Đợi đến giờ G
Nhớ giữa năm ngoái, chồng tuyên bố “Năm này mình ăn Tết quê ngoại nhé cả nhà”. Với vợ, mừng có, tủi có, cùng nhiều cảm xúc đan xen.
Đã nhiều năm rồi, vợ chưa được về quê dịp Tết vui vầy với ba mẹ từ sau ngày lấy chồng. Ba mẹ tuy không nói ra, nhưng có lẽ buồn lắm. Nhớ ngày xưa ba hay nói “Con gái là con người ta”, câu nói ấy thật đúng với hoàn cảnh em. Em không có ý trách chồng, vì anh cũng có lý “Con cái xa nhà cả năm, Tết phải về sum vầy với mẹ, dâu con như em đấy là dịp để thể hiện mình”. Đúng là sau khi cưới nhau, em làm dâu nhà chồng chưa tròn tuần lễ, rồi vợ chồng mình tha hương. Mẹ chồng ngày một già yếu, bao lo toan đều do vợ chồng em trai gánh vác, nên ngày Tết sao lại nỡ không về?
Nhưng nếu nghĩ vậy, không lẽ con gái xuất giá thì quyền được về Tết thăm ba mẹ ruột lại khó khăn đến thế sao? Em nhớ đã từng “trưng cầu ý kiến” hai năm sẽ về Tết quê ngoại một lần, nhưng anh giận, bảo thế sao được, hãy về đằng ngoại vào dịp nghỉ phép năm. Mà ngặt nỗi, nhà nội, ngoại cách trở tuyến đường, không thể tạt đằng này vài hôm, đằng kia vài bữa được, thế là cứ hè đằng ngoại, Tết đằng nội. May mà ba mẹ thương con gái nên thông cảm, có khi còn lặn lội vào thăm con cháu cho đỡ nhớ nữa.
Đùng một cái, mẹ chồng đột quỵ, cả nhà không kịp trở tay. Cái Tết đầu tiên sau ngày mẹ mất, chồng bảo phải về nhang khói cho mẹ kẻo mẹ lạnh lẽo, người quê quở trách. Đến cái Tết thứ hai, chồng bảo cũng phải về vì mình chưa mãn tang. Vợ thấy chồng nói gì cũng có lý, nên cứ răm rắp thực hiện. Đến cái Tết thứ ba vào năm ngoái, cả nhà mới được đoàn tụ quê ngoại. Tết nhà ngoại khách khứa nhiều, giống y nhà nội. Người quê vốn hiếu khách, khách tới nhà dù già, trẻ đều bày ăn uống, nên mẹ luôn vất vả. Đón Tết quê ngoại, chợt nhớ mẹ chồng. Những ngày này lúc còn sống, mẹ tất tả vì công việc, mà quê mình mùa Tết lại rét căm căm. Nhớ bóng mẹ nhỏ nhắn, thoăn thoắt làm đủ việc giữa ngày đông tháng giá mà thương quá.
Video đang HOT
Chợt giật mình, may mà Tết nào vợ chồng con cái cũng về quê nội, để bây giờ mẹ mất, em mới không ân hận. Mà cũng may trời thương, ba mẹ ruột em còn khỏe, còn vui Tết cùng con cháu, nên cái Tết “đầu tiên” (sau ngày em lấy chồng) sẽ có ý nghĩa rất nhiều với không chỉ riêng em, mà cả gia đình em nữa. Nhìn em “sống lại” với tuổi thơ, ngay trên quê hương em trong dịp Tết, chắc anh ít nhiều cảm nhận những nỗi niềm chất chứa bấy lâu, hôm nay bao cảm xúc trong em vỡ òa, với những vui buồn tràn dâng. Nói gở, chẳng may ba mẹ em không còn, thì cái Tết này có ý nghĩa gì với em, mà có khi anh cũng ân hận, rằng đã quá cứng nhắc trong việc sắp xếp chuyện về Tết, đến nỗi không quan tâm đến cảm xúc của vợ, đến những mong đợi của ba mẹ vợ.
Tết này cả nhà lại về quê ngoại, vì anh biết Tết năm ngoái em vui Tết chưa đã, phải không? Nhưng năm sau, dù mẹ chồng em đã mất, mình cũng thu xếp về quê một chuyến, để dưới suối vàng mẹ vui anh nhé. Em cũng rất muốn con cái hiểu rõ hơn về cội nguồn, dù ông bà nội không còn, nhưng gốc rễ vẫn còn đó, vẫn phải duy trì, thắt chặt các mối quan hệ bên nội, nên thỉnh thoảng sẽ về Tết quê nội. Ngày về quê ngoại chưa tới, mà quà thì đã chuẩn bị hết rồi. Đợi đến giờ G, cả nhà lại lên đường. Chỉ mới nghĩ đến đây thôi, cảm giác nôn nao chưa từng có anh ơi.
Theo PNO
Bên thềm xuân sắc
Bỗng nhiên chị thấy sợ những ngày Tết đến xuân về cũng chỉ bởi đã quá lứa lỡ thì. Tuổi của chị, chúng bạn đều đã lập gia đình, giờ này có lẽ đang vun vén cho cái Tết nhà chồng.
