêu thật ngọt ngào cũng mang thật nhiều trái đắng.
Thanh xuân, em có một tình yêu đơn phương. Lặng thầm bên người mà chẳng có một lời hứa hẹn nào. Chỉ làm em thích anh, muốn lặng lẽ đi bên cạnh anh mà chẳng mong điều gì hơn nữa, mà em cũng chẳng dám mong. Em nhút nhát quá phải không anh? Em đã gửi tất cả những gì ngọt ngào vào từng ánh mắt nhìn anh, cử chỉ quan tâm anh. Thế nhưng, sao anh cứ hờ hững thế, lẽ nào anh thật sự không nhận ra tình cảm của em sao?
Quả thật, yêu đơn phương giống như tự mình ôm một cây xương rồng, dù biết đôi tay đang rỉ máu rất đau, nhưng vẫn không muốn buông bỏ nó. Ai yêu mà không biết đau hả anh? Nhất là một mối tình đơn phương không được đáp lại. Đơn phương, chẳng có quyền ghen, cũng chẳng có quyền hờn trách. Đơn phương, vốn dĩ đã không có một danh phận nào để ở bên cạnh người. Em chỉ có thể lặng thầm từng ngày, đi bên cạnh những khi có thể. Những lúc như vậy em vui biết bao nhiêu. Được gần anh mà cớ sao em như là đang có được cả thế giới này?
“Yêu đơn phương
Là tự nguyện đau
Là âm thầm nhớ
Là đợi mong thấp thỏm
Là ấm ức ghen tuông”
Đơn phương, em chẳng có được những cuộc hò hẹn. Những cái quan tâm mà bất cứ cô gái nào cũng muốn nhận được từ người mình yêu cũng chẳng có được. Nhiều khi em cảm thấy ganh tị với nhiều cô gái ngoài kia, vì cô ấy may mắn khi yêu người, mà người cũng yêu mình. Nhìn những đôi bàn tay siết chặt trên phố, rồi em lại tự đan hai bàn tay của mình vào nhau và dặn lòng mạnh mẽ. Một mối tình đơn phương, có những tủi hờn như thấy đấy! Mà chắc anh cũng chẳng bao giờ hiểu được những cảm giác mà em đã phải trải qua. Tình đơn phương chính là mối tính kéo dài, dai dẳng, day dứt không kẻ thù, không người thắng kẻ thua, mà chỉ có con tim rỉ máu và lý trí.
Có những đêm em cất giấu niềm đau vào sâu trong tim, còn giọt nước mắt thì cứ thay nhau tuôn trào trên má. Bởi yêu đơn phương, nên em đâu có quyền ngăn cản người gần bên một người con gái khác. Chỉ có em đau, chỉ mình em khóc, người đâu hiểu được cảm giác ức nghẹn này của em. Là vì không danh, không phận nên có quyền gì ghen tuông, hờn trách. Vì không dám một lần can đảm nói lên tình cảm của mình, nên chỉ có thể lặng lẽ nhìn về một hướng, nơi có bóng lưng dài vững chãi. Cứ thế rồi em cứ xoay vòng trong thế giới của riêng mình. Thế giới có sự ngọt ngào hạnh phúc, rồi cả buồn đau tuyệt vọng. Thế mà em cứ chênh vênh bước hoài trong những vòng luẩn quẩn vui – buồn mà đâu biết thế giới ấy không hề có anh.
Video đang HOT
Có lẽ là em sai rồi khi tự mình đơn độc, tự mình khóc trong những nỗi cô liêu mà anh không thể nào biết được. Chắc là anh sẽ mãi không bao giờ để tâm đến cô gái bình thường này đâu. Anh không nhận ra sự quan tâm của em dành cho anh. Sao anh thờ ơ thế? Em lại cứ mơ mộng một ngày anh sẽ hiểu được tấm chân tình này của em, và rồi mình cùng nhau đi tiếp những ngày hạnh phúc phía trước. Em tự huyễn hoặc mình quá rồi. Em còn quá nhiều mộng ước, rằng một ngày người sẽ nói người cũng thương em. Nhưng hình như những gì em chờ đợi mãi sẽ không bao giờ xảy đến.
