Đôi khi im lặng là vàng…
– Có những sự thật nên nói ra, có những sự thật nên giấu kín trong lòng. Như vậy không phải là thiếu trung thực, mà vì nếu nói ra thì sẽ gây đau khổ cho nhiều người…
Ảnh minh họa
Sau khi đọc bài viết của bạn tôi rất thông cảm cho hoàn cảnh của của bạn hiện nay và cũng có một vài điều chia sẻ cùng bạn. Mong bạn sớm thu xếp được mọi chuyện để có một cuộc sống đầm ấm hơn.
Là một người đàn ông nên có lẽ tôi hiểu được rằng tất cả đàn ông trên thế giới này đều ích kỷ và sỹ diện như nhau cả thôi bạn ạ. Rất có thể rằng ban đầu họ là những người lắng nghe, những người thấu hiểu nhưng một khi sự việc đã tỏ rõ ngọn ngành thì sẽ không một thằng đàn ông nào chấp nhận một người vợ đã từng ăn ngủ với một người đàn ông khác. Nhất là trong trường hợp của bạn không phải là một người mà là rất nhiều người. Do đặc thù nghề nghiệp bạn đã từng làm.
Vậy nên bạn không thể kể hết những gì cho anh ấy nghe được vì tôi tin chắc chắn một điều rằng anh ấy sẽ không bao giờ chấp nhận được những gì trong quá khứ của bạn. Dù rằng anh ấy có quảng đại đến đâu thì việc có một người vợ đã từng làm gái b.án d.âm cũng là điều anh không thể chấp nhận được.
Video đang HOT
Bạn đã quen và yêu anh một thời gian, có nghĩa là bạn đã chứng tỏ với anh ấy rằng bạn là một người phụ nữ tin cậy. Vậy thì bạn hãy để anh ấy tin cậy bạn nhiều hơn thế nữa bằng cách giữ bí mật này cho riêng mình. Đây không phải là bạn đang lừa dối anh ấy mà là bạn không muốn nói ra những gì thuộc về quá khứ mà thôi. Nhất là đây lại là một quá khứ buồn.
Ảnh minh họa
Bạn cũng không cần phải rằn vặt lương tâm nhiều vì bạn cũng chỉ đang muốn giữ hạnh phúc cho người mình yêu mà thôi chứ bạn đâu muốn như vậy. Với lại ở góc độ tích cực mà nói thì công việc đấy là do bạn không được may mắn, do hoàn cảnh xô đẩy hay nói đúng hơn là do bạn bị lừa chứ bản chất của bạn đâu đến nỗi xấu xa như vậy?
Nên tất cả mọi người hoàn toàn có thể thông cảm được với bạn và hiểu được những gì bạn đã phải trải qua. Nhưng người đàn ông của bạn thì khác, anh ấy là người trong cuộc, nên suy nghĩ của anh ấy sẽ không được khách quan, và càng khó tha thứ, chấp nhận lấy một người vợ như bạn. Hoặc có tha thứ chăng nữa thì anh ấy cũng sẽ coi thường bạn, và trong quá trình sống chung anh ấy sẽ lại đay nghiến bạn.
Vả lại, giờ đây hai người đã yêu nhau và không thể sống thiếu nhau, nên nếu bạn có nói ra cái sự thật phũ phàng ấy sẽ làm cho bạn và anh ấy chỉ thêm đau khổ mà thôi. Chi bằng những gì đã ngủ yên thì chúng ta hãy cho nó ngủ yên chứ đừng khuấy động lên làm gì cho vẩn đục thêm cuộc sống vốn dĩ đang trong lành của bạn.
Điều duy nhất bây giờ bạn có thể làm là hãy chăm lo cho anh cả về vật chất lẫn tinh thần để bù đắp lại những gì anh ấy đã không được hưởng trọn vẹn về tình yêu của bạn. Được như vậy tôi tin rằng anh sẽ rất vui và bạn cũng sẽ đỡ phải suy nghĩ nhiều vì những điều bạn chưa kịp nói với anh ấy. Trên đây là những lời chia sẻ của tôi, rất mong bạn sớm tìm được hạnh phúc cho mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Đôi dòng suy tư
Dạo này đọc rất nhiều bài báo liên quan đến giới trẻ về sự lầm đường, lựa chọn con đường sai trái. Tôi tự nhận mình là đ.ứa t.rẻ chẳng phải ngoan ngoãn cho lắm vì đôi khi vẫn cãi lời cha mẹ.
