Đôi đũa lệch Phần 18
- Uh con đi đi, để Tư làm cho.
- Ok thương Tư nhiều , tui cũng quay qua ôm bà Tư nựng vô mặt Tư ( tính tui hoạt bát , tăng động nên với ai tui cũng giỡn được )
Tui đi taxi về nhà rồi nhắn tin cho chồng.
- Em về nhà mẹ em chơi, anh đang làm gì vậy.
- Anh đang làm công việc, vậy nha em.
Tui thất vọng , sao anh không nói là chiều anh rước em nha, hay là em chơi vui vẻ . Sao về nhà là anh thay đổi khác , tui cảm thấy tủi thân khi ở nhà anh thật sự. Tui về là mấy cô ở xóm tha Pin đi chơi, còn tui và mẹ, mẹ nói :
- Sao việc gì?
- Con chán quá , mẹ nhớ con kể với mẹ vụ con quỷ đó nhắn tin facebook cho chồng con không ? Bữa nay bà má chồng con lại đi ăn với mẹ con nhà đó , còn chê con nấu đồ không hợp khẩu vị.
- Uh rồi sao nữa.
- Thì con buồn nên lếch về đây nè chứ sao, giờ bà đi với bạn bà , con có quyền gì không thích cũng không làm được gì.
- Tao nói rồi , nhìn má chồng mày khó khăn, lúc cưới mày tao với bà cũng đâu có được vui, bà làm như con bà là vàng mày là cức, tại mày ngu có bầu trước nên bà khi dễ này đó. Giờ mày cứ làm tròn bổn phận dâu con, ai làm gì cũng được đừng quan tâm.
- Con biết rồi, mà giờ con ức chế quá.
Tui nói chuyện với mẹ nhưng không bao giờ khóc , nhưng cuộc nói chuyện tui không bao giờ dám nói xấu chồng tui và gia đình mình ,vì anh còn có thể diện. Tui luôn muốn cho mọi người biết tui và anh rất hạnh phúc chứ không phải là lục đục dày xéo từ bên trong.
Chiều gần 5h nên tui tính về nấu cơm thì Pin lại ngủ, tui không nỡ đánh thức con dậy nên đành ở lại nhà mẹ tới khi Pin thức là 8h. Về tới nhà là 8h mấy tối thì mẹ chồng tui đang ngồi ở phòng khách.
- Thưa mẹ con mới về.
- Đi đâu giờ này mới về.
- Dạ con về nhà mẹ con chơi.
- Tui nói cho cô biết nhà này không phải nhà hoang chết chủ, muốn đi thì đi, muốn về thì về, chắc cô coi tui như chết rồi vậy hả.
Video đang HOT
- Tại con khi đi có nói với dì Tư về nhà mẹ chơi, rồi Pin ngủ nên con về trễ.
- Lần này thôi, đừng có lần sau.
Nói xong bà ẵm Pin ra sân chơi, tui đi lên phòng dọn dẹp, tui tức nên khóc , tui nghĩ tại sao lúc trước mẹ rất dễ với mình giờ về sống chung thì lại khó khăn. Tui với mẹ trước đây rất tự nhiên nên tui nghĩ đi ra đường hay đi đâu một chút là việc bình thường, nhưng không ngờ mẹ lại như thế. Còn chồng giờ đi đâu không thấy tăm hơi, bỏ bê mình và con ở nhà một mình, tui ngồi trong phòng thì nghe mẹ nói khi chồng tui về nhà thế này.
- Mày coi lại con vợ mày, nó đi đâu về tao không cần biết mà nó về thấy tao cái mặt nó hất lên trời, tao ngồi một đống mà nó không biết chào hay nói một câu về tới nhà là đi thẳng lên lầu . Tao đâu có khó khăn gì mà bắt nó đi thứ về trình , mày coi dạy lại vợ mày đi càng ngày càng bộc lộ tính xấu rồi đó.
- Chắc tại Ái nó bệnh nên đi lên nằm cho đỡ mệt, chút con nói.
Tui ngồi nghe rõ từng câu, nuốt từng chữ , mẹ chồng tui đây sao? Mẹ nói dối trắng trợn, đổi trắng thay đen, mẹ muốn gì khi nói cho chồng tui như thế. Không lẽ mẹ muốn vợ chồng tui gây nhau mẹ mới vui?
Anh lên phòng , thấy tui ngồi khóc thì anh liền nói:
- E oan ức lắm hả? Em đi về thì chào mẹ một tiếng có chết không? Em hơn thua một , hai câu nói làm gì? Em giận mẹ chuyện hồi sáng không ăn đồ em nấu sao? Thì không ăn vô nên mẹ mới đi ăn ngoài , em vẫn cứ ngang bướng như ngày nào.
