Đời em quá khổ khi giao hết tiền cho vợ giữ!
Phải hơn 3 tiếng vật lộn trong mệt mỏi, em mới tìm về được khách sạn trong bộ dạng giống hệt &’ bang chủ cái bang’. Chưa bao giờ em nghĩ tuần trăng mật của mình lại xuất hiện tình cảnh này.
Đám cưới tiêu tốn hơn cả trăm triệu, tụi em đều không phải nhờ cậy đến bố mẹ hai bên. (Ảnh minh họa)
Trong lúc vợ ngủ ngon lành thì em lọ mọ lên đây viết vài dòng. Đang tuần trăng mật mà em sắp bị &’dập mật’ các bác ạ. Nguyên nhân cũng vì em “lỡ’ đưa hết tiền cho vợ giữ rồi.
Em và vợ yêu nhau cũng gần 2 năm mới cưới. Vì thế, em hiểu vợ mình hơn ai hết. Nhà vợ nghèo nên cô ấy rất tiết kiệm, biết cách quản lí và sử dụng đồng tiền. Thú thật chứ trong khoảng thời gian yêu nhau, hàng tháng tụi em đều trích một khoản tiền lương theo tỉ lệ 3:2 (em 3, vợ em 2 vì lương cô ấy thấp hơn lương em) để cho vào tài khoản ngân hàng mang tên hai đứa. Cũng nhờ số tiền này mà sau này, đám cưới tiêu tốn hơn cả trăm triệu, tụi em đều không phải nhờ cậy đến bố mẹ hai bên.
Vợ em là người rất tốt. Cô ấy luôn có quan điểm yêu là hết mình với người yêu. Vì thế, em tuy là đàn ông nhưng được vợ cưng chiều hết mực. Em bệnh một cái, cô ấy đã lo xoắn tít lên. Đôi lúc, có cảm giác em là con trai cô ấy các bác ạ.
Em cũng rất yêu vợ. Thiếu cô ấy một ngày là em cảm thấy không làm gì nên hồn, cơm ăn ngoài hàng, quần áo giày tất bốc mùi… Không chỉ thế, bố mẹ em cũng rất thương và quý cô ấy. Họ nói thời đại này mà kiếm được một cô gái sống biết điều, lại biết tiết kiệm để vun vén cho gia đình thế là hiếm.
Thế nên, đúng ngày sinh nhật 26 tuổi của vợ, em chính thức cầu hôn cô ấy. Đám cưới thì miễn bàn, cỗ bàn linh đình, phù dâu phù rể lên đến 30 người.
Trước khi đám cưới trong mơ diễn ra, tụi em đã có một cuộc nói chuyện nghiêm túc về vấn đề kinh tế sau này.Vợ em đưa ra quan điểm: Là chồng thì hàng tháng phải giao hết tiền lương cho vợ. Mỗi sáng, vợ sẽ phát lại cho một ít đi đường và cà phê.
Thấy bất công nên em cũng định phản kháng lại để giành quyền tự chủ một chút. Nào ngờ chính mẹ em đã lên tiếng, bắt em phải làm theo lời vợ. Bà nói có làm như thế thì mới mau chóng có của ăn của để được, chứ để em tiêu xài hết thì có mà đổ nợ.
Thế là trước ngày cưới nhận lương, em phải đưa luôn thẻ ngân hàng cho vợ giữ. Cũng vì lỡ đưa hết tiền cho vợ giữ mà tụi em có một kì trăng mật nhớ đời.
Video đang HOT
Vợ em tuy tiết kiệm nhưng cái gì đáng chi, cô ấy cũng chi mạnh tay lắm. Như tuần trăng mật này, vợ đã lên kế hoạch trước và đặt vé đi Đà Nẵng để du lịch dài ngày. Mới cưới nên tụi em dính nhau như sam. Chỉ có điều, vì vợ giữ hết tiền nên đôi lúc em bị đẩy vào thế khó và quá khổ.
Là đàn ông đàn ang mà đi ăn, đi chơi cùng vợ, em toàn đứng sau chờ vợ thanh toán. Nhiều lúc, đến mua cả chai nước hay mua vé vào khu vui chơi cũng xìa tay xin vợ mấy ngàn. Mỗi lẫn như thế, em bị mấy người khác dòm ngó theo kiểu: Thứ đàn ông gì mà đi chơi cũng xin tiền bạn gái. Nhục không chịu được. Mà nhìn vợ vui, thôi thì em cũng vui.