Trang Nhung
Tôi không thích sự sắp đặt của cha mẹ. Tôi luôn muốn làm theo ý mình, theo sở thích và đôi khi vì muốn, tôi sẽ làm bằng được. Nhưng có một điều tôi dám khẳng định tôi biết đâu là giới hạn, đến đâu thì chấp nhận được và có thể quay đầu lại. Tôi cũng hư lắm, đâu có ngoan ngoãn, hiền lành gì. Nhưng tôi luôn sống trong suy nghĩ: "Tôi sợ người khác chỉ vào mặt mình và nói tôi là đứa con hư, chẳng ra gì...". Và hơn hết, tôi sợ sự rèm pha của xã hội, sợ những lời dị nghị như hàng nghìn vết dao cứa lên da thịt cha mẹ tôi. Tôi sợ họ nói bố mẹ không biết dạy con nên tôi luôn sống và cố gắng suy nghĩ sao cho "phải phép" để thiên hạ không có dịp đàm tiếu.
Đôi khi, tôi cũng muốn nổi loạn thực sự nhưng sự nổi loạn của tôi chỉ là: Không ăn cơm, ngồi lỳ một chỗ... chứ chẳng phạm tội hay thiếu đạo đức như những chuyện mà tôi đọc trên báo. Mỗi con người đều có hai mặt, tốt và xấu. Khi gặp những chuyện ức chế, tôi muốn làm một điều gì đó quậy phá nhưng rồi lại không thắng được phần tốt còn lại trong con người mình nên tôi dừng tay. Tôi không dám nhận mình bản lĩnh, tôi cũng chẳng dũng cảm nhưng tôi có thể dành cho mình một lời khen nếu ai đó trải qua những gì tôi từng vấp phải. Bởi có lẽ họ đã tha hóa gấp trăm nghìn lần tôi rồi.
Tất cả những điều ảnh hưởng tới tôi và giúp tôi tránh được việc tha hóa, đầu tiên phải nói đến là gia đình. Tôi đã nghe được một câu nói: "Trẻ thơ như một tờ giấy trắng, bạn vẽ lên nó như nào thì đ.ứa t.rẻ sẽ như thế". Và tôi luôn hiểu rằng trẻ thơ chịu tác động rất nhiều từ người thân nhất là bố mẹ. Bởi gia đình, người thân là những người có mặt nhiều nhất trong cuộc của chúng. Tại sao người lớn cứ luôn dạy trẻ thơ phải biết thương người, phải biết chia sẻ và đùm bọc, trong khi hàng ngày chúng lại được chứng kiến những cảnh tượng ngược lại?
Không ít những vụ án xảy ra ở t.uổi vị thành niên đều do sự thiếu quan tâm của cha mẹ với con trẻ. Đôi khi, chính những điều tưởng chừng chẳng ảnh hưởng gì thì lại có tác động rất lớn đối với chúng. Bởi chúng chưa đủ sức để kháng cự với cuộc sống đầy cạm bẫy và dễ dàng bị lôi kéo này. Với tôi, gia đình giống như "vắc - xin" giúp trẻ thơ có thể hình thành nhân cách tốt. Dù trong mỗi cuộc đời con người, ai cũng có sai lầm nhưng sai lầm đó ở mức độ nào, xảy ra bao lần và họ nhận được điều gì sau những lần đó, mới là điều quan trọng.
Tôi - dù không hoàn hảo, dù cố chấp, ngang bướng, cổ hủ, bảo thủ và cũng mắc nhiều sai lầm nhưng những sai lầm đó chưa quá nghiêm trọng để tôi không thể bắt đầu lại. Để có được điều đó, trước tiên, tôi cần cảm ơn mẹ - người chăm lo cho tôi từng ly từng tý dù tôi đã 23 t.uổi. Đôi khi, tôi vẫn cãi lời nhưng với tôi, mẹ là nơi bình yên nhất. Thứ hai, đó chính là cuộc đời của tôi, nó quá khắc nghiệt nên buộc tôi phải mạnh mẽ.
Tôi cần dừng tất cả điều mềm yếu lại và cố gắng thay đổi mọi thứ, đặc biệt là những tính xấu. Tôi muốn vẽ lên tờ giấy trắng của riêng mình những màu sắc vô cùng tươi mới và đẹp đẽ vì đó mới là niềm hạnh phúc nhất của cuộc đời...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hạnh phúc mong manh! ""Tình yêu của chúng tôi đến rất nhẹ nhàng không một lí do và rồi ngày hôm nay nó ra đi cũng thật lặng lẽ""... Đã rất nhiều người hỏi cô rằng: tại sao không một lần níu kéo để anh ở lại bên mình? Cô đã không làm như vậy bởi vì cô nghĩ mỗi người một suy nghĩ khác nhau và...