Đôi giày của người dưng trước cửa phòng ngủ tôi
Sau chuyến công tác dài ngày trở về, tôi đến thẳng cơ quan báo cáo công việc rồi xin nghỉ buổi chiều. Về đến cửa nhà, tôi vui thấy cửa ngoài khóa, cửa trong khép hờ, thế là vợ có nhà. Tôi nhẹ nhàng dắt xe vào và định làm cho vợ ngạc nhiên.
Ảnh minh họa
Loanh quanh tầng một không thấy vợ đâu, tôi tiếp tục đi nhẹ nhàng lên tầng hai. Bất chợt đập thẳng vào mắt tôi là một đôi giầy nam sáng bóng trước cửa phòng ngủ. Tôi vô cùng sửng sốt, trái tim như chết lặng.
Tôi nhanh chóng tiến lại gần, định đạp tung cánh cửa nhưng không hiểu sao chính giây phút ấy tôi lại lặng lẽ quay đi, rời khỏi ngôi nhà, trong lòng cảm thấy vô cùng ức chế.
Thay vì đi uống rượu giải sầu, tôi quyết định ra ngoại thành câu cá để tìm sự tĩnh lặng. Lặng lẽ một mình, giờ tôi mới hiểu tại sao nhiều người đi câu cá mà cần câu không có lưỡi câu. Tôi dần hồi tưởng về quá trình hai vợ chồng lấy nhau xem có điều gì của mình với vợ khuất tất lắm không.
Vợtôi là giáo viên, không xinh nhưng ưa nhìn, tính tình hơi nóng nảy nhưng tốt bụng, thỉnh thoảng hay gây sự với tôi toàn những việc lặt vặt trong nhà. Cuộc sống hai vợ chồng công chức, sống dựa bằng đồng lương săn siu vừa đủ không đến nỗi nào. Hơn sáu năm chung sống, hằng ngày sau buổi chiều tan tầm, vợ về đón con và nhanh chóng cơm nước, dạy con học. Tôi không làm được nhiều giúp vợ con vì công việc bận rộn và hay phải đi công tác xa. Mỗi khi cả nhà sum họp ăn cơm, tôi hay nhận giúp cô ấy bằng cách ngồi đơm cơm. Không có điểm gì khiến tôi không hài lòng với cô ấy.
Trời bắt đầu nhá nhem, tôi lủi thủi ra về, tìm cái gì đó ăn rồi vào công viên đi dạo lang thang. Lâu rồi tôi mới có thời gian sống cho chính bản thân mình, tôi cảm nhận những khoảng lặng trong tâm hồn vẫn còn đủ chỗ trống cho chính tôi núp vào đó.
Video đang HOT
Đã gần 11 giờ đêm, tôi thong thả về nhà. Cửa vẫn khép hờ hững như ban chiều. Tôi từ từ dắt xe vào cùng lúc vợ từ tầng hai xuống. Cô ấy tươi cười đon đả, trách tôi sao chiều tắt máy điện thoại không liên lạc được. Cô ấy nói biết tôi công tác về nên xin nghỉ làm chiều, tôi chỉ cười qua loa. Vợ vẫn chờ cơm tôi, con đã ngủ.
Trong lòng tôi rất ngạc nhiên sao cô ấy diễn giỏi thế.
Xong bữa, tôi lên cầu thang trước, cô ấy đi sau. Đập ngay vào mắt tôi vẫn là đôi giầy hồi chiều trước cánh cửa phòng đang khép. Tôi thản nhiên đứng nhìn ra cửa sổ ngoài hiên dù trời đã rất khuya. Vợ lại gần và đưa cho tôi một cốc nước cam, rồi thả ngay dưới chân tôi đôi giày sáng bóng với nụ cười tươi rói.
Tôi sững sờ trong khi vợ hồ hởi kể huyện sáng nay đến thăm cô bạn mới khai trương cửa hàng giầy, tiện thể cô ấy mua tặng tôi.
Tôi chợt nhận ra một lỗ hổng nguy hiển còn ẩn chứa trong niềm tin chân thành của một gia đình. Thầm cảm ơn người vợ hiền đã ở bên tôi với tư cách không chỉ là bạn chung thân ngủ chung giường mà còn gắn bó với tôi quên hết thời gian và sự vất vả, cần mẫn nâng niu từng mảnh vụn yêu thương trong cuộc đời để ghép thành một thế giới hạnh phúc nhỏ xinh mà suốt đời tôi sẽ cảm thấy yên bình khi ẩn mình trong đó.
Theo VNE
Nhân tình nhắn tin chọc tức vợ
Biết vợ tôi đang có bầu nhưng cô nhân tình vẫn thường xuyên nhắn tin, gọi điện chọc tức cô ấy.
Trước đây, tôi đã từng chia sẻ bài viết: "Vợ và nhân tình đều là gái giang hồ". Những tưởng sau đó, tôi đã có thể tìm được cho mình cuộc sống yên ổn, thanh thản... nhưng cho tới tận bây giờ, tôi vẫn không thể nào tìm được sự thư thái trong tâm hồn mình.
Từ hôm xảy ra chuyện đến nay đã được gần hai tháng, trong khoảng thời gian hai tháng đó đã có rất nhiều chuyện xảy ra với bản thân tôi.
Với tôi, một bên là vợ và con, tôi vẫn phải có trách nhiệm với họ. Trách nhiệm đó được thể hiện ở việc, tôi vẫn thường xuyên gửi tiền về cho gia đình thông qua một vài người bạn của mình. Còn với nhân tình, mỗi dịp noel, lễ tết, tôi vẫn âm thầm gửi tiền vào tài khoản cho cô ấy như một món quà tặng.