Cho đến khi phát sinh chuyện này, em mới hoảng chuyện không có tiền trong ví các bác ạ. Hôm đó, tụi em đi Bà Nà Hill. Lúc đi chẳng sao, tới lúc về thì lạc mất nhau. Chỉ ngoảnh đi ngoảnh lại mà đã không thấy cô ấy đâu. Mà đen đủi hơn là lấy điện thoại ra định gọi cho vợ thì phát hiện máy hết pin, có lẽ vì chụp hình quá nhiều.
Không liên lạc được với vợ, trong túi không có tiền, mượn điện thoại người đi đường gọi thì thấy vợ em khóc lóc mếu máo bảo tìm khắp nơi không thấy chồng nên đã lên taxi về khách sạn trước, tưởng chồng về đó rồi.
Giờ mới thấm đưa tiền cho vợ giữ, đời em thật quá khổ. (Ảnh minh họa)
Biết vợ về khách sạn an toàn rồi em cũng đỡ lo, nhưng không có tiền thành ra em phải cuốc bộ rồi vẫy tay đi nhờ xe mấy lần mới về được đến cửa khách sạn. Có bác tài còn hỏi có phải em bị móc túi hay đánh rơi mất ví không? Em chỉ cười cười chứ nào dám trả lời rằng mình không có tiền vì lạc mất vợ.
Phải hơn 3 tiếng vật lộn trong mệt mỏi, em mới tìm về được khách sạn trong bộ dạng giống hệt &’bang chủ cái bang’. Chưa bao giờ em nghĩ tuần trăng mật của mình lại xuất hiện tình cảnh này. Thấy em te tua tàn tạ gõ cửa phòng, vợ vừa cười vừa khóc chẳng ra sao cả. Cô ấy hỏi em đã đi về bằng cách nào? Khi em kể tường tận mình đi nhờ bao nhiêu chiếc xe, rồi đi bộ bao nhiêu cây số, cô ấy há hốc mồm kinh ngạc.
Đau lòng hơn, cô ấy còn cười ha hả bảo em phải cảm ơn cô ấy. Nhờ cô ấy giữ hết tiền mà em mới có những trải nghiệm du lịch bụi thú vị như vậy. Em đến cười không nổi nữa các bác ạ. Đúng là một kì trăng mật nhớ đời. Giờ mới thấm đưa tiền cho vợ giữ, đời em thật quá khổ. Không lẽ sau này em cứ mãi không có tiền trong túi như vậy? Có nên đàm phán với vợ lấy lại bỏ túi một ít không nhỉ?
Theo Afamily
Lý do đầy ngỡ ngàng của người chồng kiên quyết không nhường ghế trên xe bus cho vợ bầu
Có người xì xào: "Chồng to khỏe thế kia mà không nhường ghế cho vợ à, thật không thể tin nổi". "Ông ấy còn không nhường ghế cho vợ mình thì việc gì ai phải nhường ghế cho vợ ông ấy".
Vợ chồng anh Hưng kết hôn 8 năm mới có tin vui, khỏi phải nói cái ngày mà vợ anh cầm tới trước mặt chồng chiếc que thử thai hai vạch anh đã mừng tới cỡ nào. Lần đầu tiên vợ anh đi siêu âm về biết thai nhi đã vào tử cung thì anh đã làm cả chục mâm cỗ khao mọi người trong họ.
Và cũng từ lúc ấy anh chăm bẵm vợ và đứa con trong bụng từng li từng tí một. Anh bảo vợ nghỉ việc để ở nhà dưỡng thai, vợ anh cũng không phải động vào bất cứ việc nhà gì cả mọi việc anh lo tất. Ai nhìn thấy vợ chồng họ tối tối đưa nhau ra ngoài công viên đi dạo thì cũng mừng cho gia đình anh Hưng. 8 năm trời không có con mà vẫn sống hòa thuận với nhau thì không phải cặp vợ chồng nào cũng làm được.
Vợ chồng anh Hưng kết hôn 8 năm mới có tin vui (Ảnh minh họa)
Thế nhưng khi cái thai của vợ Hưng đến tháng thứ 6 thì đột nhiên người ta không thấy anh đi thể dục cùng với vợ mỗi tối ra công viên nữa. Chỉ thấy vợ anh cứ lủi thủi đi một mình, nhiều người chậc miệng: "Chắc được ít bữa là chán rồi, mấy ông ấy thì chỉ thích ngồi nhà rung đùi ôm cái điều khiển ti vi thôi. Ông nào cũng vậy chỉ được lúc đầu, sau con cái lại chết vợ thôi. Chưa có thì mong, có rồi thì mệt".