“Một chút yêu thương gửi cho người ấy
Dường như vô tình anh chẳng thấy đâu
Để lại cho em một chút thương đau
Tình yêu đơn phương nên nào ai thấy?
Một chút vu vơ gửi cho người ấy
Gom cả sao trời em cấy thành thơ
Một chút mộng mơ bên bờ thương nhớ
Chỉ một chút hờn vô cớ…để đau”
Yêu đơn phương là tình yêu đau nhất, cũng buồn nhất. Một tình yêu mà chỉ mình mình biết, mình tổn thương, mình nhớ nhung rồi bật khóc. Nhưng em đang không muốn buông bỏ nó anh à, dù biết cố nắm thêm nữa thì sẽ rất đau. Cả thanh xuân của em gói gọn trong hai chữ “đợi người”. Đợi một ngày người nhận ra em thích người như thế nào, đợi một ngày người hiểu em đã âm thầm lo lắng quan tâm người bao nhiêu. Dù biết đôi khi em sẽ thất vọng thật nhiều bởi cố chấp mà chờ đợi. Nhưng thanh xuân này, em muốn một lần được sống hết mình với những cảm xúc yêu thương của mình. Yêu đơn phương một người, dù biết sẽ tủi thân, ấm ức nhưng cũng hạnh phúc lắm khi bắt gặp ánh mắt ấm áp của người. Rồi tim lại loạn nhịp vì một cử chỉ quan tâm mà người dành cho. Dù biết là những điều nhỏ nhặt, những hi vọng mong manh rất dễ vỡ tan, nhưng vẫn muốn theo đuổi nó đến cùng. Em đang dành những tháng năm thanh xuân đẹp đẽ nhất của đời mình để theo đuổi anh và tìm kiếm hạnh phúc của mình.
Em thấy mình cũng thật chai lì và mạnh mẽ biết bao, bởi mạnh mẽ vô cùng nên mới có thể thương một người không thương mình. Em sẽ cố mạnh mẽ đến cùng một lần, vì không thể tự mình chôn vùi và kết thúc mối tình này. Em thật sự muốn có anh bên cạnh. Lúc ấy, chắc chắn rằng em sẽ hạnh phúc vỡ òa. Bởi mối tình em vun vén nhiều năm nay bỗng được anh đáp lại. Bàn tay đang đơn độc, đợi một ngày người sẽ lại nắm lấy tay em. Em cũng đang đứng ở đây đợi người, chỉ cần một lần người ngoái đầu nhìn lại. Em chấp nhận một tình yêu đơn phương, cứ âm thầm quan tâm đến từng cảm xúc của anh, lặng thầm lê bước trên những con đường mà anh vẫn hay đi. Vui thì sẽ cười thật thoải mái, khi buồn em sẽ làm bạn với cô đơn. Nỗi nhớ anh cũng trở thành thói quen không thể thiếu từng ngày. Yêu đơn phương, là sẽ có người để em phấn đấu từng ngày, là những cái cười mỉm ngại ngùng khi nghĩ đến bóng hình người mình thương. Thanh xuân này của em, có thể vì thích anh mà lại thêm phần ý nghĩa.
Em vẫn cứ thương anh như vậy đấy. Âm thầm, tĩnh lặng. Em sẽ vẽ nên những gam màu lộng lẫy của thanh xuân…
Ai Rồi Cũng Sẽ Thất Tình
Đâu phải ai cũng như mình chỉ biết đơn phương để rồi thất tình.
Đâu phải ai cũng có thể níu lấy nhau cả đời, chỉ cần một phút buông tay, xem như chúng ta đành lỡ nhau một đời...
Đã bao giờ bạn cảm nhận được nỗi buồn man mác của dư âm từ một mối quan hệ khi thất tình chưa?
