Đôi khi đổ lỗi cho duyên phận là cách duy nhất để an ủi chính bản thân mình…
Em đã không còn khóc nữa, có lẽ là không còn nước mắt để khóc. Còn gì đau đớn hơn buông tay người đàn ông mình yêu nhất cuộc đời và lại phải tự nhủ rằng làm như vậy là tốt nhất cho cả hai.
Trước kia em từng cho rằng bị người mình yêu thương phản bội thực sự đau khổ nhưng tới bây giờ em đã nhận ra, hóa ra hai người yêu nhau phải chấp nhận buông tay nhau mới là tổn thương nhất.
Con người ta gặp được nhau là do duyên, anh và em cũng vậy. Có lẽ kiếp trước chúng ta còn mắc nợ nhau nên kiếp này đã gặp lại để rồi yêu thương nhau nhiều đến thế. Kể từ ngày có anh, cuộc sống của em tràn ngập màu nắng, ấm áp và hạnh phúc. Mỗi ngày trôi qua, tình cảm của chúng ta tăng dần lên để rồi tưởng chừng như không điều gì có thể chia cách hai đứa. Nhưng cuộc sống vẫn có những điều kỳ lạ như vậy đấy, để rồi ta lại đổ cho số phận. Anh và em, là có duyên, không phận. Cuộc đời cho chúng ta gặp nhau, rồi yêu nhau mà chẳng thể cùng nhau tay trong tay tới cuối cuộc đời.
Mọi sự ngăn cách đều là vô nghĩa nếu như tình yêu đủ lớn. Em tin, tình yêu của chúng ta đủ khỏe mạnh để có thể vượt qua nhưng cái giá phải trả có lẽ là quá đắt và trong cuộc đấu tranh giữa trái tim và lý trí, chúng ta chấp nhận buông tay nhau.
Thành phố bé lắm nên đôi khi chúng ta vẫn vô tình chạm mặt, mỗi lần như vậy trái tim em đều rỉ máu. Lựa chọn xa nhau mà tại sao trong chúng ta sự dằn vặt vẫn lớn đến vậy để rồi chẳng thể quên được nhau. Những sự quan tâm âm thầm, những nỗi nhớ quặn thắt để rồi lại đi tìm lại những kí ức đang phai màu. Từng góc phố, từng con đường, từng hàng quán… đều có bóng dáng của anh, để rồi khi chỉ còn một mình em đều đi qua những nơi ấy và hồi tưởng lại những ngày hạnh phúc khi xưa.
Video đang HOT
Em đã không còn khóc nữa, có lẽ là không còn nước mắt để khóc. Còn gì đau đớn hơn buông tay người đàn ông mình yêu nhất cuộc đời và lại phải tự nhủ rằng làm như vậy là tốt nhất cho cả hai. Đôi khi đổ lỗi cho duyên phận là cách duy nhất để an ủi chính bản thân mình, rằng kiếp sau sẽ lại gặp nhau. Và nếu có gặp lại em thực sự không mong chúng ta sẽ yêu nhau, bởi vì sự dằn vặt ở kiếp này sẽ đủ đau để mong không bao giờ lặp lại.
Bùi Phương
Chia tay rồi, đừng đổ lỗi cho duyên phận nữa...
Đừng đổ lỗi cho duyên phận, bởi khi người ta đã hết yêu thương, người ta sẽ tìm ra được mọi lý do để rời xa em.
Con gái à, người ta nói rằng gặp được nhau giữa thế giới 7 tỷ người này là một cái duyên nhưng đến được với nhau thì cần cái phận. Phải rồi, người ta luôn vịn vào hai chữ duyên phận để cân đong đo đếm độ dài và độ sâu của tình yêu.
Và đáng buồn là số người tin vào duyên phận lại chiếm số đông. Đã cùng nhau đi một đoạn đường dài rồi, mà bỗng một ngày một trong hai người nói, chúng ta có duyên nhưng không phận nên dừng lại ở đây nhé. Và người quay lưng đi, bỏ lại phía sau một gương mặt thẫn thờ, một bàn tay đưa ra nhưng không ai nắm lấy.