Tuy vậy khi được hỏi chồng đâu không đi cùng nữa thì người vợ chỉ mỉm cười nói chồng cháu hơi mệt nên anh ấy ở nhà nghỉ ngơi thôi chứ cô cũng không oán trách gì chồng mình cả. Đi khám thai, đi làm người ta cũng thấy vợ Hưng bắt xe bus đi một mình, vì nhà cô ngay điểm cuối cùng của tuyến xe nên cô lên lúc nào cũng thoải mái ghế.
Dạo ấy thậm chí có người còn nghĩ Hưng mất tích vì lâu chẳng thấy ngó mặt ra đường. Mãi tới khi cái thai trong bụng vợ Hưng được 32 tuần tuổi người ta mới thấy anh chở vợ đi khám thai. Nhưng lúc vợ chồng Hưng vừa đi được một đoạn đường thì chiếc xe của anh lảo đảo, may mà anh đi với tốc độ chậm nên xe không đổ vợ anh không sao . Chỉ có chân anh bị gập xuống đường có lẽ bị bong gân.
Hưng để xe lại quán xe bên đường cho thợ sửa còn anh cùng vợ bắt xe bus đến chỗ khám thai. Lúc mới bước vào, xe còn ít người nên hai vợ chồng anh mỗi người một ghế. Nhưng đi qua hai điểm dừng thì người lên đã đông chặt lấy xe, tới điểm dừng thứ 3 chợt có một bà cụ đã rất già, phải chống gậy bước lên xe.
Thấy vợ bước lên vợ Hưng đã chủ động đứng dậy nhường ghế cho cụ dù cô đang mang bầu. Bởi vì nếu để cụ len được vào bên trong để người khác nhường ghế cho cụ thì cũng vất vả lắm. Đằng sau cô thì cũng là một chị đang bế con nhỏ ngồi.
Thế nhưng khi vợ Hưng đã đứng một lúc mà vẫn không thấy chồng có động tĩnh gì, cô cũng không nhắc chồng. Người ta thấy anh ta bám tay vào ghế phía trước và gục đầu trên cánh tay đó. Có người xì xào: "Chồng to khỏe thế kia mà không nhường ghế cho vợ à, thật không thể tin nổi". "Ông ấy còn không nhường ghế cho vợ mình thì việc gì ai phải nhường ghế cho vợ ông ấy".
"Chồng to khỏe thế kia mà không nhường ghế cho vợ à, thật không thể tin nổi". (Ảnh minh họa)
Nói vậy nhưng vẫn có người đứng lên nhường ghế cho vợ Hưng, nhưng cô từ chối nói mình đứng không sao. Có người lại thì thầm: "Nhường cho mà sĩ thì cho đứng, chắc là ngại vì chồng không nhường nên không dám ngồi vào chỗ người khác nhường đây mà".
Tới bến thứ 5 thì hai vợ chồng xuống xe. Lúc này vợ Hưng mới đập vai chồng: "Xuống, xuống anh ơi". Hưng ngước mặt lên, nhìn thấy mặt chồng biến sắc vợ anh giật bắn mình:
- Anh sao vậy?
- Anh đau chết mất.
- Anh lại đau dạ dày à.
- Hôm trước bác sĩ bảo loét nặng rồi. Có lẽ em vào khám thai còn anh bắt taxi vào viện xem sao. Nãy giờ cố chịu mà nó không đỡ chút nào.
Khi thấy Hưng mặt tái mét, cái chân sưng vù do ngã xe lại cứ ôm bụng không đứng lên được thì bác tài xế phải giúp dìu anh xuống, chứ vợ anh cũng không dìu được. Lúc ấy mọi người mới biết người đàn ông ấy bị đau dạ dày và chân không đứng được nên mới không nhường ghế cho vợ bầu.
Câu chuyện trên đáng để chúng ta suy nghĩ về mình. Khi phán xét bất cứ ai, bất cứ chuyện gì chúng ta nên nhìn toàn diện để đánh giá chứng đừng nên nhìn người, nhìn câu chuyện theo kiểu phiến diện, một chiều, thậm chí có chút hẹp hòi rồi vội vã quy chụp ngay. Bởi những thứ chúng ta nhìn thấy có khi chỉ là một phần sự thật chứ không phải hoàn toàn là sự thật.
Theo Một Thế Giới
Sốc tột độ khi cô bồ của chồng phát livestream để cho vợ được xem 'cảnh nóng' trực tiếp Chiếc điện thoại trên tay chị rơi xuống khi thấy bóng dáng chồng mình trong clip nóng mà cô bồ nói đó. Nhìn cảnh họ âu yếm hạnh phúc mà tim chị rụng rời, không tin nổi vào mắt mình nữa. Chị đã cố nhẫn nhịn tìm mọi cách để níu kéo chồng về bên mình. Nhưng cuộc chiến này nó khó khăn...