Dường như tôi đã biết cách sống chấp nhận. Tôi đã tách rời được hai người phụ nữ này ra khỏi cuộc sống của mình. Tôi ý định sẽ ly dị vợ và không gặp cô nhân tình của mình nữa.
Cho đến khoảng thời gian mới đây, tôi vô tình phát hiện ra chuyện nhân tình và vợ tôi đã nhắn tin qua lại với nhau bằng những lời lẽ không hay. Nhân tình của tôi còn cho rằng, cô ta đã có người yêu và chính tôi mới là người quấy phá cuộc sống bình thường của cô ấy.
Tất nhiên với tôi, chuyện hiểu lầm ở đời tương đối lắm và tôi cũng không muốn giải thích gì nhiều, chỉ cần một vài người bạn thân thấu hiểu và chia sẻ cho tôi những gì tôi đã trải qua. Và điều tôi không ngờ nhất là cô nhân tình đó đã chửi rủa tôi thậm tệ, còn người vợ vẫn một mực bênh vực tôi.
Trong một lần về thăm con, cũng là lần hiếm hoi mà tôi được gặp vợ. Vợ tôi tâm sự rất nhiều... nhưng có duy nhất một việc mà tôi không đành lòng là vợ tôi định trả thù nhân tình của mình. Tôi thật lòng không muốn như thế vì trong cuộc sống, đôi khi mình cũng phải nhẫn nhịn để phúc đức sau này cho con cháu sau này.
Chuyện đáng nhẽ ra không có gì là phức tạp nhưng hóa ra lại rất phức tạp vì vợ tôi mang bầu đứa con thứ hai. Đó là thời điểm rằm tháng 8, tôi về nhà thăm con và đêm hôm ấy, chúng tôi đã quan hệ với nhau... và kết cục là cô ấy mang bầu đứa nhỏ.
Tôi biết vợ mình đã phải chịu đựng đau đớn rất nhiều... (Ảnh minh họa)
Đến thời điểm hiện tại thì tôi đã biết bào thai đó là một cậu con trai. Lúc biết tin đó từ bố mẹ tôi, thật sự tôi cảm thấy rất vui và tất nhiên, mọi người trong gia đình tôi cũng rất vui vì điều này. Nhưng những gì tôi đã quyết định thì tôi sẽ không bao giờ thay đổi nữa. Tôi sẽ trở thành một ông bố đơn thân và khi vợ tôi sinh đứa con thứ hai thì dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, tôi cũng sẽ giành quyền nuôi hai đứa trẻ.
Dẫu sao, điều kiện gia đình tôi cũng khá giả và cơ bản thì cũng không quá khó khăn để tôi có thể nuôi hai đứa trẻ, còn vợ tôi - cô ấy cần tự do để dễ dàng đi thêm bước nữa.
Chính việc mang bầu này của vợ mà tôi cũng phải giải tỏa tâm lý để cho cô ấy được thanh thản... và cách tôi có thể giúp được cô ấy lúc này là đòi nợ nhân tình 6 triệu (đây chỉ là số tiền nhỏ tôi đã đưa cho nhân tình khi cô ta ngỏ lời vay tôi). Và tôi biết chuyện này, cô ta cũng đã thông báo cho vợ tôi để "trêu ngươi" vợ tôi.
Cũng chính điều này đã giúp vợ tôi giảm áp lực tâm lý rất nhiều. Có lẽ hầu hết các chị em phụ nữ đều hiểu được cảm giác của vợ tôi khi tôi đã thẳng thừng đòi tiền nhân tình như vậy. Một phần nữa, tôi đòi khoản tiền đó cũng để cô ta đỡ dằn vặt chuyện tiền nong với tôi, cũng như để cô ta không còn nghĩ về tôi nữa.
Vợ tôi đã lên kế hoạch dài hạn trả thù nhân tình của tôi. Và tôi đã phải xác nhận thông tin này khá nhiều lần từ cô ấy. Sự việc này chính là điều làm tôi đau đầu nhất. Với một người hiểu biết rõ về pháp luật như tôi thì việc đó sẽ rất nguy hại cho cả hai người đàn bà. Dẫu sao, họ cũng đã phải trải qua những ngày tháng đau khổ... nhưng họ chưa vấp ngã ở đời, cũng như chưa chịu bất cứ hình phạt nào của pháp luật.
Tôi cũng không hiểu được tại sao cô nhân tình kia lại có những hành động thiếu suy nghĩ như vậy khi làm tổn thương lòng kiêu hãnh của một người phụ nữ đang mang bầu? Dẫu mọi chuyện thị phi này đều bắt nguồn từ tôi... nhưng không ngờ nhân tình của tôi lại có thể đối xử kém cỏi khi cứ liên tục nhắn tin, gọi điện chọc tức vợ tôi như vậy?
Hiện giờ, hai người phụ nữ của tôi vẫn thường xuyên liên lạc và nói chuyện với nhau bằng giọng điệu hận thù. Tôi chỉ lo mẹ của hai đứa con tôi sẽ bị ức chế mà gây ra những sai phạm không đáng có trong cuộc sống... và hậu quả là những đứa con của tôi sẽ phải chịu những mặc cảm, tủi hổ do mẹ nó gây ra.
Còn tôi, phải chăng tôi được hưởng quá nhiều sự ban phát... và bây giờ tôi đang phải trả giá cho những hành động của mình?
Theo VNE
Anh là món quà tuyệt diệu Em không biết phải nói như thế nào để anh hiểu được rằng thực sự anh là món quà tuyệt diệu mà cuộc sống dành cho em. Trời ngả một màu nắng nhạt. Màu nắng mùa đông. Cái nắng hanh hao nhắc làm em không nguôi nhớ về một ngày mùa đông như thế. Ngày mình yêu... Sẽ chẳng bao giờ em quên,...