Đời dang dở tin lời đàn ông có vợ
Yêu say đắm và tin lời hứa của một người đàn ông có vợ đã làm cuộc sống của tôi lỡ dở…
Giang ơi, đọc tâm sự của em tôi lại nhìn thấy hình ảnh của chính bản thân mình mấy năm về trước. Tôi cũng như em, yêu say đắm và tin tưởng tuyệt đối vào tình yêu của một người đàn ông có vợ dành cho mình, để rồi mất đi tất cả.
Ngày ấy tôi cũng trẻ trung, xinh đẹp và có không ít những người đàn ông yêu mến, nhưng tôi lại không yêu họ.
Tôi yêu say đắm một người đàn ông hơn mình 10 tuổi, ban đầu anh ấy nói dối tôi là mới đi làm ở nước ngoài về, chưa có gia đình và đang tìm một người con gái để yêu.
Tôi tin anh ta và không chút nghi ngờ, yêu anh ta được hơn một năm, nhưng cứ nói đến đám cưới thì anh lại tìm các lý do để trì hoãn, rồi tôi phát hiện ra anh đã có vợ con.
Không giấu được nữa, anh ta thừa nhận với tôi là đã có vợ, nhưng lại nói dối tôi là vợ chồng anh ta không hạnh phúc. Vợ anh ta là một người phụ nữ hư hỏng, chị ấy đã cặp bồ ngay cả khi sống cùng với chồng, cô ấy cũng không yêu và không tôn trọng anh.
Video đang HOT
Còn anh cưới chị ấy chỉ là do gia đình bắt ép. Anh ta hứa một thời gian nữa sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện gia đình, bỏ vợ để cưới tôi.
Tôi lại một lần nữa tin những gì anh ta nói là sự thật, và cứ yêu, cứ chờ đợi một ngày anh ta bỏ vợ và cưới tôi. Nhưng cứ lần nào nhắc đến đám cưới anh ta cũng trì hoãn bằng rất nhiều lý do, nào là con anh đang ốm, bố mẹ anh đang ốm, rồi công việc của vợ anh đang không ổn định, nếu bây giờ bỏ chị ấy thì sẽ là bất nghĩa,… rất nhiều lý do được anh đưa ra sau mỗi lần tôi nói về đám cưới.
Tôi cũng lờ mờ hiểu ra được rằng anh đang nói dối tôi, và sẽ không bao giờ có đám cưới giữa anh và tôi. Nhưng chính bản thân tôi lại cũng không muốn buông tay anh ra, vì tôi sợ, tôi sợ mất đi người đàn ông đã chia sẻ cùng tôi 4 năm trời.
Tôi sợ, sẽ chẳng còn người đàn ông nào muốn cưới tôi nữa, nếu như họ biết rằng tôi đã yêu và sống như vợ như chồng với một người đàn ông có vợ. Tôi không tự tin vào bản thân mình, và không muốn làm quen với một người đàn ông nào khác.
Biết được anh ta nói dối, nhưng lại không dám từ bỏ anh ta, đó là bi kịch lớn nhất của tôi. Rồi tôi đơn giản nghĩ rằng, anh ta không đến với tôi, không chấp nhận cưới tôi chỉ đơn giản là vì tôi và anh ta không có một đứa con. Nghĩ vậy, tôi đã có con với anh ta, cứ nghĩ sau khi biết tôi có thai, anh ta sẽ vui mừng, sẽ yêu quý tôi hơn và sẽ bỏ vợ để cưới tôi làm vợ, nhưng không phải như vậy.
Biết tôi có thai, anh ta tìm đủ mọi cách để bắt tôi từ bỏ đứa bé, anh ta nói tôi đừng hòng lấy đứa bé để “trói” cuộc đời anh ta lại ở bên tôi. Vì nếu làm được điều đó thì vợ anh ta đã làm được rồi, chứ không phải đợi đến tôi.
Anh ta còn nói, giữa tôi và anh chẳng qua chỉ là sự “bóc bánh trả tiền”, chứ chẳng có tình yêu thương hay giàng buộc, nợ nầm gì với nhau cả. Tôi cho anh ta tình, còn anh ta cho tôi tiền để sống dư dả, nên chẳng nợ gì nhau. Nếu cứ muốn giữ lại cái thai thì đường ai nấy đi.
Nghe những gì anh ta tôi mới hiểu ra rằng thực ra anh ta chẳng yêu gì tôi, chẳng qua chỉ là lợi dụng sự ngu ngơ của tôi mà thôi. Nhưng tôi vẫn quyết định đẻ đứa trẻ ấy ra và nuôi con một mình.