Bản thân tôi luôn tin rằng trên đời này tồn tại chữ duyên, phải có duyên thì hai người xa lạ mới có thể gặp rồi yêu nhau. Nhưng chữ phận thì tuyệt đối không. Có phận hay không phải là do hai người quyết định, tự xây dựng nó trên tình yêu của mình. Cứ đi cùng nhau đến khi yêu thương nhạt nhòa, hạnh phúc chẳng còn thì lại chép miệng "âu cũng là duyên phận". Đã hết yêu nhau rồi hà cớ gì phải đổ cho duyên mỏng phận bạc, thế chẳng phải đáng cười lắm hay sao?
Khi yêu nào có ai biết trước được ngày sau ra sao nên nhiều người cứ nói với nhau rằng thôi cứ để tự nhiên đi, cứ yêu đi tới đâu thì tới, duyên phận sắp đặt sẵn hết rồi. Buồn cười chưa, yêu thì phải cố gắng mà vun đắp chứ sao lại tới đâu thì tới, thế chẳng phải đang lãng phí cái duyên trời cho hay sao? Cứ hời hợt với tình yêu đi đến khi nó chết yểu rồi lại trách than duyên phận. Có không giữ đến khi mất rồi than trách nọ kia nào có thay đổi được gì đâu em.
Thực ra trong tình yêu có vô vàn lí do để chia tay. Ngoài chuyện hời hợt với tình yêu thì còn có thể không hợp nhau, không hiểu nhau, có thể do thay lòng đổi dạ, có thể do nhiều phía tác động. Có khi em và người ấy không thể đi cùng nhau trên một con đường nữa thay vì tự vấn bản thân em lại đổ lỗi cho duyên phận. Nào có ai biết duyên phận nó hình hài ra sao đâu nên cứ trách thế cho nhẹ lòng và chắc cũng bớt sầu khổ hơn, phải không cô gái?
Và sau mỗi một chuyện tình kết thúc, vì chữ duyên mà em đến bên một người khác rồi lại nói không có phận mà dứt tình với nhau. Cứ như thế xoay vòng, yêu - chia tay - yêu. Cuộc đời này lắm nỗi lâm ly cũng chỉ vì thế. Một câu nói nhẹ như không "chúng ta có duyên không phận" để rồi ám ảnh và làm đau người ở lại đến cả trăm ngàn lần.
Con gái à, đừng đổ lỗi cho duyên phận vì thực ra đó chỉ là cái cớ của người ta đi, khi yêu thương nhạt nhòa rồi thì người ta sẽ viện ra đủ lí do để buông bỏ dù có làm tổn thương đối phương đi chăng nữa.
Vậy đấy. Duyên phận là gì mà lại khiến em dựa dẫm đến thế?
Có những người đi cùng nhau tới cuối con đường thì nói chúng ta có duyên phận, thậm chí là duyên nợ nên đã buộc cả hai vào với nhau, số còn lại nói có duyên mà không có phận thì sao mà đi tiếp được.
Cô gái của tôi ơi, xin nhớ cho rằng tiếp tục đồng hành cùng nhau hay không cũng là do mình mà ra, chẳng có chữ "phận" nào quyết định giùm em cả đâu. Vì thế nếu đã yêu thì yêu hết mình đi. Và nếu yêu thương đủ sâu, đủ dài thì dù duyên phận có chặn lối đi chăng nữa chắc chắn em vẫn sẽ tìm được lối rẽ cho tình yêu của mình. Tin tôi đi, hạnh phúc chỉ đến với những người biết cố gắng và trân trọng tình yêu mà thôi.
Theo TTT
Tôi xin các anh, đừng nên làm khổ đàn bà chúng tôi nữa Tôi đã từng nghĩ lấy chồng rồi sẽ được dựa dẫm vào chồng, cuộc đời sẽ thay đổi. Nhưng... Vì khi làm vợ chồng không những gắn với nhau bởi tình yêu thương và còn vì trách nhiệm, con cái. Khi chúng ta đã là vợ, là chồng, là chúng ta có nhiều mục tiêu chung, sống vui vẻ, hạnh phúc vì một...