Mỗi lần nhìn ai đó mặt tươi vui chọn mua áo mới cho con là lòng chị lại chạnh buồn. Là phụ nữ có ai không thèm được ôm hôn, vỗ về con trẻ để tiếng cười thơ ngây tưới tắm đời mình. Lúc còn xuân sắc chị chăm lo cho bố mẹ và đàn em nhỏ nên đã quên mất buồn vui của chính mình. Xuân đến xuân đi, bao nhiêu năm ngó đào phai trước vườn nhà chị đều nhìn thấy trong sắc hoa có má hồng thiếu nữ. Đến giờ bố mẹ đã về nơi chín suối, mấy đứa em đều đã lập gia đình yên ổn ở phương xa. Ngoảnh lại còn mình chị với ngôi nhà rộng thênh thang gió thổi bốn mùa.
Chị ngồi nhớ những khuôn mặt đàn ông từng ngồi gói bánh, khom lưng bổ củi sau nhà hay đứng ngấp nghé ngoài hàng rào. Giờ họ chắc đã quên chị rồi, sáng nay đi chợ xuân còn thấy người mua lá dong, người phồng mồm thổi bóng bay cho con nhỏ. Họ cười hỏi đã muốn lấy chồng chưa? Chị bẽn lẽn cười ví mình như hoa đào muộn. Cũng may mà Tết nào mấy đứa em cũng về, nhà cửa lại được phen chộn rộn. Lòng cũng vì thế mà tươm tất, bao chuyện không vui như manh áo cũ, chị đã giặt thơm tho phơi trước thềm nhà...
Thằng Út dẫn vợ con về sớm nhất, việc gì cũng xắn tay áo tranh làm hết. Thời gian trôi nhanh thật, mới hôm nào Út còn bé xíu, Tết đến chạy lăng xăng theo chị đi chợ phiên đòi mua dép mới. Khách đến nhà, Út cười toe toét đòi tiền mừng tuổi để thỉnh thoảng khóc nấc lên vì thấy "gia tài" ít hơn anh chị trong nhà. Giờ Út đã làm bố, chững chạc nhưng mỗi lần về bên chị vẫn như đứa trẻ. Chẳng như đứa em gái bướng bỉnh năm xưa, lấy chồng chưa được vài năm ánh mắt đã chứa nhiều phiền muộn. Đằm thắm đó mà cũng phai nhạt đó. Bao nhiêu năm ở cùng chị đến lạt bánh chưng cũng không buộc chặt ấy vậy mà bây giờ tháo vát, lo liệu đâu vào đấy. Lo từ hôm hai bảy nhắc nhau đi tảo mộ, vôi mới tôi, hoa tươi mới tách từng nhánh nhỏ chỉ việc mang trồng dưới nấm mộ mẹ cha. Lo đến đêm ba mươi, xôi sao thật dẻo, gà luộc thật vàng đến từng thẻ hương em cũng tự tay chọn loại nào thơm nhất.
Đứa em trai kế chị thì lúc nào cũng như trụ cột gia đình. Chuyện lớn nhỏ gì cũng thay chị thu xếp vẹn toàn để người ngoài khỏi cười chê. Người chưa thấy đâu đã thấy tiếng cười, hai chín Tết mới về mà nó đã dạo quanh một vòng anh em, chòm xóm. Chị bận chăm lo cho mấy đứa cháu đều đang tuổi học ăn học nói, đứa kéo vạt áo trước, đứa lôi vạt áo sau. Bận bịu, vướng víu tay chân nhưng vui, cả năm dài chị chẳng khi nào hạnh phúc đến vậy. Chị quên đi cảm giác cô đơn thường trực trong lòng.
Trong vườn nhà có trồng cây đào thốn, giống đào ngày xưa chỉ dùng để tiến vua. Bố chị trồng nó đã mấy chục năm nhưng rất hiếm khi hoa nở. Cây đào đứng trơ trụi giữa vườn với dáng vẻ già nua, xấu xí. Thậm chí nhiều khi nhìn cây cứ tưởng đã lụi tàn sự sống từ lâu, đến cả nụ hoa cũng đen sì như bị thối. Nhưng hoa ủ nụ như thế vài năm rồi sẽ bung nở đầy đằm thắm. Nở để đánh thức vẻ xù xì trên thân nhánh cằn khô. Thằng Út bảo đời hoa cũng giống đời người quá chị ơi, hạnh phúc chắt chiu từ gian nan, vất vả. Đêm Giao thừa mấy đứa em đều sụt sùi cầu mong bố mẹ phù hộ cho chị sớm có người thương. Để không còn lẻ bóng một mình những tháng năm dài dằng dặc.
Cái lạnh của mùa xuân len lén lùa vào nhà, chị nhìn ra ngoài sân tưởng như bố mẹ cũng đang về sum vầy cùng các con đón Tết...
Theo PNO
Tết này, nên về nhà bạn trai nào ăn tết? Mùa xuân này, có lẽ sẽ là mùa xuân sẽ khép lại những ngày độc thân của tôi. Tôi phải lựa chọn người đàn ông mà mình gắn bó cả đời. Khi đứng trước lựa chọn khó khăn này, tôi mong mình được chia sẻ... Tôi năm nay 26 tuổi, làm kế toán trong một công ty xây dựng tại Hà Nội, quê...