Bây giờ cuộc sống của tôi lỡ dở, không chồng mà lại có con, chỉ thương đứa trẻ sống trong một gia đình không hoàn thiện, và thương bố mẹ tôi mang tiếng với xóm làng vì có đứa con gái không chồng mà có con.
Theo Đất Việt
Cô dâu kiệt sức sau tuần trăng mật vì chồng sung mãn chuyện ấy
Hạnh vốn là cô gái xinh xắn nhất làng, là con một gia đình thuần nông chất phác. Khi vừa tốt nghiệp cấp 3 Hạnh xin vào làm công nhân may cho một xí nghiệp trên địa bàn xã. Chẳng ngờ đi làm được 3 tháng, Hạnh lọt vào mắt xanh của con ông chủ - tên Tuấn. Thế là từ đó, mỗi buổi trưa dù đi làm xa Tuấn vẫn tạt qua cơ quan bố để gặp cô gái trẻ đẹp này.
Trông Tuấn cao ráo đạo mạo, lại có duyên ăn nói nên Hạnh cũng sớm phải lòng. Cứ thế, 5 tháng sau gia đình Tuấn đã thúc giục cho đôi bạn trẻ làm đám cưới.
Về phía nhà Hạnh thấy con gái được gia đình giàu có để ý lại có nguyện vọng kết thông gia nên mừng không tả xiết. Nào ngờ khi vừa qua tuần trăng mật, Hạnh chạy về nhà mẹ đẻ ôm mặt khóc tức tưởi. Hỏi mãi cô mới chịu mếu máo kể lại đầu đuôi câu chuyện sau đó nhất quyết đòi ly hôn.
Thì ra đêm tân hôn dù rất mệt mỏi vì tiếp khách lo chuyện cưới xin nhưng vẫn phải nén lòng chiều chồng và luôn cảm thấy kiệt sức sau mỗi lần làm chuyện ấy. Còn Tuấn chỉ mong được thỏa mãn niềm mong ước bấy lâu nay, nên anh cứ nghĩ vợ chồng rồi, chuyện ấy càng nhiều càng trở nên gắn bó nên không ngại đòi hỏi. Anh cũng không thèm để ý tới cảm xúc của Hạnh.
Thấy vợ là cô gái xinh đẹp, ngoan hiền biết giữ mình, Tuấn càng mê mệt, sau đêm tân hôn anh không rời cô nửa bước, hễ có cơ hội gần vợ là "đòi yêu". Ngay cả tuần trăng mật lãng mạn, cũng trở thành nỗi ám ảnh với Hạnh. Chồng cô chẳng chịu đi đâu chỉ loanh quanh bãi biển rồi về phòng sà vào lòng vợ.
Nín nhịn chiều chồng để giữ cho phải đạo. Hạnh cũng không muốn làm ầm lên vì đó là chuyện tế nhị, thầm kín. Nhưng rồi như giọt nước tràn ly, một ngày Hạnh kiệt sức và không cố được. Và rồi, khi mọi người trong gia đình cô đang hạnh phúc ngập tràn thì thấy con gái trở về với thân hình tiều tụy và câu chuyện khó nói ấy.
Mẹ Hạnh vì thương con gái nên thủ thỉ với bà thông gia mong tìm được phương án cứu vãn hạnh phúc đôi bạn trẻ. Chẳng ngờ Tuấn nói rất hồn nhiên "Con thấy mọi người lo lắng hơi quá. Con yêu Hạnh không chỉ vì Hạnh xinh đẹp mà còn vì con người cô ấy. Giờ mới cưới con muốn tranh thủ tận hưởng hạnh phúc, tính chuyện con cái rồi lập nghiệp".
Trước lời nói của Tuấn ai cũng thở phào nhẹ nhõm hi vọng đôi bạn trẻ sẽ lại hạnh phúc bên nhau. Nhưng rồi cũng chỉ được một hôm, Hạnh lại trở về nhà mẹ với sự sợ hãi vô cùng. Thấy con gái khóc lên khóc xuống, cuối cùng bố mẹ cô phải chấp thuận cho con ly hôn trong sự dang dở, nuối tiếc.
Theo Người Đưa Tin
Oái oăm vợ thành bồ, bồ thành vợ Chị từng đau khổ ở cả hai vai trò: vợ và người tình, và vì thế, chị không thể chấp nhận là một cạnh của tam giác tình yêu nữa.hị từng đau khổ ở cả hai vai trò: vợ và người tình, và vì thế, chị không thể chấp nhận là một cạnh của tam giác tình yêu nữa. Thành "phòng nhì" của...