- Uh, tui là vậy đó.
- Uh cái tính em như vậy, là còn mệt dài dài. Một ngày em với mẹ sẽ gây lộn 8 chục lần .
- Không mượn anh lo.
- Vậy mai mốt đừng kể lể với tui, em tự làm tự chịu.
Tui thật sự hụt hẫng, sao anh lạ quá, anh không hỏi tui, anh không nghe tui giải thích, anh lên là nói một hơi vào mặt tui . Lúc trước chỉ cần thấy tui khóc là anh dỗ dành hỏi han, còn bây giờ …….Tui khóc thì tui tự nín . Trời ơi, hôn nhân không phải màu hồng mà, nó sẽ có những tác động từ bên ngoài, sẽ khiến cho vợ chồng ngày càng xa cách !!!
Tui và anh ít nói với nhau từ khi sống nhà anh, chúng tui đang có một bức tường không thể phá vỡ được. Thấm thoát tui sống nhà anh cũng gần một năm, mọi việc cứ thế , tui và mẹ anh hay xích mích nhỏ, nhưng tui chịu được vì nó không là gì. Còn mẹ có kể với anh không thì tui không biết , rồi một ngày sinh nhật mẹ anh, gia đình tổ chức ăn uống khoảng 5 bàn gồm bạn thân và gia đình có mời cả ba mẹ tui nữa, có hai mẹ con quỷ cái đó nữa mới ghê. Mẹ con nhà nó ngồi chung bàn với ba mẹ chồng , ba mẹ tui và vợ chồng tui, sắp xếp thế chẳng khác nào người một nhà là một bàn , tui chướng lắm, quay sang nói với mẹ:
- Mẹ , mẹ , hai mẹ con nhà con đó đó.
- Vậy hả, ê mà sao ngồi kì vậy mày, má chồng mày sắp ngồi vậy là sao.
Theo Afamily
Đôi đũa lệch Phần 15
- Tui quay qua nói Tuấn , em đi vệ sinh.
Tui đi vệ sinh ra thì thấy Tuấn đứng nói chuyện với Bảo ở chỗ hút thuốc.
- Sao kì vậy ? mày nói tao là mày chưa có bồ .
- Tại lúc đó hai đứa tao giận nhau, nên tính kiếm người quen chơi.
- Mày hại tao rồi, tao ngại với vợ mày quá Tuấn ơi .
Họ quay lại thấy tui , tui không nói gì ( vô cảm chết mẹ rồi, đau lòng vì người yêu mình quá ) anh Bảo chủ động lại nói:
- Anh thật sự xin lỗi em, anh không biết nó có bồ, nên anh giới thiệu nhỏ em gái họ anh cho Tuấn nó quen, tại thấy nó nhậu nhiều nghi có buồn khi không có bạn gái , anh xin lỗi , tụi nó đi uống café thôi ah. Có anh đi theo, tại anh chở bạn gái nên Tuấn chở giúp bé đó, chưa có yêu đương gì hết.
- Uhm, không sao anh ( tui nhìn Tuấn một cách vô hồn) ba chúng tui quay vào . Tan tiệc anh chở tui về nhà anh, tui thay đồ và nằm lên giường quay vào trong ngủ ( lúc này hai bên gia đình dám nói, xin cho chúng tui cưới rồi )
- Em mệt hả ? Có sao không?
- Không em muốn nằm yên, anh làm gì thì làm đi.
- Uh, em nghe nè, em đừng vậy, em đau buồn một mình như vây còn hơn em ghen tuông la làng anh còn dễ chịu hơn. Anh không biết e đang suy nghĩ gì mà em lại đau đớn một mình, em muốn khóc muốn đánh thì làm đi, ôm anh khóc được không? Như trước được không em?
- Em không sao ( tui quay vào trong , nước mắt chảy ướt gối ) tui ngủ quên luôn.
Sáng ra tui sốt, với lại rất mệt trong người không chịu nổi nên kêu anh!
- Anh ơi !! em mệt quá , khó chịu sao đó, mắt em muốn nhắm lại không ah.
- Có sao không em, đi , anh dẫn em vào đánh răng rồi đi bệnh viện.
Anh chở tui vào bệnh viện, tui được truyền nước đầu tiên, tui khỏe và hạ sốt thì bác sĩ dắt tui đi khám tổng quát ( anh yêu cầu vì thấy tui ốm quá ) khám xong bác sĩ kêu tui và anh ngồi vào ghế nói chuyện.