Trong những bài thơ cùng các câu chuyện, tình yêu luôn là thứ hào nhoáng, diễm lệ và kì diệu, nhưng nó chỉ đẹp khi với người yêu và được yêu, còn đối với những trái tim tan vỡ vì thất tình, chỉ còn lại sự cô đọng của nỗi chán chê và buồn bã bóp nghẹn trái tim này.
Yêu hay không yêu, chỉ cách nhau một đường ranh giới nhỏ, một cái từ bỏ tạm thời cũng khiến người ta dần trở nên xa cách.
Ngay từ ban đầu, chúng ta đã là quân bại trận trong tình yêu, khi ta trao cho người khác cái quyền được tổn thương và khiến mình khóc. Chúng ta đã sai ngay từ những khoảng khắc ấy vì đánh mất trái tim và tình cảm vào tay người khác.
Chúng ta càng sai lầm khi tất cả suy nghĩ, cảm xúc đều bị người ấy tác động. Một cái nhăn mày, một nụ cười thỉnh thoảng, hoặc đơn giản chỉ là một dòng tin nhắn khách sáo, cũng đủ khiến ta chìm vào ảo tưởng của một tình yêu nồng nàn rồi.
Để rồi sau tất cả, bước chân ta lại quay về với thất tình.
Thất tình buồn lắm, khi mà trái tim bị người quăng đi vươn đầy bụi đất, để lại những mảng vết thương trong lòng giày vò mình qua từng năm tháng.
Thất tình dễ khóc lắm, vì nhớ vì đau, nhớ nhung một bóng hình trót yêu trong lúc vụng về, đau khi giữa hai người, chỉ có mình yêu và chờ được yêu.
Thất tình dễ nản lắm, không muốn bắt đầu một cơ hội mới với bất kì ai, vì sợ, vì lo, lo rằng sẽ lại thất tình lần nữa, để rồi khi đó chỉ biết khóc một mình. Vì có ai thèm xem những giọt nước mắt yếu mềm của một đứa thất tình đâu?
Thất tình dễ bị nói ngu ngốc lắm, trao tất cả sức lực và can đảm để yêu một người, cuối cùng đổi lại là những kí ức buồn khi chỉ có một người yêu.
Thất tình khiến người ta suy nghĩ nhiều lắm, nghĩ về những tháng ngày chạy theo một bóng hình, nghĩ về những ảo tưởng vẩn vơ, để rồi khi tỉnh giấc, phát hiện chỉ còn một mình với cô đơn.
Đâu phải ai cũng may mắn tìm được một nửa kia của mình.
Đâu phải ai cũng may mắn lần đầu rung động và được người thương nắm lấy đôi bàn tay, cùng nhau dạo đi dưới mùa thu lãng mạn.
Đâu phải ai cũng như mình chỉ biết đơn phương để rồi thất tình.
Đâu phải ai cũng có thể níu lấy nhau cả đời, chỉ cần một phút buông tay, xem như chúng ta đành lỡ nhau một đời.
Để rồi nhận ra thất tình buồn làm sao, đau nhường nào, nhưng cuộc sống mà, buồn bã mãi cũng sẽ nguôi ngoai, bước chân trượt trên đời cũng phải đứng lên.
Cũng như đau rồi cũng sẽ hết, chỉ còn những vết thương hóa thành sẹo, lẳng lặng nằm đấy, như nhắc nhở về những kí ức buồn năm xưa.
Không sao đâu, không sao đâu, hãy cùng nhau tự nhủ và vỗ về, gạt đi giọt nước mắt thấm đẫm đôi bờ mi ấy.
Buồn rồi cũng sẽ qua đi, thất tình rồi cũng vơi đi nhường nào.
Thất tình không sao đâu.
Bởi ai rồi cũng sẽ thất tình thôi.
Theo girly
Anh có điều gì muốn nói với em không? Cuộc đời rộng lớn, biết bao người ta đã gặp trên đường đời nhưng ta lại không giữ được. Gặp nhau là chữ duyên, nhưng ở lại hay ra đi lại do chính bản thân những người trong cuộc. Đừng để hạnh phúc vụt mất khi đang có trong tay, đừng để người mình yêu thương chờ đợi quá lâu trong nỗi cô...