- Hiện tại là em đang có thai, nhưng thai yếu em nhé, ăn uống và tĩnh dưỡng nhiều vào thai được 8 tuần rồi nhé.
- Thật sao bác sĩ , anh được làm ba rồi.
- Chẳng lẽ em không biết sao, em chậm kinh bao lâu.
- Thật ra vài tháng em mới có kinh một lần , nên em không để ý.
Xong rồi anh bác sĩ nói tui bị vậy, bác sĩ bảo tui là do mang thai , thay đổi cộng thêm nhiều chuyện buồn nên tâm lí không ổn định, ...v...v... nói nhiều quá nên quên. Lúc đó vừa vui vừa buồn nên không suy nghĩ được gì hết , về nhà anh tui nói.
- Em có chuyện muốn nói với anh.
- Em nói đi, nói gì cũng được.
- Em muốn anh giữ kín chuyện có thai cho ba mẹ.
- Tại sao? Mình làm đám cưới luôn đi em.
- Em không muốn , em muốn anh giữ thật kín chuyện này nếu anh nói ra em sẽ bỏ đi.
- Được em muốn sao cũng được hết.
Tối đó anh dẫn tui đi mua sữa bầu và đi xem phim hài.
- Em mệt không, anh bóp chân cho em nhé? ( không biết học ở đâu ra, nhưng thật ra ổng kiếm trên mạng là tui bị bệnh trầm cảm, nên cần sự quan tâm của mọi người xung quanh này kia )
- Em mệt muốn ngủ thôi.
- Không được uống sữa đi em, để anh pha liền.
Anh ép tui uống , uống nhiều lắm , ngày 3 ly, ăn uống nhiều , làm tui lên cân không phanh. Rồi tháng thứ 4 thai kì, tui siêu âm là một bé trai , định mệnh là đây , ba mẹ tui biết chuyện thấy tui mập nên tui nói ra hết, nói xong tui khóc , tự nhiên tui lại khóc.
- Mẹ nói : có thì cưới , sao không nói từ đầu , giờ bụng nhô lên chà bá , mặc đồ xấu , mày ngu lắm.
- Con xin lỗi ba mẹ, con mệt mỏi quá.
Nói xong ba mẹ tui kêu anh qua nói chuyện, kêu anh về thứ chuyện với ba mẹ. Anh nói muốn ngủ lại, ba mẹ tui đồng ý, còn tui thì không. Tui kêu anh về đi.
Đêm đó tui ngủ với mẹ, mẹ ôm bụng tui mà hôn miết , tui chợt nghĩ tới anh, anh cũng ôm bụng và hôn tui như thế. Tui ra ngoài đi dạo, ngồi trước nhà thì tui thấy anh chạy xe máy qua, anh gác chống xe xuống nói:
- Anh không ngủ được, nên chạy qua xem mẹ con em thế nào.
- Em không sao , e có chuyện muốn nói với anh.
- Chuyện gì, em đừng như vậy, mình cưới đi em, ba mẹ biết hết rồi mà. Cưới đi anh hứa sẽ không thế nữa , từ nay anh mà dám quen ai hay gần người con gái nào , anh ra đường bị xe cán , nếu anh có người nào anh sẽ tự giết mình miễn em được vui. Xin em, cho anh làm chồng làm ba được chăm sóc mẹ con được không?
Anh khóc , anh ôm tui khóc nhiều lắm ( mấy bạn đừng nói chồng mình mít ướt vì yêu cả thôi chẳng qua anh dưới cơ mình chứ ngoài cuộc sống , anh quyết đoán mọi việc. Anh sẵn sàng cho người đi xử nếu có ý định làm tổn hại mình, có lần thằng kia ăn cắp xe còn đạp mình té khi mình ghé vào mua đồ, anh cho người lung xe mình trong 3 tiếng rồi cho người ta một số tiền kiếm được thằng đó. Tự tay anh đánh nó vì lúc đó mình trầy trụa tay chân hết, ổng đánh thôi là thấy thằng nhỏ bầm dập, ổng còn đòi lấy máu nó , mình xin can mãi ).
Theo Afamily
Đôi đũa lệch Phần 14 - Anh yêu ah, cám ơn anh....vì tất cả. Anh là tình đầu và cũng là tình cuối đối với em, không là anh thì chẳng thể là ai cả , em muốn làm vợ anh. Anh không trả lời tin nhắn mà đợi khi về nhà gọi điện thoại. - Em nghe nè, anh yêu em, em là tất cả và nhớ...